Ok viết fic mới mình sẽ đăng trên đây nhé ^^
CHAP CUỐI PART 2
Sáng hôm sau, Shinichi thức dậy từ rất sớm nhưng cậu vẫn không đi đến trường mà về thẳng ngôi nhà sập xệ của mình, cậu muốn tạo cho Ran một bất ngờ chính vì thế cậu đã cố ý tránh né không gặp mặt cô cả buổi sáng hôm đó. Shinichi gọi điện cho Hattori cùng Kazuha và Sonoko, cậu bảo Hattori cùng hai cô gái hãy đến ngôi nhà của mình và cậu cũng không quên dặn Hattori là hãy giữ bí mật với Ran, lúc đầu cả ba người vô cùng thắc mắc nhưng rồi cũng làm theo cậu. Đứng trước căn nhà của cậu, Sonoko gõ cửa thì ngay lập tức cậu đi ra mở cửa và mời ba người vào nhà
“ Woa, nhà của Shinichi tuy nhỏ nhưng thật dễ chịu và thoải mái nhỉ ” –Kazuha
“ Vậy hôm nay có chuyện gì mà cậu lại gọi tụi tớ đến thế ” –Hattori thắc mắc hỏi
“ Thật ra là…”
“ Hả cậu muốn dành tặng Ran một bất ngờ à, lãng mạn quá ” –Kazuha
“ Không ngờ tên này cũng lãng mạn đến thế nhỉ, vậy cậu muốn làm gì ” –Sonoko
“ Tớ muốn tặng cô ấy một món quà cô ấy sẽ không bao giờ quên, và cũng trong hôm nay chính tớ sẽ kết thúc mọi vấn đề giữa Ran và Araide cũng như giữa hai tập đoàn Mori và Araide ”
Cả hai cô gái nhìn Shinichi với vẻ khó hiểu, chỉ có Hattori là khá ngạc nhiên trước những gì cậu nói
“ Vậy chẳng lẽ cậu tính…”
Shinichi gật đầu, mỉm cười thỏa mãn nhìn cậu, nhìn thấy thái độ của Hattori chỉ khiến hai cô gái thắc mắc hơn
“ Vậy giờ chúng ta sẽ đi mua sắm chứ ”
Shinichi nói với cả ba người bạn của mình
“ Cậu muốn mua gì ”
“ Chúng ta sẽ đi thăm cửa hàng đá quý cuối khu phố này nhé ”
Cả ba người ngạc nhiên, cả hai cô gái cứ nhìn cậu, miệng há hốc như không tin vào những gì mình nghe, tiệm đá quý cuối phố khá xa nếu mà đi bộ thì cũng mất gần cả tiếng chưa kể giá cả là cả một vấn đề, ngay cả Sonoko cũng chưa dám mơ tưởng tới
“ Shi…Shinichi này cậu có ấm đầu không thế, làm sao một thư sinh nghèo như cậu có thể mua nổi những thứ như thế chứ ”
Sonoko ngơ ngác nhìn cậu còn Kazuha thì vẫn ngơ ngác gật đầu, câu nói của Sonoko khiến Hattori không thể nhịn nổi cười. Shinichi chỉ biết mỉm cười
“ Đi nào chàng đại gia của chúng ta ”
Hattori vỗ vai cậu bạn của mình và kéo cậu đi, cả Sonoko và Kazuha ngơ ngác khi nghe Hattori gọi Shinichi là đại gia. Hattori nhanh chóng lôi Shinichi đi thấy thế Kazuha cũng lôi Sonoko đuổi theo, cả bốn người bước qua căn nhà kín cửa kế bên nhà của Shinichi.
