"#59
Gửi cậu, một Kim Ngưu…
Không biết cậu sẽ thế nào khi đọc được những dòng này. Những dòng tớ chỉ có thể viết ra mà khó có thể cho cậu biết hoặc là cậu sẽ không thể biết được. Đồ Kim Ngưu ngốc nghếch.
Cậu không giống như những người con gái tớ đã từng gặp. Nỗi buồn cậu chất chứa trong ánh mắt, nó bình yên nhưng sao mà xa xăm quá? Cậu hướng ánh mắt tìm kiếm điều gì ở nơi xa xôi?
Cậu, một Kim Ngưu bướng bỉnh, cứng đầu. Cậu chẳng quan tâm đến những gì người khác nói, cậu chỉ làm theo những gì cậu muốn, cậu thích. Cậu thích dầm mưa và cậu để mặc mình dưới làn mưa ấy, mặc kệ bị ướt, mặc kệ lời dặn dò của tớ, mặc kệ những ánh mắt người ta nhìn cậu ra sao.
Tớ thích nhất đôi mắt cậu. Đôi mắt không thể dấu đi những tâm sự cậu mang. Cậu có thể cười nhưng đâu có nghĩa cậu đang vui? Cậu không muốn chia sẻ, giữ tâm sự cho riêng mình. Có phải cậu muốn cơn mưa mang chất chứa trong lòng đi xa không? Trời đang mưa hay lòng cậu đang mưa? Sao cậu cứ im lặng khi cậu buồn? Giá như cậu có thể chia sẻ với tớ. tớ không muốn cậu cứ khư khư giữ cho mình, tự mình gặm nhấm nó. Sao cậu không một lần vỡ òa như cơn mưa? Cậu sẽ thấy nhẹ lòng biết mấy.
Cuộc sống không phải luôn tốt đẹp như ta hằng mong. Những vấp ngã đầu đời khiến người con gái bị tổn thương và yếu đuối. Tớ là con trai, cũng có lúc như vậy. Nhưng một Kim Ngưu, tới biết cậu mạnh mẽ thế nào, cậu muốn tự mình đứng dậy, cậu không muốn nhận sự giúp đỡ của người khác vì với cậu, chuyện của ai người đấy làm, không muốn làm phiền người khác hoặc là có thể cậu coi đó là sự thương hại. Một Kim Ngưu có cái “tôi” rất lớn, nó không cho phép cậu gục ngã.
Tớ biết vết thương của quá khứ trong cậu sẽ lành nhưng sẽ rất lâu. Cậu chôn chặt nó trong tim mà đôi khi vết thương ấy sẽ lại lên cơn đau khi trời đổ mưa. Cậu đa cảm, chỉ cần gợi lại những điều cậu đã cố quên cậu sẽ lại im lặng mà gặm nhấm, nhưng nó lại chẳng mòn dần theo thời gian. Cậu hay lo nghĩ xa xôi, có ý nghĩ lại khiến chính cậu đau. Quá khứ đã qua, còn tương lai chưa đến, hãy sống tốt với hiện tại cậu ạ.
Tớ sợ mỗi lúc cậu giận. cậu thật lạnh lùng và tàn nhẫn. Cậu sẽ tiết kiệm lời nói một cách tối đa hoặc là im lặng. Im lặng là cuối cùng của sự chịu đựng. Tôi sợ sự im lặng ấy vì có thể những ý nghĩ lại làm tổn thương trong cậu cháy âm ỷ như một cơn mưa.
Dù cho người ta nghĩ về cậu thế nào, rằng cậu là người lạnh lùng vô cảm, bất cần, chẳng quan tâm đến mọi thứ xung quanh, tớ chẳng quan tâm. Hoặc là cậu che dấu cảm xúc giỏi, hoặc là người ta không đủ tinh tế để nhìn ra con người thật của cậu, hoặc là cả hai. Cậu lạnh lùng chỉ là cái vỏ bọc để che đi sự yếu đuối. Không phải cậu vô cảm mà là cảm xúc cậu quá nhiều và phức tạp, cậu không biết phải thể hiện ra sao. Cậu vẩn bật khóc khi nghe một bài hát buồn, khi cậu và nhỏ bạn thân giận nhau, khi cậu thấy mệt mỏi đấy thôi. Một Kim Ngưu sẽ chỉ bộc lộ cảm xúc thật của mình với người cậu tin tưởng vậy nên hãy cứ tin tưởng ở tớ này.
Không phải cậu không quan tâm đến những điều xung quanh, cậu quan tâm theo một cách âm thầm. Cậu không ồn ào, cậu quan tâm bằng hành động chứ không phải là lời qua loa, hời hợt. Với cậu, lời nói gió thổi sẽ bay, hành động sẽ là cách thiết thực nhất. Kim Ngưu cậu thực tế thế đấy. Và tớ cũng vậy, vì tớ là một Thiên Yết.
