Nhật ký SV năm đầu

hơ hơ
coi xem nhớ kô nào....

à.....Nhớ nhất là lần bị lừa photo tài liệu mất 30k mà.....về mới biết là ko xài đến

PS: Bài hát rất tuyệt
vừa rồi đi photocopy tài liệu 20k mà giờ không biết mất tiêu đâu rồi nè...tiếc tiền quá:KSV@19:
 
Ôi bài hát cảm động wơú :KSV@17:
 
ss ơi, chắc ss học giỏi văn lắm phải hông????????????:KSV@18:
Thực ra thì mik` học văn rất kém như đa số các bạn con trai khác nhưng mik` ko nghĩ cần phải học giỏi văn thì ms viết được những điều đó. Chỉ cần bạn cảm nhận được và thực sự muốn hiểu một điều gì đó thì bạn cũng sẽ làm được điều đó.

Up nhật ký này, chào bạn nghen :D:D:D:D:D:D
Mình thì nghĩ lo nghĩ trước cũng tốt nhưng là hoạch định để phấn đấu & cố gắng thôi, đừng biến nó thành áp lực cho bản thân- I have 2 do it- là dc :D:D:D:D
Gud luck & have fun! :D:D:D:D
P/S: Sẽ ghé thăm thường xuyên :D:D:D:D:D
Rất cảm ơn bạn những lời khuyên và góp ý của bạn. Nhưng theo mình, chúng ta không thể sống nếu thiếu những áp lực, đặc biệt là những bạn SV. Vì chính nhờ nó mà các bạn sẽ có thêm động lực để thực hiện 1 số việc mà bạn ngại làm, ngại suy nghĩ… Song cũng như bạn ns, nó cũng là con dao hai lưỡi. Nếu áp lực quá lớn trong khi bản thân bạn lại không thể mở rộng thể chứa đựng nó hơn nữa thì nó rất dễ làm hại chính bạn. Những lúc đó, các bạn thực sự cần một người hiểu để chia sẻ để giải tỏa bớt đi áp lực đó. Đó có thể là bất kì ai nếu bạn chịu mở lòng mình chia sẻ.

Có những thứ khi là sinh viên chúng ta mới chợt nhận ra, nhưng đó không phải là tất cả mà chỉ là chặng đường đầu thôi, moi thứ sẽ còn thay đổi ... :D:D:D:D
Không còn quá trẻ nhưng chỉ vừa đủ già :D:D:D:D
Đúng là đôi khi chúng ta chợt nhận ra một điều gì đó và đã quên ngay điều đó vào sáng hôm sau. Mình cũng đã rất nhiều lần như vậy nhưng mình tin rằng: lần này mình sẽ không quên điêù đó nữa. Vì mình đã có các bạn, những người sẽ luôn theo sát NK này mỗi khi bạn cần đến một nơi để suy ngẫm, để nhìn lại mình và để chia sẻ những điều mà các bạn mong muốn… Và “thay đổi”, đó là một điều tất yếu như “thời gian ko ngừng trôi”,” dòng sông ko ngừng chảy”, con ng` ko ngừng trưởng thành hơn mỗi ngày. Đi đôi với nó nhận thức của họ đối vs một điều gì đó sẽ ko ngừng đổi thay.


