Hoàn Biệt thự hoàng tử

Chap 16



Sáng hôm sau .... 6h15 ...

Nó vẫn còn chìm sâu trong giấc ngủ , chìm vào giấc mơ khiến nó mỉm cười...

Không hiểu vì giấc mơ đó quá ngọt ngào hay là vì tối qua nó uống thuốc cảm nên bây giờ vẫn còn trong tình trạng " đang zz" ? Điều đó có trời mới biết được nhưng mà điều trời chắc chắn thì nó có nguy cơ trễ học..
________________
Vũ , Bảo và Hoàng đang chuẩn bị đi học....

- Ê ! Thoại My chưa zậy hả ?? - Bảo khẽ liếc nhìn 2 tên chiến hữu còn lại hỏi.

Vũ nhún vai :

- Tôi không biết...!!

- Hay để tôi đi gọi cô ấy zậy ?? - Bảo hỏi tiếp.

Vũ đứng suy nghĩ một hồi rồi khẽ bật cười :

- Cứ để cô ta ngủ khì khì đi ... trễ học cho chừa ..!! À , đợi đã... - Vũ nói rồi lấy tờ giấy , cây bút ra ghi vài chữ :
Ngủ ngon nhá Nguyễn Hoàng Thoại My ~!
Nếu hok xin được mấy em cờ đỏ thì kêu là osin của Prince Villa là cô được zô liền à !! kekeke

Kí tên : Bộ 3 Hoàng tử đẹp zai
Đóng dấu kí tên , rẹt rẹt , xoẹt xoẹt .
6h15 am.
- Xong !!!!!! - Vũ cười khoái chí , vươn vai mấy cái rồi cùng Bảo , Hoàng lên lầu - dán trước cửa phòng nó.

- kekeke... Để xem cô ta tính thế nào..!! - Vũ dán , vỗ tay ba cái rồi kéo cả bọn đi học.

______________________
"bíp bíp...tin tin..."

Tiếng còi xe inh ỏi khiến nó chợt tỉnh giấc... Nhìn khẽ lên đồng hồ...nó vùi đầu vào chiếc gối rồi giật mình hét lên :

- Haizz... Á Á Á...!! Cái gì chứ....sap lại 7h rồi chứ ?!!! aaaaa

Rồi nó chạy đi đánh răng , rửa mặt , thay quần áo trong vòng vẻn vẹn chỉ 5p' ( quá pro )

Nó quơ vội cái balo rồi chạy đi học ..

Bước ra khỏi cửa phòng....bỗng...

- cái zề thế này... - Nó thét lên rồi lẩm bẩm đọc : - "Ngủ ngon nhé....." trời ơi...đã thế bọn hắn còn ghi 6h15 nữa chứ...!! Rõ ràng bọn hắn có thể gọi mình dậy được mà..!Tính chơi xỏ , chọc tức mình hả ?? Được lắm...

Nó nói rồi vò tờ giấy quăng xuống sàn nhà rồi chạy vèo đi học , nghĩ thầm :" Chơi xấu tôi hả ?? Thì tôi cũng ko chơi đẹp lại đâu...!! Để rùi coi tôi trả đũa thế nào há...! Quân tử báo thù 10 năm chưa muộn...mà quên..10 năm là muộn quá ấy chứ...!!! Nhất định , tôi sẽ sớm trả thù thôi...hãy đợi đấy...!!!"

Bình thường , nếu chạy đến trường thì cũng mất 10 phút . Còn bây giờ , nó chỉ chạy có 5 phút mà thôi.

Tới cổng trường , nó khẽ quệt mồ hôi khẽ nói thầm :

- Hhaa..nhờ thế này mình mới biết mình có năng khiếu điền kinh đấy !! hohoho...

________________

- Ê...!!! Bạn gì đó ơi..!!!

Nó đang xồng xộc chạy vào cổng trường thì bị 2 con nhỏ mang đầy đủ nhãn mác "Đội Cờ Đỏ" chiếu tướng.

Nó cười nhăn :

- Cho .. cho mình vô đi 2 bạn....hôm nay mình bị kẻ xấu h.ãm hại nên mới tới trễ...

-Thôi khỏi đi bạn...bất cứ lí do gì thì mình cũng đành cho bạn tới phòng cờ đỏ để làm việc...!! - 2 con nhỏ ấy vẫn ra vẻ cương quyết.

Nó thì cứ mè nheo :

- Thui mà thui mà...mình biết lỗi rồi mà...!!! Mình hứa từ sau mình hổng có đi trễ nữa...mà đây là lần đầu tiên cũng là lần cúng cuồi..ý lộn...cuối cùng á...!!

- Không là không !! Mời bạn lên phòng cờ đỏ không thì mình sẽ mời giám thị...!!

Nó chợt nghĩ đến tờ giấy mà bộ 3 dán trước cửa phòng nên liền mỉm cười một cách đáng yêu nhưng cũng gượng gạo nhất có thể :

- Mình là.... - Đến lúc này nó lại cảm thấy hơi ngượng ngập ...

Một con nhỏ nhìn nó từ trên xuống dưới :

- Này...dù cô có là con cháu của ai thì tụi tôi cũng không tha nhá... họa may có là con là cháu là em là út của tổng thống Ồ-ba-má thì tôi còn xem xét cho được.....

Nó lấy hết dũng cảm hét toáng lên :

- Tôi là osin của Prince Villa...

Nào ngờ đúng thật , 2 con nhỏ sáng quắc mắt lên nhìn nó :

- Cái gì cơ....bạn làm thế nào mà bạn vô được đó hay vậy ??? Mình tình nguyện đi chùi hố xí cho mấy ảnh mà còn ko được đây nè...!! Chỉ cho mình với....!!!

Nó cười nhún vai :

- à...có gì đâu...mấy bạn thử đấm mấy ảnh vài cái là mấy ảnh nhận vào liền á !! hahaha...thui...vậy mình vô được chớ ??

- ừ ừ ừ...!! Bạn đi nha....bye...hẹn gặp lại nha....bye bye...!!! Hôm sau nhớ chỉ mình nhiều bí kíp nha...!!!

.....................

Tới cửa lớp...

- Thưa cô cho em vào lớp....!!!

- Em là...,Thoại My - học sinh mới phải ko...sao lại đi học trễ...???

- Dạ .. thưa cô ...em...em......Em bị lủng xe.... - Nó cười gượng đáp.

Cô chủ nhiệm nhìn nó bằng ánh mắt ko hài lòng :
- Em nói dối... Em đâu có đi xe tới trường...chẳng phải hôm bữa nộp danh sách học sinh đi xe , em bảo là em đi bộ vì nhà gần à...!!?

Nó cúi gằm mặt , khẽ nhủ thầm :" Phi lao thì phải trót theo lao thôi...hjx...Sorry cô...em ko muốn nói dối nhưng..."

