ThanhPhong_8x
Thành viên
- Tham gia
- 19/7/2010
- Bài viết
- 4
Khi tôi đọc bản thảo quyển sách này, lòng tôi bàng hoàng xúc động. Một trong những bài tường thuật mang tựa đề "Đừng Để Lỗi Lầm Xảy Ra Lần Nữa" đã đặc biệt khiến tôi có nhiều cảm xúc. Tác giả, ông Vương Sĩ Minh, kể lại ông đã từng mang mặc cảm tội lỗi và xấu hổ suốt cả đời không cách nào xóa đi được. Sao lại như vậy? Ông viết:
"Tôi không thể nào ngờ được, lúc tôi còn là một học sinh chưa đầy hai mươi tuổi, bằng hành động thật nông nổi, tôi đã dại dột mang một mạng sống đến cõi đời nầy, lại vô tri không biết gì để rồi cướp đoạt đi cái quyền sinh tồn của thai nhi đó!
Điều nầy làm tôi giật mình nghĩ đến: "Trong khuôn viên trường học của chúng ta ngày nay, biết bao học sinh/sinh viên ở trong tâm trạng ray rức giống như ông Vương trẻ tuổi ngày nào?". Từ năm 1975, tôi đã giảng dạy trong suốt ba mươi ba năm. Trong hơn ba mươi năm nay, tôi đã chứng kiến khung cảnh sân trường thay đổi từ mộc mạc và đơn giản thành phóng túng buông thả. Sự phóng túng ở sân trường chúng ta [Đài Loan] vượt trội hơn ở vài quốc gia khác.
Trước kia trong khuôn viên đại học, nền tảng quan hệ nam nữ khép nép trong phép giao thiệp lịch sự, họ đối xử tôn trọng lẫn nhau trong khuôn khổ tiền hôn của thời yêu đương t.ình tứ, hàm súc nét đẹp tự nhiên thấp thoáng trong sự tự kềm chế của đôi bên, họ không hề gây ra chuyện gì để rồi ngày mai đây cả hai phải bị bóng tối ám ảnh bao trùm.
Đem vấn đề t.ình d.ục trước hôn nhân ra mà nói, trong quá khứ, bất kể xã hội Tây phương cũng như Đông phương, chuyện này đều không nên. Thế nhưng hiện tại ư, chẳng còn là chuyện mới mẻ và thường chứng kiến thấy, sinh viên tuổi trẻ Đài Loan đã trộm nếm quả cấm trong kỳ nghỉ hè, khi tựu trường họ lo việc thu dọn tàn dư hậu quả xảy ra. Một vị bác sĩ sản phụ khoa càng nhấn mạnh hơn: "Những năm gần đây, phá thai không còn giới hạn vào tháng chín (tựu trường), bây giờ gần như hằng ngày là ngày phá thai!" Càng khiến cho người nghe phát lạnh xương sống là : điều mà các học sinh trẻ người non dạ đem việc phá thai bừa bãi xem như là cách ngừa thai, thái độ của chúng cũng rất bình thản vô sự; hơn thế, độ tuổi của đối tượng phá thai càng lúc càng bị giảm xuống.
Chúng ta cũng có thể phát hiện, tuy tỷ số sinh sản ở Đài Loan dần dần tuột dốc, nhưng phong trào phá thai lại trên đà gia tăng. Đem so sánh với nước Pháp là nơi nam nữ tự do quan hệ phóng tóng, mức tỷ lệ phá thai ở Đài Loan lại vượt hơn gấp sáu lần. Nhất là sau cuộc kỹ nghệ hóa và đô thị hóa, cơ cấu xã hội và giao tế tiếp xúc giữa con người phức tạp hơn rất nhiều so với ngày trước! Sự biến động hỗn loạn về quan điểm giá trị xã hội, kẻ cầm đầu đề xướng có xu hướng thiên về “tiền tài” và chiêu bài danh lợi, công danh lợi lộc đi đôi; hơn nữa tốc độ truyền thông tin học nhanh chóng, những khoái cảm t.ình d.ục phóng túng cũng lại phơi bày một cách không ngừng . Hậu quả đưa đẩy đến là, những sinh viên trẻ tuổi vốn dĩ ngay thẳng trong sạch, hào khí sung sức và đầy nhiệt huyết, bởi do không có quan điểm đạo đức đúng đắn kềm chế, tuổi trẻ đưa chân sa lầy đắm thân vào việc lấy xác thịt đổi chác đồng tiền, hoặc là vì hành vi lỡ lầm trong quan hệ khác phái trước hôn nhân dẫn đến hoàn cảnh mang thai túng quẫn.
Trông thấy những gì xảy ra, chúng ta không khỏi lo ngại -- Nền giáo dục của chúng ta đã có vấn đề gì? Chúng ta phải nên cứu vớt những bạn trẻ thanh thiếu niên nầy như thế nào?
Có phải là chúng ta nên bảo họ cái gì nên làm và những gì họ không nên làm theo quan điểm đạo đức cơ bản. Một cách minh bạch rõ ràng để cho các em học sinh biết phải quấy, mà chẳng phải cho là “Miễn sao tôi thích là được, không có gì phải ngăn cản". Chúng ta chẳng mong những cậu học trò như Vương Sĩ Minh năm nào sẽ càng lúc càng nhiều, chúng ta cũng không muốn những học sinh trẻ tuổi đều phải suốt đời vấn vương một vết thương hổ thẹn trong lòng chẳng vứt bỏ được !
Không có quan niệm đúng đắn, thì chúng ta mãi như đi trong bóng tối triền miên, lạc đường rồi cũng không hay biết. Nói chung, người ta có quan niệm về việc phá thai cũng không đúng đắn vậy, cho là thai nhi chưa ra đời, không tính là sinh mạng, cho nên có thể tùy tiện lấy ra vứt bỏ. Thực ra có thai, tức có sinh mạng tồn tại, nếu không, thai nhi làm sao có thể mỗi ngày phát triển lớn dần? Giống y hệt như chúng ta những người đã ra đời, bởi vì chúng ta có sinh mạng, cho nên có thể cử động, có thể sống, và có thể trưởng thành. Do đó, sinh mạng của thai nhi cũng có sự sống như chúng ta vậy.
Bản thân tôi là giáo đồ đạo Thiên Chúa, Công Giáo vốn sẵn tôn trọng sanh mạng. Nay quyển sách "Những Vong Linh Thai Nhi Vô Tội", tuy là cấp thiết nói lên từ quan điểm Phật Giáo, nhưng tinh thần từ bi yêu thương bảo hộ sanh linh muôn loài khiến người cảm động. Trong sách, những lời diễn giảng và giải đáp của Hòa Thượng Tuyên Hóa cùng chúng đệ tử của Ngài về vấn đề phá thai, khiến tôi mở rộng tầm mắt nhìn; trong số đó những câu chuyện của mỗi trường hợp điển hình cá biệt, càng thêm khiến cho tôi cảnh thức thật sâu tận đáy lòng. Với quyển sách vấn thế nầy, tôi tin tưởng sẽ hướng dẫn rất nhiều người cải chánh quan niệm sai lệch về phá thai, tiến xa hơn, nhằm mang lại sự giúp đỡ rộng lớn cho xã hội, cũng có thể nhờ thế cứu vãn rất nhiều sinh mạng ! Tôi càng lòng thành tha thiết mong mõi “Việc Phá Thai” có thể đến thời điểm nầy sẽ trở thành danh từ lịch sử (quá khứ), để càng có nhiều sinh mạng nhờ đó được sống còn.
Tôn Trọng Sự Sống, Trân Quý Chính Bạn
Tất cả trẻ con sinh ra trên thế giới đều may mắn, dù sinh ra trong một gia đình như thế nào. Chỉ vì chúng có cơ hội sinh ra làm người để học hỏi và có kinh nghiệm thăng tiến. Tuy nhiên, vì những lý do khác nhau, nhiều em bé không được sinh ra vì cha/mẹ không muốn. Chúng không có đến ngay cả cơ hội được hít một hơi thở không khí trong lành; mặc dù sự sống của chúng vừa có hình dạng rõ rệt, nhưng chúng mất quyền được sống.
