Chương 2 : Gửi gắm
Aoko lê cái thân hình nặng nề *theo nghĩa bóng* của mình hướng về phía Kim điện - nơi nghỉ ngơi của quốc vương nước Ingram. Trên đầu cô gái xuất hiện tầng tầng lớp lớp mây đen kèm theo mưa lớn gió giật cấp 12 cấp 13, biển động dữ dội
. Đôi lục mâu trùng xuống, biểu cảm rất chi là không ổn. Kazuha - thị nữ thân tín của thập tam quận chúa không ngừng đưa tay vuốt đi những giọt mồ hôi trên trán, thỉnh thoảng lại thở dài một cái. Quận chúa lần này chết chắc rồi ="=. Đây có phải lần đầu quận chúa trốn khỏi hoàng cung để nhong nhong ra đường đâu. Đã thế lại còn để cho báo chí và dân chúng bắt gặp nữa ==". Quốc vương đã cảnh cáo quận chúa trên dưới trăm lần rằng không được tự tiện rời khỏi hoàng cung khi chưa xin phép ngài hoặc Hoàng hậu. Hơn nữa, quận chúa còn không thèm mang bất cứ tùy tùng nào. Kazuha đi theo sau vị tiểu quận chúa Ingram đang ủ rũ vô cùng, bất giác không kìm được mà thở dài. Trong cung không ai mà không biết người Quốc vương thương nhất ngoài Hoàng hậu chính là tiểu quận chúa chứ. Ngài lúc nào cũng lo lắng thái quá đối với cô em họ nghịch ngợm này của mình. So với thập công chúa Koizumi Akako và thập nhất quận chúa Haibara Ai, tính khí của thập tam quận chúa Nakamori Aoko cứ như là một trời một vực. Tuy rằng công chúa Koizumi Akako, quận chúa Haibara Ai với quận chúa Aoko tuổi tác không chênh lệch là mấy nhưng so về độ trưởng thành thì...quận chúa Aoko chỉ lớn về thể xác ==". Ướng bướng, lại nghịch ngợm, lúc nào cũng bày trò trêu chọc người khác. Cả ông anh họ quý hóa *quốc vương Kudou Shinichi ấy ạ ==* cũng không thoát khỏi bàn tay ma quỷ ấy
.
Kazuha vừa đi vừa nghĩ ngợi, bừng tỉnh lại thì đã thấy quận chúa và mình đang đứng trước cửa lớn của Kim điện. Kazuha nhìn chằm chằm vào tấm biển lớn được dát vàng với dòng chữ "Kim điện" rồi đưa mắt nhìn vị chủ tử của mình đang nghĩ cách thoát thân, lòng không khỏi trào dâng nỗi thương cảm. Quận chúa a~, lần này thì người chết chắc rồi a~
Aoko hít lấy hít để không khí rồi xì ra một hơi ( đừng thắc mắc tại sao, tính chụy thô lỗ thế đấy ). Cô không sợ bị Hoàng huynh cấm túc, cũng không sợ bị ăn đòn *ai dám đánh ta mạnh chứ, ahaha*, chỉ sợ một điều duy nhất.....
----------------------------------------------------------------------------------------------
Quốc vương Kudou Shinichi yên vị trên ghế bành, mắt nhìn chằm chằm cô gái đứng đối diện đang ( giả vờ ) khúm núm, e sợ kia. Bình thản đưa tay nâng tách trà còn nóng hổi trên bàn, nhấp lấy một ngụm, Shinichi thản nhiên nói :
- Sabrina.
Đôi khi chúng ta không cần phải nói quá nhiều, chỉ một từ thôi cũng khiến đối phương phải chết khiếp. Và đây chính là ví dụ. Ok ! Aoko từ bé đến lớn không sợ trời không sợ đât, cũng chả sợ ạnh họ ( trừ cái chết ra :v ). Nhưng chỉ với một từ được thốt ra từ đôi môi quyến rũ nhưng giống gáo nước kia đã có thể khiến cơn bão trên đầu Aoko giật cấp 14, cấp 15, sóng thần cao 500m, núi Fuji bắt đầu hoạt động. Cô cười gượng gạo :
- H-Hoàng huynh à, huynh đang nói gì vậy ? Sabrina thì liên quan gì ở đây chứ ?
Shinichi vẫn giữ vẻ mặt bình thản. Đôi với đứa em gái cứng đầu này, không DÙNG đến "cậu ta" không được :
- Ta nghĩ kĩ rồi. Phụ hoàng Yusaku cũng đồng ý nữa.
Aoko thừa hiểu hàm ý đằng sau câu nói đó. Mồ hôi trên mặt cô vã ra không ngừng. Cô vẫn trưng ra bộ mặt ngây thơ vô ( số ) tội của mình :
- Đồng....đồng ý cái gì chứ ?
Shinichi quyết định không vòng vo nữa :
- Aoko, muội cũng biết Ingram chúng ta vẫn còn là thuộc địa của vương quốc Sabrina. Tuy rằng không phải cống nạp hay làm bất cứ nghĩa vụ gì nhưng thuộc địa vẫn cứ là thuộc địa. Sắp tới là sinh nhật của Thái hậu Kuroba Chikage của vương quốc Sabrina. Do đó, ta cần một người thận tín là sứ giả, đại diện cho Ingram sang chúc mừng Thái hậu.
Ok, Aoko hiểu rồi. Bác Yusaku và tên anh họ "QUÝ HÓA" ( nhấn mạnh : QUÝ HÓA ) này muốn mượn hoa dâng Phật* đây mà =_=. Muốn đẩy mình sang đó thì huych toẹt ra đi chứ ==.
*: hàm ý tương tự như mượn việc công để làm việc tư, tiện thể luôn ấy.
