Sắc xám [Diary]

D.DB16. 17-04-16

Cũng khá lâu rồi. Ngụy biện cho việc công việc nhiều cũng không đúng, mà nếu như bảo rằng không bận thì lại sai đi. Chẳng qua cũng chỉ là vì lười!
Vừa gặp lại một người quen. Và cũng như bao người khác, chúng ta lại vội vàng lướt qua nhau như người xa lạ. Thoáng chút ngập ngừng suy nghĩ, rồi chợt nhớ ra, quay lưng lại nhưng lại biến mất.
Vừa lục lại đống đồ cũ, kiếm ra được bức
tranh này. Nghĩ một chút về ngày xưa, cũng có những ước mơ, cũng có những ý niệm của riêng.
IMG_20160417_214140.jpg

JFML- MBFFJ- ISAA!
 
Nó là ntn , tôi lo lắng về moi thứ rồi lại thôi.
Quen một người cũng như chơi một ván cờ vậy
Thắng
Thua
Hoà
Có những thứ bỏ ra rất nhiều để tiếc nuối
Có những thứ k mất công chẳng mất sức nhưng vẫn tồn tại
Đó có lẽ là cái mà người ta gọi là duyên phận
Nhiều lần tôi nghĩ việc học ở miền Nam
Nhưng nếu điều đó xảy ra
Có lẽ tôi sẽ k trở về nữa
NÀY, C ĐÃ SẴN SÀNG ĐỂ TỪ BỎ CHƯA
image.png

6 năm cho một mối quan hệ
 
D.DB17.21-04-16

Tôi sẽ kể cho bạn nghe về một câu chuyện của cô nàng không xinh luôn đi cùng những cô nàng xinh đẹp. Cô ấy tên là Mộc Lan bạn cô ấy là Tiểu Lộ, Tiểu Mai, Tiểu Miêu và Đại Đại. Mộc Lan kém xinh, dáng dấp như đứa trẻ 16 mặc dù cô ấy đã hơn 25. Mộc Lan gặp một chàng trai trên mạng ảo, họ hẹn nhau vào quán nước, Mộc Lan đi cùng Tiểu Lộ. Anh chàng ấy cứ nhìn Tiểu Lộ, và họ đã là một cặp từ dạo ấy.
Mộc Lan cười!
Rồi một hôm Tiểu Mai ra hàng đồ cùng Mộc Lan, một chiếc xe va vào người cô ấy khiến Tiểu Mai ngã theo. Mộc Lan phủi quần, đứng lên khập khiễng, vài cậu thanh niên đỡ tay Tiểu Mai và nhìn Mộc Lan cười nhạo.
Mộc Lan cười!
Tiểu Miêu, Đại Đại và Mộc Lan đi dạo phố. Họ tấp vào quán ven đường, họ gọi đồ uống. Thay vì nhiệt tình ghi món ăn cho Mộc Lan thì anh ta lại phớt lờ đi và mỉm cười voiwa 2 người còn lại.
Mộc Lan cười!
Rồi một hôm, cả 5 người dạo trên con phố quen thuộc. Trong đám đông Mộc Lan vô hình, người ta trêu ghẹo những người bạn của cô, người ta khen những người bạn của cô. Và luôn luôn như vậy, cô luôn bị phớt lờ!
Cô mỉm cười thật tươi. Cuộc sống của cô, vốn yên bình đến lạ kỳ!
…by XÁN…

P/s : @Tiểu Muội Muội cbi thi đi. Như thế ít lắm rồi. T biết chữ ký ấy == , k hiểu nỗi!
 
Gửi Bảo Bình,
Đã có bao nhiêu lần rồi, mỗi khi có ai hỏi:"làm sao đấy?", chúng ta đều nói đang mệt thay vì nói sự thật là chúng ta đang buồn. Tại sao lại thế? Vì giải thích lí do tại sao mệt dễ hơn giải thích lí do tại sao buồn.
Nỗi buồn của chúng ta không tên, nhẹ bẫng và lan tỏa khắp các dây thần kinh. Nó không làm Bảo bình tuyệt vọng, hay kiệt sức hay đau đớn được( và cũng khó mà có thứ gì làm Bảo bình tuyệt vọng được). Nhưng nó dai dẳng và ngấm sâu vào tâm trí. Nó khiến chúng ta nằm dài trên gi.ường, nhìn hàng giờ liền lên cái trần nhà trong bóng tối. Và ta tự nhớ lại tất cả các việc ngu ngốc mà chúng ta từng làm trong quá khứ. Và Bảo bình mặc kệ cho thời gian trôi đi.


Tôi Mệt !
 
D.DB18.24-04-16

Đến một lúc nào đó rồi tôi cũng sẽ yêu một người, cưới và có những đứa con. Nhưng không phải là bây giờ.
Dường như hôm nay chán hơn hẳn mọi ngày. Không phải vì thiếu một vài thứ gì đó, cũng không phải vì buồn rầu về vài ba câu chuyện không vui. Nó biết diễn tả sao đây nhỉ!? Giống như bạn post một tấm ảnh một người vô hồn và không kèm theo stt. Bạn để tất cả những cảm xúc vào tấm ảnh ấy. Nhưng chả ai quan tâm đến ánh mắt buồn trong đó, họ chỉ lướt nhẹ qua.
Rồi bạn lại tự cho rằng không ai hiểu bạn, không ai quan tâm đến cảm xúc của bạn.
Và rồi bạn nhận ra, thứ cảm xúc ấy không nói rõ ra, đến cả bản thân còn không hiểu mà.
Khi ai đó phớt lờ đi một vài cuộc trò chuyện. Tôi biết lúc nào nên nói kết thúc và từ bỏ.
Chuyện không nên lún sâu, bỏ qua đi!
 
Một số biểu hiện của cậu trai đó làm tôi bất chợt cảnh giác . Chắc cái máu SM trong tôi nó nặng thật rồi, nếu phải Tiểu Bảo thì sẽ là ntn :
- "lo học đi, ngồi đấy mà than thở"
Hay Thiên Thiên sẽ là ntn :
-" FUCK, sử địa dài @@&!?;)(@"1'vcdsg"
Hay Đại Bảo sẽ ntn :
- "*khóc*, nàng đừng hành hạ ta nữa"
=)))))))))))))))))))
Cơ mà thôi kệ !
image.png
 
không muốn biết dân cư châu Âu phân bố ntn nào. Không quan tâm nguyên nhân thắng lợi và ý nghĩa lịch sử của phong trào Tây Sơn. Đeos muốn biết cách phòng và trị bệnhcho tôm cá. Đếch muốn hiểu quan hệ giữa đường vuông góc và đường xiên hình chiếu. Không thèm biết tác dụng của trạng ngữ. Đeos deos thèm biết đặc điểm của ếch giúp chúng thích nghi với đời sống vừa ở nước vừa ở cạn và :(( Chẳng muốn chia tương lai đơn hay tương lai tiếp diễn bị động
 
Ta hay suy nghĩ về những nút thắt trong chính từng mối quan hệ và ta càng lúc càng thấy chúng trở nên rời rạc. Đó cũng chính là lúc ta mong đợi những thứ trở về như cũ...Cho đến một ngày ta nhận ra trong mọi thứ, chỉ có ta là kẻ nhiệt tình.


@Rẻ quạt : Phải vậy không ???
 
Top Bottom