Khi bạn bị một con muỗi chích, phản ứng đầu tiên của bạn như thế nào? Nhiều người đã đánh con muỗi, với ý định giết nó. Con muỗi chỉ cắn chúng ta một tí vì nó đói quá, và chúng ta lập tức nóng giận phản ứng và muốn đánh trả lại. Quý vị nghĩ sao về những những bào thai vô tội bị hủy phá? Cái mà chúng bị mất đi là quyền sống của chúng. Như thế lòng oán thù của chúng thật ngút ngàn không thể tưởng!
Do xã hội có xu hướng buông thả và chú trọng vào sự cải tiến di truyền con người, vấn nạn phá thai càng ngày càng tăng. Phá thai có thể thật sự giải quyết được những vấn đề của xã hội không? Phá thai có thể đưa đến sự cải thiện chủng loại con người không? Thật ra, chỉ cần đừng vi phạm luân lý đạo đức thì các vấn đề xã hội đều có thể giải quyết.. Đối với việc mong muốn làm loài người trở nên tuyệt hảo, điều này là tùy thuộc vào trạng thái tâm hồn và hành động của chúng ta chứ không phải tùy thuộc vào một chủng tộc nào hay do những điều kiện vật chất bên ngòai.
Trong quá khứ, người ta chọn sự phá thai như một giải pháp cuối cùng; có lẽ họ không đủ tài chánh để nuôi thêm con hay sợ hãi vì có con ngoài vòng hôn nhân. Tuy nhiên, hiện nay những phong tục xã hội đã đã suy đồi đến nỗi các bác sĩ sản khoa phải lắc đầu vì nhiều thanh nữ xem sự phá thai như không có gì quan trọng. Có cô phá thai nhiều lần trong một năm. Khuynh hướng này thật đáng lo ngại. Một trong những khác biệt về thái độ xưa và nay là ngày nay càng ngày càng ít có các cô khóc thật lòng trong bệnh viện phá thai, mà hơn thế nữa, họ hành xử có vẻ như không quan tâm đến việc họ làm. Ngòai ra, hầu hết mọi người cho rằng phá thai là sự bình thường. Những thay đổi quy tắc xã hội như thế này thật đáng buồn và quá đau lòng !
Một vị cao tăng Trung Hoa đã đến Hoa Kỳ là Hòa Thượng Tuyên Hóa đã thấy rõ ràng quả báo xấu do việc phá thai đang mỗi ngày mỗi gia tăng cường độ. Do thương xót những người liên quan đến hành động phá thai này là vì họ không hiểu đạo lý Nhân Quả, Ngài đã chân tình nhắc đi nhắc lại lời khuyên nhủ và báo động cho chúng ta thấy sự nghiêm trọng của việc phá thai. Ví dụ, Ngài nói, "Các con hãy nghĩ về việc này: Nếu con giết một đứa bé trước khi nó có cơ hội chào đời, thì hậu quả của những hành vi như vậy có nghiêm trọng hay không?". Ngài còn khuyên thêm, "Tốt hơn nên tránh vấn đề có thể xảy ra, hơn là mặc cảm ân hận ngày sau. Đừng dùng thuốc ngừa thai và quan hệ t.ình d.ục trước khi lập gia đình.".
Phá thai không chỉ tiêu diệt một sự sống mà còn hủy họai sự liên hệ của đôi nam nữ. Phá thai không chỉ để lại một vết sẹo trong cơ thể và tâm hồn người nữ mà người nam cũng phải mang cái trách nhiệm không chối cãi này, có thể kết quả là cả đời ân hận vì tội lỗi. Nó còn có thể gây ra sự bất hòa trong gia đình! Nhiều người phá thai đã che dấu sự kiện này hoặc không có ai để thổ lộ ra. Để đối trị những mặc cảm xấu hổ và ăn năn này, Hòa Thượng dạy rằng, "Không có điều thiện nào lớn hơn việc tự sửa đổi lỗi lầm của mình", và “Làm thêm nhiều việc công đức, sám hối, tự sửa đổi nhiều hơn và niệm hồng danh Phật thường xuyên hơn.". Nói một cách khác, không bao giờ muộn màng muốn đền bù lại những gì chúng ta đã làm lầm lỗi, như làm những việc tốt đẹp vì sanh mạng đã bị mất đó, và nhờ vậy giúp chúng ta tìm được cuộc sống mới.
Xuất bản quyển "Những Vong Linh Thai Nhi Vô Tội", chúng tôi hy vọng mọi người có cái nhìn đúng đắn về sự phá thai, suy ngẫm và hiểu những vấn đề xảy ra chung quanh việc phá thai, và thật thâm hiểu đạo lý Nhân Quả. Tuyệt đối chúng ta không được coi thường một sự sống nào, mà phải trân quý sự sống và trân quý mối duyên giữa chúng ta và những bào thai chưa sanh ra. Chúng ta cũng mong mỏi cả thế giới sẽ giải quyết việc phá thai này một cách đúng đắn và hiểu được tầm quan trọng trong việc giáo dục con em về luân lý và đạo đức; do đó hướng dẫn thế hệ mai sau vào con đường đúng đắn. Sau cùng, cha mẹ nên làm gương mẫu cho con cái bằng chính hành động của mình. Xin đừng xem việc kiếm tiền là quan trọng nhất và để ti vi và máy vi tinh làm bạn với con cái trong thời gian chúng đang lớn khôn. Đúng hơn, cha mẹ phải xem sự giáo duc con cái là trách nhiệm quan trọng nhất của mình!.
Gieo Nhân Nào, Gặt Quả Nấy
Tại sao ngày nay có những bệnh lạ ? Những bệnh này là do cái nhân sát sinh.
Mối căm hận sâu thẵm trên thế gới do sự sát sinh. Có câu "Nợ sanh mạng trả sanh mạng, nợ tiền bạc trả tiền bạc.". Nếu quý vị giết cha, anh người khác; cha, anh của quý vị sẽ bị giết bởi người khác. Như thế con người cứ luân phiên tàn sát lẫn nhau không bao giờ chấm dứt. Vì giết hại quá nhiều mà quả báo chín mùi trong thời gian ngắn, và vì thế có câu "Người ta trả quả ngay trong chính đời này.".
Lấy ví dụ việc phá thai, là việc nghiêm trọng hơn việc cướp bóc ngoài xa lộ. Quý vị hãy suy nghĩ, bằng hành vi phá thai, quý vị đã chấm dứt một sanh mạng trước khi cơ thể đứa bé được thành hình đầy đủ! Với lòng thù hận thâm sâu nhất, những vong linh thai nhi bị hủy phá này "than trời trách người". Lòng sân hận của chúng mãnh liệt và độc hại hơn bom nguyên tử và bom khinh khí, chúng nhất định báo thù! Với tình trạng phá thai phổ biến như hiện nay, những vong linh thai nhi này hiện diện khắp nơi, nhiều hơn nhiều so với vong linh người lớn trên thế gian. Có những người không biết tại sao họ bị bệnh. Thật ra họ bị bệnh vì đã gây ra quá nhiều oán thù cừu hận. Ví dụ trong hầu hết các trường hợp, người ta bị bệnh ung thư vì đã giết hại nhiều sanh mạng. Do không thể giải được oán cừu với các chúng sanh đã bị họ giết, những người này phải mang lấy bệnh ung thư.
Hỏi Đáp Về Phá Thai và Vong Linh Thai Nhi
Hòa Thượng Tuyên Hóa trả lời
Tốt hơn hết là đề phòng vấn đề để không xảy ra hơn là tiếc nuối sau này.
Câu hỏi: Nếu có cặp vợ chồng không còn biện pháp nào khác ngòai phá thai vì những khó khăn kinh tế hay vì những lý do khác, hậu quả có nặng nề lắm không?