Aoko tiếp tục ( giả vờ ) 3 không : không biết, không nghe và không hiểu :
- Muội biết rồi. Huynh lại định cử Shiho tỷ qua đó như năm ngoái ý gì. Lại còn phải nói với muội nữa.
Quốc vương Ingram lắc đầu, ( ra vẻ ) hối tiếc :
- Rất tiếc là năm nay đại công chúa Shiho lại có nhiệm vụ khác rồi. Ta không muốn đại tỷ phải làm thêm việc nào nữa. Aoko, muội cũng đã lớn rồi, trong hoàng cung ăn chơi ngồi rồi suốt...
Ách ! Đá đểu vụ trốn cung của mình kìa =.=
-... Vì thế ta đã đề cử muội với Phụ hoàng và chú Ginzou cho phép muội làm bộ mặt đại diện của Ingram tới chúc mừng và vấn an Thái hậu Chikage.
Hờ hờ, muốn tống muội cho cái tên chết tiệt đó hả ! Không dễ thế đâu ! Muội nhất định sẽ phá hỏng âm mưu này cho biết mặt luôn !
Aoko liếc qua liếc lại. Cô biết mình không từ chối được. Thôi thì không ăn được liền đạp đổ vậy =w=
Như đọc được suy nghĩ của biểu muội, Shinichi nhếch môi :
- Sự kiện lần này có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với mối bang giao giữa hai nước. Rất có thể Ingram sẽ được thoát ly khỏi bộ phận của Sabrina. Vì thế, bất cứ sai sót nào đều không được tha thứ, muội rõ chưa ?
Cần lời giải thích ? =_=
Khi không tự nhiên lại quyết định thoát ly ?
Được rồi, cô cũng muốn đất nước mình thoát khỏi cái danh thuộc đia. Nhưng mà vào đúng cái lúc mình sang đó sao ? Có mùi âm mưu không hề nhẹ ._.
Aoko nở nụ cười gượng gạo, nhìn thấy biểu cảm tự mãn chiến thắng của "ai đó", hận không thể bóp chết :
- Muội hiểu rồi, muội sẽ cố gắng. Nếu không còn gì nữa thì muội xin phép về cung để chuẩn bị.
Shinichi phẩy tay ra hiệu đồng ý. Aoko liền túm váy và....bỏ chạy
Sau khi bóng dáng cô gái nhỏ biến mất sau cánh cửa, vị quốc vương lạnh lùng, điển trai, tài năng, con nhà giàu ngay lập tức gỡ bỏ bộ mặt soái ca ngôn lù...à nhầm...ngôn tình của mình, cười sặc nước trà. Ây chà em gái, muội rất tốt nhưng huynh rất tiếc ( =w= )Y . Chỉ có "hắn" mới trị được muội thôi. Thôi thì sớm muộn hai bé cũng đến với nhao, ta giúp hai người cắt bớt mấy phân cảnh sến súa kiểu va vào nhau rồi cãi bổ trời rồi yêu nhau. Không phải xoắn, yêu thì lên luôn =w=.
Đang mải mê suy nghĩ đi kèm bộ mặt vô cùng là gian tà, Shinichi không biết đứng sau lưng là một thân ảnh quen thuộc. Bàn tay trắng nõn, thanh mảnh khẽ chạm vào vai vị quốc vương đáng kính.
- Quốc vương, Ngài lại lên cơn xúc động nữa rồi.
Quay ra, Shinichi nở một nụ cười rạng rỡ, kéo người đằng sau ôm vào lòng :
- Hoàng hậu yêu quý, ta chỉ là đang giúp tụi nhỏ đến với nhao thôi.
Ran nhún vai :
- Ngài thật tình...đừng bảo thần thiếp Ngài và Phụ hoàng với hai vị thân mẫu của "người kia" đã lập hội giăng bẫy Aoko đó.
Shinichi cười cười, siết nhẹ lấy vòng eo thon gọn của vợ mình :
- Nàng đã biết rồi thì ta cũng không giấu. Bác Chikage muốn có cháu bồng lắm rồi a~ Ta cũng muốn có cháu a~. Hơn nữa, nếu thuận lợi ( lừa ) Aoko về làm dâu bên đó, Ingram chúng ta chẳng phải sẽ được hời rất nhiều sao ? Ran, nàng cũng biết chuyện này một công đôi việc mà.
Ran nhún vai. Hờ, cô biết chồng mình chỉ phấn khích với 2 điều : ship em gái bảo bối của mình với "người kia" và thuê người chụp lén hint của hai đứa ="=. Kể ra thì cô cũng cho rằng hai người kia cũng đẹp đôi. Chỉ là chó mèo yêu nhau sao ? Có một sự khó tin không hề nhẹ~
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong cấm cung của Sabrina,
Một chàng trai sở hữu gương mặt khôi ngô, tuấn tú hơn người, với mái tóc đen tự nhiên hơi xù cùng cặp mắt xanh dương đẹp tuyệt vời. Người này chính là đương kim quốc vương của xứ Sabrina giàu có. Hiện tại, biểu cảm của người đang vô cùng bất ổn, dù rằng hầu như không thể hiện ra. Nhìn chằm chằm vào bức điện thư của đứa bạn ( khốn nạn ) Kudou Shinichi, khóe mắt không khỏi giật giật, trong vô thức nở nụ cười. Ngẩng đầu lên, hắn đưa mắt nhìn qua khung cửa sổ phòng làm việc, ánh mắt xa xăm, không rõ là đang nghĩ gì. Chỉ biết, bên trong bức thư, có điều gì đó khiến cho con người luôn mang vẻ mặt điềm tĩnh này phải xao động.
Vậy là cô ta sắp tới sao ? Hay lắm !
End chap 2.