Nghề nghiệp tương lai - Tìm lời khuyên

Cố Nhiên Khánh

Thành viên
Tham gia
13/10/2024
Bài viết
2
Mình chẳng biết phải làm gì nữa. Giữa vô vàn suy nghĩ, lựa chọn cùng lời khuyên của ngưòi thân, mình thấy thật bất lực.
Mình mới là học sinh cấp 2 - cái độ tuổi mà mọi người thường nghĩ rằng chưa có mục tiêu rõ ràng và tính cách còn bồng bột, nông nổi. Nhưng mình thì không. Mình đang suy nghĩ một cách kĩ càng về tương lai của chính mình. Mình có mục tiêu, có chính kiến của riêng bản thân. Và ít nhất, mình nghĩ mình có thể tự lập mà không dựa dẫm vào bất cứ ai.
Nhưng mẹ mình thì luôn có quan điểm trái ngược với mình. Bà ấy luôn cho rằng, suy nghĩ "vươn cao bay xa" của mình chỉ là ước mơ tạm thời của tuổi trẻ. Bà ấy muốn mình làm những công việc nhẹ nhàng, ổn định, không cần nghĩ ngợi nhiều, kiếm được đủ tiền và lấy được một tấm chồng tốt, chăm lo cho gia đình. Mình biết, mẹ chỉ muốn tốt cho mình, muốn mình không cần đau đầu suy nghĩ mà vẫn có cuộc sống dư giả, vì mình là con gái. Với cái nghề "giáo viên", mẹ muốn mình tiếp nối nghề nghiệp của gia đình - truyền tải kiến thức tới mọi đời, cái nôi của tri thức - với bộ môn Toán học.
Nhưng mình không muốn. Mình muốn tới Hà Nội, và làm một công việc thường xuyên được tiếp xúc với Tiếng Anh. Mọi người đâu biết, mình yêu Tiếng Anh như mạng. Cái cảm giác thành tựu khi vượt qua bài kiểm tra, nhận được nhiều thành tích xuất sắc, và nhận được lời khen của thật nhiều người - khiến mình luyến tiếc Tiếng Anh hơn cả. Vì mình đầu tư, bỏ công sức cho nó đủ nhiều, nên mình thật sự rất tiếc nếu phải rời xa nó.
Toán ấy hả, mình cũng thích, nhưng còn kém xa Tiếng Anh. Mình cũng chẳng hiểu tại sao, mình không dành nhiều thời gian cho Toán bằng Tiếng Anh, nhưng thành tích của Toán rất nhiều khi cao hơn Tiếng Anh nhỉ. Chắc vì vậy nên, mẹ mình mới khăng khăng rằng mình giỏi Toán, mình có tiềm năng về Toán. Nhưng mình thì chẳng tự tin như vậy, và cũng chẳng đam mê nó như Tiếng Anh. Mình ấy mà, cứng đầu cứng cổ lắm, mình không thích thì chẳng có ai ép được mình đâu, trừ khi cuộc sống đưa đẩy...
Mình muốn có một cuộc sống tự do trên Hà Nội, chứ chẳng phải sống một cách gò bó, rập khuôn như công việc giáo viên. (Mình nói vậy nhưng không có nghĩa là mình hạ thấp nghề này) Giáo viên vẫn luôn được trân quý, nhưng nó thật sự không hấp dẫn được mình. Mình muốn đi du học, làm việc tại một công ty nước ngoài, được cọ xát và tiếp xúc với nhiều người. Mình cũng biết, công việc này chẳng dễ dàng gì đâu. Nhưng cuộc sống mà, có bao giờ trải đầy hoa hồng chứ, nên mình chấp nhận.
Mọi người đều không hiểu cho suy nghĩ của mình, và dường như mình cũng chẳng hiểu được bản thân mình nữa. Nếu lúc trước nhận được câu hỏi "Giữa một công việc có mức lương cao và một công việc mà bạn đam mê, bạn sẽ chọn cái nào?", mình sẽ không chần chừ mà chọn ngay vế sau. Nhưng bây giờ nhìn vào thực tại, mình nghĩ chính kiến của mình đã bị lung lay rồi...
Ai đó cho mình lời khuyên đi ạ, nếu cứ giữ nỗi lo lắng này, mình thật sự không thể chú tâm vào điều gì nữa..
 
