Thập tứ
Thành viên
- Tham gia
- 2/9/2025
- Bài viết
- 2
Chương 1 . Tụ hội
Mỹ xuyên huyện là một thành trấn nhỏ nằm ở giữa hoang mạc , điều duy nhất khiến nó tồn tài ở nơi khắc nghiệt này vì nó là điểm duy nhất con người có thể nghỉ ngơi thu thập vật tư trước khi bước vào hoang mạc thám hiểm .
Theo truyền thuyết rất lâu về trước . Nơi đây vốn không phải là hoang mạc . Nó vốn là một quốc gia với diện tích khổng lồ . Người dân giàu có thịnh vượn . Cho đến khi nó hoàng toàn biến mất . Không một vết tích .
Câu truyện có lẽ chỉ là truyền thuyết cho đến khi . Có một người bị lạc ở hoang mạc vô tình nhặc được một tượng vàng có hình thù kỳ quái nữa người nữa rắn . Sau khi được mua đi bán lại nhiều lần cuối cùng nó rơi vào tay của đội khảo cổ trải qua quá trình kiểm tra nghiêm ngặc . Đưa ra kết luận pho tượng này tồn tại hàng nghìn năm trước . Từ đó dẫng đến oanh động toàn thế giới .
Hằng năm nơi này đón nhận không ít số lượng kỳ nhân dị sĩ, nhà khảo cổ đến đây khai quật . Nhưng rất tiếc tất cả lâm vào khoảng không vô tận .
"Hoàng cẩu ta nói với ngươi a , Đại mập mạp ta đây vì tin tưởng ngươi mới bán tất cả gia sản tất tay ván này đi tìm cái gì cổ mộ với người . Nếu là không tìm thấy đừng trách ta cho ngươi không dễ nhìn ".
Lão đầu nhìn qua tầm 40 đến 50 tuổi khuông mặt hộm hẹm . Trên mặt có hai cộng ria mép trông vô cùng hèn mọn vừa cười vừa trả lời .
"Mập mạp chết tiệc nhà ngươi ta không phải Hoàng cẩu , ta gọi Hoàng mi ngươi hiểu hay không hiểu , Hoàng gia xuất thân danh môn làm sao nghe qua miệng của ngươi từ lúc nào trở thành kẻ gạc người , ta khinh "
Mập mạp cao hơn 1m8 toàn thân tràn đầy sức mạnh . Lông mày rậm rạp . Khuông mặt chữ điền , tuy chỉ ngồi đó nhưng lại tạo cảm giác áp bách.
" cắt còn danh môn chánh phái , Một nhà Hoàng cẩu nhà ngươi dùng mũi ngửi 18 đời dùng để tìm mộ huyệt cho người khác tổn thọ không thiếu , ngươi thiếu gạc người đi ".
"Mập mạp khốn khiếp cả nhà ngươi cũng làm nghề động quan 18 đời cho người khác có cái gì dám khinh ta , đến đây hôm nay Hoàng mỗ muốn lãnh giáo cái gì mà lực bạc sơn hề . Cái gì mà nhất lực phá vạn ".
Cả hai vừa định động thủ , thì cửa quán mở ra . Một người bước vào toàn thân chùm áo choàng đen không nhìn rõ mặc mũi . Trên eo mang theo hai thanh chủy thủ . Tay quấn băng vải .
Hắn liếc nhìn một vòng rồi không nhanh không chậm đi đến Bàn của Hoàng mi và mập mạp .
Hoàng mi như ngửi thấy mùi gì quay ngoắc đầu lại nhìn vào người đang bước đến . Mập mạp thấy vậy cũng nhìn sang .
Hoàng mi mắt hiếp lại nhìn chầm người đến .
" Ngươi là khiển Thi nhân "
người khoác áo choàng không nói gì chỉ nhẹ gật đầu . Ngồi xuống đối diện mập mạp cùng hoàng mi . Hắn gỡ xuống chùm đâu . Khuông mặt lộ ra có phần anh tuần nhưng nhợt nhạt như người chết . Bên má phải còn có một hình xâm đám mây .
