Nhật kí music

Lạ thật, sao viết mãi viết mãi mà ko sang đc trang 19 nhi? =))

Phim hay quá mà máy tính đơ ko xem đc, òa òa :((:((:((
 
Tỉ coi phim này roài nè =))=))=))
Đợi chờ bấy lâu đã sang được trang 19 :))))))))))))))))))))))



Lâu roài xem lại cái này :KSV@05:
 
=)) phũ phàng quá người ơi =))
Đệ cũng thích bài này lắm, thank tỉ ^^
Mấy ngày đk học quả thật như đi ăn cướp với nhau =))
Giờ mí đc nghỉ giải lao, mệt quá :KSV@08:
 
"Phải nói là Trước đây mình ko thích TN. Còn bây giờ thì mình ko muốn Xa nó-Thủ dô Gió ngàn ^^"
Đi lang thang gặp đc dòng chữ này, vui vì điều đó ^^


 
Mềnh biết kết quả thể nào cũng như vậy mà :>
Cơ mà một cách chính thức thì vẫn đáng tự hào!!!
:x

▶️
 
Đêm tối một mình ngồi đọc báo online, h thấy ghê ghê :KSV@16:
đi ngủ thôi ^^
 
"#59

Gửi cậu, một Kim Ngưu…

Không biết cậu sẽ thế nào khi đọc được những dòng này. Những dòng tớ chỉ có thể viết ra mà khó có thể cho cậu biết hoặc là cậu sẽ không thể biết được. Đồ Kim Ngưu ngốc nghếch.

Cậu không giống như những người con gái tớ đã từng gặp. Nỗi buồn cậu chất chứa trong ánh mắt, nó bình yên nhưng sao mà xa xăm quá? Cậu hướng ánh mắt tìm kiếm điều gì ở nơi xa xôi?

Cậu, một Kim Ngưu bướng bỉnh, cứng đầu. Cậu chẳng quan tâm đến những gì người khác nói, cậu chỉ làm theo những gì cậu muốn, cậu thích. Cậu thích dầm mưa và cậu để mặc mình dưới làn mưa ấy, mặc kệ bị ướt, mặc kệ lời dặn dò của tớ, mặc kệ những ánh mắt người ta nhìn cậu ra sao.

Tớ thích nhất đôi mắt cậu. Đôi mắt không thể dấu đi những tâm sự cậu mang. Cậu có thể cười nhưng đâu có nghĩa cậu đang vui? Cậu không muốn chia sẻ, giữ tâm sự cho riêng mình. Có phải cậu muốn cơn mưa mang chất chứa trong lòng đi xa không? Trời đang mưa hay lòng cậu đang mưa? Sao cậu cứ im lặng khi cậu buồn? Giá như cậu có thể chia sẻ với tớ. tớ không muốn cậu cứ khư khư giữ cho mình, tự mình gặm nhấm nó. Sao cậu không một lần vỡ òa như cơn mưa? Cậu sẽ thấy nhẹ lòng biết mấy.

Cuộc sống không phải luôn tốt đẹp như ta hằng mong. Những vấp ngã đầu đời khiến người con gái bị tổn thương và yếu đuối. Tớ là con trai, cũng có lúc như vậy. Nhưng một Kim Ngưu, tới biết cậu mạnh mẽ thế nào, cậu muốn tự mình đứng dậy, cậu không muốn nhận sự giúp đỡ của người khác vì với cậu, chuyện của ai người đấy làm, không muốn làm phiền người khác hoặc là có thể cậu coi đó là sự thương hại. Một Kim Ngưu có cái “tôi” rất lớn, nó không cho phép cậu gục ngã.

Tớ biết vết thương của quá khứ trong cậu sẽ lành nhưng sẽ rất lâu. Cậu chôn chặt nó trong tim mà đôi khi vết thương ấy sẽ lại lên cơn đau khi trời đổ mưa. Cậu đa cảm, chỉ cần gợi lại những điều cậu đã cố quên cậu sẽ lại im lặng mà gặm nhấm, nhưng nó lại chẳng mòn dần theo thời gian. Cậu hay lo nghĩ xa xôi, có ý nghĩ lại khiến chính cậu đau. Quá khứ đã qua, còn tương lai chưa đến, hãy sống tốt với hiện tại cậu ạ.