e là hs lớp 10 nhg c/s lại giống như 1 sv năm nhất đúng nghĩa, còn chị e thì đúng là sv năm nhất, 2 ce đang ở trọ cùng nhau. lần đầu xa nhà, ở trọ cùng các anh chị sv, lần đầu đc ra XH va chạm, chỉ khác 1 điều là cách học của cấp 3 khác vs đại hoc. Nhg có lẽ đó chính là n~ điều e mong muốn khi quyết định chọn trg' xa nhà để thi, dù biết cuộc sống thiếu gia đình đối vs 1 h/s lớp 10 bây giờ còn khá sớm. đó cũng là đông lực giúp e luôn cố gắng khi nghĩ đến bố mẹ đang ở nhà vắt kiệt mồ hôi kiếm tiền cho e ăn học:" bố mẹ chỉ là nông dân thôi, kiếm đc đồng tiền đâu phải dễ, con học xa nhà chắc chắn bố mẹ sẽ rất lo, không chỉ lo con không có ng chăm sóc mà còn lo cho con về cái xã hội đầy cạm bẫy này"
đọc những lời tâm sự của a sao thấy giống mình của vài tháng trước quá, nhg e tin mình có thể vượt qua đc n~ khó khăn đó, bởi chúng ta không chỉ sống cho riêng mình! sống ở HN đã đc 7 tháng, 1 thời gian không dài nhg cũng đủ cho e bắt đầu làm quen đc vs cuộc sống ms, rất may là dạo đầu e ko gặp phải vố lừa nào,hihi, cũng rút ra cho mình đc kha khá kinh nghiệm sống, đặc biệt là từ khi lên KSV, đọc n~ chia sẻ của các anh chị, có rất nhiều bài học bổ ích, n~ chia sẽ thật tình của anh chị cũng giúp e sống mở lòng hơn, không còn thu mình vào vỏ ốc như trc đây nữa!
cảm ơn a rất nhìu!
cố gắng lên chính bản thân mình! chúc a và mọi người đủ!
Cảm ơn những lời chia sẻ, tâm sự đầy chân thành và sâu sắc của bạn. Dù bạn vẫn chưa phải là SV nhưng bạn đã tỏ ra sự chững chạc, cũng như tự tin khi thể hiện những suy nghĩ qua những dòng chữ hết sức giản đơn xuất phát từ chính trong lòng của một thiếu niên xa nhà. Những điều mà bạn đang trải qua và cảm nhận mỗi ngày thực sự khiến nhiều ng` trong chúng ta phải khâm phục và suy ngẫm… Tại sao, bạn HS đó dù còn ít tuổi hơn mik` đang sống tự tin và ko ngừng phấn đấu vươn lên*cố gắng lên chính bản thân mình*. Trong khi chúng ta, những bạn SV có đang thực sự phấn đấu hay chùn bước trước những thử thách những cạm bẫy của cuộc sống…
Mình chúc bạn sẽ tự tin hơn, vững vàng hơn qua mỗi ngày. Mình cũng hi vọng bạn sẽ tiếp tục chia sẻ những cảm nhận, suy ngẫm của mình sau những thử thách mà bạn đã trải qua…
 
Dù trời đã khuya nhưng 2 con mắt cứ ko chịu nghe lời. Nằm nghĩ vẩn vơ lòng lại chợt nhớ về giai điệu mà hum trước tôi nghe trên youtube*Mother in the dream*. Một cậu bé mất mẹ từ nhỏ và luôn tin rằng mẹ ở trên thiên đàng luôn dõi theo từng bước chân của cậu trên con đường đời. Dù bất đồng ngôn ngữ, nhưng tôi tin bất cứ ai khi xem clip đó đều cảm nhận được nỗi mog nhớ, niềm khát khao trg giọng hát cũng như trong cử chỉ trước sân khấu của mìk.
▶️
*Các bạn có thể xem clip ở link dưới hoặc trên KSV cũng đã có topic này: https://www.youtube.com/watch?v=a_AoEsY3Y9Q&feature=fvsr*
Đến đây, tôi thấy mìk thật hạnh phúc và cảm ơn ông trời xiết bao khi ông đã ko cướp đi người mẹ tật nguyền của tôi. Người mà tôi đã từng nghĩ ước chi bà ko có mặt trên thế giới này thì có lẽ tôi đã sung sướng hơn, đã được đi ở vs ba. Nhưng khi lớn lên tôi lại nhận ra rằng chính ba tôi đã bỏ mẹ con tôi từ năm tôi lên 3 tuổi. Và có lẽ tôi đã trở thành trẻ mồ côi nếu như người mẹ tật nguyền của tôi ko chống lại ý của ông ngoại tôi. Vậy mà có những lúc đi trên đường cùng bạn bè vô tình bắt gặp mẹ. Tôi lại ko buồn nhìn và chào mẹ lấy 1 câu...
Đúng là tôi đã từng như thế và có lẽ sẽ mãi là 1 con người như vậy nếu như tôi ko chịu ngồi lại suy nghĩ lại mìk, nghĩ lại những việc mìk đã làm trg qkhứ...và tác động của nó đến những người thân xung quanh tôi. Tôi tin việc này ai cũng có thể làm được. Nhưng phải hành động như thế nào sau khi hiểu ra được điều này thì tôi chắc chắn rằng đa số các bạn ở đây cũng như tôi thực sự chưa làm tốt. Vậy thì tại sao cta ko ngồi lại vs nhau để cùng thảo luận, suy ngẫm xem nên có những hành vi, thói quen như thế nào khiến ba mẹ bớt buồn phiền, lo lắng cũng như mắng nhiếc cta hơn... Đồng thời, tạo cảm giác dễ chịu, yên bình mỗi khi bạn về đến gđ...sau 1 ngày học hành căng thẳng hay sau khi đã vượt qua 1 quãng đường dài mệt mỏi để về quê.
 