*BÍP*
Shinichi bấm công tắc và từ từ cánh cửa mở ra. Không ngoài dự đoán cả Kazuha và Sonoko mắt chữ A miệng chữ O
“ LY…..LY……Lykan HyperSport ”
Sonoko nói gần như không nên lời khi thấy chiếc xe của cậu, trông cô thật sự ngạc nhiên đến nỗi chết cứng tại chỗ
“ Sonoko, Lykan HyperSport là gì thế ” –Kazuha
“ Một trong những siêu xe thế giới, giá bán khoảng 3.4tr USD ” –Sonoko
Tay chân Kazuha bắt đầu run cầm cập, cô từ từ quay qua nhìn chiếc xe, toàn thân run rấy
“ 3…3.4tr USD ”
Thấy biểu hiện của cả hai người, Hattori và Shinichi không thể nhịn nỗi được cười, họ nhanh chóng leo lên xe và phóng đi thật nhanh, có thể nói cả hai cô gái của chúng ta khá là phấn khích, đây là lần đầu tiên họ được đi một chiếc siêu xe sang trọng như thế này, nhìn ra đường phố lúc này mọi người không ngừng hướng mắt về phía cậu. Chỉ trong tích tắc Shinichi đã đến được tiệm đá quý cuối khu phố, mọi người hai bên đường bu lại trầm trồ nhìn cả bốn người. Sau khi chọn lựa một hồi Shinichi quyết định chọn một chiếc nhẫn kim cương đơn giản nhất có thể vì anh biết tính Ran chắc cũng sẽ không thích quà quá đắt tiền. Sau khi mua sắm xong vẫn còn khá sớm nên Shinihi quyết định dẫn cả ba người đi mua sắm quần áo, trời dần dần chuyển tối, Shinichi nhìn lại đồng hồ thì bây giờ đã 6h, tức là còn đúng 1 tiếng nữa gia đình Araide sẽ đến
Anh chạy thật nhanh về nhà mình, thay bộ đồ mà anh đã chuẩn bị từ trước,đồng thời lấy từ valy mình chiếc đồng hồ đeo vào, trông cậu lúc này rất bảnh không khác gì một minh tinh. Cậu lấy ra hai chiếc valy được khóa rất kĩ càng, nó có tới ba ổ khóa khác nhau để tránh người khác dòm ngó.
“ Được rồi, tự tin lên KUDO SHINICHI ”
Tại nhà Ran lúc này gia đình Araide đã đến đông đủ, ông Yoshiteru có vẻ không hài lòng lắm, còn bà Akiko mẹ của Araide thì liên tục nhìn chằm chằm vào Ran trong khi đó thì Araide lại ngồi im lặng ở ghế Sofa
“ Ông Mori này, tôi muốn ông giải thích tường tận mọi chuyện, đừng nói với tôi là ông đã quên giao kèo giữa hai ta ”
“ Ông Yoshiteru này, tôi biết ông rất tức giận nhưng tôi làm điều này là vì Ran và vì tình yêu cả đời của con gái tôi ”
“ Ý anh là con trai tôi không xứng đáng với con ông sao ” –Akiko
Bà Akiko liếc nhìn Ran từ trên xuống một hồi rồi nhếch mép cười
“ Cô Ran này quả là có phúc không biết hưởng, cô may mắn lắm mới được làm dâu nhà tôi vậy mà không biết điều, Araide mẹ chẳng hiểu sao con cứ nhất quyết đòi lấy cô gái tầm thường này ”
“ Bà….bà….”
Ông Mori tức giận và mất bình tĩnh khi nghe câu nói của bà Akiko, vơ ông là bà Eri phải ngăn ông lại ngay lập tức nếu không chắc ông đã có hành động lỗ mãn.
