Mệt mỏi quá, cứ phải chạy theo cái mà mãi mãi k bao giờ thuộc về nó. Chán, muốn từ bỏ lắm, nhưng tại sao lại không được chứ. Chỉ cần nhìn thấy thôi là bao nhiêu quyết tâm trước đó của nó tan đi hết cả. Chỉ muốn nhìn, muốn ngắm, muốn quan tâm mà không dám. Lặng lẽ nhìn từ xa. Bạn nó bảo " chẳng lẽ m lại muốn như thế này mãi?". Nó chỉ cười, nó k dám vì nó và a sẽ còn gặp nhau nhiều. Nếu k đc thì sẽ thế nào? Sao nó dám gặp lại cơ chứ.
Nó muốn buông tay. Buông tay để dễ thở, buông tay để trở lại làm con người lạnh lùng như xưa. Để rồi nó trở lại là 1 đứa ngông cuồng, trong mắt nó, tất cả mọi thứ đều bt, không có để mà thjk thú, k có j đáng để bận tâm. Tại sao lại để nó nhìn thấy anh - người mà từ cái nhìn đầu tiên đã để lại 1 ấn tượng k thể nào quên trong lòng nó. Nó và a là 2 thế giới khác biệt nhau hoàn toàn. Chạy theo, chạy theo mãi, mệt quá.
Hôm qua, nó vừa nghe bạn của anh bảo, a có ny, nó hụt hẫng, thấy đau nhói, cái cảm giác cứ đeo lấy nó, và nó khóc. 1 đứa cứng đầu như nó, đã pải khóc. Nó biết sớm muộn j cũng có ngày này, nhưng nó vẫn k thể chấp nhận. Lần này thì nó pải từ bỏ thật rồi. Từ bỏ cho lòng nhẹ nhàng, cho tâm thanh thản, để k pải nhớ về 1 ai đó, k pải đâu lòng và k pải khóc.
Nhưng liệu nó có làm đc k????????????????????
[FLASH]https://nhac.vui.vn/upload/nhacvui-player.swf?playlistfile=https://nhac.vui.vn/asx2.php%3Ftype%3D1%26id%3D161041[/FLASH]