Tớ sợ mỗi lúc cậu giận. cậu thật lạnh lùng và tàn nhẫn. Cậu sẽ tiết kiệm lời nói một cách tối đa hoặc là im lặng. Im lặng là cuối cùng của sự chịu đựng. Tôi sợ sự im lặng ấy vì có thể những ý nghĩ lại làm tổn thương trong cậu cháy âm ỷ như một cơn mưa.

Dù cho người ta nghĩ về cậu thế nào, rằng cậu là người lạnh lùng vô cảm, bất cần, chẳng quan tâm đến mọi thứ xung quanh, tớ chẳng quan tâm. Hoặc là cậu che dấu cảm xúc giỏi, hoặc là người ta không đủ tinh tế để nhìn ra con người thật của cậu, hoặc là cả hai. Cậu lạnh lùng chỉ là cái vỏ bọc để che đi sự yếu đuối. Không phải cậu vô cảm mà là cảm xúc cậu quá nhiều và phức tạp, cậu không biết phải thể hiện ra sao. Cậu vẩn bật khóc khi nghe một bài hát buồn, khi cậu và nhỏ bạn thân giận nhau, khi cậu thấy mệt mỏi đấy thôi. Một Kim Ngưu sẽ chỉ bộc lộ cảm xúc thật của mình với người cậu tin tưởng vậy nên hãy cứ tin tưởng ở tớ này.

Không phải cậu không quan tâm đến những điều xung quanh, cậu quan tâm theo một cách âm thầm. Cậu không ồn ào, cậu quan tâm bằng hành động chứ không phải là lời qua loa, hời hợt. Với cậu, lời nói gió thổi sẽ bay, hành động sẽ là cách thiết thực nhất. Kim Ngưu cậu thực tế thế đấy. Và tớ cũng vậy, vì tớ là một Thiên Yết.

Cho dù cậu bề ngoài mạnh mẽ đến mấy thì cậu vẫn như một cô gái bình thường muốn yêu và được yêu. Cậu sẽ rất ngượng khi chẳng may tay tớ cham vào tay cậu, cậu sẽ đỏ mặt khi tớ cứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cậu đang chăm chú học bài. Cậu sẽ lại tủm tỉm cười khi tớ nói những lời “có cánh”, sẽ làm lơ nhưng tớ biết trong lòng cậu thích thú thế nào vì cậu cũng mơ mộng lắm, chẳng phải khô khan như người khác nghĩ đâu. Cậu sẽ nũng nịu rất trẻ con khi cậu đòi ăn kem, sẽ quay mặt đi nếu tớ vờ không đồng ý. Cậu cũng đáng yêu đấy thôi.

Cậu khó hiểu, khó nắm bắt, bí ẩn nhưng thật sự rất cuốn hút.

Tớ một Thiên Yết cậu bảo lạnh lùng và cuốn hút đây, cậu có bị cuốn hút không hả Kim Ngưu. Chắc chắn là có rồi phải không?"





"#55

Được gặp và quen một người bạn Kim Ngưu...

Là khi bạn gặp chuyện gì đó khiến bạn buồn, hay tức giận, bạn lại than thân trách phận, tự kỷ trong một xó nào của Twitter. Thì KN lúc đó lại xuất hiện an\ ủi? chia sẻ? thương cảm? Không không... Cô ấy chỉ đi đến và tweet một câu xanh rờn nào đó, khiến bạn phải bật cười. Cứ thế nói qua nói lại thì bạn lại trở về con người bạn vui vẻ và hạnh phúc. Ít nhất dù KN không thể cùng bạn giải quyết vấn đề thì nó cũng đã giúp bạn cảm thấy thoải mái hơn rồi.

Là khi bạn và KN lần đầu tiên đi chơi với nhau. Bạn sẽ cảm thấy "xấu hổ" trước một KN vô cùng nữ tính và dịu dàng. KN làm việc gì cũng cẩn thận cả, từ lời nói đến cả hành động của họ. Không phải KN chậm chạp và lười, chẳng qua họ chỉ suy nghĩ những gì nên nói và làm. Điều đó có thể khiến cuộc nói chuyện cảm thấy tẻ nhạt thì không chỉ qua vài ba câu chuyện thôi thì bạn lại bị cuốn hút vào thế giới của một KN thật sự. Ít nhất dù KN chỉ mỉm cười và gật đầu cho câu chuyện của bạn thì nó cũng giúp bạn cảm thấy hạnh phúc trong đôi mắt ấy.