trong gđ đã có n' ch thay đổi kể từ ngày e lên HN học, không còn quá nhớ nhà như dạo đầu nữa, thấy nhớ cái cảnh yên bình của quê hương nhìu hơn, bởi gđ giờ đây ko còn yên bình như trc', lúc nào cũng muốn về quê, muốn gặp ông bà bố mẹ, nhg lại ko muốn về nhà, thương cả nhà nhìu nên đã cố gắng học, vậy mà vẫn chưa đâu vào đâu hết
đọc tâm sự của anh mà đang buồn lại càng buồn, chẳng hỉu tại sao mình lại hay buồn hộ ng khax thế, lại càng nhớ quê, lại càng thấy mình ko xứng đáng vs công sức bố mẹ bỏ ra cho mình ăn học, năm nay ko pit có đc hsg k? cách tính điểm cuối năm nhà trg' đột ngột thay đổi ảnh hưởng n' đến cái thói học lệch ấy, nản quá, học tất thì không kham đc mà học lệnh thì lo phần thành tích-cái mà bố mẹ quan tâm
ai có lời khuyên gì giúp e đc không...
 
trong gđ đã có n' ch thay đổi kể từ ngày e lên HN học, không còn quá nhớ nhà như dạo đầu nữa, thấy nhớ cái cảnh yên bình của quê hương nhìu hơn, bởi gđ giờ đây ko còn yên bình như trc', lúc nào cũng muốn về quê, muốn gặp ông bà bố mẹ, nhg lại ko muốn về nhà, thương cả nhà nhìu nên đã cố gắng học, vậy mà vẫn chưa đâu vào đâu hết
đọc tâm sự của anh mà đang buồn lại càng buồn, chẳng hỉu tại sao mình lại hay buồn hộ ng khax thế, lại càng nhớ quê, lại càng thấy mình ko xứng đáng vs công sức bố mẹ bỏ ra cho mình ăn học, năm nay ko pit có đc hsg k? cách tính điểm cuối năm nhà trg' đột ngột thay đổi ảnh hưởng n' đến cái thói học lệch ấy, nản quá, học tất thì không kham đc mà học lệnh thì lo phần thành tích-cái mà bố mẹ quan tâm
ai có lời khuyên gì giúp e đc không...
Chuyện này thì mình cũng đã từng trải qua tuy mik` học thực sự được giỏi lắm nhưng dù sao đó cũng là công sức là quả trình mà mỗi con người cta khổ luyện để đạt được như ngày hum nay. Mong bạn đừng tự tạo áp lực quá lớn cho mik`. Bạn chỉ cần chăm chỉ cố gắng học đúng khả năng mà bạn có thể đạt được thì mọi người cũng sẽ thông cảm cho bạn thôi. Ít nữa, càng học lên cao bạn sẽ thấy việc học cũng ko phải là quan trọng nhất khi ta muốn tương lai của ta rộng mở!!! Nó còn ảnh hưởng của nhiều khía cạnh khác của cuộc sống.
Còn tư tưởng học lệch, mik` cũng đang định lập topic về vấn đề này để cùng các bạn hiểu đúng hơn ý nghĩa của việc học. Để tránh tư tưởng học lệch, học tủ. Học các môn mà chúng ta yêu thích mà bỏ qua những môn học khác mà các bạn có biết ko sau này nó sẽ giúp rất nhiều cho bạn trong cuộc sống cũng trong công việc hàng ngày... Vấn đề này mik` sẽ đề cậo kỹ hơn ở topic sắp lập*Học có thực sự quan trọng*. Mong các bạn ghé qua đóng góp ý kiến.
 