“ Thưa bác,bản thân cháu biết rằng mình không xứng đáng với Araide nên hôm nay cháu muốn chấm dứt mối quan hệ với anh ấy vốn dĩ giữa cháu và anh ấy không hề có tình cảm gì cả ”
“ Cô…được lắm, chắc hẳn mọi người cũng biết chuyện gì sẻ xảy ra khi chọn quyết định như thế này đúng chứ ” –Akiko
Cả ba người im lặng nhìn nhau, đôi mắt Ran bắt đầu chảy nước mắt
“ Ran, nghe lời anh, em đừng cố chấp nữa, anh nhất định sẽ đem lại hạnh phúc cho em mà, hãy nghĩ đến ba mẹ em và cả sự nghiệp của tập đoàn Mori ” –Araide
Câu nói của Aradie như sét đánh ngang tai Ran, cô nắm chặt tay mình lại, người cô run lên không phải vì sợ mà là vì một lý do khác. Đúng lúc này ông Mori nắm lấy tay cô, mỉm cười nhìn cô, nụ cười của cả cha mẹ cô như muốn động viên cô mọi chuyện sẽ ổn thôi, ba mẹ từ hào về con
“ Thưa hai ông bà, tôi thành thật xin lỗi nhưng ý con gái tôi đã quyết thì cả hai chúng tôi đều tôn trọng nó, không gì hạnh phúc hơn việc nhìn thấy con gái mình hạnh phúc, tôi tin ông bà làm cha làm mẹ cũng hiểu được điều đó ”
“ Đủ rồi ”
Sau một hồi im lặng ông Yoshiteru quyết định lên tiếng, nhìn ông khá khó chịu
“ Nếu ông bà đã quyết định như vậy thì chúng ta không còn gì để nói, món nợ hai ông bà nợ công ty tôi, tôi sẽ tính sổ sòng phẳng, hẹn gặp lại hai ông bà ”
Cả gia đình ông Araide đứng dậy ngay chuẩn bị bước đi thì
“ Khoan đã, chúng ta còn chưa nói chuyện xong mà ”
Một giọng nói bất ngờ vang lên từ phía cửa thu hút mọi sự tập trung
“ Shi…Shinichi ” –Ran mừng rỡ
Lúc này cả bốn người Hattori,Sonoko cùng Kazuha cũng tiến vào
“ Các bạn….” –Ran
Ông Yoshiteru nhìn Shinichi với vẻ khó chịu
“ Thì ra đây là cậu Edogawa Shinichi à, trông ăn mặc cũng lịch lãm đấy nhưng cậu đến đây làm gì, đừng có năn nỉ vô ích, chúng tôi sẽ không buông tha đâu ” –Akiko
Mặc cho câu nói của bà Akiko, Shinichi vẫn bình thản mỉm cười, cậu chậm rãi tiến đến bên Ran, cầm lấy đôi tay cô khẽ hun trước mặt Araide.
“Ran, bác Mori bác Eri hai người không cần phải lo, cháu sẽ giải quyết mọi chuyện ngay đây ”
“ Đợi đã Shinichi…cháu tính làm gì ” –Ông Mori ngạc nhiên hỏi
Shinichi vẫn mỉm cười nhìn ông rồi quay qua nhìn cả gia đình với ánh mắt lạnh băng, cậu chậm rãi tiến vào chỗ ngồi đối diện với gia đình Araide trên chiếc ghế sofa, dáng ngồi của cậu không giống một người bình thường tý nào
“ Ran, cậu may mắn thật nhe ” –Kazuha chọc cô bạn mình
Ran vẫn ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra
“ Thì cậu cứ xem sẽ rõ thôi ” –Sonoko
Ngay bây giờ Shinichi đang ngồi nhìn thẳng vào mắt ông Yoshiteru
“ Cậu muốn gì ” –Araide hỏi
Cậu vẫn im lặng không thèm để tâm đến câu hỏi của Araide, điều này khiến cả bà Akiko và Araide cảm thấy khá bực tức
“ Cậu muốn gì ” –Bấy giờ ông Yoshiteru mới lên tiếng
“ Cháu mong bác đừng làm khó gia đình bác Mori nữa vậy thôi ” –Shinichi
Bà Akiko cười phá lên
“ Cậu nghĩ cậu là ai, một thằng thư sinh dù có khoát bộ áo lộng lẫy cũng không thể trở thành thiên nga được đâu ”
Ông Mori tức giận khi nghe những lời đó nhưng rồi lại dừng lại khi thấy Shinichi ra hiệu cho bác bình tĩnh
“ Bác nói đúng, có lẽ cháu chỉ là thằng thư sinh nghèo nhưng thằng thư sinh nghèo này sẽ cho bác thấy rằng vẻ ngoài không gì là quan trọng. ”
“ Vậy ư, chứng minh đi ” –Araide
“ Xin hỏi bác Yoshiteru, tập đoàn Mori đã nợ công ty bác tổng cộng bao nhiêu tiền ”
“ 6 Tỷ USD ” –Ông Yoshiteru nhếch mép cười
Bà Akiko cười phá lên vì thích thú
“ Vậy à, được tôi sẽ trả tất, vậy là xong chứ gì ”
