Nhật kí sói tập sự.

lúc nào cx cải tiến biến đổi, thế mà có khi nào đạt đc kết quả j đâu
giáo dục giáo dục, luôn ngu như vậy
 
Con cực kì cực kì thất vọng.
Ba mẹ có thể giáo dục con tốt nhưg tới giờ con mới phát hiện ra, ba mẹ không hiểu gì về con hết. Con có thể chưa chín chắn nhưg cũng không hề trẻ con tới mức bị thầy cô mắng mà nghỉ học hay không biết sức mình như thế nào để biết điều chỉnh cho phù hợp. Hơn nữa, đùng nghe từ một phía rồi suy diễn lung tung, có thể con không tập trung nên thầy nhắc con chứ không phải là mắng con.

Chuyện thứ 2, một số chuyện, không nên tò mò, cái gì con treo ở phòng con, bắt buộc ba phải biết hết sao? Có cần thiết phải lên gg tra không? Chẳng nhẽ ba sợ con viết bậy bạ hay yêu đương gì à? Con cảm thấy ngay cả điều nhỏ nhất con cũng không thể giữ cho riêng mình nữa.

Thứ 3, có một số chuyện, con không nói không có nghĩa là con không biết, khi con còn chịu đựng được thì dừng lại đi. Một khi con đã mở miệng, tình cảm gì cũng sẽ không còn nguyên vẹn nữa.

Cảm giác đáng sợ nhất về ba mẹ không phải là buồn bã hay tức giận, mà là THẤT VỌNG
 
Tất cả những gì đã cũ nhất định phải cho nó qua đi. Dù rằng bản thân chẳng bao giờ gặp lại điều gì đó đẹp đẽ như thế lần nào nữa trong đời
 
Truyện ngắn: Tình yêu thời tận thế - An Ni Bảo Bối }
nguyệt đường kí
drop down to sb's level : hạ mình xuống cùng đẳng cấp vs ai
 
"Vì tịch mịch mà trống rỗng, vì buồn bã nên mới trống rỗng."
t cho m cơ hội, cho m rất nhiều cơ hội rồi.
nói thật đi, t đợi
Cô nói: “Xin lỗi, tôi không thể nhận lời cậu.”

Cậu ta không hỏi lý do.

Cô cũng không nói nổi lý do. Không phải là cô không thích cậu ta, cũng không phải cô không muốn tìm một người đàn ông yêu mình, nghiêm túc qua lại, nghiêm túc bên nhau.

Thế nhưng khi cô đang muốn đồng ý, trong đầu hoàn toàn chỉ có những hồi ức của một con người khác…

Có vài thứ, trọn đời đều không thể thoát khỏi.

Ví dụ như hồi ức, hồi ức chính là cây cầu đứt đoạn của linh hồn…
 
Bản thân Bảo Bình như chiếc áo lộn ngược. Trải hết lòng mình ra thì bị người đời cho là dị, là bỡn cợt, trêu đùa. Nhưng khi lại khoác lên mình cái vẻ lạnh lùng vốn có, thì lại bị cho là khó hiểu, thờ ơ băng giá. Đôi lúc lời nói thật lòng chỉ vụt ra miệng nhưng không ai để ý. Nhưng một trò lừa được chuẩn bị kỹ lại lắm kẻ tin. Tại sao vậy nhỉ Cảm thấy Bảo Bình giống cây thước để đo sự trớ trêu của đời người vậy. Toàn lạc vào những tình huống khó xử, và khi cố giàn xếp thì phần thiệt luôn ở bản thân. Những sự trùng hợp đáng ra không cần thiết...
 
pascalcampion1-cef84.jpg
pascalcampion2-cef84.jpg
pascalcampion9-cef84.jpg
pascalcampion8-cef84.jpg
pascalcampion7-cef84.jpg
pascalcampion5-cef84.jpg
pascalcampion4-cef84.jpg
pascalcampion3-cef84.jpg
 

Đính kèm

  • pascalcampion6-cef84.jpg
    pascalcampion6-cef84.jpg
    176,1 KB · Lượt xem: 50
Hiệu chỉnh:
“Trời xanh xanh, nước mênh mông, ta chỉ cần thấy mỹ nhân cười.
Gió xuân thổi tới ánh tà dương, chỉ cần nhớ rõ ngươi rất đẹp.”

(Lãng đãng giang hồ chi dược sư)
 
“Có một sự thật là tất cả những người bạn gặp đều tự cảm thấy họ hơn bạn theo một cách nào đấy, và con đường thẳng dẫn tới trái tim họ là để họ nhận ra rằng bạn công nhận tầm quan trọng của họ, và sự ghi nhận đó là chân thành”.
 
"Chung quy thì tuổi trẻ của mỗi người đều không thoát khỏi một cuộc tình. Trong cuộc tình này, có yêu, có thương, có vui, có mừng chỉ đơn giản không có thứ gọi là mãi mãi."
maruko, cau dang so hai cai j?
cau so cau khong xung dang voi nguoi ta, hay cau ghen ti voi ho? Boi vi cho rang khoang cach cua ho qua xa minh nen so hai? Cau xau ho? Tu ti? cau la con cho a? Sao lai di xau ho kieu do?
Hen nhat. cai tinh do, ai da day cho cau vay?
Dung nhu vay nua, cau co tat ca roi.
Hay an tam.
 
Mỗi chúng ta ai cũng có thời niên thiếu. Hãy trân trọng sự ngây ngô và ngông cuồng của tuổi hoa niên.

Vì đến 1 ngày kia, tất cả chúng ta đều sẽ đầu bạc da mồi. Thế nên đối với những con người đã từng trân trọng bạn, cho dù họ là ai cũng đều mong bạn nhất định phải trân trọng họ !

{ Ai gửi cánh thư vào trong mây - Ảnh Chiếu }
 
Quay lại
Top Bottom