Chuyện này thì mình cũng đã từng trải qua tuy mik` học thực sự được giỏi lắm nhưng dù sao đó cũng là công sức là quả trình mà mỗi con người cta khổ luyện để đạt được như ngày hum nay. Mong bạn đừng tự tạo áp lực quá lớn cho mik`. Bạn chỉ cần chăm chỉ cố gắng học đúng khả năng mà bạn có thể đạt được thì mọi người cũng sẽ thông cảm cho bạn thôi. Ít nữa, càng học lên cao bạn sẽ thấy việc học cũng ko phải là quan trọng nhất khi ta muốn tương lai của ta rộng mở!!! Nó còn ảnh hưởng của nhiều khía cạnh khác của cuộc sống.
Còn tư tưởng học lệch, mik` cũng đang định lập topic về vấn đề này để cùng các bạn hiểu đúng hơn ý nghĩa của việc học. Để tránh tư tưởng học lệch, học tủ. Học các môn mà chúng ta yêu thích mà bỏ qua những môn học khác mà các bạn có biết ko sau này nó sẽ giúp rất nhiều cho bạn trong cuộc sống cũng trong công việc hàng ngày... Vấn đề này mik` sẽ đề cậo kỹ hơn ở topic sắp lập*Học có thực sự quan trọng*. Mong các bạn ghé qua đóng góp ý kiến.

e chắc chắn sẽ ủng hộ topic a sắp lập. Tình trạng này cũng là nỗi băn khoăn của nhiều bạn học sinh. Nếu nó đc lập ra sớm hơn, có lẽ sẽ rất tốt cho các bạn hs trog việc định hướng.
:KSV@09:
 
Topic đó đã lập rùi nhưng mà có vẻ như cách dẫn dắt vào đề chưa tốt hay sao ý. Ít reply quá lên ko biết típ tục ntn nữa.
Quay lại vs chủ đề chính thui nhỉ. Ko ai tg cta ko nhận ra rằng ba mẹ có vai trò quan trọng tg cuộc sống của mìk. Họ đã ban cho cta cuộc sống này và họ sẽ giúp cta sống tốt tg thế giới muôn màu này.
Nhưng liệu có ai thực sự thấy được điều đó?! Và tôi sẽ mãi là 1 tg số họ nếu như tôi ko dành nhìu t/gian để hiểu rõ mẹ mìk hơn.
Tôi còn nhớ, lúc tôi ở độ tuổi ...maruko^^. Tôi thường hay bị bà cằn nhằn, trách mắng...đôi khi còn tệ hại hơn*chắc bạn cũg bít*. Những lúc đó, tôi thực sự géc bà và muốn bà biến mất khỏi thế gian vĩnh viễn.
Tôi tin rằng rất nhìu bạn đang ở tg hoàn cảnh đó. Tôi mong rằng mìk có thể góp phần giúp các bạn hiểu ba mẹ hơn, qua đó cải thiện mối qhệ giữa bạn vs họ, khiến bạn cảm nhận đc ty thương, sự qtâm của họ rõ hơn ngay khi bạn đang còn ở nhà vs họ. Đừng giống như tôi, chỉ kịp nhận ra khi mìk cô đơn 1 mìk trên đất HN này.
 
