- Tham gia
- 14/12/2008
- Bài viết
- 18.532
So Long, My Love And the night that you left me Was the dawn of a warm, wonderful summer day Promised roses and sunshine Washing anger and heartaches away So I opened the door, let the sun – in his grace - Clear the dust all around And in shimmery light I could see All the trash and the waste on the ground The picture of us Fell off the wall when you bashed the door I changed the glass Hung it up once more I remember a time When a kiss could heal the world’s disdain I'll miss the bliss we had, I'll miss the pain So long, my love So long, my love The porcelain vase you broke in a fight I found every shard and I fixed it quite right Then I saw the windows Misty with spite that I threw All the years, now and then Over things I don't even know And I see I was wrong And I’m willing to gather those tears That I cried and I wash the dead panes Till again they are bright So you see I am sorry and it wasn't all right A last twist with the broom, crossways the room Then I looked at my work and here's what I saw It's the room that we shared For so long; all the good, all the bad time's in here Though you left with half of it There is still enough memory to bear But I burnished and furnished Mend what was broken, repaired furniture I arranged everything perfectly My last gift to the treasure we are It's the key with your name I wear on a string by my heart When I know it is there We're not so far apart I remember a time When a kiss could heal the world’s disdain I'll miss the bliss we had, I'll miss the pain So long, my love It's the key with your name I wear on a string by my heart When I know it is there We're not so far apart. I have to leave, lock the room for it was not meant to be But I hope one day you'll visit it with me So long, my love | Tạm Biệt, Người Yêu Hỡi Đêm người bỏ tôi lại Là một sáng hè trong xanh ấm áp Đóa hồng hẹn ước, ánh nắng lung linh Đem giận hờn và nỗi đau lòng bay xa Tôi mở toang cửa, cho mặt trời kia Mang ân huệ lau bụi mờ xung quanh Trong làn nắng long lanh tôi nhìn thấy Bao nhiêu rác bẩn lăn lóc khắp trên sàn Bức hình của hai ta Rơi ra khỏi tường lúc người đập vào cửa Tôi thay mặt kiếng mới Thêm một lần treo lên Tôi nhớ từng một thời Khi nụ hôn xua tan miệt thị của thế gian Hạnh phúc, đau thương rồi mai tôi sẽ nhớ Chào nhau từ đây, người yêu dấu ơi Chào nhau từ đây, người yêu dấu ơi Bình hoa sứ người làm vỡ trong lần ta cãi vã Tôi góp nhặt từng mảnh, dán lại cũng chỉn chu Ngước nhìn khung cửa sổ Lu mờ với bao hờn ghen tôi bôi vào đấy Những năm tháng qua, thi thoảng đôi lần Có những điều tôi không tài nào hiểu Và tôi biết mình sai Tôi muốn gom lại những dòng nước mắt Mình đã đánh rơi, chùi ô kính vô hồn Chúng trở nên sáng ngời Người thấy đấy tôi rất buồn, chẳng ổn đâu Quét chổi lần chót, chéo khắp căn phòng Nhìn qua thành quả của mình và tôi thấy Là đây, căn phòng ta đã sẻ chia Từ lâu rồi; buồn vui mấy lúc cũng là đây Dẫu người có đi mang theo hồn một nữa Ký ức còn lại cũng nặng trĩu lòng tôi Tôi không bỏ hoang mà trang hoàng tất cả Sửa hết đồ đạc, có gãy vỡ tôi đều sửa sang Sắp xếp lại cho mọi thứ gọn gàng Món quà cuối tôi dàng tặng nơi yêu thương Là chiếc chìa khóa khắc tên người trên đó Tôi đeo trên chuỗi hạt cạnh con tim Khi tôi biết rằng nó vẫn còn đây Nghĩa là ta không bao giờ chia cắt Tôi nhớ từng một thời Khi nụ hôn xua tan miệt thị của thế gian Hạnh phúc, đau thương rồi mai tôi sẽ nhớ Chào nhau từ đây, người yêu dấu ơi Là chiếc chìa khóa khắc tên người trên đó Tôi đeo trên chuỗi hạt cạnh con tim Khi tôi biết rằng nó vẫn còn đây Nghĩa là ta không bao giờ chia cắt. Tôi phải đi, khóa lại căn phòng như chưa từng tồn tại Nhưng mong một ngày tôi cùng người nghé qua Chào nhau từ đây, người yêu dấu ơi |