- Dạ .... thì đáng ra là thế...nhưng hôm nay em ko đi sớm như mọi hôm nên phải mượn xe mấy bạn đi....nào ngờ...bị lủng lốp...nên em mới....

- Thôi..ko lý do gì hết...! Em ra ngoài đứng .. hết tiết của cô rồi vào ..!!

Nó phụng phịu nhìn Châu khẽ nhún vai rồi bước ra ngoài đứng.

____________________

Bộ 3 dùng điện thoại di động trao đổi...
Vũ : Bảo , Hoàng ! Tôi cá là nhỏ My đang đứng ngoài cửa lớp..!!

Bảo: Cũng có thể lắm chớ..!!

Hoàng : Biết đâu được tha thứ , giáo viên cho vào lớp rồi cũng nên!

Vũ : Giờ đi ra kiểm chứn Nếu đúng là đứng ngoài cửa thì trưa nay cậu đã cả bọn một chầu nhá Hoàng , nếu sai thì ngược lại , tôi đãi ! Bảo làm trọng tài à nghen !!

Bảo , Hoàng : ok . Let's go.

_____________________

Một lát sau...

Vũ cười hí hửng :

- Đó , thấy chưa !! tôi nói trúng phóc !!! Một chầu nhá Hoàng..!!!

Hoàng nhún vai :

- Ok thôi !!!

......................

Nó thấy bộ 3 bước ra , nó liền bước lại :

- Này....3 anh được lắm á...!!!

- Tất nhiên !! - Vũ nghênh mặt đến tận "trời" đáp.

Nó bĩu môi dèm pha :

- Đã zậy còn đủ bỉ ổi để ghi giấy để lại nữa chớ...!!Chẹp chẹp...

- Tôi chỉ muốn thông báo cho cô biết thôi...kẻo mang tiếng ném đá dấu tay !! - Vũ xỏ tay vào túi nói .

Bảo liền tiếp chiêu :

- À...Thoại My...lúc nãy...cô có dùng cách tụi tôi "mách" Không zạ ??

Nó làm bộ ngây thơ :

- Cách gì cơ..??

Vũ nheo mắt đểu giả :

- Này...đừng có ra bộ ngây ngô như cái...bô thế ..!! Chứ đối với bọn cờ đỏ đó thì ko tha cho ai đâu...chỉ có những ng` liên quan đến bộ 3 tụi tôi thì may ra....

Nó hếch mắt lên :

- Tui ko có liên wan đến tụi anh à nghen !! Chẳng là bí quá nên tui mới phải....như thế thôi...chứ ko thì....ai mà thèm chớ...xí...!!!!

Bảo gật gù nhìn nó :

- Haizz...nói gì thì nói...Nhưng dù gì cô cũng nhờ đến tụi tôi nên mới qua được cái cửa ải này...!!

- Nhưng cũng tại các anh tạo ra cái mà các anh gọi là "cửa ải" này chớ..!!!

- Ờ thì.....cái đó gọi là .. Thử thách okie ?

Nó nhăn trán nhìn cả bọn :

- Bao giờ thì mới chấm hết mấy cái thử thách này đây ? Đã qua 3 ngày rồi..!

Cả Vũ , Bảo lẫn Hoàng đến bây giờ mới chợt nhận ra , 3 ngày đã trôi qua .. Vì ngày xưa , những con người trước đều nhanh chóng tự động bỏ cuộc chỉ sau 1 vài ngày .. Còn Thoại My thì ngược lại... không những không bỏ cuộc mà còn "chiến đấu" lại quái ác hơn .. Vì thế.. 3 ngày trôi qua thật nhẹ nhàng và nhanh chóng ..

- Vậy mà đã 3 ngày rồi cơ à...? Có thật là cô chưa biết sợ hok ?? - Vũ chớp mắt nhìn nó hỏi.

Nó phì cười :

- uh , 3 ngày rồi đấy ! Mà nè , bỏ cái điệu chớp mắt ấy đi...trông cứ như tên biến thái ấy...!!!

Vũ sùng gan lên :

- Có tin tôi đấm cô "vêu mỏ" ra ko hả ??

Nó giơ mặt lên :

- Nè , có giỏi thì thử coi....nếu anh đấm được thì đấm đi...!!

Vũ bực bội , nắm chặt tay lại rồi thả xuống 1 cách mạnh mẽ và đầy bất lực.

Hoàng thở dài rút kết luận :

- Đến nước này thì có lẽ , đến hết tuần nay thì mới biết được , cô có được ở lại Prince Villa hay ko ..!!

Tự dưng nó lại hỏi Hoàng một câu khá điên rồ , à ko ..vô cùng điên rồ chứ nhỉ ? :

- Anh có muốn tui ở lại hok ??

- Cô có bị điên ko vậy ?? - Hoàng hỏi lại nó...vẫn lạnh lùng...

Nó cười dấu ngượng :

- Hhahaa...tui mới hù có xí mà anh đã sợ rồi...các anh kém thiệt...!!!

Vũ bất lực nhìn nó nói :

- Còn 4 ngày nữa sẽ quyết định cô có ở lại hay ko ... 3 ngày rồi , coi như chúng ta hòa...!!

Nó cười reo lên :

- Thật chứ...!!

- Thật...!! - Bộ 3 cùng đồng thanh đáp.

Chợt.....

- Này....sao lại ồn ào thế nhỉ...?? - Cô chủ nhiệm lớp nó bước ra nói nhưng lại nhìn thấy bộ 3 nên...

- Ôi....bộ 3...các em sao lại đứng ở đây...??

Bảo nháy mắt nhìn cô :

- 15p thôi , ok ??

- Được được được...các cậu cứ tự nhiên...cứ tự nhiên đi nhé....!!! hihihi...

Nó méo xệch nhìn cả 3 :

- Các anh xem bộ cũng có uy phết nhỉ ???

- Tất nhiên !! - Bộ 3 lại cùng đồng thanh.

Thời cơ chín muồi đã đến , bọn hắn đã cho nó ở lại thêm 4 ngày nữa .. vì thế nên nó quyết định nói trắng ra hết :

- Thực ra thì...chuyện món ăn của tôi....&*&%@^@"<?+_

Nghe nói giãi bày , phân tích xong thì...

- Cái gì chứ...?! Cô thật là...dám lừa gạt chúng tôi...có muốn chúng tôi đuổi ra ngoài đường ko hả ?? _ Vũ làm mặt hung dữ quát tháo.

Nó cảm thấy hơi sợ nhưng vẫn cố :

- Các anh đã đồng ý cho tui thêm 4 ngày rùi mà !!! Sao lại thất hứa được chứ...cái zụ này coi như xí xóa...xí xóa à nghen !! - Nó xua xua tay nói rồi đánh bài chuồn kẻo mấy tên đó lại giở trò thì toi :

- Thôi..xin hộ cô cho tui đi ra chỗ này tí xíu há....! Bye...!!
 
rất hồn nhiên và dể thương post tiếp đi bạn :KSV@11:
 
Ra về ...

lá lá la la la là...la lá la la la là....

