Thứ bảy ngày 7 tháng 4 năm 2018.
Trời đang mưa. Cả ngày hôm nay ánh mặt trời mà tôi thấy được chỉ hiện ra vào 8 giờ sáng, còn lại cả ngày, bầu trời vẫn xám xịt, nặng nề. Bầu trời và thời tiết thường dễ ảnh hưởng tới tâm trạng con người và tôi cũng vậy. Nghe nhạc, vẽ, đọc ngôn tình và viết nhật ký tôi làm tất cả những việc mà mình thích nhất vào bình thường dù thi học kì đang đến gần.
Mỗi khi kì thi cuối năm đến học trò lại tất bật trong việc ôn tập bài học, nhất là đối với những người thi ra trường và chuyển cấp như tôi, sự bận rộn, lo âu đó như xen kẽ cùng nỗi buồn.
Hồi lúc cuối lớp 5, tôi từng có một nỗi buồn bé xíu là khi phải xa bạn bè, thầy cô và ngôi trường nhưng nỗi buồn đó nhanh chóng bị nỗi hăng hái, phấn khích khi mình là cấp 2 thay thế đi. Bây giờ, lên lớp 9, vẫn là nỗi buồn ấy nhưng lại như nặng hơn, 4 năm học chung một lớp, nói chuyện với nhau, lén làm việc riêng trong giờ học, rủ nhau chơi ngu,... Bỗng có chút không nỡ xa rời lũ bạn ấy. Chỉ mong sau này, có duyên sẽ còn gặp lại.
#Nhạt