Em ko hay bị mẹ mắng nhưng những quản thúc, căn dặn ko được làm điền này, cấm ko làm được điều kia. Những lúc như thế em rất khó chịu, em thường cãi lại và rồi thế nào ng` thua cuối cùng vẫn là em dù cho điều em ns đúng hay chăng nữa. hjxhjx
 
Chúng ta vẫn còn mẹ vậy mà chúng ta:
- Có bao giờ bạn đi ăn với bạn bè à Bạn nhớ tới Mẹ mình ở nhà đăng ăn gì?
- Có bao giờ bạn đi chơi với bạn bè à Bạn nhớ tới ở nhà, Mẹ đang trông ngóng bạn?
- Có bao giờ bạn cười nói vui vẻ với bạn bè à Bạn nhớ tới Mẹ mình đang tất bật lo toan cơm áo gạo tiền?
Nhưng Mẹ chúng ta không bao giờ như thế…

Đi đâu về Mẹ cũng nhớ mua cho chúng ta một món quà gì đó
Đi đâu Mẹ cũng sợ bạn ở nhà chờ, ở nhà một mình…

Vậy mà bạn thì sao…

Bạn luôn hờn trách khi Mẹ quên làm điều gì đó cho bạn à. Liệu bạn có nghĩ rằng Mẹ đang còn phải lo toan nhiều thứ cho cái mà bạn gọi là “gia đình”
Bạn luôn giận dỗi khi Mẹ cho ít tiền à. Liệu bạn có biết rằng đó có thể là số tiền cuối cùng mà bà muốn dành tặng cho bạn, cũng giống như tất cả tình cảm mà Mẹ đã dành cho bạn đến những giây phút cuối cùng: một sự yêu thương đặc biệt…

Và còn rất nhiều rất nhiều thứ nữa mà bạn, tôi và tất cả chúng ta chưa bao giờ nghĩ tới…
Đừng cứ mãi vô tâm như thế các bạn à….đã đến lúc bạn, tôi và tất cả chúng ta hãy biết cảm ơn mẹ. Hãy giành chút t/gian để hiểu rõ mẹ mik` hơn để cta có thể thấy được bao nhiêu nỗi lo toan vất vả trong c/s của mẹ. Nhưng bạn có biết ko, trong tất cả những lo toan bộn bề đó thì bạn là điều mà mẹ lo lắng nhất.
 
Haiz... Mình không có ý phản bác nhak
nhjều khj mẹ làm con khó chịu vì mẹ luôn theo dõj con. Con cần một khoảng rjêng tư mẹ bjết không?
 
Không chỉ bạn mà tôi tin chắc rằng cũng có nhiu` bạn khác cảm thấy như vậy. Bố mẹ luôn can dự vào sự tự do của các bạn. Cấm các bạn không được làm cái này, cái kia. Và cta có cảm giác dường như bố mẹ chẳng bao h` hài lòng vs những việc mik` làm. Suốt ngày, họ còn lên lớp cta về những điều mà cta đã biết rõ. Làm như cta chưa biết gì vậy… Tôi tin đó cũng là những gì các bạn đã và đang trải qua. Nhưng bạn có nghĩ đến tại sao ba mẹ lại luôn làm những chuyện đó ko?!
Chắc hẳn các bạn còn nhớ hồi còn bé, cta luôn được ba mẹ khen ngợi, vỗ về an ủi. Lúc nào họ cũng mỉm cười khi nhìn thấy cta. Nhưng khi lớn lên, bạn không còn hay chạy nhảy vui chơi ríu rít ở bên họ nữa. Suốt ngày bạn chỉ lô đùa vui chơi bên đám bạn, khi về nhà bạn lại lăn đùng ra ngủ vì mệt mỏi. Chẳng có thời gian trò chuyện vs ba mẹ nữa, thì thử hỏi làm sao họ không có chút tức giận trong lòng. Dần dần, ắt nó tích tụ lại và phun trào… Trong mắt họ cta dần trỏ thành những thiếu niên choai choai ương ngạnh khó bảo, toàn tự ý làm những việc mà đôi khi họ ko tài nào hiểu nổi
Để họ hiểu rõ cta hơn thì chính cta cũng cần phải hiểu ba mẹ mik` trước. Trong c/s bề bộn hnay, cta có không ít áp lực nhưng những khó khăn đó có thấm vào đâu so vs hàng triệu thứ mà ba mẹ cta phải lo lắng:
[FONT=.VnTime]- [/FONT]Làm sao để kiếm đủ tiền cho cả gđ
[FONT=.VnTime]- [/FONT]Nỗi lo sợ thất nghiệp
[FONT=.VnTime]- [/FONT]Lo lắng sợ mất lòng của cấp trên
[FONT=.VnTime]- [/FONT]Thanh toán hàng tá các hóa đơn
[FONT=.VnTime]- [/FONT]Vấn đề sức khỏe và thuốc thang cho bản thân và gđ
[FONT=.VnTime]- [/FONT]Sợ bị hàng xóm láng giềng coi thường
[FONT=.VnTime]- [/FONT]Rắc rối trong đ/s vợ chồng, làm sao tránh cãi vã giữ gđ luôn yên vui,hp
[FONT=.VnTime]- [/FONT]Trông nom chăm sóc ông bà cta…
[FONT=.VnTime]- [/FONT]………………………….
Và còn hàng ngàn thứ phải lo lắng khác. Bạn thấy
đấy, họ sống cũng đâu có thoải mái dễ chịu gì. Họ lấy đâu ra thời gian để chơi game, buôn điện thoại, la cà vs bạn bè hay tận hưởng những kỳ nghì hè dài như cta. Họ càng khó khăn, vất vả thì họ lại càng hi vọng cta học hành chăm chỉ siêng năng hơn. Họ ko có khả năng thay đổi quá khứ của mik` nên họ chỉ còn biết đặt niềm tin nơi bạn. Liệu bạn có biết mik` chính là mối lo âu lớn nhất của ba mẹ ?! Vậy tại sao họ lại lo lắng cho cta nhiu` như vậy. Các bạn có biết ko???