Hòa Thượng: Vì điều kiện kinh tế không cho phép có con thì, không nên để lỡ mang thai ngay từ đầu; như vậy, sẽ tránh được rắc rối về sau. Cho là hiện thời có những khó khăn về tài chánh, tại sao họ phải đợi cho đến khi vấn đề xảy ra rồi mới đi tìm giải pháp? Họ phải tự cảnh giác về vấn đề này trước khi để nó xảy ra; tại sao không tìm những giải pháp tốt đẹp khác. Có câu nói, "Tại sao để ván đã đóng thuyền rồi mới mới nghĩ đến việc quan trọng là cần củi để nấu cơm.". Tại sao phải đợi đến muộn màng rồi mới tính. Họ cần phải nghĩ đến việc có thể có mang thai khi chiết tinh những chi tiêu hàng năm.
Câu hỏi: Bạch Hòa Thượng, có một số những người mẹ không hôn thú đang gây ra nhiều vấn nạn xã hội, rồi sau đó là có việc phá thai ... Con tự hỏi Hòa Thượng có ý kiến hay đề nghị gì về vấn đề này.
Hòa Thượng: Quý vị đang đề cập về những bà mẹ độc thân. Khổ thay, những người này đã đánh mất nhân phẩm, vì thế họ không tôn trọng những luật lệ trước khi lập gia đình. Ngày nay, những người trẻ thích khiêu vũ, xem phim ảnh, và ca hát. Họ hưởng thụ ăn uống, vui chơi và tìm khóai lạc. Những đam mê và hành vi dẫn đến sự mất nhân phẩm, đến độ họ không còn ý thức việc họ là con người. Là người, phải có hành vi của người, nhưng họ lại giống như ma quỉ -- lén lút không tôn trọng luật lệ, muốn thử hết trước khi lập gia đình ... và vì thế, họ có thai. Những chuyện như thế này có thể không có gì quan trọng ở phương Tây, nhưng ở Trung Hoa thì thật xấu hổ.
Vấn đề này xảy ra do chỉ do một niệm vô minh: Nam theo đuổi nữ, nữ tìm kiếm nam ... Bởi vì vô minh, nên hành nghiệp theo sau, sau khi hành nghiệp tạo tác thì có danh sắc, lục nhập, xúc, và thọ hiện hữu …, tất cả nhựng thứ này đều tạo tác bởi vô minh.. Do mê mờ, tình ái khởi sanh, tiếp theo là dục vọng muốn nắm bắt (thủ và hữu), và sau đó là nhiều vấn đề khác xuất hiện … cho đến khi già chết (lão, tử) đến. Toàn bộ chuỗi biến cố này được gọi là Pháp Mười Hai Nhân Duyên.
Vì người đời không hiểu Mười Hai Nhân Duyên nên, họ làm những việc trái với đạo lý. Vì vậy vấn nạn của họ càng ngày càng lớn. Cho đến lúc họ mang thai, sự việc càng trở nên rắc rối hơn khi thay vì dưỡng thai bào để sinh nở, họ lại phá hủy bào thai lúc thai từ một đến bốn tháng tuổi.
Tội phá thai rất nặng. Quý vị có thể nghĩ chúng chỉ là con ma bé nhỏ, nhưng những con ma này có những năng lực tâm linh to lớn có thể làm quý vị chết hay mang những tật bệnh kỳ lạ, làm cho quý vị nói năng lảm nhảm và lẫn lộn đầu óc đến khi điên dại ... Tội phá thai còn nặng hơn tội giết người lớn. Nếu quý vị không muốn có con, tại sao lại gây ra việc thụ thai? Tại sao rắc rối như thế? Khổ thay, đàn ông và đàn bà không hiểu đạo lý làm người nên những vấn đề này mới xảy ra.
Để giải quyết những vấn đề này, chúng ta cần cung cấp giáo dục về t.ình d.ục cho những người trẻ, và dạy họ đừng dính mắc vào tình ái cho đến khi khôn lớn trưởng thành; nếu không, họ sẽ gặp những vấn nạn khó khăn. Chúng ta phải thúc đẩy mạnh mẽ để họ tuân theo những quy tắc này .
Câu hỏi: Bạch Hòa Thượng, nhân dịp Ngài trở lại Đài Loan, xin Ngài ban lời khuyên cho những đệ tử tại Đài Loan.
Hòa Thượng: Đàn ông và đàn bà cư xử đứng đắn với nhau là nền tảng cho hòa bình quốc gia và thế giới. Nếu người chồng không cư xử như người chồng; người vợ không cư xử như người vợ; và con cái hành xử không ra con cái, thì làm sao thế giới có thể tránh được hỗn lọan? Tôi đề nghị mỗi người phải làm tròn vai trò của mình là vợ hay chồng của mình, không ly dị , và chăm sóc con cái tốt đẹp. Khi mỗi gia đình hạnh phúc và hài hòa thì quốc gia sẽ tự nhiên có hòa bình.
Ngòai ra, tôi khẩn cầu mọi người hãy ngưng lại việc phá thai! Hãy suy nghĩ xem, nếu những chúng sinh trong bào thai chưa kịp chào đời đã trở thành những oan hồn ; khắp nơi nhan nhản những hồn ma nhỏ bé phiêu bạt đòi mạngi thì làm sao xã hội an lành được? Những hồn ma nhỏ bé này cần phải gặp được người có Đạo hạnh và không tham tiền thì mới được siêu độ. Rất khó đốiI phó vớiI những hồn ma nhỏ bé này! Rất khó giải quyết những vấn đề này, vì vậy, với nghiệp chướng khắp nơi thì làm sao có hòa bình?
Câu hỏi: Làm sao cứu Đài Loan?
Hòa Thượng: Bằng cách không phá thai, bằng cách không giết hại chúng sinh.
Câu hỏi: Phá thai tạo nghiệp sát sanh. Vì con không được học giáo lý Phật trước đây, con đã phạm tội sát sanh mà không biết. Con có thể làm gì để đền bù lại nghiệp chướng của con?
Hòa Thượng: Bằng cách làm thêm nhiều việc phước thiện, bằng cách sám hối sửa đổi nhiều thêm, , và bằng cách niệm danh hiệu Phật thường xuyên hơn.
Câu hỏi: Con được nghe rằng phá thai là sai trái trong giáo lý Phật giáo, nhưng con đã phạm tôi này trong quá khứ mà không biết đó là sai trái. Con có thể làm cái gì bây giờ để đền bù lại những điều tai hại mà con đã làm trong quá khứ?
Hòa Thượng: Không có điều tốt đẹp nào hơn là tự sửa đổi lỗi lầm của mình. Dầu cho tội của quý vị r ất to lớn , đầy ngập trời, nếu quý vị thành tâm ăn năn và sửa đổi, thì các tộiI sẽ tiêu sạch.
Câu hỏi: Ngày nay có nhiều quảng cáo "Cúng Dường Vong Linh Thai Nhi" trên báo hàng ngày và tạp chí. Chúng con có thể cúng dường những vong linh thai nhi này hay không, hay các vong linh thai nhi này nên được siêu độ ?
Hòa Thượng: Chữ "cúng dường" không thể dùng trong ý nghĩa này được, vì vong linh thai nhi không phải là Tam Bảo (Phật, Pháp, Tăng). Nếu quý vị xem đó là cúng dường vong linh thai nhi tức là đã rơi vào tà kiến vậy. Đó phải gọi là 'siêu độ'. Siêu độ chúng sanh không giống cúng dường cho chúng sanh, bởi vì việc siêu độ giúp chúng lìa khổ được vui. Tuy nhiên, vong linh thai nhi mang mối oán hận rất lớn khó làm vơi đi được. bởi vì đó là món nợ tước đoạt sanh mạng thì phải được trả bằng cách đền lại sanh mạng. Thế nhưng, nếu các vong linh thai nhi đó gặp được những vị chân tu không tham tiền thì chúng có cơ hội được siêu độ..
Câu hỏi: Nhiều người bỏ tiền ra cúng những vong linh thai nhi, có thể nào những căm hận của các vong linh thai nhi này được đền bù hay không?
Hòa Thượng: Không.