Cho dù cậu bề ngoài mạnh mẽ đến mấy thì cậu vẫn như một cô gái bình thường muốn yêu và được yêu. Cậu sẽ rất ngượng khi chẳng may tay tớ cham vào tay cậu, cậu sẽ đỏ mặt khi tớ cứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cậu đang chăm chú học bài. Cậu sẽ lại tủm tỉm cười khi tớ nói những lời “có cánh”, sẽ làm lơ nhưng tớ biết trong lòng cậu thích thú thế nào vì cậu cũng mơ mộng lắm, chẳng phải khô khan như người khác nghĩ đâu. Cậu sẽ nũng nịu rất trẻ con khi cậu đòi ăn kem, sẽ quay mặt đi nếu tớ vờ không đồng ý. Cậu cũng đáng yêu đấy thôi.
Cậu khó hiểu, khó nắm bắt, bí ẩn nhưng thật sự rất cuốn hút.
Tớ một Thiên Yết cậu bảo lạnh lùng và cuốn hút đây, cậu có bị cuốn hút không hả Kim Ngưu. Chắc chắn là có rồi phải không?"
"#55
Được gặp và quen một người bạn Kim Ngưu...
Là khi bạn gặp chuyện gì đó khiến bạn buồn, hay tức giận, bạn lại than thân trách phận, tự kỷ trong một xó nào của Twitter. Thì KN lúc đó lại xuất hiện an\ ủi? chia sẻ? thương cảm? Không không... Cô ấy chỉ đi đến và tweet một câu xanh rờn nào đó, khiến bạn phải bật cười. Cứ thế nói qua nói lại thì bạn lại trở về con người bạn vui vẻ và hạnh phúc. Ít nhất dù KN không thể cùng bạn giải quyết vấn đề thì nó cũng đã giúp bạn cảm thấy thoải mái hơn rồi.
Là khi bạn và KN lần đầu tiên đi chơi với nhau. Bạn sẽ cảm thấy "xấu hổ" trước một KN vô cùng nữ tính và dịu dàng. KN làm việc gì cũng cẩn thận cả, từ lời nói đến cả hành động của họ. Không phải KN chậm chạp và lười, chẳng qua họ chỉ suy nghĩ những gì nên nói và làm. Điều đó có thể khiến cuộc nói chuyện cảm thấy tẻ nhạt thì không chỉ qua vài ba câu chuyện thôi thì bạn lại bị cuốn hút vào thế giới của một KN thật sự. Ít nhất dù KN chỉ mỉm cười và gật đầu cho câu chuyện của bạn thì nó cũng giúp bạn cảm thấy hạnh phúc trong đôi mắt ấy.
Là khi mỗi năm vào ngày sinh nhật của bạn. Một cách vô tình hay cố ý, KN lại gửi một lời chúc sinh nhật cho bạn vào đúng 00:00a.m khi bạn đang chìm vào giấc ngủ đẹp đẽ của mình. Ngược lại vào ngày sinh nhật của KN để vào sáng hôm đấy khi bạn đã hoàn tất mọi việc cần làm, bạn mới nhớ đến và gửi ngay lời chúc cho KN. Lúc đó KN của bạn vẫn luôn mỉm cười và "Cảm ơn" cho những dòng viết ngắn ngủi đó. KN à, dù thế nào thì tớ cũng chỉ muốn chạy đến và ôm chặt cậu thôi, tớ biết cậu vẫn vui mà phải không?
Nhưng! Sẽ như thế nào nếu một ngày bạn đọc một dòng nào đó của KN rằng nó buồn, nó mệt mỏi, bạn lại gần hỏi thăm thì nó gạt phăng đi và lắc đầu như không có chuyện gì cả. Sẽ như thế nào nếu vào một hay hai giờ đêm bạn lại đang chìm vào giấc ngủ thì KN lại nhắn tin cho bạn " Buồn quá, không có gì làm" và đến sáng hôm sau bạn nhắn lại và nó lại cười và bảo không có gì cả. Sẽ như thế nào nếu sự im lặng của KN làm bạn khó chịu đến điên lên và nó khiến bạn từng nói " Bạn ghét KN". Rồi chuyện lại đâu vào đấy, hai đứa là "kẻ thù", một đứa vẫn càm ràm kể lể đủ chuyện, một đứa lâu lâu vẫn buồn và rồi lại không có gì.
Kim Ngưu là vậy. Nó như một cơn mưa làm nhòa đi mọi vật trước mắt bạn mỗi khi mưa đi quá. KN đi qua để lại cho mỗi người một ấn tượng dù xấu hay tốt nó đều khiến bạn phải suy nghĩ. Cơn mưa dù dai dẳng dù có lạnh thì đón chào nó cũng là một ngày nắng sưởi ấm. Cũng như khi bạn đã đủ hiểu và biết bên cạnh mình có một KN thì yên tâm con tim bạn sẽ rất ấm. Con người ai cũng vậy cả, cần được quan tâm, chia sẻ, KN đã mở lòng với bạn thì không việc gì bạn lại không thể mở lòng với họ đúng chứ? Đối với tôi không ai là khó khăn cả, đừng nói KN lầm lì mà khó bảo. Tìm đúng cách, "lau" thật nhẹ lớp mưa trước mắt và bạn sẽ nhìn rõ người bạn KN đang cười với bạn.
P.s: Sẽ như thế nào nếu KN bắt bạn viết cái này cho nó và đem tiền về cho nó. Một kẻ tham tiền nhưng lại vô cùng dễ thương. Này, KN vui rồi nhé. Cảm ơn vì tất cả (: :x"
Đáng iu quá :x, hic!!!