 
bố mẹ lo cho con vì con là con của bố mẹ
bố mẹ lo con ở ngoài này ăn uống ra sao? học hành thế nào? thời tiết nóng nực con đi học có mệt ko? còn có đủ tiền ăn, tiền đóng học?
lo con liệu có bị cái XH đầy cạm bẫy này dụ dỗ không? lo những bước đi chập chững đầu đời của con sẽ bị những cạm bẫy, khó khăn xô ngã!
Con không hiểu đc hết nỗi lòng của bố mẹ, nhg con thấy đc sự vất vả hằn trên đôi mắt bố, trên bàn tay đã chai sạn của mẹ! con biết bố vất vả lắm để nuôi đc 3 c e con ăn học đến nỗi ko có thời gian để ý tới chuyện học của chúng con ra sao, nhg con mong bố mẹ hãy quan tâm hơn tới thằng e trai con, nó còn nhỏ, nếu ko đc quan tâm nhiều dễ dẫn đến n' suy nghĩ lệch lạc lắm!
Con tự hào vì 2 ce con dù học xa nhà nhg ko làm bố mẹ quá lo lắng, nhg ngược lại, thằng e trai con nó đã lên lớp 8, hết năm sau là lên cấp 3, là ra huyện học, phải va vấp rồi, dù chưa đủ lớn để hiểu hết mọi ch nhg cũng phải biết thương bố thương mẹ. Nhg con thất vọng vì nó quá, vốn dĩ con định sẽ cố gắng lôi nó ra HN học vs con nhg có lẽ ko đc, lần trước bố bắt đc nó chơi điện tử trong quán net, bố ko làm căng nhg nó vẫn phải biết sợ nhg như thế vẫn chưa đủ bố ạ. con lại nghe đc rằng nó biết hẹn hò rồi đấy, biết chở e nào lớp 6 trong làng đi chơi rồi, vậy là e hơn chị rồi, lớp 10 mà chị còn chưa biết nắm tay bạn nam nào bao giờ!
Mấy hôm ý con ở ngoài này cũng điên lắm, muốn về nhg ko về đc, suy nghĩ cũng nhiều và con thấy, thực sự bố mẹ chưa bao giờ dành nhiều thời gian cho chúng con, nhất là thằng e, bố mẹ chỉ có ở nhà n~ lúc ăn cơm và khi con đã ngủ nên n~ lời dạy bảo của bố chỉ có thể ns trong bữa ăn mà thôi, bố mẹ chưa bao giờ xem bài vở chúng con ra sao, học hành thế nào mà chỉ hỏi con xếp thứ mấy trong lớp, cuối năm có đc hsg k?
Con biết bố mẹ chỉ là nông dân rất vất vả để kiếm đc đồng tiền, nhg bố mẹ hãy quan tâm hơn 1 chút tới e con nhé, nó còn nhỏ, cần đc bảo ban nhiều, nếu không con sợ vs tính cách của nó mấy nữa lên cấp 3 sẽ không trụ đc!
Hôm qua con về, về nghỉ lễ nhg hôm nay đã phải lên ôn thi rồi, con xin bố mẹ tiền ăn tạm trong mấy ngày này, con biết bố mẹ túng lắm nên ko dám xin tiền ăn cả tháng luôn 1 lúc nhg con vẫn thấy bố mẹ còn nhiều nỗi lo lắm, có lẽ dạo này vất vả lắm mẹ nhỉ? con thương bố mẹ mà không biết phải làm gì, học hành thì vẫn chưa đâu vào đâu!