Hắn mở miệng nói chuyện nhưng âm thanh có chút lãnh lẽo không chút mang cảm tình .
" Cửu thúc bảo ta đến hỗ trợ ".
Nói xong hắn chỉ ngồi đó im lặng , khiến cho bầu không khi có chút ngột ngạc .
Hoàng mi cười ha hả mang đầy hèn mọn .
"Tiểu ca có thể cho ta biết quý tánh đại danh hay không ".
"Thập tứ "
"Thất kính thất kính , Hoang mi ta đây lăng lộn nhiều năm nghe không ít cố sự của Thập tứ ca , nghe nói thập tứ ca tinh thông không ít bí thuật lần này nhờ hưởng phước của cửu thúc mà mời được Tứ ca quả là hành ngộ "
Mập mạp giật mình nhìn kỹ Thập tứ một mắt rồi quay sang Hoang mi .
" Hoang cẩu ngươi đừng giỡn , ta nghe đồn Khiển thi thập tứ . Vai hùm tay gấu thân cao hơn 2 mét ,sức mạnh vô song từng một thân một mình chém chết nhân diện chi chu cực độc cứu ra một đội khảo cổ , ngươi bảo ta vị tiểu huynh này là thập tứ xin lỗi ta không dám nhận bừa cái thân hình này còn không đủ mập mạp ta đánh một chầu ".
Hoàng mi khinh thường liếc nhìn mập mạp .
" Ngươi có thể không tin ta nhưng không thể nào không tin cái mũi của ta . Lúc tiểu ca vừa bước vào ta đã ngưởi thấy mùi mộ huyệt , cùng với mùi tanh của máu , chỉ những người không ít lần xông vào cấm địa mới có thể có được mùi này "
Hoàng mi vừa dứt lời thì phía sau đi đến một tên hán tử cười trào phúng .
"Bằng ngươi tên tiểu bạch kiểm mặt mày bệnh hoạng này tự xưng khiển thi thập tứ , thật nực cười . Còn có các ngươi mồm miệng ba hoa lấy bãn lĩnh gì đòi tìm được Hoang mạc chi địa bảo tàng , ta khuyên các ngươi nhanh chống cút đi "
Nói rồi hán tử cười gằn định lấy tay vỗ lên đầu của người đang ngồi trước mặt định khiêu khích , bàn tay chưa chạm đến thì thân hình của người trước mặt như có ánh mắt sau lưng . Nhẹ nhàng tránh sang một bên . Không nhanh không chậm tung ra một quyền .
Hán tử khinh thường , cái tên tiểu bạch kiểm thì có bao nhiêu sức lực cho hắn đấm ta cả ngày cũng không hề hấn . Nghĩ rồi hắn cười khinh thường định dùng tay khóa chặc người trước mặt . Nhưng bỗng nhiên cả người của hắn như diều đứt dây bay ngược về sau hơn 4 5 mét mới dừng lại . Cả người đánh vào bức tường không nhúc nhích .
Mập mạp cùng với Hoàng mi nhìn đến mất hồn . Mẹ nó một đấm này có bao nhiêu năm công lực a . Một người hơn cả trăm ký nói đánh bay liền đánh bay .
Thập tứ nhìn cũng không thèm nhìn tên hán tử chỉ phung ra một câu .
" khi nào khởi hành ".
HHoàng mi định thần nhìn sâu một mắt .
"ngày mai lúc sáng sớm tập trung ở cửa ra vào hoang mạc ".
Thập tứ gật đầu như trả lời đả hiểu . không nhanh không chậm bước ra khỏi quán rượu .
"Con mẹ nó Hoàng cẩu ngươi còn thỉnh được khiển Thi thập tứ quả nhiên là mạp mạp ta đây không nhìn lằm ngươi , nhưng mà tiểu ca có chút ít nói thì phải ".
Hoàng mi khinh bỉ nhìn mạp mạp .
"ngươi thì biết cái gì tiểu ca là luyện nhiều bí thuật dẫng đến hắn tính tình lạnh nhạt không có tình cảm mà thôi ".