Tất cả mọi người đều choáng khi nghe Shinichi nói, sự ngạc nhiên hiện lên trên khuôn mặt họ
“ Shinichi, cháu đang nói gì thế….” –bà Eri
Lại một lần nữa bà cậu lại đưa tay ra hiệu cho mọi người im lặng và bình tĩnh
“ Mày nghĩ một thằng nghèo như mày đủ trả số tiền khổng lồ đó à ” –Akiko
Chẳng nói chẳng rành Shinichi lấy ra hai chiếc valy để lên bàn
“ Hai chiếc Valy này, mỗi chiếc chứa 3 Tỷ USD, hai chiếc là 6 Tỷ, sao đủ rồi chứ ”
Nói rồi cậu mở khóa cả hai chiếc valy ra, mọi người kinh ngạc nhìn không nói nên lời, tiền chật kín cả hai chiếc valy, ông Yoshiteru miệng há hốc nhìn hai chiếc valy trong khi đó bà Akiko nhìn Araide với khuôn mặt tái nhợt. Cả ông Mori,Eri và Ran nhìn chằm chằm vào cậu, họ không tin vào những gì mình vừa thấy, họ đang rất thắc mắc nhưng chẳng thể nói được tiếng nào khác ngoài há hốc mồm nhìn.
Ông Yoshiteru tay chân run rẩy nhìn đống tiền rồi nhìn sang cậu
“ Cậu….cậu là ai ”
Shinichi mỉm cười nhìn sang Ran rồi nở nụ cười
“ Ran anh xin lỗi vì đã lối dừa em ”
“ Hả ” –Ran ngạc nhiên nhìn anh
Ngoài Hattori ra thì tất cả mọi người đều chăm chú lắng nghe từng chữ một. Shinichi quay sang ông Yoshiteru và nói
“ Tên tôi không phải là Edogawa Shinichi mà là Kudo Shinichi, con trai và cũng là người thừa kế của tập đoàn Kudo lừng danh số một thế giới ”
“ HẢ……”
Tất cả mọi người ngạc nhiên nói không nên lời, sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt từng người, họ cứ liên tục hỏi bản thân có phải mình vừa nghe lầm không, ông Yoshiteru bắt đầu run rẩy nói không nên lời
“ Cậu….đang đùa đúng không….không…không thể là sự thật ” –Ông Yoshteru lắp bắp trả lời
“ Thằng bé đang nói sự thật đấy ”
Lại một giọng nói vang lên, họ lập tức nhìn ra phía cửa
“ B…Ba ” –Shinichi
Khi thấy ông Yusaku cả bốn người ông Mori,Sonoko, Araide và Ông Yoshiteru không thể giấu được sự bất ngờ, trước mặt họ bây giờ là ngài chủ tịch của tập đoàn Kudo bằng xương bằng thịt chứ không phải thông qua TV hay báo chí
“ Ông…ông là KUDO YUSAKU, tỷ phú và cũng là chủ tịch tập đoàn Kudo ” –Ông Yoshiteru lắp bắp
“ Ông Yoshiteru này, chừng này tiền đủ rồi chứ, nếu đã đủ xin ông đừng làm phiền con dâu của chúng tôi nữa ”
Nghe đến đây mặt Ran đỏ bừng, cô không biết nói gì hơn, mọi chuyện qua đội bất ngờ đến bây giờ cô vẫn không dám tin vào sự thật. Ông Yoshiteru biết rằng mình đã thua hoàn toàn trước cậu một cậu nhóc, ông đứng dậy
“ Về thôi ”
Giọng của ông nghe như không còn sức sống, ông biết rất rõ sức mạnh của tập đoàn Kudo lớn mạnh đến đâu, chỉ một vài câu nói cũng có thể khiến ông mất trắng tất cả và tệ hơn hết nêu Ran trở thành con dâu của tập đoàn Kudo thì đồng nghĩa với việc tập đoàn Mori như hổ mọc thêm cánh, không sớm thì muộn tập đoàn Mori cũng sẽ hạ bệ tập đoàn Araide. Nghĩ đến đó ông Yoshiteru thật sự không can tâm, ông chỉ ước tất cả mọi chuyện đều là giấc mơ
“ Ông Yoshiteru này, tôi sẽ bỏ qua mọi chuyện ngày hôm nay nhưng tôi hi vọng ông biết ăn năn hối lỗi đừng bao giờ lợi dụng sức mạnh của đồng tiền để chiếm lấy tình yêu, và bà Akiko cháu chỉ muốn nói đừng bao giờ đánh giá một con người qua lời nói hay vẻ bề ngoài của người đó, vì cuộc sống này vốn dĩ là vô vàn sự bất ngờ mà ta không hề đoán trước được ”
Cả ông Yoshiteru và bà Akiko gật đầu rồi lặng lẽ đứng lên ra về, cả gia đình Ran và Shinichi nhìn theo bóng dáng của ba người họ đặc biệt là Araide, trông anh rất buồn nhưng cũng không còn cách nào khác ngoài chúc anh sớm tìm được hạnh phúc của đời mình.
“ Yeee, hoan hô Shinichi ”
Tất cả mọi người không giấu khỏi sự vui mừng, ông Mori cảm động đến phát khóc, mọi chuyện cứ ngỡ như là mơ
“ Cám ơn cháu Shinichi, bác thật sự cám ơn cháu ”
“ Không có gì mà bác, sau này hai chúng ta sẽ cùng nhau đưa công ty phát triển hơn nhé ”
Ông Mori tiến gần lại ông Yusaku và cúi chào cảm ơn ông. Ông Yusaku khá thân thiện và cởi mở với mọi người. Shinichi tiến thẳng đến Ran
“ Đã làm em sợ rồi nhỉ, anh đã bảo em hãy tin tưởng ở anh, anh sẽ giúp em mọi chuyện cơ mà ”
Hai hàng nước mắt cô chảy ra, cô chạy thật nhanh lại ôm cậu, cô đang khóc vì hạnh phúc cuối cùng cả hai người đều có thể ở bên nhau mà không gì có thể cản trở họ nữa. Mọi người đều nhìn họ với anh mắt hạnh phúc và tin tưởng.
Sang ngày hôm sau, Shinichi đã hẹn gia đình Ran cùng đi ăn tối để tiện ra mắt cả gia đình cậu, tất nhiên cậu cũng không quên mời cả Sonoko cùng Hattori và Kazuha những người bạn thân thiết của cậu. Đúng 6h tất cả mọi người đều tập trung tại nhà ông Mori, trông Ran hôm nay rất đẹp nhìn cô cứ tựa như một thiên thần
*Brừm Brừm*
Tiếng động cơ xe của cả Shinichi và ông Yusaku vang lên, mặc dù đứng khá xa nhưng cả 6 người đều có thể nghe thấy rất rõ. Trước mặt họ bây giờ là bộ đôi Lykan HyperSport và Lamborghini Veneno, mọi người trầm trồ khen ngợi khi nhìn thấy cả hai chiếc siêu xe của hai bố con nhà Kudo, họ nhanh chóng bước lên xe và nhanh chóng xuất phát
Ran cùng Hattori,Kazuha và Sonoko đi chung với Shinichi, trên xe Shinichi và Ran cứ liên tục bì bà chằn Sonoko phá đám và trêu ghẹo và rồi tiếng cười vang lên xen kẽ đó là tiếng ngại ngùng của Ran. Bấy giờ cả hai chiếc xe từ từ tiến vào một căn biển thự khá rộng lớn, từ trong nhà có hai người bước ra mỉm cười
“ Yu..Yukiko và Shiho, hai người tại sao lại ở đây ” -Bà Eri
Cả nhóm Ran khá bất ngờ khi thấy hai người tưởng chừng lạ lẫm nhưng lại vô cùng quen thuộc, ngay cả Hattori cũng không hề biết chuyện này
“ Xin chào mọi người, chúng ta lại gặp nhau ” –Bà Yukiko
Biết mọi người đang rất thắc mắc Shinichi đành phải giải thích rõ ràng cho mọi người hiểu
“ Đây là mẹ mình Yukiko Kudo và em gái mình Shiho Kudo ”
“ Hả…”
Quả nhiên dự đoán mọi người không giấu được sự bất ngờ, họ không thể ngờ rằng bà Yukiko và Shiho mà họ từng gặp hóa ra lại là mẹ và em gái của Shinichi
“ Mọi người chắc đói rồi nhỉ, mau vào nhà ăn thôi ” –Bà Yukiko mỉm cười
“ Thì ra là vậy….” –Ran
“ Hửm thì ra là sao ” –Shinichi
“ Thì lúc cậu tung chiêu đá xoáy với tên cướp đấy nhớ không, tớ đã ngờ ngợ khi thấy tuyệt chiêu đó mọi động tác đều cứ hệt như Shiho ”
“ À, đó là chiêu anh trai đã dạy cho em để xử những tên nào dám bắt nạt em đấy mà, đúng không anh hai ” –Shiho đá xéo anh trai mình
“ À, ừ ” –Shinichi ngơ ngác nhìn cô em mình
“ Thì ra Shinichi là cao thủ Triệt Quyền Đạo à ”-Kazuha
“ Cao thủ gì chứ, chỉ là hạng tầm thường thôi ” –Shinichi
Đêm đó mọi người trò chuyện với nhau rất vui vẻ, và đang trong bữa ăn thì Shinichi đứng dậy nhìn Ran, anh lấy trong túi ra chiếc nhẫn kim cương mà mình đã mua, cầm lấy tay cô anh hỏi
“ Ran này, sau này khi chúng ta tốt nghiệp rồi thì em có đồng ý sẽ lấy anh không ”
“ Woa….” –Cả đám bạn thân cô reo lên
Một lời cầu hôn, đúng vậy một lời cầu hôn từ anh, Ran ngơ ngác nhìn anh rồi nhìn sang cha mẹ mình họ đều đang mỉm cười nhìn cô
“ Em đồng ý ”
Shinichi đeo chiếc nhẫn vào ngón tay cô, lúc này cô bật khóc vì hạnh phúc, cô ôm chầm lấy anh thật chặt buổi tối hôm đó thật lãng mạn và tràn đầy tiếng cười
1 năm sau
Tin tức chủ tịch tập đoàn Kudo lừng danh thế giới kết hôn cùng với Ran Mori, cô con gái xinh đẹp của tập đoàn số một Nhật Bản được in trên khắp mặt báo, họ vui vẻ nắm tay nhau tiến vào lễ đường, lễ đường ngày hôm đó gần như chật kín, sau khi cả hai tuyên hệ thì tiếng chuông lễ đường vang lên, họ nắm lấy tay nhau trao nhau nụ hôn thắm thiết trước sự chứng kiến của mọi người. Shinichi đã quyết định ở lại Nhật cùng với Ran, anh đã mở một tập đoàn Kudo lừng danh và đồng thời cũng sẽ là trụ sở chính tại Nhật, cùng với tập đoàn Mori cả hai cùng nhau phấn đấu vươn đến đỉnh cao chẳng mấy chốc chẳng ai có thể bắt kịp được họ nữa.
Hôm nay là chủ nhật Shinichi quyết định dành thời gian cùng gia đình nhỏ của mình, cậu đã có một cậu con trai khá tinh nghịch và mê thám tử, cậu quyết định đặt tên là Conan Kudo và không cần phải nói cả gia đình Mori và gia đình cậu đều rất yêu thương cậu bé. Hattori và Kauzha cũng đã kết hôn và có với nhau một cô con gái khá là dễ thương, còn Sonoko thì đang hẹn hò cùng đàn anh Makoto cả hai dự tính năm sau sẽ làm đám cưới. Shinichi và Ran đã dẫn Conan đến một nơi được xem là nơi kỉ niệm của hai người họ công viên Tropical Land....từ đây một cuộc hành trình mới bắt đầu
END CHAP CUỐI
Lời tác giả : chap này khá dài phải không ^^ mất tới 4 tiếng của mình để viết đấy, mình hi vọng các bạn sẽ thích, nhớ comment để ủng hộ tác giả nhe ^^
HOPE TO SEE YOU AGAIN ( HẸN GẶP LẠI )