Thấy nó cứ reo hò nãy giờ , Châu nhìn qua liền hỏi :

- Hey Thoại My ! Làm gì mà nãy giờ cậu vừa cười vừa la lá la thế hả ?

Nó lại cười khì khì , vỗ vai Châu đáp :

- Hoho...sau 3 ngày thử thách , tớ vẫn chưa hề hấn gì..nên tiếp tục 4 ngày nữa .. mà cậu cứ yên tâm đi há... trong 4 ngày sau là tớ xử lí bọn hắn chứ ko phải bọn hắn xử lí tớ đâu !! hehhehe

Châu mỉm cười đáp lại , giơ tay thể hiện quyết tâm :

- Uh...cố lên nhé Thoại My !!!

__________________________

Tới biệt thự....

- Ủa...? Các anh đi đâu zậy ?? - Nó thấy bộ 3 kéo nhau đi đâu nên liền hỏi.

Vũ cười toe toét mà theo nó là nụ cười zô ziên :

- Nhờ phúc cô mà tôi và Nhất Bảo được đãi 1 chầu đấy !! hoho..

Bảo nhìn nó hỏi :

- Cô có cùng đi ko ?? Dù gì vượt qua 3 ngày mà chưa biết sợ thì cũng là kì tích đấy...!!

- Ok !! - Nó cười hớn hở đáp thì...

- Ai cho cô đi mà đi...vô duyên...ở nhà đi !! - Vũ nhìn nó trừng trừng nói.

- Ơ..... - Nó quê , xụ mặt xuống.

Bảo vỗ vai Vũ :

- Thôi....cho cô nhỏ đi cùng đi !!! Lâu lắm mới có người đấu tranh mãnh liệt đến thế này cơ mà...!

Vũ nhăn trán lườm lườm nhìn Bảo :

- Vì thế nên mới cần phải đấu tranh mạnh mẽ chứ...!!

- Thì chẳng phải nhờ Thoại My mà trưa nay chúng ta mới được Minh Hoàng mời đi ăn à...?? - Bảo kể công nó.

Nó tò mò liền hỏi :

- Mà có chuyện gì zạ ?? Sao lại nhờ tui...?

- Là thế này....*&^*@"
15.gif
<$+_>?": - Bảo kể một hơi.

Nó nghe xong , nheo mắt nhìn Vũ một cách tinh vi :

- Êy dà...thế mà ko cho tui đi cùng...!! Xấu tính nha !! Đáng lẽ là phải cảm ơn tui nữa đó...!!

Vũ giật mình quay lưng đi , thầm nghĩ :" Khỉ thật...Lại là cái cảm giác này.."

- Thôi...đi thì đi...!! - Vũ nói rồi kéo cả bọn đi.

Nó cười lè lưỡi nhìn Bảo rồi cùng đi..

Một buổi trưa vui vẻ tại Lucky Star...

Nó cảm thấy vui vẻ , tự nhiên trước bộ 3 đó hơn . Thực ra , bọn hắn cũng ko đến nỗi xấu xa , chỉ là hơi ích kỉ một tí thôi ^ _~ chứ cũng đáng yêu lắm .

Đó là suy nghĩ của nó sau buổi đi ăn này .. nhưng ..

Tất cả lại thay đổi vào buổi chiều...

...................................

- Thoại My !!! Đi cọ bồn cầu đi !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nó đang vắt vẻo trên gi.ường nghe nhạc + hát nên ko nghe thấy tiếng hét chói tai của tên Thiên Vũ...

" Tình yêu vu vơ ghé qua mang đến em bao nỗi mong chờ
Ngại ngùng mở cửa con tim, sợ rằng anh như mây thoáng bay
Rồi anh cho em giấc mơ, mơ chúng ta được gần nhau mãi
Baby, don’t leave me alone ..."

- Thoại My !!! Thoại My !! - Vũ cứ hét toáng lên nhưng dường như tất cả là vô ích..

..Rầm... Vũ xô cửa xông vào :

- Này...tôi gọi cô có nghe gì ko hả..??

Nó vẫn thản nhiên nghe nhạc , ko phải là vì nó cố tình lơ đi mà là do nó ko biết...( mải mê ớn )

- Thoại My !!!!!! - Vũ hét vào tai nó rồi giật nguyên cái phone ra khỏi tai nó.

Nó giật mình bật dậy ... mặt chạm mặt...mắt chạm mắt...và ... môi chạm môi...

- Á...!! Cái gì kì zậy !!

Vũ lùi người lại :

- Cô mới kì ấy...!! Nằm nghe nhạc , hát thì cứ như bò rống .. Nãy giờ tui gọi , cô có nghe thấy cái quái gì đâu !! Tốn calo quá đi mất !!

Nó đưa tay chùi miệng rồi phụng phịu :

- Anh kêu tui chi ko ??

Vũ lắp bắp :

- Có...có....tất...tất nhiên là..là có rồi....!!! Đi...đi cọ bồn cầu đi...!!

- Cọ bồn cầu...?? - Nó tròn mắt hỏi lại.

Vũ lấy lại bình tĩnh , gật gật :

- Chứ sao nữa...!! Không xong là chết zới tui !!!

Nó trề môi đau khổ :

- Được rồi....hức...!!!

Vừa làm việc , nó vừa tức ... "trời ơi...sao lúc đó mình lại "môi chạm môi" với hắn như vậy nhỉ...?? Oh my first kiss..!!!!!!!

_____________________________

Tối..... 7h......

- Thoại My !!!!!!!!!!!!!

Lần này , ko để Vũ đợi lâu , nó bật dậy mở cửa ra hét toáng lên :

- Cái gì mà gọi tui miết zậy hả ??? Lại làm gì nữa đây ??

Chợt , nó giật mình :

- Uả...sao lại là anh , Minh Hoàng..?

Hoàng nhếch mép đáp :

- Cô nghĩ là Thiên Vũ à...??

Nó gật đầu ngượng nghịu :

- Ơ...uhm...vâng......

- Xuống nấu ăn đi !! - Hoàng cười lạnh đáp.

- Vâng....!! Nhưng tôi nấu dở mấy anh ráng chịu đó - Nó lí nhí nói.

- Chứ chẳng lẽ tụi tôi nấu cho cô ăn chắc..? Nấu dở thì liệu hồn !!

Hoàng quay lưng bỏ đi thì...

- anh Minh Hoàng..!! - Nó khẽ gọi.

Hoàng xoay người lại :

- Sao vậy ????

Nó quyết định hỏi cái câu hỏi đã làm nó đau đầu , nhức nhối :

- Sao mấy lần trước anh lại giúp tôi..? Hôm bữa...anh bảo..."Không chỉ thế" là sao..??

- "Không chỉ thế.." - Câu nói đó của tôi làm cô tò mò đến thế à , Thoại My ?!

Nó gật gật :

- Tất nhiên !

