Part1 :
Ran ghim cây bút xuống bàn một cách mãnh liệt, để mặc bàn tay phải trượt theo sườn bút. Cánh tay trái khẽ len lỏi qua vầng trán, rồi yên vị nơi thái dương cao rộng của cô một cách uể oải ** thái dương Ran có cao k nhỉ ^^ **. Đôi mắt đăm chiêu nhìn vào tờ giấy, cô thở dài.
Reng !!
- Nộp bài !
Ran ấn đuôi bút bi xuống, đầu bút lộ ra, cô vội chỉnh sửa những lỗi cuối cùng.
"Chắc vậy rồi, kết quả sẽ là ..."
- Ran, nộp bài thôi em !_Tiếng thầy giám thị ôn tồn.
- A, vâng ...!_Ran bối rối đưa bài cho ông ấy.
.
.
Thầy Kichi với cặp kính to quá khổ cẩn thận đếm lại xấp bài kiểm tra, miệng ông lẩm bẩm. Xong xuôi, ông xếp chúng vào chiếc cặp đen của mình.
- Hết tiết rồi, các em nghỉ giải lao.
Và ông xách cặp bước ra ngoài.
Còn về phía lớp học...
- Yeahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh !! THI XONG MÔN CUỐI CÙNG RỒI, MỪNG QUÁ !!!!!_Cả lớp reo lên mừng rỡ, vài cậu bạn ôm chầm lấy nhau tận hưởng "khoảnh khắc" tươi đẹp "ngàn năm có một" này.
- Tanakaaaa !! Kì này điểm ai thấp nhất lớp là sẽ bị "chặt" cho tới bến luôn nhé !_Cô bạn lớp phó xinh xắn chống cằm mỉa mai.
- Đừng có coi thường nhau thế chứ, không lý nào tớ lại lọt vào danh sách cá biệt như lần trước đâu !_Tanaka nhắm mắt lại và dõng dạc._Mà biết đâu "ai đó" sẽ là cậu đấy !_Cậu mở to đôi mắt đểu đến chảy nước của mình._Lo uống thuốc trợ tim đi, ha ha ha !!_Tanaka cười ngoắc ngoải và thản nhiên bước ra ngoài cửa khiến ai đó cứ phải tức tối lên mới thôi. Cuối cùng, cậu vẫn không quên một cái nháy mắt trêu-ngươi-kẻ-đối-diện :_ Gook luck, Rika !
- Thật là, cái tên đáng ghét, nói cho cả đống rồi bắt người ta hứng hết !!!!!_Rika hét rầm trời và trừng mắt nhìn cho đến khi cậu ta khuất hẳn._Hứ !!!
Cả lớp im lặng ngay sau đó.
Thế rồi, cái im lặng cũng không được phép chọn sự bình yên cho riêng mình.
- RẦM !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!_Tiếng gì đó vang lên như có khủng bố, thực tế thì một cái bàn trong lớp học đang bốc khói xì xì, nó ... sắp vỡ vụn...
- Hớ, Ran ... Ran, cậu...cậu làm sao vậy ?_Sonoko ngồi ở ghế dưới ú ớ vài tiếng rồi im bặt.
Và rõ ràng, nhân vật im lặng nhất từ nãy đến giờ cuối cùng cũng gây ra một tiếng nổ lớn.
... Nhưng rốt cục thì cũng không "lớn" mấy...
- Xin lỗi các cậu, tớ hơi mệt, thành thật xin lỗi các cậu._Ran nói nhỏ nhẹ đến mức có thể. Không cần biết nắm tay của mình đang sưng tấy cả lên, cô xông thẳng ra ngoài lớp học một với tốc độ ... ánh sáng.
Và cả lớp cứng đơ người như bị ai đó quăng vào ngăn đá tủ lạnh.
.
.
- Ran sao thế nhỉ ?_Cậu bạn ngồi kế bên lên tiếng.
- Ừ, mọi khi Ran hòa đồng lắm cơ mà ?
- Chắc có chuyện gì khiến nàng ta phật ý rồi, mà Ran giận thì hiếm ai dỗ dành được lắm, may ra ... _Cậu bạn toan nhìn về phía dưới thì ..._ OÁI !!!!! Shinichi đâu rồi ?????????
.
.
Sân bóng chuyền.
Ran bước đi chậm rãi trên khu đất rộng lớn, men theo những đường vạch trắng được kẻ tỉ mỉ từ dưới cùng của khán đài cho đến giữa sân, rồi bỗng dưng ..."Cốp!". - A !!_Ran rên lên khe khẽ, vì mải bước đi mà cô đụng phải ... cột lưới.
"Phù..."_Cô thở dài.
"Quả là một ngày mệt mỏi, bao giờ mới kết thúc đây ?"_Ran uể oải ngồi bệt xuống bậc thềm gần đó.
Cô nhìn lên trời cao, mắt cô nhíu lại vì ánh nắng, nhưng không sao, mặt trời đã dời đi nơi khác nhanh chóng, để lại một bầu trời xanh thẳm, tuyệt đẹp.