Câu hỏi: Ngày nay có nhiều người lợi dụng để làm tiền người khác bằng cách nói rằng có thể khuyên giải những vong linh thai nhi. Có những phật tử không tán thành những việc làm như vậy. Thưa Hòa Thượng, ý của Hòa Thượng như thế nào? Những vong linh thai nhi sẽ làm cho những kẻ thiếu nơ chúng bị bênh hay bị những vấn đề khác không? Có những người đã từng phá thai nhưng lại ngại ngùng sợ tốn tiền không mua bài vị để cầu nguyện cho vong linh thai nhi. Bạch Hòa Thượng, Ngài nghĩ như thế nào về việc này? Có thực là những vong linh này có thể gây rắc rối không? Nếu như thế, làm sao để điều phục những vong linh thai nhi này? Làm sao chúng ta có thể an ủi và làm chúng an lạc ?
Hòa Thượng: Tốt hơn hết là không nên có bài vị hơn là lập một bài vị. Tôi nói thế có nghĩa là gì? Người ta không nên phá thai ngay từ đầu; bằng cách ngăn ngừa phá thai thì không sát sinh. Vì không sát sinh, nên cần bài vị. Thỉnh một bài vị cho một vong linh thai nhi là "lo cái ngọn mà quên cái gốc.", và giống như "bịt tai để đánh chuông", vì đó là tự lừa dối mình. Những vong linh này có thể được siêu độ chăng? Món nợ này có thể giải quyết được chăng? Vâu trả lời là không chắc. Vì thế, nên ngăn ngừa việc xảy ra hơn là hối hận về sau này. Trước khi kết hôn, không nên uống thuốc ngừa thai hay giao hợp t.ình d.ục. Tại sao không thể đợi đến khi kết hôn? Tại sao lại vội vàng như thế?
Câu hỏi: Bạch Hòa Thượng, có những hiện tượng lạ trên thế giới ngày nay như nhiều thiếu nữ chưa kết hôn đi phá thai, bị cưỡng hiếp, và đồng tình luyến ái. Là cha mẹ, chúng con ngày nay phải giáo dục con cái như thế nào để thanh thiếu niên có thể phát triển tâm hồn và thể xác trở thành những cá nhân tốt đẹp?
Hòa Thượng: Câu hỏi này xuất sắc vì nó liên quan đến giải pháp đúng đắn cho những vấn nạn trong xã hội chúng ta. Các vấn nạn mà quý vị vừa nói đó đều rất đơn giản, dễ giải quyết. Những thanh thiếu niên này từ đâu đến? Những thanh thiếu niên có vấn đề này đều có cha mẹ, có phải không? Tuy nhiên, những bậc cha mẹ này không biết cách làm cha mẹ đúng đắn, làm cha mà không hành xử như một người cha; làm mẹ không hành xử như một người mẹ. Mặc dù, họ sinh ra con cái, nhưng trọng tâm của họ không ở con cái, họ chỉ tham lam kh.oái lạc và thỏa mãn h.am m.uốn t.ình d.ục. Họ hành động chỉ để thỏa mãn chính họ, họ chỉ biết sinh đẻ mà không biết gì về cách giáo dục con cái. Đàn ông và đàn bà ở đất nước chúng ta đang bắt chước các trào lưu ở Âu Châu và Mỹ Châu, đam mê tình ái và đắm say t.ình d.ục, hẹn hò bừa bãi và theo đuổi người khác phái; họ nghĩ họ rất thời thượng khi làm như vậy! Nhiều người cho rằng nếu một người đàn ông mà không có bạn gái thì đó là một kẻ khờ. Tương tự như vậy, nếu một cô gái không có bạn trai trước khi kết hôn thì bị cho là bị bệnh tâm thần và không ai muốn kết hôn với cô ta! Vì những người này điên cuồng đắm mình vào tình ái và t.ình d.ục, họ chẳng quan tâm về con cái sau khi sinh ra chúng; họ chỉ quan tâm đến chính họ. Như thế, chỉ cần hai ngày rưỡi sau hôn lễ là họ bắt đầu chán nhau, và cuối cùng là ly dị.
Sau khi ly dị, con cái họ hoặc không có cha hoặc không có mẹ. Rồi sau đó, quan tòa quyết định đứa bé sẽ ở ba ngày ở với cha , và bốn ngày ở với mẹ. Vì họ không còn sống chung với nhau, con cái họ không cần biết trai hay gái sẽ đến ở với người cha một thời gian. Người cha sẽ nói: "Mẹ con không làm tròn bổn phận một người mẹ. Mẹ con không tốt, vì thế ba đã ly dị mẹ con và gặp người đàn bà khác. Người bạn gái này của ba thật tuyệt vời, còn mẹ con là người tồi tệ nhất.". Đứa bé sẽ suy nghĩ: "Ô, mẹ mình thật tệ quá!". Khi đứa bé trở về nhà với mẹ, nó lơ là với mẹ nó và nói rằng: "Mẹ tồi tệ lắm! Mẹ không xứng đáng làm mẹ con!". Đứa bé chỉ nghe câu chuyện một chiều từ cha nó.
Người mẹ bèn nghĩ: "Con mình thay đổi quá rồi! Tốt hơn là phải có một biện pháp.". Bà nói với con mình: "Ba con là một người đàn ông tồi tệ nhất. Mẹ không thể chịu đựng ba con, vì thế mẹ đã phải ly dị với ba con.". Người mẹ còn nêu thật nhiều lý do khác về việc ly dị người chồng và làm cho đứa bé suy nghĩ rằng: "Ô, ba tôi là nguời đàn ông ông tồi tệ nhất; và mẹ tôi là người đàn bà tồi tệ nhất! Tôi nên làm gì đây? A! với cha mẹ như vậy, tôi cũng phải học cách để thành đứa bé tồi tệ nhất..". Đứa bé bắt đầu dùng ma túy và gây đủ thứ rắc rối. Đứa bé không quan tâm bất cứ chuyện gì, kể cả tổ quốc, gia đình và cơ thể nó. Nó nghĩ,: "Tôi là một hạt giống xấu; cả ba và mẹ tôi đều xấu; do đó tôi phải là người xấu.". Với thái độ này, đứa bé buông thả không còn biết phân biệt cái đúng, cái sai và làm bất cứ những gì nó thích.
Vì có những người đàn ông bị đàn bà bỏ, và có những người đàn bà bị đàn ông sao nhãng, họ đi quá trớn. Họ trở thành người “đồng tình luyến ái”; và học những hành vi ngược lại nhân tính. Bởi vì vợ chồng không biết cách cư xử với nhau như vợ chồng, cuối cùng họ tạo ra những vấn nạn khổng lồ mà chúng ta phải đương đầu ngày nay. Khi gia đình đổ vỡ, quốc gia cũng đổ vỡ. Nếu mọi người có thể như bà mẹ của Mạnh Tử hay bà mẹ của Nhạc Phi, cả hai đều biết dạy con trở thành vĩ nhân thánh thiện, thì sẽ không còn nhiều trẻ con gây rối lọan. Tôi đã trả lời câu hỏi của quý vị, và tôi không biết là tôi nói đúng hay sai. Nếu quý vị không thỏa mãn với câu trả lời của tôi, xin tìm hỏi những vị khác có khả năng hơn.
Về vấn đề phá thai, đó là một hành động vô nhân đạo! Quý vị hãy suy nghĩ đi, nếu quý vị giết một bào thai chưa chào đời, quý vị sẽ nói rằng quả báo của hành vi này có nghiêm trọng hay không? Bây giờ tôi sẽ nói cho quý vị điều này dù quý vị có tin hay không: mặc dù thai nhi bị hủy phá chỉ là một thai nhi nhỏ bé, nhưng vong linh thai nhi này còn dữ dằn hơn cả vong linh người lớn! Ngày nay bệnh ung thư trở nên khá thông thường trong xã hội chúng ta, và căn bệnh này một phần là do sự phá thai. Vì càng có nhiều trường hợp phá thai, số vong linh thai nhi càng gia tăng, và những vong linh thai nhi này rãi độc tố khắp nơi làm người ta bất an. Chúng nghĩ rằng: "Quý vị đã giết tôi sớm như vậy, tôi không để quý vị tránh thoát tội này đâu. Tôi cũng sẽ giết quý vị !". Vì thế, chúng ta có nhiều bệnh lạ lùng và không thuốc chữa.
https://www.dharmasite.net/NhungVongLinhThaiNhiVoToi.htmTrích từ trang KhongTu.com
"Tôi không thể nào ngờ được, lúc tôi còn là một học sinh chưa đầy hai mươi tuổi, bằng hành động thật nông nổi, tôi đã dại dột mang một mạng sống đến cõi đời nầy, lại vô tri không biết gì để rồi cướp đoạt đi cái quyền sinh tồn của thai nhi đó!