- Bởi vì..cô có nét giống em gái tôi ... người em gái đã qua đời nhiều năm trong một vụ hỏa hoạn ở nhà... Lúc đó , tôi vô dụng , không cứu được em gái tôi.... Vì vậy , khi gặp cô...tôi cũng ko muốn gây khó dễ cho cô làm gì...vì...em gái tôi... - Hoàng tựa lưng vào tường kể.

Vậy là nó đã có câu trả lời..nhưng câu trả lời này dường như ko làm thỏa mãn nó...Nó cảm thấy một chút ko hài lòng...Có lẽ..nó đã mong đợi nhiều hơn thế...Và những điều đó...là không thể...!

Nó cười nhạt :

- Thì ra là thế ...!!

Bất giác , Hoàng cầm lấy bờ vai bé nhỏ của nó :

- Nhưng cô cũng nhớ...không vì thế mà tôi sẽ chấp nhận để cô ở lại đây đâu..!!

Nó hếch mặt ranh ma :

- Vậy anh cũng nên nhớ... tôi sẽ ko bị khuất phục đâu ! Vì..tôi là Thoại My !!

Xem thêm: https://www.hihihehe.com/f/threads/187615-Biet-Thu-Hoang-Tu-/page17#ixzz1KiU6b15Q
 

Nó cắm đầu suy nghĩ :" Huhu...biết nấu món gì bây giờ...? Món gì làm cũng dở tệ hết....giá như ngày xưa mình nghe lời mẹ lao đầu vào bếp thì có phải hay hơn ko ??? hjx !! "

7H30...muộn quá rồi....Biết làm món gì đây...??

Chợt...một ý nghĩ lóe lên trong đầu nó...

Nó reo lên mừng rỡ :

- Đúng rồi !! Quá hay !! Sao nãy giờ mình không nghĩ ra nhỉ ?? Yeah !!

Nói rồi nó bắt tay vào làm món....MÌ GÓI....

Nó hì hục nấu , nấu bằng lòng quyết tâm , nấu bằng cả trái tim...

Chỉ 20 phút sau...

- Ê ! Mấy anh xuống ăn đi !! - Nó gọi í ới.

- Rồi...!! Để xem lần này cô cho tụi tui ăn món gì...hi vọng ko phải cái món sườn xào lờ lợ ấy...!! - Vũ mỉa mai .

Nó cười đểu giả :

- Ngon đấy !!! Các anh cứ phải nói là yên tâm ^_~

Bảo nhìn nó một cách đa nghi :

- Còn tui thì hi vọng ko phải đồ ăn mang nhãn mác Lucky Star hay là một nhà hàng quán cơm nào đó chớ...?!

- Món này tự tui làm mà...!! Món này có tên là : Mi-xi-xup - Nó phân bua nói rồi đẩy bộ 3 xuống nhà ăn .

Bộ 3 cùng đồng thanh :

- Mi-xu-xup , món gì lạ vậy ???

Nó cười rạng rỡ :

- Thì mấy anh cứ đi xuống rồi biết !!!
....................

- Ặc....là mì ăn liền hả ???? - Vũ tròn mắt nhìn nó.

Nó thản nhiên đáp :

- Ừh..! Chứ sao !!

Vũ trề môi :

- Thế mà cũng bày đặt : Mi-xi-xup

- Mi-xi-xup chính là mì xì xụp đó !! hehhehehe - Nó giải thích.

- Trời....!! - Bộ 3 lại đồng thanh tập 2.

- Mì ăn liền thì để tui tự làm còn hơn !! - Vũ nói thêm.

Nó cười ranh :

- Vậy sao mấy anh ko tự làm đi giờ thì than trời than đất ?

- THôi...ăn đại đi...!! Biết thế thì tui để cô ăn ở nhà , còn tụi tui thì đi ăn nhà hàng cho nó khỏe...!! Thật đúng là.... - Vũ chau mặt lại nói.

- Không ăn thì thôi !!! Đưa đây !! - Nó nói định giật tô mì của Vũ lại thì Vũ cầm lại :

- Để đó...cô đừng có khôn !!!

- Zậy thì ăn đi...sao anh nói nhiều zạ ??? - Nó chớp mắt nhìn Vũ nói rồi ngồi vào ăn.

"xì xụp xì xụp...xì xụp xì xụp..."

- Ngon...!! Ngon quá...!!! - Vũ buột miệng khen.

Nó nghe thấy liền cười hớn hở , toe toét :

- Cái gì cơ..? Anh kêu ngon hả...??

Vũ lắp bắp cãi :

- Đâu...đâu..đâu có...tui...tui đâu có nói ngon bao giờ...?

Nó lườm lườm :

- Không ngon thì ăn chầm chậm thôi....!!! Hứ...!!

Bảo cười khì nhìn nó :

- Mà món này cô làm ngon đó...!! Không biết cô có Lucky Star không vậy ta...??

Nó bĩu môi :

- Xì...tưởng anh sành ăn lắm cơ chứ..! Ở Lucky Star không có cái món này đâu !!

- Ừ...thế chắc ở nhà hàng nào đó...!! a...Hay là ở Hihe Food ? Chỗ đó chuyên bán mì đó !! - Bảo gật gù suy nghĩ nói.

Nó xua xua tay :

- Không có đâu à nha...tui còn chưa biết Hihe Food ở chỗ nào nữa là....?!

Vũ lăm le :

- Chắc chắn là ko phải ở Hihe Food rồi...trình độ thế này thua xa ở đó...!!!

Nó xụ mặt xuống thì...

- Cũng không thua kém đâu !! - Hoàng khẽ nói , chỉ cần câu nói này thôi .. cũng đủ để nó cảm thấy ấm áp trong lòng rồi.
________________________
Tối...

Thiên Vũ ngồi dựa lưng vào chiếc ghế , tay xoa bụng :" Hjx...đói quá....Sao nhanh đói vậy nhỉ...? à...chắc tại lúc nãy con nhỏ đó nấu ít mì quá....Hỏi sao không đói cho được...!! Thực tình thì bữa tối hôm nay ngon quá .. hương vị này thật đặc biệt .. Khác hẳn với những tô mì từ trước đến nay mình từng ăn .. Hjx...muốn ăn nữa quá...! Nhưng..chẳng lẽ lại "ê" mặt tới kêu cô ta nấu cho 1 tô nữa...trong khi lúc nãy thì mình lại "nói này nói nọ" cơ chứ...!!! Thôi...tốt nhất thì ráng nhịn rồi xuống nhà bếp kiếm thứ gì ăn vậy..."


Nghĩ là làm , Vũ liền chạy xuống nhà bếp ...

- Cậu kiếm thức ăn hả ??


Vũ giật mình theo quán tính lùi về mấy bước :

- ơ...Hoàng...!!? Cậu đang làm gì vậy ??


Hoàng chìa ra một tách cà phê :


- Uống cà phê ? Cậu có muốn uống ko ??


Vũ nhún vai :

- Không....tôi đang còn mất ngủ đây này....!!!