"Shinichi, tớ có nên nói điều này với cậu không nhỉ ?"_Ran thầm nghĩ, và cười một mình.
- Nè đồ ngốc, sao lại "chóc mỏ" lên trời cười một mình thế hả ?_Tiếng nói quen thuộc vang lên khiến Ran giật bắn người.
- Oái, Shinichi ! Sao cậu lại ở đây ?
- Tớ đi đâu kệ tớ chứ, mà người gì đâu rỗi hơi thế nhỉ, đập bàn đập ghế lung tung rồi hùng hổ xông ra ngoài cứ như Găng-xtơ xã hội đen ấy nhỉ ?!_Shinichi giở điệu cười "gai tinh" trêu chọc cô bạn gái, cũng chả hiểu từ lúc nào cậu ta đã ngồi bệt xuống bên cạnh cô rồi, cái kiểu "nhanh như gió" ấy không thể lẫn vào đâu được.
- Cậu trêu tớ đấy à ?_Ran bĩu môi.
- Haizzz, khó nhằn thật đấy ! Cậu có chuyện gì không vui à ?_Shinichi cúi nhìn mặt Ran đang phụng phịu.
- Chả có gì ...!_Vẫn cái giọng ỉu xìu ấy, Ran trả lời cho có lệ.
- Chuyện buồn thì cứ nói đi, tinh thần cậu sẽ sảng khoái hơn đấy !_Shinichi lại tiếp tục nói.
- Tớ chẳng có gì để nói cả !!_Và Ran lại tiếp tục phân trần.
- Đừng cắm sừng lên đầu tớ nữa được không hả ?_Cậu đã bắt đầu nổi nóng.
- Đồ đáng ghét !!!!! Vậy được chưa ?_Ran "the end" cuộc đối thoại bằng một câu "nhẹ tênh", nhẹ đến nỗi mặt trời từ nãy đến giờ cứ chạy mòng mòng quanh cô nghe vậy cũng lặn tăm luôn.
.
.
Rồi cả hai im lặng một hồi lâu. Cho đến khi Shinichi "tiếp tục lên tiếng".
- Vì bài kiểm tra khó quá à ?
- Cậu im lặng đi được không ả ??_Ran cãi lại chan chát.
- Tớ không thể ngồi yên khi bộ mặt cậu cứ hầm hầm kiểu đó !
- Cậu nhiều chuyện quá đấy !!
- Nói đi nào ! Hay cậu thất tình à ?
- Ai cho phép cậu nghĩ lung tung thế hả ?
- Vậy nói lý do đi chứ !!
- Không có lý do gì cả, nếu có tớ cũng không nói !!
- Cậu phải nói !!
- Không nói !!
- Nói !!
- Không nói !!
- Nói !!
- Không nói !!
.................................................................................................................
- Thôi được rồi, không nói thì không nói ! Tớ có cách để cho cậu nói !
Nói rồi Shinichi đứng phắt dậy, tay vơ lấy quả bóng chuyền ngay trước mặt mình, và bắt đầu đệm bóng.
1 ... 2 ... 3 ... 4 ... 5 ... 6 .....7 ............................
- Ok rồi ! Quả này tốt đấy !_Shinichi cười khoái chí.
- Cậu làm gì thế Shinichi ?
- Chơi bóng với tớ !_Cậu cúi người xuống ngay trước mặt Ran.
- Gì vậy, tớ có giỏi bóng chuyền đâu ?_Ran vẫy vẫy tay xua đuổi. ** xua đuổi cái gì nhỉ >.< **
- Thế cậu nghĩ tớ giỏi môn này lắm à ? Tớ chỉ chơi bóng chuyền trên dưới 1 lần thôi đấy !
- Ít nhất cậu còn hơn tớ.
- Tớ chia làm 3 hiệp nhé, ai thắng hiệp nào là đối phương phải nói thật những gì mà họ nghĩ trong đầu, bao gồm cả những việc tế nhị mà cậu hoặc tớ giấu nhau bấy lâu nay, ok ?
- Này này, tớ không có chơi đâu, đừng có đối xử nhau thế chứ.
- Cậu không chơi thì tớ sẽ phạt cậu đấy !
- Phạt cái gì chứ ?
- Tớ sẽ cưỡng-hôn-cậu đấy ! Đừng quên cậu đang là bạn gái tớ !_Shinichi gằn giọng.
- Cái gì ... cưỡng ... cưỡng hôn ?_Ran cứng đơ người.
++++++++++++++++++++++++++++++++
End Part 1, có lẽ Ran-neechan sẽ k chúc mừng sinh nhật Shin-sama vào hôm nay được rồi ! Nhưng bù lại mấy fic khác lại có nên ... charm angel đành trễ hẹn vậy !
Xin lỗi mọi người, hôm nay mình mới thi xong nên không dám đầu tư nhiều, đây là chút sức lực cuối cùng mình dành cho Sama hôm-nay đấy !!
By the way,
HAPPY BIRTHDAY, SHINICHI !!!!!