p/s dạo này nksv năm nhất có vẻ không còn sôi nổi như mấy trang đầu thì phải, vào đọc bài viết của a vài hôm rồi nhg hôm nay e ms cmt đc, sẵn vừa từ quê lên lại nhiều cảm xúc, ngồi viết liền tù tì luôn xong đọc lại thấy mình bê n' ch nhà ra wa', tâm trạng lẫn lộn!
 
p/s dạo này nksv năm nhất có vẻ không còn sôi nổi như mấy trang đầu thì phải, vào đọc bài viết của a vài hôm rồi nhg hôm nay e ms cmt đc, sẵn vừa từ quê lên lại nhiều cảm xúc, ngồi viết liền tù tì luôn xong đọc lại thấy mình bê n' ch nhà ra wa', tâm trạng lẫn lộn!
Dạo này và sắp tới mik` sẽ rất bận, mik` cũng nhận ra rằng đã đến lúc mik` cần hành động nhiu` hơn. Vi` vậy, mik` đã và đang tìm 1 số nơi giúp nâng cao kỹ năng sống và tập học cách quản lí thời gian tốt hơn 1 chút. Mình biết nơi đây, trên diễn đàn này là 1 nơi sẻ chia tuyệt vời nhưng mik` đang thiếu mất tự tin khi gặp trực tiếp, trao đổi giao tiếp vs mọi ng` và đặc biệt hơn cả mik` đang dần tuột mất ng` bạn thân nhất của mik`. Cải thiện được mối quan hệ vs gia đình, giờ đây lại phải đối mặt vs vấn đề tình bạn. Có lẽ do đó mik` cũng mất đi 1 phần nào tâm trạng về chuyện gia đình. Nhưng các bạn hãy yên tâm, mik` sẽ ko bỏ dở vấn đề này đâu. Chân thành cảm ơn nhokkon lete đã chia sẻ những cảm xúc chân thực của bạn. Mik` tin lúc viết xong bạn sẽ cảm thấy hơi chút băn khoăn mik` có lỡ đà ko nhưng mik` tin cảm giác đó sẽ sớm hòa tan vào cảm giác thanh thản, thoải mái của tâm hồn.
P/s: Có lẽ thời gian tới mik` càng bận hơn nên mik` dự định lập 1 topic sưu tầm những bài viết video hay và có ý nghĩa sâu sắc khiến cho con ng` ta ít nhiu` phải suy nghĩ. Rất mong mọi ng` tham gia và chia sẻ những bài viết mà các bạn cảm nhận được nó bằng chính tâm hồn mik`. Topic đó sẽ mang tên "Quà tặng tâm hồn" được ko nhỉ^^
Còn bây h`, hãy giành 1 phút đọc và cảm nhận nhé:
https://a3.sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-prn1/533168_228812200553053_228023947298545_309939_1586627871_n.jpg
 
anh ơi, e ko thầy j hết:KSV@02:

----------

p/s rất mong pic ms của anh!
 