Hoàng khẽ cười :

- Đói thì kêu Thoại My nấu cho tô mì ..?!

- Tôi ko thích ! - Vũ gọn lõn đáp.

- Thấy ngon mà kêu ko thích là sao ?? - Bảo từ đâu bước lại hỏi.

- Cậu đấy hả Bảo..??

- Uh ! Chứ còn ai nữa...!! À này Vũ , lúc nãy cậu xạo quá...rõ ràng thấy ngon mà còn bày đặt nữa ! hahah - Bảo "vạch trần" rồi cười ha hả.

Vũ trề môi :

- Cũng tạm thôi...vả lại tôi ko muốn cô ta cứ tự cao tự đại nên mới nói như vậy cho cô ta bớt kiêu đi 1 tí..!! Mà cậu thôi cái điệu cười đó đi Bảo , nghe khó chịu chết !!

Bảo vỗ vai Vũ cười :

- Tôi bắt chước điệu cười này của cậu đấy ! Chứ cái điệu cười này ko phải là của một warm boy như tôi đâu !!! keke

Vũ không biết nói gì thêm , mở tủ lấy gói mì tôm ra nấu trong sự cười đùa chế giễu của Bảo và Hoàng.

" Lạ thật...Vẫn không thể có được cái hương vị như lúc nãy...Là sao ta..??"


 

Sáng hôm sau...

Nó dậy từ lúc 5h30 , chẳng là nó sợ lại mắc bẫy của bọn hắn như hôm bữa ấy mà ^_~

.......

- Êy !! Đợi với...đợi đi học với !!!! - Nó gọi bộ 3.

Vũ thấy nó cứ "cà rề cà rà " nên liền lầm bầm chửi :

- Mau lên , đồ con rùa !!!!

- Đợi tí đi.... tui mang giày đã ..!! - Nó lộc cộc xỏ giày rồi chạy vù vù theo bọn hắn.

Bảo xỏ tay vào túi hỏi :

- Ê Thoại My !!! Trưa nay cô định cho tụi tui ăn cái gì đây ???

Nó đắn đo suy nghĩ một lát thì...

- Mi-xi-xup đi !!! - Vũ cười toe toét nói.

Nó nhìn Vũ bằng ánh mắt hình dao găm :

- Chẳng phải hôm qua anh chê cơ mà...??

Vũ huýt sáo vui vẻ :

- Tui nghi món đó ko phải cô làm... Tuy ko có được ngon cho lắm nhưng chắc chắn ko phải do cô nấu...~!! Tui không thể tin !!!

Nó liền đồng ý cả 2 tay :

- Được rồi...thì tiếp tục Mi-xi-xup - nhanh , gọn , lẹ ^_~ hĩ hĩ !!! Mà nè , nhớ nha , ra zề á , đợi tui zề zới đó , rồi mấy anh xuống bếp coi tui nấu luôn....chớ ko lại nghi ngờ này nọ à nha ..~!! Chưa hết..nếu đúng là do tôi nấu thì phải có điều kiện hết á , chứ ko thì sao đơn giản thế được !!!

Vũ khuơ tay :

- Điều kiện gì ?? Cô nói rõ ra coi !!

Nó xoè tay nhìn bọn hắn:

- Này nhá , nếu như mà đúng là do tui nấu á .. thì...thì..các anh phải lau nhà 1 hôm...lau sạch sẽ luôn...từ trên lầu đến dưới tầng trệt ... Nếu ko phải do tui làm thì.... ngược lại .. ok ??

Cả 3 ngần ngừ suy nghĩ rồi gật đầu đáp :

- Ok ! Cứ quyết định vậy nha !

Nó chu môi ra một cách dễ xương :

- Ngoắc tay nà ..!!

Bọn hắn ngẩn ngơ nhìn nhau , thấy vậy , nó liền lắc đầu :

- Trời ạ... để cho đảm bảo thui mà...~! Tui sợ mấy anh thất hứa !!

- Ặc , chẳng lẽ cô ko tin vào danh dự của tụi tui hả ? - Vũ cười khì hỏi nó.

Nó liền đáp :

- Tất nhiên là ko !! Mấy anh mà cũng có danh dự á ??

- Này , cô muốn chết tiếp hả , Thoại My ? - Cả 3 đồng thanh , đồng ánh mắt toé lửa nhìn nó.

- Hehehehe...!!! Kệ mấy anh ... nếu có thể thì mấy anh cứ giết đi...cứ giết tui đi ~!! - Nó vênh mặt lên rồi "ngông nghênh" bước về phía trước.


________________________


Châu mới bước vào cửa lớp thì nó đã..

- Châu yêu quý !!!!!!!!!!

- Chi zạ ?? Hôm nay không đi trễ nữa rồi hả ?? - Châu chớp mắt hỏi.

Nó méo xệch miệng lại :

- Cậu đừng có trêu tớ nữa...!! Tại bộ 3 kia chơi xở tớ chớ bộ !!

- Hihi !! Đùa xí thôi mà mặt đã giận giận dỗi dỗi rồi kìa...!! - Châu bĩu môi nhìn nó.

Nó chớp mắt đáng yêu :

- Cái gì chứ ? Ai mà thèm giận chứ...!! Hihi...!! Zui quá Châu ơi , bộ 3 đó sắp phải lau nhà 1 hôm òy ~!

Châu tròn mắt ngạc nhiên :

- sax...cậu ...cậu đang nói chuyện gì lạ vậy...bộ 3 á..? Lau nhà á ?

- Ừ....ai biểu bọn hắn ko tin tớ chi....Khi tối tớ nấu món mì , bọn hắn ko tin là tớ nấu nên kêu trưa nay tớ phải "biểu diễn" lại , thế là cá cược .. nếu tớ tự nấu , thì bọn hắn phải lau nhà...và ngược lại ^_~ kekeke... - Nó nói rồi cười khoái chí.

- Mà có chắc là cậu nấu ko đó ?? - Châu nhìn nó bằng cặp mắt đa nghi , không tin tưởng.

- Tất nhiên...chẳng lẽ tớ ko nấu nổi 1 tô mì chắc ??

- hihi.... Cậu thắng , tớ zui lắm nhưng đừng để anh Bảo lép vế quá nha...chắc ảnh ko vui đâu....mà ảnh mà ghét cậu thì cũng ghét lây sang tớ đó....!!

Nó liếc mắt sang Châu :

- Cậu được đó Châu.... Vì một thằng con trai mà ko coi bạn bè ra gì hả ???
Châu ra vẻ lí sự :

- Biết đâu , anh ấy lại là người sẽ sống nửa đời sau với tớ thì sao...? Còn cậu á , sau này con đàn cháu đống lại quên tớ đi rồi ấy chứ !!!

- Ghét...giờ thì tớ giận thật rồi đêy...!! - Nó nằm dài lên bàn , xị mặt nói.