Điều nầy làm tôi giật mình nghĩ đến: "Trong khuôn viên trường học của chúng ta ngày nay, biết bao học sinh/sinh viên ở trong tâm trạng ray rức giống như ông Vương trẻ tuổi ngày nào?". Từ năm 1975, tôi đã giảng dạy trong suốt ba mươi ba năm. Trong hơn ba mươi năm nay, tôi đã chứng kiến khung cảnh sân trường thay đổi từ mộc mạc và đơn giản thành phóng túng buông thả. Sự phóng túng ở sân trường chúng ta [Đài Loan] vượt trội hơn ở vài quốc gia khác.
Trước kia trong khuôn viên đại học, nền tảng quan hệ nam nữ khép nép trong phép giao thiệp lịch sự, họ đối xử tôn trọng lẫn nhau trong khuôn khổ tiền hôn của thời yêu đương t.ình tứ, hàm súc nét đẹp tự nhiên thấp thoáng trong sự tự kềm chế của đôi bên, họ không hề gây ra chuyện gì để rồi ngày mai đây cả hai phải bị bóng tối ám ảnh bao trùm.
Đem vấn đề t.ình d.ục trước hôn nhân ra mà nói, trong quá khứ, bất kể xã hội Tây phương cũng như Đông phương, chuyện này đều không nên. Thế nhưng hiện tại ư, chẳng còn là chuyện mới mẻ và thường chứng kiến thấy, sinh viên tuổi trẻ Đài Loan đã trộm nếm quả cấm trong kỳ nghỉ hè, khi tựu trường họ lo việc thu dọn tàn dư hậu quả xảy ra. Một vị bác sĩ sản phụ khoa càng nhấn mạnh hơn: "Những năm gần đây, phá thai không còn giới hạn vào tháng chín (tựu trường), bây giờ gần như hằng ngày là ngày phá thai!" Càng khiến cho người nghe phát lạnh xương sống là : điều mà các học sinh trẻ người non dạ đem việc phá thai bừa bãi xem như là cách ngừa thai, thái độ của chúng cũng rất bình thản vô sự; hơn thế, độ tuổi của đối tượng phá thai càng lúc càng bị giảm xuống.
Chúng ta cũng có thể phát hiện, tuy tỷ số sinh sản ở Đài Loan dần dần tuột dốc, nhưng phong trào phá thai lại trên đà gia tăng. Đem so sánh với nước Pháp là nơi nam nữ tự do quan hệ phóng tóng, mức tỷ lệ phá thai ở Đài Loan lại vượt hơn gấp sáu lần. Nhất là sau cuộc kỹ nghệ hóa và đô thị hóa, cơ cấu xã hội và giao tế tiếp xúc giữa con người phức tạp hơn rất nhiều so với ngày trước! Sự biến động hỗn loạn về quan điểm giá trị xã hội, kẻ cầm đầu đề xướng có xu hướng thiên về “tiền tài” và chiêu bài danh lợi, công danh lợi lộc đi đôi; hơn nữa tốc độ truyền thông tin học nhanh chóng, những khoái cảm t.ình d.ục phóng túng cũng lại phơi bày một cách không ngừng . Hậu quả đưa đẩy đến là, những sinh viên trẻ tuổi vốn dĩ ngay thẳng trong sạch, hào khí sung sức và đầy nhiệt huyết, bởi do không có quan điểm đạo đức đúng đắn kềm chế, tuổi trẻ đưa chân sa lầy đắm thân vào việc lấy xác thịt đổi chác đồng tiền, hoặc là vì hành vi lỡ lầm trong quan hệ khác phái trước hôn nhân dẫn đến hoàn cảnh mang thai túng quẫn.
Trông thấy những gì xảy ra, chúng ta không khỏi lo ngại -- Nền giáo dục của chúng ta đã có vấn đề gì? Chúng ta phải nên cứu vớt những bạn trẻ thanh thiếu niên nầy như thế nào?
Có phải là chúng ta nên bảo họ cái gì nên làm và những gì họ không nên làm theo quan điểm đạo đức cơ bản. Một cách minh bạch rõ ràng để cho các em học sinh biết phải quấy, mà chẳng phải cho là “Miễn sao tôi thích là được, không có gì phải ngăn cản". Chúng ta chẳng mong những cậu học trò như Vương Sĩ Minh năm nào sẽ càng lúc càng nhiều, chúng ta cũng không muốn những học sinh trẻ tuổi đều phải suốt đời vấn vương một vết thương hổ thẹn trong lòng chẳng vứt bỏ được !
Không có quan niệm đúng đắn, thì chúng ta mãi như đi trong bóng tối triền miên, lạc đường rồi cũng không hay biết. Nói chung, người ta có quan niệm về việc phá thai cũng không đúng đắn vậy, cho là thai nhi chưa ra đời, không tính là sinh mạng, cho nên có thể tùy tiện lấy ra vứt bỏ. Thực ra có thai, tức có sinh mạng tồn tại, nếu không, thai nhi làm sao có thể mỗi ngày phát triển lớn dần? Giống y hệt như chúng ta những người đã ra đời, bởi vì chúng ta có sinh mạng, cho nên có thể cử động, có thể sống, và có thể trưởng thành. Do đó, sinh mạng của thai nhi cũng có sự sống như chúng ta vậy.
Bản thân tôi là giáo đồ đạo Thiên Chúa, Công Giáo vốn sẵn tôn trọng sanh mạng. Nay quyển sách "Những Vong Linh Thai Nhi Vô Tội", tuy là cấp thiết nói lên từ quan điểm Phật Giáo, nhưng tinh thần từ bi yêu thương bảo hộ sanh linh muôn loài khiến người cảm động. Trong sách, những lời diễn giảng và giải đáp của Hòa Thượng Tuyên Hóa cùng chúng đệ tử của Ngài về vấn đề phá thai, khiến tôi mở rộng tầm mắt nhìn; trong số đó những câu chuyện của mỗi trường hợp điển hình cá biệt, càng thêm khiến cho tôi cảnh thức thật sâu tận đáy lòng. Với quyển sách vấn thế nầy, tôi tin tưởng sẽ hướng dẫn rất nhiều người cải chánh quan niệm sai lệch về phá thai, tiến xa hơn, nhằm mang lại sự giúp đỡ rộng lớn cho xã hội, cũng có thể nhờ thế cứu vãn rất nhiều sinh mạng ! Tôi càng lòng thành tha thiết mong mõi “Việc Phá Thai” có thể đến thời điểm nầy sẽ trở thành danh từ lịch sử (quá khứ), để càng có nhiều sinh mạng nhờ đó được sống còn.
Tôn Trọng Sự Sống, Trân Quý Chính Bạn
Tất cả trẻ con sinh ra trên thế giới đều may mắn, dù sinh ra trong một gia đình như thế nào. Chỉ vì chúng có cơ hội sinh ra làm người để học hỏi và có kinh nghiệm thăng tiến. Tuy nhiên, vì những lý do khác nhau, nhiều em bé không được sinh ra vì cha/mẹ không muốn. Chúng không có đến ngay cả cơ hội được hít một hơi thở không khí trong lành; mặc dù sự sống của chúng vừa có hình dạng rõ rệt, nhưng chúng mất quyền được sống.
