Nhật ký của Kuro

22/02/2022

A, ngày đẹp.
Đẹp quá, tàn phá nó cho bớt đẹp đi nào :)

4 ngày trước bố mẹ mình dương tính. Anh trai nhắn tin mắng mình chuyện mình làm vỡ cái đĩa đêm mồng 1. Ừ, mặc dù mình đã hèn mọn cầu xin rằng nếu có chuyện thì hãy xảy ra với mình chứ đừng đến với người thân của mình, nhưng không, có vẻ như mình không đủ tư cách để cầu xin điều đó.
Mình hoảng sợ.
Bố mình có bệnh nền ung thư trực tràng, nên nhà mình hôm đó loạn lạc một cách kinh dị.
Mặc dù đã tiêm 2 mũi nhưng vẫn không tránh được, mũi 3 thì chưa đủ ngày, dịch bệnh càng ngày càng đáng sợ.

May mắn, lúc chiều bố mẹ nhắn tin, test lại còn 1 vạch, dễ thở hơn hẳn.
À không phải với mình, trời lạnh nên mình vẫn khó thở :v

À, định xấu tính thêm 1 chút.

Đỉnh cao của nghệ thuật thao túng tâm lí là làm cho người bị thao túng cảm thấy mọi việc đều là do chính mình gây ra chứ không phải người kia.
Mình biết sức khỏe mình không tốt nên mình không thích đi học quá xa, nên sau khi mình quyết định nghe theo lời khuyên thì mình biết mình ôn lằn rồi chứ sống kiểu đ gì được nữa. Mặc dù tiếp tục con đường cũ cũng chẳng khá khẩm hơn là bao, ít ra mình còn thở được trên đất Hà Nội, chứ cái kiểu trời âm độ có khi còn mưa gió thì thôi mình thà khó thở trên quê hương Tiểu vương quốc chưa bao giờ yêu thương sức khỏe của mình thì hơn.

Lan man dài dòng thì cũng chỉ là để đổ tội cho con Minh 19 tuổi ngu người tự dưng nhụt chí để vặn sang con đường mới còn mù mịt hơn con đường cũ thôi. Thôi thì vẫn thương em lắm, vì tôi là em mà ¯\_(ツ)_/¯. Thật ra em cũng chẳng làm gì sai cả, vì em có biết cái gì đâu. Nếu có sai thì việc em được sinh ra đã sai rồi chứu cần đ gì đợi đến bây giờ. Nên thôi cứ cố gắng thôi em nhỉ, sống được đến giờ này cũng đỉnh lắm rồi đấy, tôi và em cùng trông chờ vào một tương lai mà cái kế hoạch chết của chúng ta được hoàn thành.
Yêu em.​
 
18/04/2022

Sắp 21 rồi = )))))))
Nhắn lên đây trước vì sợ đến sinh nhật lại quên.

Mấy nay cứ định viết gì đó, nhưng mở máy lên vẫn không nghĩ được gì. Mình muốn viết chút gì đó về Hakuba, về mình, về những chuyện xung quanh, nhưng không nghĩ được gì cả. Artblock lẫn writeblock, mình bị ngộp thở bởi những suy nghĩ phải làm thế này thế kia, mình có rất nhiều thời gian nhưng không thể dành thời gian cho bản thân mình.
Mình khó chịu.
Xin lỗi vì lần nào tìm đến topic này cũng là những điều tiêu cực, nhưng mà chỉ có nơi này là mình có thể xả hơi. Đôi khi tức giận lên viết vài dòng, thấy bản thân xấu xí quá nên xóa chứ không up, mấy sau lại quên mình tức giận cái gì = ))) âu cũng là cái vui với 1 đứa não cá vàng hmuuuu