carrer path là cgi ấy ạ?
Career Path (hay Lộ trình Phát triển Sự nghiệp) là chuỗi các công việc, vị trí, vai trò và kinh nghiệm liên tiếp mà một cá nhân trải qua và tích lũy trong suốt quá trình làm việc của mình, nhằm hướng tới một mục tiêu nghề nghiệp cụ thể hoặc sự phát triển tổng thể trong một lĩnh vực.

Tìm hiểu đi nhé!
 
Trước hết, tôi muốn khuyên bạn một điều, dù bạn đã từng nghe hay chưa, đó là nếu người cho bạn lời khuyên có ít kiến thức hoặc kinh nghiệm hơn bạn nghĩ, thì đừng nghe lời khuyên của họ. Ai cũng có giới hạn của mình, và chúng được quyết định bởi kinh nghiệm sống của chính họ. Vì vậy, trừ khi người này có thành tích lớn trong một lĩnh vực nào đó, chẳng hạn như kiếm được nhiều tiền trong kinh doanh, hoặc là một viên chức có chức vụ tốt, thì tầm nhìn của họ sẽ cao hơn, để họ có thể hướng dẫn bạn ở một số khía cạnh. Thật không may, cha mẹ của nhiều người chỉ sống lâu hơn (không đáng trách), và có thể không giỏi bằng bạn về mặt kiến thức và hiểu biết về xã hội hiện tại. Bạn nghe theo kinh nghiệm của họ là sai. Và tôi không hiểu tại sao bạn lại rất hứng thú với tiếng Anh, nhưng kế hoạch tương lai của bạn chỉ là một công việc có thể sử dụng tiếng Anh? Theo logic, bạn nên có một định hướng nghề nghiệp tương đối rõ ràng Ví dụ, tôi muốn trở thành một biên dịch viên, vậy tôi cần những gì? Trước tiên, tôi cần phải nâng trình độ tiếng Anh của mình lên trình độ chuyên nghiệp 8 (đây là trường hợp ở Trung Quốc), sau đó nỗ lực theo hướng này, bắt đầu từ trình độ nghiệp dư 4, học dần, cải thiện dần, nâng cao trình độ chứng chỉ và kỹ năng của bản thân, và cuối cùng khi bạn đáp ứng được các điều kiện để có được công việc này, bạn có thể dễ dàng tìm được công việc mình muốn hơn. Đây chỉ là một ví dụ, nhưng cá nhân tôi nghĩ rằng nó giống nhau đối với tất cả các ngành nghề. Trước tiên hãy xác định mục tiêu, sau đó bạn có thể biết cách thực hiện để đạt được mục tiêu.
Nếu bạn muốn được giúp đỡ nhiều hơn, tôi sẵn lòng giúp bạn một chút. Trong khả năng của mình, ngay cả khi tôi không xuất sắc, tôi ít nhất cũng có thể cung cấp cho bạn một số tài liệu tham khảo.
 