Khi bạn bị một con muỗi chích, phản ứng đầu tiên của bạn như thế nào? Nhiều người đã đánh con muỗi, với ý định giết nó. Con muỗi chỉ cắn chúng ta một tí vì nó đói quá, và chúng ta lập tức nóng giận phản ứng và muốn đánh trả lại. Quý vị nghĩ sao về những những bào thai vô tội bị hủy phá? Cái mà chúng bị mất đi là quyền sống của chúng. Như thế lòng oán thù của chúng thật ngút ngàn không thể tưởng!
Do xã hội có xu hướng buông thả và chú trọng vào sự cải tiến di truyền con người, vấn nạn phá thai càng ngày càng tăng. Phá thai có thể thật sự giải quyết được những vấn đề của xã hội không? Phá thai có thể đưa đến sự cải thiện chủng loại con người không? Thật ra, chỉ cần đừng vi phạm luân lý đạo đức thì các vấn đề xã hội đều có thể giải quyết.. Đối với việc mong muốn làm loài người trở nên tuyệt hảo, điều này là tùy thuộc vào trạng thái tâm hồn và hành động của chúng ta chứ không phải tùy thuộc vào một chủng tộc nào hay do những điều kiện vật chất bên ngòai.
Trong quá khứ, người ta chọn sự phá thai như một giải pháp cuối cùng; có lẽ họ không đủ tài chánh để nuôi thêm con hay sợ hãi vì có con ngoài vòng hôn nhân. Tuy nhiên, hiện nay những phong tục xã hội đã đã suy đồi đến nỗi các bác sĩ sản khoa phải lắc đầu vì nhiều thanh nữ xem sự phá thai như không có gì quan trọng. Có cô phá thai nhiều lần trong một năm. Khuynh hướng này thật đáng lo ngại. Một trong những khác biệt về thái độ xưa và nay là ngày nay càng ngày càng ít có các cô khóc thật lòng trong bệnh viện phá thai, mà hơn thế nữa, họ hành xử có vẻ như không quan tâm đến việc họ làm. Ngòai ra, hầu hết mọi người cho rằng phá thai là sự bình thường. Những thay đổi quy tắc xã hội như thế này thật đáng buồn và quá đau lòng !
Một vị cao tăng Trung Hoa đã đến Hoa Kỳ là Hòa Thượng Tuyên Hóa đã thấy rõ ràng quả báo xấu do việc phá thai đang mỗi ngày mỗi gia tăng cường độ. Do thương xót những người liên quan đến hành động phá thai này là vì họ không hiểu đạo lý Nhân Quả, Ngài đã chân tình nhắc đi nhắc lại lời khuyên nhủ và báo động cho chúng ta thấy sự nghiêm trọng của việc phá thai. Ví dụ, Ngài nói, "Các con hãy nghĩ về việc này: Nếu con giết một đứa bé trước khi nó có cơ hội chào đời, thì hậu quả của những hành vi như vậy có nghiêm trọng hay không?". Ngài còn khuyên thêm, "Tốt hơn nên tránh vấn đề có thể xảy ra, hơn là mặc cảm ân hận ngày sau. Đừng dùng thuốc ngừa thai và quan hệ t.ình d.ục trước khi lập gia đình.".
Phá thai không chỉ tiêu diệt một sự sống mà còn hủy họai sự liên hệ của đôi nam nữ. Phá thai không chỉ để lại một vết sẹo trong cơ thể và tâm hồn người nữ mà người nam cũng phải mang cái trách nhiệm không chối cãi này, có thể kết quả là cả đời ân hận vì tội lỗi. Nó còn có thể gây ra sự bất hòa trong gia đình! Nhiều người phá thai đã che dấu sự kiện này hoặc không có ai để thổ lộ ra. Để đối trị những mặc cảm xấu hổ và ăn năn này, Hòa Thượng dạy rằng, "Không có điều thiện nào lớn hơn việc tự sửa đổi lỗi lầm của mình", và “Làm thêm nhiều việc công đức, sám hối, tự sửa đổi nhiều hơn và niệm hồng danh Phật thường xuyên hơn.". Nói một cách khác, không bao giờ muộn màng muốn đền bù lại những gì chúng ta đã làm lầm lỗi, như làm những việc tốt đẹp vì sanh mạng đã bị mất đó, và nhờ vậy giúp chúng ta tìm được cuộc sống mới.
Xuất bản quyển "Những Vong Linh Thai Nhi Vô Tội", chúng tôi hy vọng mọi người có cái nhìn đúng đắn về sự phá thai, suy ngẫm và hiểu những vấn đề xảy ra chung quanh việc phá thai, và thật thâm hiểu đạo lý Nhân Quả. Tuyệt đối chúng ta không được coi thường một sự sống nào, mà phải trân quý sự sống và trân quý mối duyên giữa chúng ta và những bào thai chưa sanh ra. Chúng ta cũng mong mỏi cả thế giới sẽ giải quyết việc phá thai này một cách đúng đắn và hiểu được tầm quan trọng trong việc giáo dục con em về luân lý và đạo đức; do đó hướng dẫn thế hệ mai sau vào con đường đúng đắn. Sau cùng, cha mẹ nên làm gương mẫu cho con cái bằng chính hành động của mình. Xin đừng xem việc kiếm tiền là quan trọng nhất và để ti vi và máy vi tinh làm bạn với con cái trong thời gian chúng đang lớn khôn. Đúng hơn, cha mẹ phải xem sự giáo duc con cái là trách nhiệm quan trọng nhất của mình!.
Gieo Nhân Nào, Gặt Quả Nấy
Tại sao ngày nay có những bệnh lạ ? Những bệnh này là do cái nhân sát sinh.
Mối căm hận sâu thẵm trên thế gới do sự sát sinh. Có câu "Nợ sanh mạng trả sanh mạng, nợ tiền bạc trả tiền bạc.". Nếu quý vị giết cha, anh người khác; cha, anh của quý vị sẽ bị giết bởi người khác. Như thế con người cứ luân phiên tàn sát lẫn nhau không bao giờ chấm dứt. Vì giết hại quá nhiều mà quả báo chín mùi trong thời gian ngắn, và vì thế có câu "Người ta trả quả ngay trong chính đời này.".
Lấy ví dụ việc phá thai, là việc nghiêm trọng hơn việc cướp bóc ngoài xa lộ. Quý vị hãy suy nghĩ, bằng hành vi phá thai, quý vị đã chấm dứt một sanh mạng trước khi cơ thể đứa bé được thành hình đầy đủ! Với lòng thù hận thâm sâu nhất, những vong linh thai nhi bị hủy phá này "than trời trách người". Lòng sân hận của chúng mãnh liệt và độc hại hơn bom nguyên tử và bom khinh khí, chúng nhất định báo thù! Với tình trạng phá thai phổ biến như hiện nay, những vong linh thai nhi này hiện diện khắp nơi, nhiều hơn nhiều so với vong linh người lớn trên thế gian. Có những người không biết tại sao họ bị bệnh. Thật ra họ bị bệnh vì đã gây ra quá nhiều oán thù cừu hận. Ví dụ trong hầu hết các trường hợp, người ta bị bệnh ung thư vì đã giết hại nhiều sanh mạng. Do không thể giải được oán cừu với các chúng sanh đã bị họ giết, những người này phải mang lấy bệnh ung thư.
Hỏi Đáp Về Phá Thai và Vong Linh Thai Nhi
Hòa Thượng Tuyên Hóa trả lời
Tốt hơn hết là đề phòng vấn đề để không xảy ra hơn là tiếc nuối sau này.
Câu hỏi: Nếu có cặp vợ chồng không còn biện pháp nào khác ngòai phá thai vì những khó khăn kinh tế hay vì những lý do khác, hậu quả có nặng nề lắm không?
Hòa Thượng: Vì điều kiện kinh tế không cho phép có con thì, không nên để lỡ mang thai ngay từ đầu; như vậy, sẽ tránh được rắc rối về sau. Cho là hiện thời có những khó khăn về tài chánh, tại sao họ phải đợi cho đến khi vấn đề xảy ra rồi mới đi tìm giải pháp? Họ phải tự cảnh giác về vấn đề này trước khi để nó xảy ra; tại sao không tìm những giải pháp tốt đẹp khác. Có câu nói, "Tại sao để ván đã đóng thuyền rồi mới mới nghĩ đến việc quan trọng là cần củi để nấu cơm.". Tại sao phải đợi đến muộn màng rồi mới tính. Họ cần phải nghĩ đến việc có thể có mang thai khi chiết tinh những chi tiêu hàng năm.
