ôi! Tuổi học trò ngày xưa…một thời để nhớ!!!
ÔI! TUỔI HỌC TRÒ NGÀY XƯA…MỘT THỜI ĐỂ NHỚ!!!
Tháng 5 sắp về, những ngày cuối cùng của một năm học lại qua. Hạ đến, nắng rải vàng ươm trên những con đường, trên những vòm lá, lòng tôi lại nao nao nhớ về một miền ký ức xa xôi mang tên Học Trò.
Những ngày tháng học trò có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất của tôi. Vui có, buồn có, giận hờn có...Còn nhớ lần đầu tiên tôi nhìn thấy hoa phượng, tôi đã hò reo ầm ĩ, cùng chúng bạn trèo lên hái hoa xếp hình dưới gốc cây. Hoa phượng sao đẹp đến lạ kỳ!Rồi khi những mùa phượng trôi đi, tôi bắt đầu thấm thía nỗi niềm của mùa hoa phượng.
Ngày chia tay cuối cấp mắt ai cũng vương buồn nhưng vẫn ép mình đừng khóc.Những ánh nhìn trao đi, những món quà kỷ niệm đựoc trao tay như một cái khung hình nhỏ xíu nhưng mang nặng tình bạn bè trong lúc chia tay. Ôi! chia tay không dám hẹn ngày gặp lại bởi ai cũng đã chọn cho mình một con đường riêng. Lớp học đông vui là thế bỗng dưng chia lìa đôi ngả. Giống như những chú chim non giờ đã đủ lông đủ cánh mà bay khỏi tổ, khát khao khám phá những phương trời hứa hẹn.
Ở những phương trời mới biết còn ai nhớ ai quên một thời học trò?Ngồi nhìn lại cái khung hình dát vàng mà Ngọc tặng mình trong lúc chia tay sao mình thèm lắm một phút giây trở lại tuổi học trò ! Nhìn khung hình dát vàng nhỏ xíu này sao mà tràn về biết bao nhiêu kỷ niệm ngày xưa. Ôi! Tuổi học trò ngày xưa!!!