Là khi mỗi năm vào ngày sinh nhật của bạn. Một cách vô tình hay cố ý, KN lại gửi một lời chúc sinh nhật cho bạn vào đúng 00:00a.m khi bạn đang chìm vào giấc ngủ đẹp đẽ của mình. Ngược lại vào ngày sinh nhật của KN để vào sáng hôm đấy khi bạn đã hoàn tất mọi việc cần làm, bạn mới nhớ đến và gửi ngay lời chúc cho KN. Lúc đó KN của bạn vẫn luôn mỉm cười và "Cảm ơn" cho những dòng viết ngắn ngủi đó. KN à, dù thế nào thì tớ cũng chỉ muốn chạy đến và ôm chặt cậu thôi, tớ biết cậu vẫn vui mà phải không?

Nhưng! Sẽ như thế nào nếu một ngày bạn đọc một dòng nào đó của KN rằng nó buồn, nó mệt mỏi, bạn lại gần hỏi thăm thì nó gạt phăng đi và lắc đầu như không có chuyện gì cả. Sẽ như thế nào nếu vào một hay hai giờ đêm bạn lại đang chìm vào giấc ngủ thì KN lại nhắn tin cho bạn " Buồn quá, không có gì làm" và đến sáng hôm sau bạn nhắn lại và nó lại cười và bảo không có gì cả. Sẽ như thế nào nếu sự im lặng của KN làm bạn khó chịu đến điên lên và nó khiến bạn từng nói " Bạn ghét KN". Rồi chuyện lại đâu vào đấy, hai đứa là "kẻ thù", một đứa vẫn càm ràm kể lể đủ chuyện, một đứa lâu lâu vẫn buồn và rồi lại không có gì.

Kim Ngưu là vậy. Nó như một cơn mưa làm nhòa đi mọi vật trước mắt bạn mỗi khi mưa đi quá. KN đi qua để lại cho mỗi người một ấn tượng dù xấu hay tốt nó đều khiến bạn phải suy nghĩ. Cơn mưa dù dai dẳng dù có lạnh thì đón chào nó cũng là một ngày nắng sưởi ấm. Cũng như khi bạn đã đủ hiểu và biết bên cạnh mình có một KN thì yên tâm con tim bạn sẽ rất ấm. Con người ai cũng vậy cả, cần được quan tâm, chia sẻ, KN đã mở lòng với bạn thì không việc gì bạn lại không thể mở lòng với họ đúng chứ? Đối với tôi không ai là khó khăn cả, đừng nói KN lầm lì mà khó bảo. Tìm đúng cách, "lau" thật nhẹ lớp mưa trước mắt và bạn sẽ nhìn rõ người bạn KN đang cười với bạn.

P.s: Sẽ như thế nào nếu KN bắt bạn viết cái này cho nó và đem tiền về cho nó. Một kẻ tham tiền nhưng lại vô cùng dễ thương. Này, KN vui rồi nhé. Cảm ơn vì tất cả (: :x"

Đáng iu quá :x, hic!!!
 
Tỉ đăng ký tạm trú tạm vắng ở đây luôn nhá :">
Sáng ngày ra, mà không từ tối qua đã điên điên roài, thành ra cơ sự mới như vầy =))
Cũng chẳng biết mình đang nghĩ gì nữa, chẳng thể nào quyết định được. Chẳng lẽ đến lúc thất bại hoàn toàn mới chấp nhận và tự lừa dối tiếp ư? Đúng là mình đặt quá nhiều yêu cầu lên bản thân để rồi đầy áp lực và không thể nào hoàn thành hết được. Lần lữa, hứa hẹn nhưng có được không? Lịch sử đã chứng minh rồi mà, sao cứ hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy nhỉ?
Cái cảm giác này, xa dần xa dần... cực kỳ không thích,,, và phải chẳng đó chính là nguyên nhân? Một sự nhu nhược/ né tránh ư?
Nếu nói hối hận thì mình đảm bảo là không. Nhưng mình cần nhiều hơn thế. Ừ thì đó là thời quá khứ "huy hoàng" :3. Mình đã giúp đỡ (haha nói cho oai thôi chứ nhận viện trợ thì nhiều :))) nhiều người. Tạo nên những sợi dây liên kết vô hình. Có lẽ mình đã quá tự mãn nên cứ sống mãi trong đó, tự huyễn hoặc mình là trung tâm vũ trụ để rồi sẽ tự đẩy mình ra xa như sao chổi :/
Tự nhủ chuyện gì đến sẽ đến nhưng mãi cứ canh cánh, lo này lo nọ thôi.. Đến khi vứt bỏ vẫn không nỡ...
Uầy uầy phức tạp quá =))))))) Cái đầu nhỏ bé của mình không giải quyết được hết mớ bòng bong này đâu, vì thế đừng hại não mình nữa :))

