- Tham gia
- 14/12/2008
- Bài viết
- 18.532
▶️
A little boy me went fishing in a wooden boat Sitting there for hours in the cold Patience is a virtue til we die Then a ripple in the water caught my eye Sometimes we don't know what we're waiting for That's the time to be the first one on the dance floor We go from green to blue to gold to black Breathe deep, who knows how long this will last Only was last week I learned to drive Stole my Mother's keys and drove all night Christine never showed it's 4am Started up Mum's car drove home again Sometimes we don't know what we're waiting for That's the time to be the first one on the dance floor We go from green to blue to gold to black Breathe deep, who knows how long this will last One year ago I kissed my bride Now I wait to hear my baby's cry Woman showed me all that she knew then To cut himself down man's born again Sometimes we don't know what we're waiting for That's the time to be the first one on the dance floor We go from green to blue to gold to black Breathe deep, who knows how long this will last Christine died and now I'm here alone What I wouldn't give to be on that wooden boat | Thằng nhóc con là tôi đi câu cá trên chiếc thuyền mộc Ngồi hàng giờ trong cái lạnh buốt giá Kiên nhẫn là một đức hạnh cho đến tận cuối đời Rồi gợn sóng lăn tăn nơi mặt nước đập vào mắt tôi Đôi khi ta cũng chẳng biết ta đang đợi điều gì Là lúc trở thành người đầu tiên bước lên sàn nhảy Ta đi từ xanh lá đến màu trời, đến vàng rồi đến đen Thở thật sâu, ai biết được điều này kéo dài đến khi nào Duy nhất một lần tuần trước tôi học lái xe Chôm chìa khóa của mẹ rồi phóng suốt đêm Christine chẳng bao giờ xuất hiện, đã 4 giờ sáng Khởi động chiếc xe của mẹ, lại chạy về nhà Đôi khi ta cũng chẳng biết ta đang đợi điều gì Là lúc trở thành người đầu tiên bước lên sàn nhảy Ta đi từ xanh lá đến màu trời, đến vàng đến đen Thở thật sâu, ai biết được nó kéo dài đến khi nào Một năm trước, tôi hôn "cô dâu" của tôi Giờ tôi đợi chờ nghe tiếng khóc từ đứa trẻ Phụ nữ đã cho tôi hay bao điều nàng biết Con người mất đi để được tái sinh Đôi khi ta cũng chẳng biết ta đang đợi điều gì Là lúc trở thành người đầu tiên bước lên sàn nhảy Ta đi từ xanh lá đến màu trời, đến vàng đến đen Thở thật sâu, ai biết được nó kéo dài đến khi nào Christine đã mất, giờ chỉ còn mình tôi Điều mà tôi không đánh đổi để được lên chiếc thuyền mộc ngày đó |