Hôm nay tôi lại nằm mơ, giấc mơ khá đẹp mà lâu lắm rồi tôi mới được thấy.
Tôi mơ thấy mình như bé lại, chạy ở con đường làng mà hai bên là cánh đồng lúa bạt ngàn, xanh mướt. Trời không còn nắng, chỉ có gió mạnh, leo queo mấy con chim lượn vòng và rất mát mẻ.
Bùngggg! Thả tung tất cả những bông hoa sen trắng lên trời, gió cuốn và hất tung những bông hoa đó lượn lờ trên khoảng không mát mẻ như một cơn lốc bất ngờ ập tới và còn đọng lại. Ngay tại lúc đó tôi thấy mình vui vẻ đến lạ, tùy hứng, bất chấp...Tôi chạy theo nhưng cánh hoa đó, với tay muốn chạm vào bắt chúng nhưng không thành công.
)
Những cánh hoa hồng phấn phớt trắng bay lượn như đàn chim, những bông sen trắng xoay tròn, những cơn gió thổi bay làn tóc tôi như những điệu nhạc vui vẻ,... Tôi buông bỏ tất cả và cứ chạy theo chúng. Vui cực!
Nhớ ngày xưa tôi thích nhất là tầm chiều chiều khi mà nắng sắp tắt, tôi thường thích chạy xe đạp trên con đường nhựa nằm đơn lẻ giữa cánh đồng lúa xanh mướt đó, tóc vẫn còn ẩm ẩm. Vừa đạp xe từ từ vừa nghêu ngao hát, gió lùa qua mái tóc thấy thích và mát mẻ vô cùng. Hi hi.
Tôi thích những điều đơn giản và nhẹ nhàng như vậy thôi.
Cánh hoa bay trong gió....