Câu hỏi: Bạch Hòa Thượng, có một số những người mẹ không hôn thú đang gây ra nhiều vấn nạn xã hội, rồi sau đó là có việc phá thai ... Con tự hỏi Hòa Thượng có ý kiến hay đề nghị gì về vấn đề này.
Hòa Thượng: Quý vị đang đề cập về những bà mẹ độc thân. Khổ thay, những người này đã đánh mất nhân phẩm, vì thế họ không tôn trọng những luật lệ trước khi lập gia đình. Ngày nay, những người trẻ thích khiêu vũ, xem phim ảnh, và ca hát. Họ hưởng thụ ăn uống, vui chơi và tìm khóai lạc. Những đam mê và hành vi dẫn đến sự mất nhân phẩm, đến độ họ không còn ý thức việc họ là con người. Là người, phải có hành vi của người, nhưng họ lại giống như ma quỉ -- lén lút không tôn trọng luật lệ, muốn thử hết trước khi lập gia đình ... và vì thế, họ có thai. Những chuyện như thế này có thể không có gì quan trọng ở phương Tây, nhưng ở Trung Hoa thì thật xấu hổ.
Vấn đề này xảy ra do chỉ do một niệm vô minh: Nam theo đuổi nữ, nữ tìm kiếm nam ... Bởi vì vô minh, nên hành nghiệp theo sau, sau khi hành nghiệp tạo tác thì có danh sắc, lục nhập, xúc, và thọ hiện hữu …, tất cả nhựng thứ này đều tạo tác bởi vô minh.. Do mê mờ, tình ái khởi sanh, tiếp theo là dục vọng muốn nắm bắt (thủ và hữu), và sau đó là nhiều vấn đề khác xuất hiện … cho đến khi già chết (lão, tử) đến. Toàn bộ chuỗi biến cố này được gọi là Pháp Mười Hai Nhân Duyên.
Vì người đời không hiểu Mười Hai Nhân Duyên nên, họ làm những việc trái với đạo lý. Vì vậy vấn nạn của họ càng ngày càng lớn. Cho đến lúc họ mang thai, sự việc càng trở nên rắc rối hơn khi thay vì dưỡng thai bào để sinh nở, họ lại phá hủy bào thai lúc thai từ một đến bốn tháng tuổi.
Tội phá thai rất nặng. Quý vị có thể nghĩ chúng chỉ là con ma bé nhỏ, nhưng những con ma này có những năng lực tâm linh to lớn có thể làm quý vị chết hay mang những tật bệnh kỳ lạ, làm cho quý vị nói năng lảm nhảm và lẫn lộn đầu óc đến khi điên dại ... Tội phá thai còn nặng hơn tội giết người lớn. Nếu quý vị không muốn có con, tại sao lại gây ra việc thụ thai? Tại sao rắc rối như thế? Khổ thay, đàn ông và đàn bà không hiểu đạo lý làm người nên những vấn đề này mới xảy ra.
Để giải quyết những vấn đề này, chúng ta cần cung cấp giáo dục về t.ình d.ục cho những người trẻ, và dạy họ đừng dính mắc vào tình ái cho đến khi khôn lớn trưởng thành; nếu không, họ sẽ gặp những vấn nạn khó khăn. Chúng ta phải thúc đẩy mạnh mẽ để họ tuân theo những quy tắc này .
Câu hỏi: Bạch Hòa Thượng, nhân dịp Ngài trở lại Đài Loan, xin Ngài ban lời khuyên cho những đệ tử tại Đài Loan.
Hòa Thượng: Đàn ông và đàn bà cư xử đứng đắn với nhau là nền tảng cho hòa bình quốc gia và thế giới. Nếu người chồng không cư xử như người chồng; người vợ không cư xử như người vợ; và con cái hành xử không ra con cái, thì làm sao thế giới có thể tránh được hỗn lọan? Tôi đề nghị mỗi người phải làm tròn vai trò của mình là vợ hay chồng của mình, không ly dị , và chăm sóc con cái tốt đẹp. Khi mỗi gia đình hạnh phúc và hài hòa thì quốc gia sẽ tự nhiên có hòa bình.
Ngòai ra, tôi khẩn cầu mọi người hãy ngưng lại việc phá thai! Hãy suy nghĩ xem, nếu những chúng sinh trong bào thai chưa kịp chào đời đã trở thành những oan hồn ; khắp nơi nhan nhản những hồn ma nhỏ bé phiêu bạt đòi mạngi thì làm sao xã hội an lành được? Những hồn ma nhỏ bé này cần phải gặp được người có Đạo hạnh và không tham tiền thì mới được siêu độ. Rất khó đốiI phó vớiI những hồn ma nhỏ bé này! Rất khó giải quyết những vấn đề này, vì vậy, với nghiệp chướng khắp nơi thì làm sao có hòa bình?
Câu hỏi: Làm sao cứu Đài Loan?
Hòa Thượng: Bằng cách không phá thai, bằng cách không giết hại chúng sinh.
Câu hỏi: Phá thai tạo nghiệp sát sanh. Vì con không được học giáo lý Phật trước đây, con đã phạm tội sát sanh mà không biết. Con có thể làm gì để đền bù lại nghiệp chướng của con?
Hòa Thượng: Bằng cách làm thêm nhiều việc phước thiện, bằng cách sám hối sửa đổi nhiều thêm, , và bằng cách niệm danh hiệu Phật thường xuyên hơn.
Câu hỏi: Con được nghe rằng phá thai là sai trái trong giáo lý Phật giáo, nhưng con đã phạm tôi này trong quá khứ mà không biết đó là sai trái. Con có thể làm cái gì bây giờ để đền bù lại những điều tai hại mà con đã làm trong quá khứ?
Hòa Thượng: Không có điều tốt đẹp nào hơn là tự sửa đổi lỗi lầm của mình. Dầu cho tội của quý vị r ất to lớn , đầy ngập trời, nếu quý vị thành tâm ăn năn và sửa đổi, thì các tộiI sẽ tiêu sạch.
Câu hỏi: Ngày nay có nhiều quảng cáo "Cúng Dường Vong Linh Thai Nhi" trên báo hàng ngày và tạp chí. Chúng con có thể cúng dường những vong linh thai nhi này hay không, hay các vong linh thai nhi này nên được siêu độ ?
Hòa Thượng: Chữ "cúng dường" không thể dùng trong ý nghĩa này được, vì vong linh thai nhi không phải là Tam Bảo (Phật, Pháp, Tăng). Nếu quý vị xem đó là cúng dường vong linh thai nhi tức là đã rơi vào tà kiến vậy. Đó phải gọi là 'siêu độ'. Siêu độ chúng sanh không giống cúng dường cho chúng sanh, bởi vì việc siêu độ giúp chúng lìa khổ được vui. Tuy nhiên, vong linh thai nhi mang mối oán hận rất lớn khó làm vơi đi được. bởi vì đó là món nợ tước đoạt sanh mạng thì phải được trả bằng cách đền lại sanh mạng. Thế nhưng, nếu các vong linh thai nhi đó gặp được những vị chân tu không tham tiền thì chúng có cơ hội được siêu độ..
Câu hỏi: Nhiều người bỏ tiền ra cúng những vong linh thai nhi, có thể nào những căm hận của các vong linh thai nhi này được đền bù hay không?
Hòa Thượng: Không.
Câu hỏi: Ngày nay có nhiều người lợi dụng để làm tiền người khác bằng cách nói rằng có thể khuyên giải những vong linh thai nhi. Có những phật tử không tán thành những việc làm như vậy. Thưa Hòa Thượng, ý của Hòa Thượng như thế nào? Những vong linh thai nhi sẽ làm cho những kẻ thiếu nơ chúng bị bênh hay bị những vấn đề khác không? Có những người đã từng phá thai nhưng lại ngại ngùng sợ tốn tiền không mua bài vị để cầu nguyện cho vong linh thai nhi. Bạch Hòa Thượng, Ngài nghĩ như thế nào về việc này? Có thực là những vong linh này có thể gây rắc rối không? Nếu như thế, làm sao để điều phục những vong linh thai nhi này? Làm sao chúng ta có thể an ủi và làm chúng an lạc ?
