- Tham gia
- 2/3/2012
- Bài viết
- 4.910
-1-
có đôi lúc tôi nhìn người tự hỏi?
hỏi tại sao tôi không thể quên người
nhìn người cười mà lòng tôi đau nhói
cố hé môi để che đi nổi buồn
người quên tôi phải chăn hạnh phúc mới
cố quên tôi phải chăng có ai rồi
dù hạnh phúc người ban là phút chốc
rồi vụt tan theo bóng dáng người đi
nhưng quanh tôi ở đâu chỉ có một
một người thôi đó cũng 9 là người
ký ức xưa tôi và người cùng xây
xây càng cao càng thêm lây động
rồi cuối cùng sụp đổ trước mắt tôi
ngày wa ngày tôi cố gắn đứng dậy
để nhìn người nhìn cuộc sống quanh tôi
giọt nước mắt cứ rơi khi đêm xuống
rồi cố nén khi đối mặt với người
thời gian kia sẽ thay đổi tất cả
thay đổi đi con người tôi đã yêu.
-2-
Sẽ chẳng bao giờ cậu biết được đâu
tớ luôn thích cậu, xưa và nay vẫn thế
cuộc đời có quá nhiều cái không thể
giống như mình chẳng thể đến với nhau
tớ biết rằng chỉ có một người đau
bởi chỉ có tớ thầm yêu ai đó
nhiều lần quyết tâm rồi cũng đành từ bỏ
bởi mắt cậu nhìn không có tớ ở trong
tự nhủ mình thôi đừng nhớ đừng mong
tập nói cười với những chàng trai khác
nhưng đôi khi những cơn gió lạc
mang khắp trời nỗi nhớ bồ công anh
-3-
Cho được làm quen cô bé ơi!
Gần đây đâu cách mấy phương trời
Nếu duyên chẳng vẹn thành tri kỉ
Cũng bạn tâm giao giữa cõi đời!.
Định mệnh cho ta được gặp nàng
Một lần dạo bước ở hành lang
Sao em quay gót đi nhanh vậy?
Nào biết cõi lòng này xốn xang!
Còn lại nơi đây mỗi chút tình
Bao giờ mới được nắm tay xinh?
Bao giờ vuốt tóc em trong gió,
Và kể nhau nghe chuyện chúng mình?.
-4-
Anh viết tình em trên cung bật nhớ thương
Để đêm về trong tim mang một vấn vương
Tim rộn khẻ một nỗi niềm cất giấu
Bỗng tuôn trào như nước lũ mùa mưa
Tình anh trao như ánh nắng mùa khô
Như ban mai cho đời em hạnh phúc
Rồi từ đây trên khắp nẻo chân trời
Bên cạnh em luôn có một người chờ đợi
Ủ yêu thương nhóm ngọn lửa tươi hồng
Ngọn lữa yêu thương bập bùng mở lối
Đưa hai kẻ song song ngược hướng
Cùng đi về một nơi có một tình yêu
Nắm bàn tay nghe tim dâng niềm vui mới
Những song hành đã có kẻ kề bên
-5-
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...
Nguồn: Đi chôm linh tinh trên mạng Thấy bài nào hay cứ post vô
có đôi lúc tôi nhìn người tự hỏi?
hỏi tại sao tôi không thể quên người
nhìn người cười mà lòng tôi đau nhói
cố hé môi để che đi nổi buồn
người quên tôi phải chăn hạnh phúc mới
cố quên tôi phải chăng có ai rồi
dù hạnh phúc người ban là phút chốc
rồi vụt tan theo bóng dáng người đi
nhưng quanh tôi ở đâu chỉ có một
một người thôi đó cũng 9 là người
ký ức xưa tôi và người cùng xây
xây càng cao càng thêm lây động
rồi cuối cùng sụp đổ trước mắt tôi
ngày wa ngày tôi cố gắn đứng dậy
để nhìn người nhìn cuộc sống quanh tôi
giọt nước mắt cứ rơi khi đêm xuống
rồi cố nén khi đối mặt với người
thời gian kia sẽ thay đổi tất cả
thay đổi đi con người tôi đã yêu.
-2-
Sẽ chẳng bao giờ cậu biết được đâu
tớ luôn thích cậu, xưa và nay vẫn thế
cuộc đời có quá nhiều cái không thể
giống như mình chẳng thể đến với nhau
tớ biết rằng chỉ có một người đau
bởi chỉ có tớ thầm yêu ai đó
nhiều lần quyết tâm rồi cũng đành từ bỏ
bởi mắt cậu nhìn không có tớ ở trong
tự nhủ mình thôi đừng nhớ đừng mong
tập nói cười với những chàng trai khác
nhưng đôi khi những cơn gió lạc
mang khắp trời nỗi nhớ bồ công anh
-3-
Cho được làm quen cô bé ơi!
Gần đây đâu cách mấy phương trời
Nếu duyên chẳng vẹn thành tri kỉ
Cũng bạn tâm giao giữa cõi đời!.
Định mệnh cho ta được gặp nàng
Một lần dạo bước ở hành lang
Sao em quay gót đi nhanh vậy?
Nào biết cõi lòng này xốn xang!
Còn lại nơi đây mỗi chút tình
Bao giờ mới được nắm tay xinh?
Bao giờ vuốt tóc em trong gió,
Và kể nhau nghe chuyện chúng mình?.
-4-
Anh viết tình em trên cung bật nhớ thương
Để đêm về trong tim mang một vấn vương
Tim rộn khẻ một nỗi niềm cất giấu
Bỗng tuôn trào như nước lũ mùa mưa
Tình anh trao như ánh nắng mùa khô
Như ban mai cho đời em hạnh phúc
Rồi từ đây trên khắp nẻo chân trời
Bên cạnh em luôn có một người chờ đợi
Ủ yêu thương nhóm ngọn lửa tươi hồng
Ngọn lữa yêu thương bập bùng mở lối
Đưa hai kẻ song song ngược hướng
Cùng đi về một nơi có một tình yêu
Nắm bàn tay nghe tim dâng niềm vui mới
Những song hành đã có kẻ kề bên
-5-
Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...
Nguồn: Đi chôm linh tinh trên mạng Thấy bài nào hay cứ post vô