Mỹ xuyên huyện là một thành trấn nhỏ nằm ở giữa hoang mạc , điều duy nhất khiến nó tồn tài ở nơi khắc nghiệt này vì nó là điểm duy nhất con người có thể nghỉ ngơi thu thập vật tư trước khi bước vào hoang mạc thám hiểm .
Theo truyền thuyết rất lâu về trước . Nơi đây vốn không phải là hoang mạc . Nó vốn là một quốc gia với diện tích khổng lồ . Người dân giàu có thịnh vượn . Cho đến khi nó hoàng toàn biến mất . Không một vết tích .
Câu truyện có lẽ chỉ là truyền thuyết cho đến khi . Có một người bị lạc ở hoang mạc vô tình nhặc được một tượng vàng có hình thù kỳ quái nữa người nữa rắn . Sau khi được mua đi bán lại nhiều lần cuối cùng nó rơi vào tay của đội khảo cổ trải qua quá trình kiểm tra nghiêm ngặc . Đưa ra kết luận pho tượng này tồn tại hàng nghìn năm trước . Từ đó dẫng đến oanh động toàn thế giới .
Hằng năm nơi này đón nhận không ít số lượng kỳ nhân dị sĩ, nhà khảo cổ đến đây khai quật . Nhưng rất tiếc tất cả lâm vào khoảng không vô tận .
"Hoàng cẩu ta nói với ngươi a , Đại mập mạp ta đây vì tin tưởng ngươi mới bán tất cả gia sản tất tay ván này đi tìm cái gì cổ mộ với người . Nếu là không tìm thấy đừng trách ta cho ngươi không dễ nhìn ".
Lão đầu nhìn qua tầm 40 đến 50 tuổi khuông mặt hộm hẹm . Trên mặt có hai cộng ria mép trông vô cùng hèn mọn vừa cười vừa trả lời .
"Mập mạp chết tiệc nhà ngươi ta không phải Hoàng cẩu , ta gọi Hoàng mi ngươi hiểu hay không hiểu , Hoàng gia xuất thân danh môn làm sao nghe qua miệng của ngươi từ lúc nào trở thành kẻ gạc người , ta khinh "
Mập mạp cao hơn 1m8 toàn thân tràn đầy sức mạnh . Lông mày rậm rạp . Khuông mặt chữ điền , tuy chỉ ngồi đó nhưng lại tạo cảm giác áp bách.
" cắt còn danh môn chánh phái , Một nhà Hoàng cẩu nhà ngươi dùng mũi ngửi 18 đời dùng để tìm mộ huyệt cho người khác tổn thọ không thiếu , ngươi thiếu gạc người đi ".
"Mập mạp khốn khiếp cả nhà ngươi cũng làm nghề động quan 18 đời cho người khác có cái gì dám khinh ta , đến đây hôm nay Hoàng mỗ muốn lãnh giáo cái gì mà lực bạc sơn hề . Cái gì mà nhất lực phá vạn ".
Cả hai vừa định động thủ , thì cửa quán mở ra . Một người bước vào toàn thân chùm áo choàng đen không nhìn rõ mặc mũi . Trên eo mang theo hai thanh chủy thủ . Tay quấn băng vải .
Hắn liếc nhìn một vòng rồi không nhanh không chậm đi đến Bàn của Hoàng mi và mập mạp .
Hoàng mi như ngửi thấy mùi gì quay ngoắc đầu lại nhìn vào người đang bước đến . Mập mạp thấy vậy cũng nhìn sang .
Hoàng mi mắt hiếp lại nhìn chầm người đến .
" Ngươi là khiển Thi nhân "
người khoác áo choàng không nói gì chỉ nhẹ gật đầu . Ngồi xuống đối diện mập mạp cùng hoàng mi . Hắn gỡ xuống chùm đâu . Khuông mặt lộ ra có phần anh tuần nhưng nhợt nhạt như người chết . Bên má phải còn có một hình xâm đám mây .