Mình sắp 21 rồi, chưa đầy 10 ngày nữa.
Kế hoạch chết của mình bị lùi thêm 2 năm, đồng nghĩa với việc mình sẽ phải đau khổ sống trong tội lỗi thêm 2 năm nữa, hoặc cho đến khi nào mình cảm thấy bản thân có thể thảnh thơi từ bỏ mọi điều.
Mình muốn đi hiến tạng, nhưng làm công tác tư tưởng cho nhà mình khá là khó, mình cần thêm thời gian để có thể cho mọi người hiểu rằng hiến tạng nhân đạo sẽ không liên quan đến việc bản thân bị thay đổi sau khi chết... Hmm, i mean- nó kiểu- urgggg vì nhà mình khá là tín ngưỡng phần âm ấy, không đến mức mê tín nhưng cũng là có thờ có thiêng, nên vẫn hay nghĩ rằng sau khi chết đi với không đầy đủ bộ phận thì sẽ rất đau thôi.
Mình thì chỉ nghĩ rằng ít ra hiến tạng sẽ giúp bản thân mình có ích hơn một chút. Vì mình không thể hiến máu nên giờ mình cũng đang nuôi tóc để có thể hiến tóc cho các em, chỉ sợ rằng để lâu không được = )) mình dễ lên cơn cắt tóc lắm huhuuu

Ừm, vậy thôi, cũng chưa đến sinh nhật nên chưa có gì để kể cả, mong rằng sẽ nhớ đếnngày đó, lỡ mất mấy năm rồi = ))
 
26/04/2022

HAPPY BIRTHDAYYYY

May quá vẫn kịp cuối ngày = ))))) tí thì lỡ = ))))))

Mình 21 tuổi rồi...
Không chịu đâu huhu tại sao lại nhanh thế aaaaaaa

Mình- Mình còn có 2 năm thôi đấy... mình chưa sẵn sàng đâuuuuuu

Thôi thì, chúc bản thân tuổi mới vui vẻ và mạnh khỏe. năm nay không mưa nên được bạn đưa đi chơi, thích ghe.
Lâu lắm rồi mới có một năm không mưa nhỉ, năm nay đúng dịp lễ hội nữa, mình còn xin được chữ của thầy đồ.
Mình đi xin chữ "An", cũng chỉ mong sau này vạn sự an.

Cảm ơn tất cả mọi người đã chúc mừng mình hôm nay, mặc dù mình tắt hết thông báo sinh nhật ở mọi nơi.
Thực ra thì mình chỉ không muốn mọi người phải nhớ sinh nhật mình đâu, đến mình còn quên mà, nên những ai nhớ đến việc mình hint từ tối 25 là mình vui lắm gòi ý =))
Trang chúc mình vào 0h00, còn đặt bánh gửi ship cho mình nữa, bất ngờ ghê luôn á, yêu bạn gấc nhèooooo
Mailee đưa mình đi chơi, đi ăn, đi lễ hội, còn mua kẹo cho mình, gấc là yêu bạnnnnnn
và còn những người up story chúc mừng mình nữa, và cả những tin nhắn riêng cũng làm mình cực kỳ vui!

Cảm ơn mọi người nhiều lắm ý, sáng ngủ dậy tắt thông báo nên đến mình còn không nhớ mà = )))))))) năm nay được yêu thương, cảm thấy thích ghê.

Một lần nữa, cảm ơn tất cả mọi người vì đã ở bên mình, mình yêu mọi người lắm ý!!!
 
08/05/2022

3 hôm nay mình bị ho, có đờm và ngày đầu còn rát họng không chịu nổi.

Gì thì gì chứ giờ bảo tái phát bệnh cũ là mình chết đấy, chả làm gì luôn. Tại sao cứ phải là mình cơ chứ, mình không đáng có cơ hội được sống cho chính bản thân mình à?

Nếu không quá thích mình thì có thể bóp nghẹt mình ngay trong nhưng giấc mơ mình sắp chạm tới rồi mà? Tại sao cứ phải bắt mình quay về để rồi đối diện với những thứ này vậy?

Mình không đáng được trân trọng sao? Mình chưa đủ quan tâm người khác hay sao? Hay bây giờ mình phải trải qua một làn thừa sống thiếu chết nữa? Nhưng người khổ vẫn là bố mẹ mình mà? Nếu nghĩ như vậy thì làm ơn nghĩ hết đã chứ? Nếu chỉ muốn mình ở lại mà còn dằn vặt gia đình mình, thì xin đấy, cho mình đăng xuất đi.
 