Trước hết, tôi muốn khuyên bạn một điều, dù bạn đã từng nghe hay chưa, đó là nếu người cho bạn lời khuyên có ít kiến thức hoặc kinh nghiệm hơn bạn nghĩ, thì đừng nghe lời khuyên của họ. Ai cũng có giới hạn của mình, và chúng được quyết định bởi kinh nghiệm sống của chính họ. Vì vậy, trừ khi người này có thành tích lớn trong một lĩnh vực nào đó, chẳng hạn như kiếm được nhiều tiền trong kinh doanh, hoặc là một viên chức có chức vụ tốt, thì tầm nhìn của họ sẽ cao hơn, để họ có thể hướng dẫn bạn ở một số khía cạnh. Thật không may, cha mẹ của nhiều người chỉ sống lâu hơn (không đáng trách), và có thể không giỏi bằng bạn về mặt kiến thức và hiểu biết về xã hội hiện tại. Bạn nghe theo kinh nghiệm của họ là sai. Và tôi không hiểu tại sao bạn lại rất hứng thú với tiếng Anh, nhưng kế hoạch tương lai của bạn chỉ là một công việc có thể sử dụng tiếng Anh? Theo logic, bạn nên có một định hướng nghề nghiệp tương đối rõ ràng Ví dụ, tôi muốn trở thành một biên dịch viên, vậy tôi cần những gì? Trước tiên, tôi cần phải nâng trình độ tiếng Anh của mình lên trình độ chuyên nghiệp 8 (đây là trường hợp ở Trung Quốc), sau đó nỗ lực theo hướng này, bắt đầu từ trình độ nghiệp dư 4, học dần, cải thiện dần, nâng cao trình độ chứng chỉ và kỹ năng của bản thân, và cuối cùng khi bạn đáp ứng được các điều kiện để có được công việc này, bạn có thể dễ dàng tìm được công việc mình muốn hơn. Đây chỉ là một ví dụ, nhưng cá nhân tôi nghĩ rằng nó giống nhau đối với tất cả các ngành nghề. Trước tiên hãy xác định mục tiêu, sau đó bạn có thể biết cách thực hiện để đạt được mục tiêu.
Nếu bạn muốn được giúp đỡ nhiều hơn, tôi sẵn lòng giúp bạn một chút. Trong khả năng của mình, ngay cả khi tôi không xuất sắc, tôi ít nhất cũng có thể cung cấp cho bạn một số tài liệu tham khảo.
Dạ mình cảm ơn vì lời khuyện ạ. Nhưng mà, k hiểu sao mình lại k có niềm đam mê với một nghề nghiệp nhất định ấy, có thể do kiến thức của mình còn hạn hẹp thôi ạ. Mình chỉ biết mình muốn học về kinh tế, và làm một nhân viên văn phòng, cố vấn chẳng hạn?
 
Dạ mình cảm ơn vì lời khuyện ạ. Nhưng mà, k hiểu sao mình lại k có niềm đam mê với một nghề nghiệp nhất định ấy, có thể do kiến thức của mình còn hạn hẹp thôi ạ. Mình chỉ biết mình muốn học về kinh tế, và làm một nhân viên văn phòng, cố vấn chẳng hạn?
Hiện tại bạn cảm thấy mơ hồ cũng là điều hoàn toàn bình thường thôi. Ngay cả mình hơn hai mươi tuổi rồi mà đôi khi vẫn cảm thấy lạc hướng nữa, huống chi bạn mới chỉ bắt đầu hành trình khám phá bản thân.

Bạn nói rằng bạn muốn học kinh tế và sau này làm một công việc có thể sử dụng tiếng Anh — điều đó hoàn toàn có thể đạt được. Mình thấy bạn thật sự rất yêu thích tiếng Anh, điều đó thể hiện rất rõ qua cách bạn viết. Nhưng mình cũng tự hỏi không biết bạn có cảm thấy yêu thích ngành kinh tế giống như vậy không? Có phần nào trong kinh tế khiến bạn thật sự muốn tìm hiểu sâu hơn không?

Thật ra những mục tiêu mà chúng ta đặt ra ở hiện tại, đôi khi chỉ sau hai ba năm thôi là đã thay đổi rồi. Và điều đó không có gì là xấu cả — đó là một phần tự nhiên của quá trình trưởng thành. Bạn cũng không cần phải vội vàng quyết định mình sẽ làm gì trong tương lai đâu. Tiếng Anh và Toán mà bạn đang học bây giờ mới chỉ là những bước nền tảng đầu tiên, càng học lên cao bạn càng có thể khám phá thêm nhiều lĩnh vực thú vị khác.