Hắn mở miệng nói chuyện nhưng âm thanh có chút lãnh lẽo không chút mang cảm tình .
" Cửu thúc bảo ta đến hỗ trợ ".
Nói xong hắn chỉ ngồi đó im lặng , khiến cho bầu không khi có chút ngột ngạc .
Hoàng mi cười ha hả mang đầy hèn mọn .
"Tiểu ca có thể cho ta biết quý tánh đại danh hay không ".
"Thập tứ "
"Thất kính thất kính , Hoang mi ta đây lăng lộn nhiều năm nghe không ít cố sự của Thập tứ ca , nghe nói thập tứ ca tinh thông không ít bí thuật lần này nhờ hưởng phước của cửu thúc mà mời được Tứ ca quả là hành ngộ "
Mập mạp giật mình nhìn kỹ Thập tứ một mắt rồi quay sang Hoang mi .
" Hoang cẩu ngươi đừng giỡn , ta nghe đồn Khiển thi thập tứ . Vai hùm tay gấu thân cao hơn 2 mét ,sức mạnh vô song từng một thân một mình chém chết nhân diện chi chu cực độc cứu ra một đội khảo cổ , ngươi bảo ta vị tiểu huynh này là thập tứ xin lỗi ta không dám nhận bừa cái thân hình này còn không đủ mập mạp ta đánh một chầu ".
Hoàng mi khinh thường liếc nhìn mập mạp .
" Ngươi có thể không tin ta nhưng không thể nào không tin cái mũi của ta . Lúc tiểu ca vừa bước vào ta đã ngưởi thấy mùi mộ huyệt , cùng với mùi tanh của máu , chỉ những người không ít lần xông vào cấm địa mới có thể có được mùi này "
Hoàng mi vừa dứt lời thì phía sau đi đến một tên hán tử cười trào phúng .
"Bằng ngươi tên tiểu bạch kiểm mặt mày bệnh hoạng này tự xưng khiển thi thập tứ , thật nực cười . Còn có các ngươi mồm miệng ba hoa lấy bãn lĩnh gì đòi tìm được Hoang mạc chi địa bảo tàng , ta khuyên các ngươi nhanh chống cút đi "
Nói rồi hán tử cười gằn định lấy tay vỗ lên đầu của người đang ngồi trước mặt định khiêu khích , bàn tay chưa chạm đến thì thân hình của người trước mặt như có ánh mắt sau lưng . Nhẹ nhàng tránh sang một bên . Không nhanh không chậm tung ra một quyền .
Hán tử khinh thường , cái tên tiểu bạch kiểm thì có bao nhiêu sức lực cho hắn đấm ta cả ngày cũng không hề hấn . Nghĩ rồi hắn cười khinh thường định dùng tay khóa chặc người trước mặt . Nhưng bỗng nhiên cả người của hắn như diều đứt dây bay ngược về sau hơn 4 5 mét mới dừng lại . Cả người đánh vào bức tường không nhúc nhích .
Mập mạp cùng với Hoàng mi nhìn đến mất hồn . Mẹ nó một đấm này có bao nhiêu năm công lực a . Một người hơn cả trăm ký nói đánh bay liền đánh bay .
Thập tứ nhìn cũng không thèm nhìn tên hán tử chỉ phung ra một câu .
" khi nào khởi hành ".
HHoàng mi định thần nhìn sâu một mắt .
"ngày mai lúc sáng sớm tập trung ở cửa ra vào hoang mạc ".
Thập tứ gật đầu như trả lời đả hiểu . không nhanh không chậm bước ra khỏi quán rượu .
"Con mẹ nó Hoàng cẩu ngươi còn thỉnh được khiển Thi thập tứ quả nhiên là mạp mạp ta đây không nhìn lằm ngươi , nhưng mà tiểu ca có chút ít nói thì phải ".
Hoàng mi khinh bỉ nhìn mạp mạp .
"ngươi thì biết cái gì tiểu ca là luyện nhiều bí thuật dẫng đến hắn tính tình lạnh nhạt không có tình cảm mà thôi ".