22/06/2022

Fawk, mình tưởng hôm bay mình sẽ viết gì đó, hóa ra là không à.

Mình đi máy bay lần đầu tiên, một mình, tới 1 đất nước xa lạ nên mình đã cực kì căng thẳng.
Ở sân bay mình có làm quen được 2 cậu bé, rất dễ thương, và 1 cậu em cùng trung tâm. Mình như kiểu phụ huynh dắt theo mấy đứa nhỏ vậy =))))))))
Các bé dễ thương lắm, luôn cầm đồ giúp mình, sau đấy bọn mình cũng giúp đỡ nhau nhiều chuyện trong quá trình bay và hạ cánh nhập cảnh.
Mình cũng không nghĩ rằng nó thuận lợi đến vậy, kiểu, mình nghe chỗ hiểu chỗ không, lúc tiếng Nhật lúc tiếng Anh, và may mắn rằng mình đã đến nơi an toàn.

Trừ việc mình mất cái vòng cổ 10 năm và cái nhẫn 20 năm đi kèm. Chắc đấy cũng là lí do quan hệ của mình và chủ nhân cũ của chiếc nhẫn không tốt lắm. Cái này mình cực kì hối hận và mình stress mất 1 tuần vì việc mình làm mất nó.

Giờ thì, haizzz, mình cũng không muốn kể nhiều nữa. Breakdown luôn luôn kinh khủng. May mắn là, mình có những người bạn bên cạnh mình. Vẫn là con của thần luck nhỉ, đúng không.

Thôi thì, chúc bản thân cố gắng thêm vậy. Không thể dựa dẫm được vào người nhà nữa rồi, đứng lên thôi : )))))
 
12/03/2023

Actually vẫn đang là ngày 11 : )) nhưng 23h56 cmnr, viết xong chắc cũng qua ngày 12 nên yeh ?

Lâu lắm mới check topic thì nhận ra Tết năm nay mình không viết gì, mặc dù cũng chẳng bận lắm, nhưng mà không ở một mình nên không có thời gian trầm cảm riêng tư được :v
Năm nay là năm đón Tết xa nhà đầu tiên, có thể là còn nhiều cái Tết như năm nay nữa, không ở cạnh người thân và gia đình, không tụ tập bạn bè thân thiết, chỉ mong rằng mọi người đừng lãng quên mình.

Bỏ qua chuyện đó thì, Tết năm nay vẫn khá là ổn, chắc vậy :D, mặc dù mình bị vỡ răng vào đêm 30, đi sửa răng hết hơn 7s rồi (có thể vẫn tăng), nhưng ít ra không phải nhổ, cứ cho là may đi :)))))))

Kể chuyện hôm nay vậy. Nay mình mệt quá, lâu rồi mình mới mệt kiểu ra rời chân tay thế này, đau váng nửa đầu bên trái và còn khó chịu nữa, hình như còn hơi buồn nôn, nhưng không nôn được :(
Mình mệt quá, nhưng gọi về nhà thấy mẹ bảo nay bố cũng mệt làm mình càng cảm thấy mệt hơn. Kiểu, mình vô dụng vcl ý, mình không thể ở cạnh gđ đã đành, còn làm phiền mn nữa. Bố mình bị mệt mỏi trở lại và bắt đầu bị đi ngoài khi ăn uống, trong khi 2 ngày trước bố vừa gọi đt cho mình bảo là dạo này có thấy bố khỏe hơn không.

Mình không biết nữa, nhưng mình sợ lắm. Mình cũng bất lực nữa. Mình không giỏi ăn nói, không biết thể hiện tình cảm, cũng không biết an ủi. Mình không biết bố mẹ muốn giấu mình cái gì, nhưng hình như mình cũng không muốn biết sự thật. Chỉ là, mình chỉ muốn sống một cuối đời bình lặng với những người mình yêu thương thôi mà. Có những lúc mình ước mình chưa từng được sinh ra, thì có khi mình cũng không phải trải qua cảm giác như thế này.
Mình mệt quá, nhưng ngưởi xung quanh mình cũng mệt nữa. Mình làm phiền mn nhiều quá rồi. Nhiều khi mình không biết mình bị làm sao nữa, nhưng mình cứ như chỉ sống trong quá khứ chứ không tiến về tương lai một xíu nào.