Xin lỗi mọi ng` về sự mất tích của mik` thời gian qua. Nhưng mình đang trong quá trình hành động để biến những điều mình nghĩ, những điều mình suy ngẫm để trở thành hiện thực. Mình nghĩ và đã nghĩ rất nhiều liệu mình ngồi đây chia sẻ mãi không thôi như thế này liệu có giúp được gì cho ba mẹ mình không?! Vậy là mình đã đi tìm 1 công việc làm thêm nào đó nhưng mình nghĩ trước khi đi làm thêm mình cần phải học thêm kỹ năng giao tiếp và nâng cao tự tin của mình đứng trước một người bất kì. Và mình đã tìm đến một nơi. Một nơi mà chỉ đến đó được vài buổi mình đã cảm nhận được sự nhiệt tình, năng động, hoạt bát của các anh chị SV; mình cũng đã quen được rất nhiều người ở tuổi mình đã thành công, đã có thu nhập cho riêng họ. Và mình tự hỏi tại sao mới ở tuổi như vậy mà họ đã làm điều tuyệt vời như vậy.
Sau vài buổi tìm hiểu, mình thấy rằng họ vốn chẳng hơn mình gì cả chỉ là họ đã được học 1 thứ mà họ gọi là kỹ năng mềm cùng với niềm tin mạnh mẽ ở bên trong và dám hành động, dám chấp nhận thất bại họ đã thành công như vậy. Rồi mình tự hỏi lòng mình tại sao mình lại không thể. Và mình đã bắt đầu khóa học từ đó. Nhận được sự hướng dẫn nhiệt tình, chân thành từ người bảo trợ, từ những người tiên phong... chỉ sau 2 ngày, mình thấy rằng mình cần có cộng sự, những người bạn cùng mình chia sẻ, học tập và sau đó bắt đầu đi kinh doanh ( nếu bạn muốn) chỉ với vốn kiến thức mà bạn đã học được và sự giúp đỡ từ họ. Và mìk đảm bảo rằng sẽ không mất bất kỳ khoản phí nào để học được khóa học này vì chính mik` cũng đang theo học mà.
Mình rất mong nhận được sự ủng hộ, đồng tình và liên hệ của những bạn SV, HS đang ở trên HN nàyquan tâm, những đang thực sự muốn cuộc sống của mình có ý nghĩa hơn, thành công hơn. Ban đầu mình cũng không dám đăng bản tin này lên đâu vì sợ mọi người những người bạn luôn ủng hộ mình lại không muốn tiếp tục theo dõi topic cũng như không kết giao vs mình nữa. Nhưng đọc lại chính những cmt của mình cùng vs những lời khuyên chân thành của các anh chị trong nhóm. Mình đã tự tin lên rất nhiều và đã đăng tin này. Mình mới trải qua được vài buổi ở đây nhưng mình thấy môi trường này rất tốt cho những bạn SV, HS có niềm tin vào bản thân và đặc biệt là những người đam mê kd. Vì vậy, mình rất mong tìm được những người cộng sự, những người bạn thực thụ cùng mình đi chinh phục những thử thách thay vì suốt ngày chỉ ở nhà ôm máy tính.
" Hãy hành động, biết đâu đó nó có thể thay đổi cuộc đời bạn" . Bạn cứ coi đây là buổi đi chơi dã ngoại mà lại học được những kỹ năng bổ ích quen được thêm nhiều người bạn hơn.

Mọi chi tiết xin liên hệ trực tiếp vs mik`* có thể nt mik` sẽ gọi lại*:
Nguyễn Minh Lượng
SĐT: 01643 280 225
Hiện mik` đang ở Cầu Giấy - Hà Nội. Rất mong nhận được những phản hồi nhanh nhất từ mọi người.
 
oh, a ở cầu giấy ah? e cũng đang ở cầu giấy, gần ĐH QG đó a, e học sư phạm, nhg e ms đang học lớp 10 và chẳng hề thích kinh doanh tẹo nào, e thik kĩ thuật hơn nên có lẽ bây giờ e chỉ có thể ủng hộ và chia sẻ và n~ tâm sự vs a cũng như các a,c trên KSV đc thui, e cũng rất muốn tham gia 1 số hoạt động nào đó để cải thiện, nâng cao khả năng, nhg e thấy mình chưa đủ tự tin và trưởng thành để tham gia hoạt động này. I'm sorry!
 
Quay lại
Top Bottom