Đấu tranh cho những gì bạn (cho là ) xứng đáng ^_<

KenhSinhVien-1187021-522189997866101-836846529-n.jpg

À một điều nữa, đừng cho là mình đã làm tốt nhất, kết quả nhìn có vẻ khả quan đó, nhưng mình có thể làm tốt hơn thế kaka. Và cũng không cần phải so sánh mình với ai cả.
Bảo Bình ngốc :))~~
KenhSinhVien-851577-144884795685787-534881762-n.png


-Yul-
 
Chả hiểu sao càng đọc càng buồn, mệt mỏi quá rồi. Có những mục tiêu tưởng chừng ở ngay trước măt, gần lắm lắm rồi mà cuối cùng lại bỏ lỡ. Biết rằng nó sẽ không đơn giản mà sao vẫn cứ kì vọng, vẫn tin tưởng, thật sự không biết phải làm sao nữa???



ko dám xem phim sợ lại tâm trạng thế nên cuồng nhạc phim oy :KSV@18:
 

@Hana daiyamondo đúng rồi p








Lại đi lang thang rùi kím đc cái nè ^^


[ "NHỮNG ĐIỀU (NGAY CẢ) HARVARD CŨNG KHÔNG DẠY BẠN" ]

Trong vụ cướp nhà băng được cho là ở Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về chúng mày!"

Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.

> Điều này được gọi là: "Cách thức khai tâm - Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn"

-

Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: "Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!"

> Điều này được gọi là "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!"

-

Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp hết phổ thông): "Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?". Tên cướp già gằn giọng: "Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế nào được? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!"

> Điều này được gọi là: "Kinh nghiệm - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn giấy tờ, sách vở"

-

Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài: "Đợi đã, hãy để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!"

> Điều này được gọi là: "Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi"

-

Người giám đốc tự nhủ: "Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!"

> Điều này được gọi là: "Hãy loại bỏ những điều khó chịu - Hạnh phúc là điều quan trọng nhất"

-

Ngày hôm sau, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: "Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn chó lãnh đạo chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!"

> Điều này giải thích tại sao: "Kiến thức thì giá trị như vàng"

-

KẾT LUẬN: Trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mang tính tương đối.
Quan trọng nhất là thái độ đối với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để mang lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình.

(Sưu tầm)
 
Mệt quá, tuần sau thi rồi mà h đầu óc chả nhét đc chữ nào =)), vẫn online chém gió như thường :KSV@09:. Đổi mùa rồi thế nên đã lười sẵn nay lại càng lười hơn, không biết bao giờ mới hết mấy mùa rét mướt này để mình chăm lên ko nữa =))





mạng lại lag rồi :KSV@03: :KSV@09:
 
Tự dưng thấy nhớ hồi đầu vào KSV!
Nhớ mọi người quá!
Ước gì mọi thứ quay trở lại
Ước gì lúc nào cũng cười vô tư được như thế này :KSV@09:
Ước gì....ước gì.........đêy ^^






Ngồi mần nửa tiếng cuối cùng cũng ra, chả biết có đúng hay không nhưng giờ thì vẫn cười đã, hehe, tự dưng thấy mình giỏi ghê :KSV@09:

 
Có những người làm ta tổn thương không phải vì họ là người xấu,,,
Ta cũng không thể ghét họ được,,,
Nhưng ta vẫn cứ đau,,,
~~
Chỉ là cảm giác nhất thời thôi mà, ai cũng cần những chướng ngại vật để rèn luyện bản thân. Cho dù ban đầu nó khó khăn, đau đớn đến đâu thì vẫn tiếp tục bước đi thôi. Những cánh cửa mới lại tiếp tục mở ra.
Tuy vậy, nếu có thể cố giữ gìn quá khứ tốt đẹp đó.
~~
https://mp3.zing.vn/bai-hat/Can-Lam-Tra-My-Idol-Hoang-Rapper/ZWZF8ED8.html
Cần lắm ngay lúc này
Cần khóc cho vơi đầy
Cần đi đâu đó xa chốn đây
Cần khoảng không một mình
Cần biến mất vô hình
Cần lắm giấc ngủ yên bình.

Người đã xa ta rồi, người bước đi quá vội
Còn riêng ta trong đêm mịt tối
Người để lại những nụ cười hờ hững
Bỏ lại một người ở sau lưng.

[ĐK:]
Biết đâu chữ ngờ, cũng biết không bao giờ
Có thể nào quay ngược thời gian
Mà sao bao bết thương vẫn chưa lành vấn vương
Gửi đợi chờ vào hư vô.

Cố quên trong lòng, cố gắng nuôi hi vọng
Cố giấu chôn sâu một niềm đau
Càng tránh né nỗi đau, nỗi đau càng khắc sâu
Miệng gượng cười, lòng đau gấp trăm lần.

2. Cần lắm mưa bên thềm làm ướt đôi môi mềm
Ngày qua khô héo đến mỗi đêm
Cần lắm trên khung trời, giọt nắng nói đôi lời
Sưởi ấm bóng tối rã rời.

Cần lắm đôi tay gầy, chặn khẽ nước mắt này
Chở che trong bao nhiêu nồng cháy
Cần một người hiểu, cần một người yêu
Cần một người dìu bước qua cô liêu.
.....


~~
pahahahahahahahaha party party :3
:KSV@10: :KSV@10: :KSV@10: :KSV@10: :KSV@10: :KSV@10: :KSV@10: :KSV@10: :KSV@10:
Càng ngày càng thấy mức độ điên tăng một cách chóng mặt =))=))=))
Chỉ cần có xúc tác :KSV@05:
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
Đôi khi mình chẳng biết thế nào mới tốt nữa. Dù biết là chẳng đơn giản nhưng biết làm sao khi mình ghét mấy thứ phức tạp đó chứ. Được bảo bọc riết rồi thành vậy đó. Mỗi người cần có và cần tự giải quyết những vấn đề của mình. Thời gian sẽ làm thay đổi một số điều, nhưng nó đem đến/lại cho ta những bất ngờ nho nhỏ. Đôi khi không nên buồn vì những điều mất đi, nên vui vì những điều còn lại.
Phew tưởng mất roài chứ :">



KenhSinhVien-anhdepblog-com-rain39.gif
 
:x cảm ưn ngừi nào đó vẫn luôn luôn thầm quan tâm tới mình, dù chỉ là 1 điều gì đó rất rất nhỏ nhoi cũng làm con tim mình cảm thấy ấm áp.
:x cảm ưn ngừi nào đó dù bít mình ít nói, thậm chí có chút uh............vô tâm ^^, thiếu tin tưởng ^^, luôn bỏ ngỏ trước những lời nhắn, luôn là ngừi nói bye bye trước mỗi lần kết thúc nhưng vẫn ko quên ngừi bạn này, luôn giành sự quan tâm từ những tin nhắn, đôi khi là những hình ảnh ngộ nghĩnh, đáng yêu :x
:x cám ưn ngừi vì đã lấp đầy những khoảng trống trong những trang nhật ký-một phần sự hiện diện của mình ở đây ^^
hihi, cảm ưn nhìu lắm chạ biết nói gì hơn, mỗi khi lên đây là lại nhận được 1 sự ấm áp từ 1 ngừi như là c, là p ^^



Ngừi nào đó chắc đọc đến đây tự bít rồi ;))













tự dưng cảm thấy sến sụa quá :">

tuy bài hát và tâm trạng ko giống nhưng hiện giờ đang I like this song ^^


 
×
Quay lại
Top Bottom