- Tham gia
- 1/6/2013
- Bài viết
- 1.852
Hamano Michiyo
Thật tình cờ khi sáng nay tớ mới phủi bụi cái WP và nhớ ra đã từng viết cái oneshot này thì tối nay bạn lôi nó lên luôn
Tớ luôn thích mượn khung cảnh để diễn tả tâm trạng nhân vật. Những ai hay theo dõi những fic của tớ dạo gần đây (kể cả không phải fic DC) đều có thể nhận thấy rõ ràng ^^ Nếu như ở phần đầu fic, "người buồn cảnh có vui đâu bao giờ...", khung cảnh trời xuân dù có rực rỡ đến đâu thì trong mắt Ran nó cũng rất buồn, như đúng cái tâm trạng cô. Và khi cảm xúc trong Ran thay đổi, cảnh vật cũng thay đổi theo
Nói tóm lại hàm ý của nó là như vậy :3 Có lẽ văn phong của tớ còn non nớt và chưa đủ sức lột tả hết, tớ xin ghi nhận :3 Oneshot tớ viết, thường thì không cao trào, không cốt truyện cụ thể. Tình tiết cứ diễn ra đều đều, rồi xuất hiện một vài điểm nhấn. Đặc biệt, khi viết oneshot, tớ không bao giờ nói rõ ra tên nhân vật ngay từ đầu. Tớ dùng những lời văn miêu tả nhân vật để độc giả tự hiểu. Đó là một nét riêng của tớ 
Vui vì bạn thích oneshot này, cho dù nó không gây ấn tượng với bạn :3
Thật tình cờ khi sáng nay tớ mới phủi bụi cái WP và nhớ ra đã từng viết cái oneshot này thì tối nay bạn lôi nó lên luôn

Tớ luôn thích mượn khung cảnh để diễn tả tâm trạng nhân vật. Những ai hay theo dõi những fic của tớ dạo gần đây (kể cả không phải fic DC) đều có thể nhận thấy rõ ràng ^^ Nếu như ở phần đầu fic, "người buồn cảnh có vui đâu bao giờ...", khung cảnh trời xuân dù có rực rỡ đến đâu thì trong mắt Ran nó cũng rất buồn, như đúng cái tâm trạng cô. Và khi cảm xúc trong Ran thay đổi, cảnh vật cũng thay đổi theo


Vui vì bạn thích oneshot này, cho dù nó không gây ấn tượng với bạn :3