- Tham gia
- 26/4/2010
- Bài viết
- 4.611
Không biết sao nhưng trong lòng day dứt ý định từ câu nói đó...
Cả sự bỏ mặc hôm nay, tim như nhỏ hẳn đi một khoảng, lạnh toát. Chắc vị trí không còn gì là quá quan trọng nữa.
Xa không tốt, gần cũng chưa hẳn tốt... Chắc sợ sự thật sẽ khó đối diện, vậy cớ sao lại trao gửi xa như thế? Việc này dễ hiểu...
Nhất là một cô gái phiền phức chuyên gây ra những rắc rối, lại quá độ ngốc nghếch và vô tâm, hết thuốc.
Ấy vậy mới không muốn lấy chồng nữa, sợ làm liên lụy tới ai đó cả đời, hoặc giả là một khoảng thời gian nào đó.
Sống như vậy, theo nghề, lúc mệt nhoài thì ngủ một trận. Mệt mỏi thì tự dựa vào bản thân. Sẽ có những lúc chạnh lòng, sẽ có những lúc muốn bận rộn bên những nhóc xinh xinh, nhưng chắc mình không chọn con đường ấy.
Có những suy nghĩ thật điên, chỉ vì lời buột miệng (có thể thế) Chắc chỉ có mình.
Cả sự bỏ mặc hôm nay, tim như nhỏ hẳn đi một khoảng, lạnh toát. Chắc vị trí không còn gì là quá quan trọng nữa.
Xa không tốt, gần cũng chưa hẳn tốt... Chắc sợ sự thật sẽ khó đối diện, vậy cớ sao lại trao gửi xa như thế? Việc này dễ hiểu...
Nhất là một cô gái phiền phức chuyên gây ra những rắc rối, lại quá độ ngốc nghếch và vô tâm, hết thuốc.
Ấy vậy mới không muốn lấy chồng nữa, sợ làm liên lụy tới ai đó cả đời, hoặc giả là một khoảng thời gian nào đó.
Sống như vậy, theo nghề, lúc mệt nhoài thì ngủ một trận. Mệt mỏi thì tự dựa vào bản thân. Sẽ có những lúc chạnh lòng, sẽ có những lúc muốn bận rộn bên những nhóc xinh xinh, nhưng chắc mình không chọn con đường ấy.
Có những suy nghĩ thật điên, chỉ vì lời buột miệng (có thể thế) Chắc chỉ có mình.