Quan trọng nhất là hiện tại bạn cố gắng xây dựng nền tảng thật tốt. Khi đến lúc phải chọn ngành đại học hay hướng đi nghề nghiệp, bạn sẽ có nhiều lựa chọn hơn và không bị giới hạn bởi những điều kiện trước mắt. Biết đâu sau này bạn còn tìm ra một hướng đi mới còn phù hợp với bản thân hơn bây giờ thì sao.

Đam mê có thể là động lực rất lớn để chúng ta tiến về phía trước, nhưng nó không nhất thiết phải gắn chặt với công việc tương lai. Bạn hoàn toàn có thể vừa giữ lấy những điều mình yêu thích, vừa dần dần tìm ra con đường phù hợp với mình nhất.

À mà nếu không cần quan tâm đến áp lực thực tế, bạn tưởng tượng công việc mà bạn muốn thử nhất sẽ như thế nào? Ví dụ trong một môi trường mà bạn có thể thường xuyên sử dụng tiếng Anh, bạn sẽ thích được giao tiếp với nhiều người mỗi ngày, hay là thích làm những việc phân tích hoặc viết lách một cách yên tĩnh hơn?
 
Hiện tại bạn cảm thấy mơ hồ cũng là điều hoàn toàn bình thường thôi. Ngay cả mình hơn hai mươi tuổi rồi mà đôi khi vẫn cảm thấy lạc hướng nữa, huống chi bạn mới chỉ bắt đầu hành trình khám phá bản thân.

Bạn nói rằng bạn muốn học kinh tế và sau này làm một công việc có thể sử dụng tiếng Anh — điều đó hoàn toàn có thể đạt được. Mình thấy bạn thật sự rất yêu thích tiếng Anh, điều đó thể hiện rất rõ qua cách bạn viết. Nhưng mình cũng tự hỏi không biết bạn có cảm thấy yêu thích ngành kinh tế giống như vậy không? Có phần nào trong kinh tế khiến bạn thật sự muốn tìm hiểu sâu hơn không?

Thật ra những mục tiêu mà chúng ta đặt ra ở hiện tại, đôi khi chỉ sau hai ba năm thôi là đã thay đổi rồi. Và điều đó không có gì là xấu cả — đó là một phần tự nhiên của quá trình trưởng thành. Bạn cũng không cần phải vội vàng quyết định mình sẽ làm gì trong tương lai đâu. Tiếng Anh và Toán mà bạn đang học bây giờ mới chỉ là những bước nền tảng đầu tiên, càng học lên cao bạn càng có thể khám phá thêm nhiều lĩnh vực thú vị khác.

Quan trọng nhất là hiện tại bạn cố gắng xây dựng nền tảng thật tốt. Khi đến lúc phải chọn ngành đại học hay hướng đi nghề nghiệp, bạn sẽ có nhiều lựa chọn hơn và không bị giới hạn bởi những điều kiện trước mắt. Biết đâu sau này bạn còn tìm ra một hướng đi mới còn phù hợp với bản thân hơn bây giờ thì sao.

Đam mê có thể là động lực rất lớn để chúng ta tiến về phía trước, nhưng nó không nhất thiết phải gắn chặt với công việc tương lai. Bạn hoàn toàn có thể vừa giữ lấy những điều mình yêu thích, vừa dần dần tìm ra con đường phù hợp với mình nhất.

À mà nếu không cần quan tâm đến áp lực thực tế, bạn tưởng tượng công việc mà bạn muốn thử nhất sẽ như thế nào? Ví dụ trong một môi trường mà bạn có thể thường xuyên sử dụng tiếng Anh, bạn sẽ thích được giao tiếp với nhiều người mỗi ngày, hay là thích làm những việc phân tích hoặc viết lách một cách yên tĩnh hơn?
Huhu mình cảm ơn nhiều aaa <33
 
Quay lại
Top Bottom