Thôi thì nhân ngày trở trời lên cơn đau đầu nên trầm cảm tí vậy, mong là vũ trụ vẫn yêu thương mình. Mai đi làm chắc vác cặp mắt sưng húp rồi oeoe :((
 
05/04/2023

Tháng Tư rồi.
Vẫn là lên trước cho sinh nhật đỡ quên : ))))))

Nay mẹ mình bị lên cục u trong miệng làm mình lo sốt vó, may quá chỉ uống thuốc 1 tuần thôi chứ không phải phẫu thuật gì cả. Bố mình lại giảm lượng thuốc rồi, cứ sợ hết tiền thôi, kiểu, lúc nào gọi về bố cũng bảo khỏe ý nhưng mình nghe thế thôi chứ biết làm sao được.
Vẫn cảm thấy mình quá vô dụng khi từng này tuổi rồi mà chưa làm được gì còn khiến bố mẹ lo lắng cho mình.

Mình sắp 22 rồi.
Sắp đăng xuất được rồi :v

Mà mình vẫn chưa làm được cái gì cả. Chưa có tiền, chưa trả được nợ, chưa thoát khỏi cái mớ suy nghĩ hỗn độn và vẫn chưa biết gì về tương lai của mình. Mình có đang đi sai hướng không nhỉ. Nếu ngay từ đầu mình chọn nghệ thuật thì có tốt hơn không nhỉ.
Ừm, mình nghĩ là không : D
Nên, thôi thì, giờ cũng không quay đầu được nữa, cố gắng còn sống là được ha.
 
13/4/2023

Có 1 bộ phim điện ảnh TQ kể về chú chó Bát Công, plot cũng như Hachiko của Nhật thôi, nhưng xem lại vẫn khóc.

Mình nhớ Capi quá.
Capi sẽ nhảy cẫng lên đón mn về nhà, rất giỏi bắt chuột, mặc dù Capi bị sợ cầu thang như mình, nhưng mỗi lần bắt chuột là cu cậu phi nhanh lắm :)))))
Capi rất nhường em gái nhé. Mỗi lần cho đồ ăn đưa sát miệng thì cu cậu cũng cắn rất nhẹ nhàng. Thằng nhỏ quan tâm mỗi người trong nhà luôn á, ngoan lắmmm. Mỗi tội thi thoảng ngứa răng hay cắn dép thôi :))))))

Có đợt mùa hè nắng nóng, mình gọi 2 đứa vào nhà nằm quạt cho mát, con Kit thì nằm vật ra gần cái quạt luôn :)) chắn hết gió của mn :)) nhưng Capi nằm gần mình, mặc dù cu cậu nóng thấy mồ luôn và thở hồng hộc, nhưng nó nhường quạt cho mọi người ý.

Cũng có lần Kit bắt được con chim nhà ai xổng lồng, bình thường chó hay cắn vật nhỏ mà, mình thì muốn cứu con chim mà Kit nó vồ rồi vờn dữ quá mình cũng sợ, xong Capi đi ngang qua ngoạm con chim vào miệng : D
Mọi người ai cũng hãi, vì sợ thằng nhỏ cắn chết con chim, nhưng không, nó chỉ ngậm trong miệng rồi đi ra chỗ bố mình nhả ra, vẫn tránh con Kit không cho nó vồ tới, con chim ướt nhẹp nước dãi của Capi may mắn sống sót :))))) chứ không là vào bụng Kit rồi :)))))

Có đợt anh trai với mình đùa nhau cái quay sang đánh nhau, thế là thằng nhỏ chồm lên gừ lại anh mình =)))))) mà cũng cắn mớm lắm nhé, khống chế lực giỏi ghê.

Mình nhớ Capi quá, hy vọng em ở trên thiên đường vui vẻ, nếu có kiếp sau thì tôi vẫn hy vọng tôi được làm gia đình của em.
 
Quay lại
Top Bottom