Hòa Thượng: Tốt hơn hết là không nên có bài vị hơn là lập một bài vị. Tôi nói thế có nghĩa là gì? Người ta không nên phá thai ngay từ đầu; bằng cách ngăn ngừa phá thai thì không sát sinh. Vì không sát sinh, nên cần bài vị. Thỉnh một bài vị cho một vong linh thai nhi là "lo cái ngọn mà quên cái gốc.", và giống như "bịt tai để đánh chuông", vì đó là tự lừa dối mình. Những vong linh này có thể được siêu độ chăng? Món nợ này có thể giải quyết được chăng? Vâu trả lời là không chắc. Vì thế, nên ngăn ngừa việc xảy ra hơn là hối hận về sau này. Trước khi kết hôn, không nên uống thuốc ngừa thai hay giao hợp t.ình d.ục. Tại sao không thể đợi đến khi kết hôn? Tại sao lại vội vàng như thế?
Câu hỏi: Bạch Hòa Thượng, có những hiện tượng lạ trên thế giới ngày nay như nhiều thiếu nữ chưa kết hôn đi phá thai, bị cưỡng hiếp, và đồng tình luyến ái. Là cha mẹ, chúng con ngày nay phải giáo dục con cái như thế nào để thanh thiếu niên có thể phát triển tâm hồn và thể xác trở thành những cá nhân tốt đẹp?
Hòa Thượng: Câu hỏi này xuất sắc vì nó liên quan đến giải pháp đúng đắn cho những vấn nạn trong xã hội chúng ta. Các vấn nạn mà quý vị vừa nói đó đều rất đơn giản, dễ giải quyết. Những thanh thiếu niên này từ đâu đến? Những thanh thiếu niên có vấn đề này đều có cha mẹ, có phải không? Tuy nhiên, những bậc cha mẹ này không biết cách làm cha mẹ đúng đắn, làm cha mà không hành xử như một người cha; làm mẹ không hành xử như một người mẹ. Mặc dù, họ sinh ra con cái, nhưng trọng tâm của họ không ở con cái, họ chỉ tham lam kh.oái lạc và thỏa mãn h.am m.uốn t.ình d.ục. Họ hành động chỉ để thỏa mãn chính họ, họ chỉ biết sinh đẻ mà không biết gì về cách giáo dục con cái. Đàn ông và đàn bà ở đất nước chúng ta đang bắt chước các trào lưu ở Âu Châu và Mỹ Châu, đam mê tình ái và đắm say t.ình d.ục, hẹn hò bừa bãi và theo đuổi người khác phái; họ nghĩ họ rất thời thượng khi làm như vậy! Nhiều người cho rằng nếu một người đàn ông mà không có bạn gái thì đó là một kẻ khờ. Tương tự như vậy, nếu một cô gái không có bạn trai trước khi kết hôn thì bị cho là bị bệnh tâm thần và không ai muốn kết hôn với cô ta! Vì những người này điên cuồng đắm mình vào tình ái và t.ình d.ục, họ chẳng quan tâm về con cái sau khi sinh ra chúng; họ chỉ quan tâm đến chính họ. Như thế, chỉ cần hai ngày rưỡi sau hôn lễ là họ bắt đầu chán nhau, và cuối cùng là ly dị.
Sau khi ly dị, con cái họ hoặc không có cha hoặc không có mẹ. Rồi sau đó, quan tòa quyết định đứa bé sẽ ở ba ngày ở với cha , và bốn ngày ở với mẹ. Vì họ không còn sống chung với nhau, con cái họ không cần biết trai hay gái sẽ đến ở với người cha một thời gian. Người cha sẽ nói: "Mẹ con không làm tròn bổn phận một người mẹ. Mẹ con không tốt, vì thế ba đã ly dị mẹ con và gặp người đàn bà khác. Người bạn gái này của ba thật tuyệt vời, còn mẹ con là người tồi tệ nhất.". Đứa bé sẽ suy nghĩ: "Ô, mẹ mình thật tệ quá!". Khi đứa bé trở về nhà với mẹ, nó lơ là với mẹ nó và nói rằng: "Mẹ tồi tệ lắm! Mẹ không xứng đáng làm mẹ con!". Đứa bé chỉ nghe câu chuyện một chiều từ cha nó.
Người mẹ bèn nghĩ: "Con mình thay đổi quá rồi! Tốt hơn là phải có một biện pháp.". Bà nói với con mình: "Ba con là một người đàn ông tồi tệ nhất. Mẹ không thể chịu đựng ba con, vì thế mẹ đã phải ly dị với ba con.". Người mẹ còn nêu thật nhiều lý do khác về việc ly dị người chồng và làm cho đứa bé suy nghĩ rằng: "Ô, ba tôi là nguời đàn ông ông tồi tệ nhất; và mẹ tôi là người đàn bà tồi tệ nhất! Tôi nên làm gì đây? A! với cha mẹ như vậy, tôi cũng phải học cách để thành đứa bé tồi tệ nhất..". Đứa bé bắt đầu dùng ma túy và gây đủ thứ rắc rối. Đứa bé không quan tâm bất cứ chuyện gì, kể cả tổ quốc, gia đình và cơ thể nó. Nó nghĩ,: "Tôi là một hạt giống xấu; cả ba và mẹ tôi đều xấu; do đó tôi phải là người xấu.". Với thái độ này, đứa bé buông thả không còn biết phân biệt cái đúng, cái sai và làm bất cứ những gì nó thích.
Vì có những người đàn ông bị đàn bà bỏ, và có những người đàn bà bị đàn ông sao nhãng, họ đi quá trớn. Họ trở thành người “đồng tình luyến ái”; và học những hành vi ngược lại nhân tính. Bởi vì vợ chồng không biết cách cư xử với nhau như vợ chồng, cuối cùng họ tạo ra những vấn nạn khổng lồ mà chúng ta phải đương đầu ngày nay. Khi gia đình đổ vỡ, quốc gia cũng đổ vỡ. Nếu mọi người có thể như bà mẹ của Mạnh Tử hay bà mẹ của Nhạc Phi, cả hai đều biết dạy con trở thành vĩ nhân thánh thiện, thì sẽ không còn nhiều trẻ con gây rối lọan. Tôi đã trả lời câu hỏi của quý vị, và tôi không biết là tôi nói đúng hay sai. Nếu quý vị không thỏa mãn với câu trả lời của tôi, xin tìm hỏi những vị khác có khả năng hơn.
Về vấn đề phá thai, đó là một hành động vô nhân đạo! Quý vị hãy suy nghĩ đi, nếu quý vị giết một bào thai chưa chào đời, quý vị sẽ nói rằng quả báo của hành vi này có nghiêm trọng hay không? Bây giờ tôi sẽ nói cho quý vị điều này dù quý vị có tin hay không: mặc dù thai nhi bị hủy phá chỉ là một thai nhi nhỏ bé, nhưng vong linh thai nhi này còn dữ dằn hơn cả vong linh người lớn! Ngày nay bệnh ung thư trở nên khá thông thường trong xã hội chúng ta, và căn bệnh này một phần là do sự phá thai. Vì càng có nhiều trường hợp phá thai, số vong linh thai nhi càng gia tăng, và những vong linh thai nhi này rãi độc tố khắp nơi làm người ta bất an. Chúng nghĩ rằng: "Quý vị đã giết tôi sớm như vậy, tôi không để quý vị tránh thoát tội này đâu. Tôi cũng sẽ giết quý vị !". Vì thế, chúng ta có nhiều bệnh lạ lùng và không thuốc chữa.
https://www.dharmasite.net/NhungVongLinhThaiNhiVoToi.htmTrích từ trang KhongTu.com
Hiệu chỉnh bởi quản lý: