- Tham gia
- 5/3/2012
- Bài viết
- 1.901
Haiz. Lại nghe pama giáo huấn. =.=!
Con biết là khi ở nơi lạ thì con phải khéo léo hơn, con phải tinh tế hơn, an phận hơn, ít nói hơn, nghĩ nhiều nói ít hơn...
Con biết mình phải học hỏi nhiều từ 2 đứa bạn...
Con đang cố gắng từng ngày mà.
Tính xuềnh xoàng của con đâu thể thay đổi nhanh đk, con hấp tấp nhưng cũng có lúc con chậm lại để suy nghĩ, con cũng có cảm nhận của riêng mình về xung quanh, chỉ có điều ... ko sâu sắc bằng 2 đứa nó.
Nhưng phải chăng sống đơn giản cho đời thanh thản là ko tốt?
Con sợ suy nghĩ nhiều, con sợ trầm tư nhiều... tại sao ko nhìn trời vào lúc bình minh mà lại cứ nghĩ theo hoàng hôn vậy?
Mặc dù cùng phòng với nhau và Huyền khôn khéo hơn con nhưng thực sự chưa bao giờ con hiểu kỹ về Huyền. Cùng 1 mức độ nhưng nó nghĩ sâu xa hơn con và đương nhiên ai suy tư nhiều hơn? Ai buồn nhiều hơn? Ai trầm nhiều hơn?
Con vẫn thích con theo kiểu hay nói hay cười... và khôn khéo vừa phải thôi. Khôn quá người ta ghét, sâu xa quá thì đau đầu, chuyện gì ko cần phức tạp thì cho nó đơn giản đi...
Con vẫn muốn làm con nhỏ dại của pama... ^^
Nhưng hình như con đang bị hướng theo kiểu người lớn rồi...
Mặc dù biết đó là điều tốt nhưng hình như con rất sợ bị nghe giáo huấn...
Con biết mình phải làm gì mà!
Một ngày con sẽ vấp ngã và con sẽ đứng dậy.
Thực sự là tốt khi để con đi trên 1 con đường ko sỏi đá ?
Con biết là khi ở nơi lạ thì con phải khéo léo hơn, con phải tinh tế hơn, an phận hơn, ít nói hơn, nghĩ nhiều nói ít hơn...
Con biết mình phải học hỏi nhiều từ 2 đứa bạn...
Con đang cố gắng từng ngày mà.
Tính xuềnh xoàng của con đâu thể thay đổi nhanh đk, con hấp tấp nhưng cũng có lúc con chậm lại để suy nghĩ, con cũng có cảm nhận của riêng mình về xung quanh, chỉ có điều ... ko sâu sắc bằng 2 đứa nó.
Nhưng phải chăng sống đơn giản cho đời thanh thản là ko tốt?
Con sợ suy nghĩ nhiều, con sợ trầm tư nhiều... tại sao ko nhìn trời vào lúc bình minh mà lại cứ nghĩ theo hoàng hôn vậy?
Mặc dù cùng phòng với nhau và Huyền khôn khéo hơn con nhưng thực sự chưa bao giờ con hiểu kỹ về Huyền. Cùng 1 mức độ nhưng nó nghĩ sâu xa hơn con và đương nhiên ai suy tư nhiều hơn? Ai buồn nhiều hơn? Ai trầm nhiều hơn?
Con vẫn thích con theo kiểu hay nói hay cười... và khôn khéo vừa phải thôi. Khôn quá người ta ghét, sâu xa quá thì đau đầu, chuyện gì ko cần phức tạp thì cho nó đơn giản đi...
Con vẫn muốn làm con nhỏ dại của pama... ^^
Nhưng hình như con đang bị hướng theo kiểu người lớn rồi...
Mặc dù biết đó là điều tốt nhưng hình như con rất sợ bị nghe giáo huấn...
Con biết mình phải làm gì mà!
Một ngày con sẽ vấp ngã và con sẽ đứng dậy.

Thực sự là tốt khi để con đi trên 1 con đường ko sỏi đá ?