Châu cười ha hả , cười lăn cười bò , cười đến mức zô zuyên ( theo nó nghĩ là thế ) :

- Mới chọc tí....mà đã giận thật rồi....hahahahahha.... đùa thế thôi chứ....Cậu vẫn là...nhất ..nhất...nhất...nhất...!!!

- Lúc nào cậu cũng giỏi nịnh thôi...đúng thật là...~!

Châu cười , lay lay tay nó :

- Ra về , cậu về với tớ ha ??

Nó trề môi đau đớn :

- CHịu thôi...tớ sợ xe hơi lắm rồi _ __!

- Yên tâm , hôm nay tớ kêu bác tài đón bằng xe máy ^_~ - Châu nháy mắt đáp.

- Nhưng...chắc là ko được rồi...Hôm nay tớ phải về cùng bộ 3 ..chứ về trước về sau gì , bọn hắn lại nghi ngờ tớ này nọ về cái món mì đó thì chết...!!

Châu thở dài :

- Vậy thì thôi vậy...uổng công tớ kêu bác ý...!!

- Thực ra...thì cũng ko cần phiền cậu như thế...tớ đi bộ được rùi ấy mà...!!! Hay là trưa nay cậu đi bộ về cùng tớ , rồi có gì nhờ bác ấy chở từ nhà tớ về nhà cậu! Đi bộ chung cho zui ?? - Nó cất tiếng mời.

Châu nói lộ vẻ tiếc nuối :

- Thôi...để hôm khác....bây giờ kêu vậy thì phiền bác ý lắm.... Mặc dù...được đi cùng với anh Bảo...tớ ko còn gì sung sướng hơn...hjx hjx...

- Ừ...zậy nhá...hôm sau nhá...!!!!

______________________

Ra về...

- Hêy ..!! Đã kêu đợi mà sao không chịu đợi ...?? - Nó chống nạnh hỏi .

Vũ nhún vai :

- Tụi tui đợi mà......!! Có đi đâu đâu...!!

Nó trề môi xuống :

- Chẳng phải mấy anh định đi về rồi chắc ..?? Mà lớp mấy anh sướng thật , hôm nào cũng được về sớm ..!!

Bảo cười tự đắc :

- Tất nhiên rồi....Lớp nào có tụi tui thì đều zậy cả mà ...!! hohoho...

- Chảnh vừa thôi mấy cha ! Mà thôi....Ứ cãi với mấy anh nữa...tiến về nhà thoy !!! - Nó nói rồi bước về phía trước.

Vũ chớp mắt nhìn nó :

- Uầy...sao bữa nay cô háo hức quá zậy ?? Hay là có ý đồ gì hay ho dựng sẵn rồi...??

Nó mơ mộng chắp tay đằng sau lưng và ngước mắt lên bầu trời :

- ... Chẳng qua tui chắc là phần thắng sẽ thuộc về tay tui thôi !! Chứ , nếu tui có giở trò gì trước mặt các anh thì thế nào mà chẳng bị phát hiện..

- Đúng rồi đấy ..cô biết zậy thì tốt...đừng có mà giở trò này nọ nghe chưa ?? Tụi tui biết hết đó...!! - Vũ vênh mặt lên nói.

Nó cười long lanh gian xảo :

- Chính xác.....mấy anh..."cáo" quá mà....!! hahahah

Nói rồi nó mau chóng chạy vụt đi tóe khói...chứ không...nó "die" là chắc !

- Này...cô đứng lại cho tôi...muốn chết hả...?? đứng lại !!!!!!!!!!!


_________________________________

Về tới Prince Villa..

- Đợi tui một xí...thay đồ rồi tui xuống nấu liền !!!

- ừ...nhanh lên đấy !! - Vũ dặn nó rồi kéo Bảo với Hoàng xuống bếp liền , chắc hắn ta sợ nó sẽ "giở trò" gì đó ấy mà...

...............................
Nó mỉm cười nãy giờ....Nó vui quá...Sắp được chứng kiến cảnh bọn hắn chùi nhà rồi...!! yeah...yeah.... Nhưng..niềm vui lớn lao hơn cả của nó là... Dường như , nó đã hòa nhập hơn với nơi đây , hòa nhập hơn với bộ 3 đáng ghét ấy rồi... Nó tự nghĩ :" Có bao giờ bộ 3 đáng ghét ấy lại trở thành bộ 3 đáng yêu không nhỉ ..? Ây dà...ây dà....điên rồ...đúng là ý nghĩ điên rồ quái đảng.. hjx hjx..."

Thay đồ xong , nó chạy tọt tọt xuống nhà bếp :

- Hi ! Hi ! Đầu bếp danh tiếng nhà hàng Prince Villa tới đêy !!!!!!!!

Vũ chống cằm xỉa xói :

- Đầu bếp tai tiếng thì có chứ danh tiếng cái gì ??

Nó khịt mũi :

- Này..anh bớt châm chọc tui một xí đi có được ko...??

- Không đấy ! Làm gì được tui nè ??? - Vũ trơ mặt lên nói.

Nó gật gù lăm le :

- Được rồi...giờ tui đi nấu mì...anh ko đụng đũa nha...cấm á...!!

Vũ lại khẽ giật người , quay lưng đi :" Trời ơi...cái cảm giác "khỉ gió" này ... sao cứ đeo bám mình riết là sao hả ???"

- Nếu tui không tui không đụng đũa thì cũng coi như xóa cái điều kiện cô ra à nhat..! Mà ..mà này...người cô..có tia điện hay sao vậy ??

Nó nhìn lại mình từ đầu đến chân , từ chân lên đến đầu :

- Bộ anh bị khùng hả ?? Tui có phải là đèn pin tích điện đâu mà có điện cơ chứ...!!

- Hhahah....đèn pin....cô...cô cũng giống cái đèn pin lắm đó Thoại My ..!! - Vũ ôm bụng cười ngặt nghẽo.

- anh...anh... - Nó tức giận ko nói được gì.

Cũng may lúc đó có Bảo chen vào chứ không thì chắc đến tận mấy hôm sau bọn hắn mới được ăn trưa :

- Bao giờ thì "xì tốp" được cái zụ này lại đây...!! Tui đói muốn xỉu rồi này...!!

- Thôi...ứ cãi với anh nữa nhá...!! Rốt cuộc là anh có ăn ko đây ?? - Nó phồng má hỏi.

- Có..!!!!!!!! - Vũ gật đầu đáp rồi bước lại phía nó quan sát.

- Anh đứng sao gần quá zậy ??? Vướng víu thấy mồ !! Mà tui cũng không "cáo" được như anh đâu...khỏi lo !!! - Nó mỉa mai.

Vũ liền cốc cho nó một cái :

- Này thì "cáo" này...!! "cáo" này..!!

Nó xoa xoa đầu , ré lên :

- Cách xa 2 mét !!!

Nói rồi nó trừng trừng mắt nhìn Vũ , sau đó bắt tay vào làm món Mi-xi-xup
3.gif
)

Vũ ngóng ngóng , lén lén nhìn một cách bí ẩn...( không hiểu ý đồ của hắn ta là gì ?? cái này chap sau sẽ rõ
24.gif
)

Một lát sau...chính xác là 15p....

- Uầy uầy...!! Mi-xi-xup tới rồi đêy...tới rồi đêy..!!!!!!!!!!! - Nó reo hò rồi bưng mấy tô mì đặt lên bàn ăn.

Bảo khẽ thốt lên :

- Chu choa...hấp dẫn...!!!!!

- Bình thường thuj , hâm hấp thì có chứ hấp dẫn cái j !!! - Vẫn là Vũ "đôm đốp"

...."xì xụp...xì xụp...."......

- Ngon tuyệt ...!! Còn ngon hơn cả hôm qua...!!!- Bảo cười hớn hở rồi chìa tay ra :

- Còn không ? Cho tui thêm tô nữa...!!!

Nó đập vào tay Bảo cười khì khì :

- Hết rồi ^_~ Nhưng mà có câu này của anh là tui zui rồi ! hehehe

Vũ vẫn cố chấp :

- Không giống hôm qua...!!! Dở quá...!!

- Dở mà ăn hết tô...lại còn là người ăn nhanh nhất nữa chứ...anh đừng có mà lấy cớ...!! - Nó đanh đá quát lên.

- Tại tui đói chớ bộ!!! - Vũ vênh vênh mặt lên đáp.

Nó liền quay sang Hoàng :

- Minh Hoàng , anh thấy có giống hôm qua hok ? Giống hok ? Giống hok ???

Hoàng thật thà gật đầu lạnh băng :

- Cô win rồi !

- Hoàng !! - Vũ khó chịu nói lớn.

- Thôi...rõ ràng là thế thì cậu chấp nhận là thế đi...! - Hoàng nói rồi bỏ lên lầu.

Thấy Hoàng chống đối Vũ như vậy , nó chợt cảm thấy vui.... Nó cảm thấy như Minh Hoàng đang bảo vệ nó vậy...nhưng thực tế...có lẽ đó chỉ là "cảm thấy" , đó chỉ là "hình như" ....

- Thật là.... - Vũ cắn răng nói rồi đập bàn cái rầm.

- Bọn anh thua rồi !!! - Nó khẽ đáp rồi bước lên phòng , không quên vọng lại :

- Hãy nhớ những gì anh đã nói...
 
- Chỗ này nà...chỗ này chưa sạch nà....!! - Nó chỉ quanh.

Vũ quạu mặt lại :

- Một mình cô chứng kiến chưa đủ hay sao còn phải dắt thêm con nhỏ này ?! - Vũ nói , tay chỉ về phí Ngọc Châu rồi nói tiếp : Đã vậy , còn chỉ này chỉ nọ nữa chứ...!! Có giỏi cô xuống mà lau nhà đi !!!

Nó trề môi :

- Này...thực hiện đúng đi...!! Đừng có mà lười biếng...!!! hehehehe

Vũ khó chịu quát lên :

- Cô cũng bỏ cái điệu cười ấy đi...như dê kêu ấy....!!!

- Xí...vẫn còn dễ nghe hơn nụ cười của anh đấy ...lo mà lau nhà đi....chỗ này chưa sạch nè...vẫn còn vết cà phê đó..!!

- Được rồi được rồi !! - Vũ cau có mặt mày rồi chùi đi chùi lại .

Nó mỉm cười khoái chí , khẽ nhìn sang phía Minh Hoàng.. Hoàng chỉ làm mải miết , dường như ít để ý đến những gì xung quanh...cũng như..không để ý đến nó...

Châu chạy lon ton lại phía Bảo thì Vũ lại quát lên :

- Này cô kia...có biết nhà tụi tui đang lau ko đấy hả ??

Châu cong môi phụng phịu :

- Chân em sạch mà !

- Sạch á ...?? Nhìn lại chân mình đi rồi hẵng nói...cô làm nhà tui dơ hết rồi kia kìa !!! - Vũ chỉ chỉ chỏ chỏ , miệng xếch lên đáng sợ quát tháo.

Nó thấy vậy , liền liếc xéo nhìn Vũ :

- Sạch hơn chân anh là chắc đó Thiên Vũ !!

- Cô...cô... Được lắm....

Nó bĩu môi "đáng ghét" :

- Điều đó mà anh còn phải bàn sao ??

Vũ bực bội , đẩy cây làu nhà rầm rầm . Nó như vớ được cơ hội :

- Này , nhẹ nhàng thôi....!! Làm gì mà dữ thế...!! Không có sạch được đâu...đó...đó...chỗ này nà...chỗ này chưa sạch nà...!!

..........

Châu mỉm cười rồi bước lại phía Bảo :

- Anh có mệt hok zạ ??

- Ừ...cũng hơi hơi !! - Bảo mỉm cười ấm áp như tia nắng nhìn Châu khiến cô nàng chết đứ đừ :

- Có cần em lấy giùm cốc nước mát hok ???

...Nhưng...cũng khá phũ phàng..

- Không !! Cô mà đi lấy nước chắc tui phải lau lại nhà quá...~!

Châu xụ mặt xuống :

- Em tưởng chỉ có anh Thiên Vũ là quá đáng...không ngờ anh cũng như vậy...!!

Bảo nhếch mép :

- Bước ra !!

Châu vẫn nằng nặc :

- Hay là...hay là...để em lau nhà hộ anh ha...anh ngồi nghỉ đi..!! Để em..em làm hết...!!!

- Thật chứ ??? - Bảo nhún vai hỏi Châu , không quên nheo mắt nhìn con bé.

"thình thịch...thình thịch..." - Châu vội vã ôm lấy trái tim mình :" sao nó đập nhanh quá vậy trời...bình tĩnh...bình tĩnh nào..Ngọc Châu..."

- Dạ...anh ngồi nghỉ đi...em làm giúp !!!

Bảo chỉ chờ có thế , đưa cây lau nhà cho Châu rồi bước về phía nó :

- Hehee...giờ cô thấy sự lợi hại của Warm boy Nhất Bảo này chưa ??

Nó chống cằm thở dài :

- Buông tha cho bạn tui...!! Cô ấy là đại tiểu thư , biết gì mà lau nhà chứ..!!!

Bảo cười nhẹ , làm nổi bật chiếc răng khểnh "dễ thương" :

- Con nhỏ bạn cô "stupid" quá ..! Không giống cô chút nào..."cáo" quá..!!

Nó cắn lưỡi :

- Vâng..."cáo" thế đấy ! Nhưng tui vẫn chưa đủ phúc đức để "cáo" đến trình độ của các anh đâu !!!!

- "cáo" cũng là nghệ thuật mà !! - Bảo cười phá lên rồi đột nhiên nhéo má nó.

Nó trừng mắt lên , lầm bầm :

- Cẩn thận tui giết anh đó..!!

Châu bỗng chốc nhìn sang ... khẽ nhói đau quay mặt đi ... " Sao lại có chuyện này chứ....không thể ... không thể.... Thoại My ko thể đối xử với mình như thế chứ...!! Không...nhất định không !!! Nhưng... Mình đâu có nhìn lầm..?? Chẳng lẽ...chị Cẩm Tú nói đúng... Thoại My cố tỏ ra ngây thơ trong sáng để tiếp cận bộ 3 ư..? Không..không !! Mình nghĩ đi đâu thế này...!!! Không !!!!!!!!!"

Chợt...

Nó bước lại nắm lấy tay Châu :

- Cậu sao vậy Châu ?? Lên nghỉ đi...ai bắt cậu giúp hắn chứ ??

Châu khẽ nhíu mày :

- Tớ muốn thế ...!!! Còn cậu thì thừa biết...tớ thích anh Bảo cơ mà...!

- Nghỉ đi..!! Tớ kêu mấy người kia nghỉ luôn rồi...chẳng lẽ cho cậu nghỉ - tức là cho tên Bảo mà lại bỏ qua mấy tên kia à ??? - Nó xệ môi xuống nói.

- Ư.....lại là tại tớ...xin lỗi cậu...!!! Vì tớ mà cậu lại .... - Châu nói ra vẻ ăn năn hối lỗi.

Nó cười vỗ vai cô bạn :

- Không sao !!! Bắt nạt mấy tên đó thế là okie rồi !!! hihi !!

Châu khẽ cười :" Có lẽ...những lời chị Tú nói là sai rồi....Thoại My - cậu ấy tốt thế cơ mà...!! Nhất định ko phải là con người như vậy...!!"

____________________________
Tối khuya hôm đó...

Chính xác là 23h...Cả biệt thự đang chìm trong giấc ngủ ..

Trừ Thiên Vũ...

" Ui zà....sao dạo này nhanh đói vậy nhỉ...? Hic ! Hay là...mình có "giun" ... eo ơi...không phải chứ....chắc không đâu...!! Tại mình ăn ít với lại phải làm việc mệt mỏi đó mà .. Phải đi kiếm cái gì ăn đã nào..!!"

Nghĩ rồi Vũ lại giống ngày hôm qua... chạy xuống nhà bếp..

Nhưng , lần này Vũ không kiếm bánh ngọt .. Mà bắt đầu nấu món mì...và có vẻ như đó là Mi-xi-xup..

Vũ chép miệng :

- Hhehe...cũng may mình thông minh...kịp nhớ lại hết quy trình của con nhỏ đó làm nên bây giờ có thể ăn món Mi-xi-xup rồi !! Yeah Yeah !!!

Vũ cười nói vô tư mà không biết rằng...Nó cũng đang đứng ở gần đó và theo dõi này giờ ... Chẳng là .. Nó đang yên giấc lành thì tỉnh giấc bởi tiếng lộc cộc lộc cộc dưới bếp cộng với bản trí tưởng tượng "fristi" - "Hay là có trộm nhỉ..?" Nên nó đã chạy xuống và chứng kiến nãy giờ...

Nó :" Hhahahah...zui quá đi mất....! Thảo nào khi sáng hắn cứ ráng đứng gần , nhoi nhoi như con choi choi , coi mình làm chăm chú ... rõ ràng thích Mi-xi-xup mà cứ bày đặt .."

Vũ cứ như là đọc được hết ý nghĩ của nó hay sao mà bỗng , hắn ta chống nạnh :

- Không lẽ mình thích món Mi-xi-xup sao..? Không...không phải đâu Thiên Vũ.... Chỉ là mày đang đói bụng nên mới thế thôi... ! Chứ làm gì có chuyện mày thích món đó..??? Một cái món quá tầm thường..!! Thua xa ở Hihe Food !!!

Nó xụ mặt xuống :" Grừ...Không thích mà giờ đi nấu hả ..?? Sao ko gọi mì ở Hihe Food đi mà còn bày đặt....rõ đáng ghét !"

Một lát sau...Nó vẫn tiếp tục "theo dõi"

- Măm....Mình làm cũng ko đến nỗi tệ đấy chứ...!! Nhưng vẫn .... thiếu thiếu vị gì ... lạ thật...mình đã làm đúng quy trình mà con nhỏ đó làm mà...!! Lạ thật... - Nói rồi Vũ tiếp tục ăn , được vài miếng , cậu gác đũa rồi thở dài bước về phòng.

_________________
Tại nhà Ngọc Châu - Cẩm Tú..

- Chị Tú..! Em nghĩ...chị đã hiểu sai về Thoại My rồi...!!! - Châu nhìn Tú bằng ánh mắt thành khẩn nói.

- Sao cơ..?? Hiểu sai..??? Là sao..?? - Tú nhăn trán hỏi lại.

Châu lí nhí đáp :

- Thực ra... Thoại My ko như chị nghĩ....Chỉ vì em mà cậu ấy đành phải chấm dứt bắt nạt bộ 3 kia - những người mà My vốn rất ghét...!!

Tú hếch mặt lên kiêu căng :

- Hơ...em đang chống đối lại chị đấy à...! Em vẫn chưa sáng mắt ra sao ?? Cô ta giả vờ ngây thơ nên mới thế..... Em đừng quá cả tin ..!!

Châu lắc đầu :

- Em ko cả tin....!! Hôm nay...em đến Prince Villa...chứng kiến tất cả mà !! Thật sự , Thoại my rất ghét..rất ghét bộ 3 !!!

- Em đến Prince Villa.? Chị đã cấm em rồi cơ mà , Ngọc Châu ?!!

- Nhưng chẳng lẽ , em đến chơi với một người bạn thân là sai ? Đến thăm người em yêu quý cũng là sai ???? - Châu nói mà nước mắt chực tuôn trào.

Tú hạ giọng xuống nhưng vẫn rất căng thẳng :
- Không sai..!! Nhưng... đấy là đâu chứ ?? Prince Villa đấy em à...!! Chị ko muốn em đến đó một chút nào cả... !! Nhất Bảo thì còn chấp nhận...chứ còn Thoại My - em ko nên coi cô ta là bạn thân...!! Sao em lại có thể tin con nhỏ đấy chứ..!! Cô ta giả vờ đấy !!

- Không phải đâu chị à...thật ra... - Châu vẫn khăng khăng đáp .

Tú gật gù , tay hất hất tóc :

- Được rồi....nếu em muốn mất Nhất Bảo thì cứ tiếp tục như thế đi...!!! Chị thấy , Bảo cũng có thích em...Nhưng .. vì Thoại My - có lẽ..... chậc chậc...em sẽ ko còn là gì....!!!

- Ơ...ơ... - Châu bẽ bàng... " Liệu những lời chị Tú nói có đúng hay ko ?? Mình ko muốn mất Nhất Bảo...mình ko thể...!!! Vậy còn Thoại my....thực sự...cậu là con người như thế nào....??"

 
Sáng hôm sau...

- Hi ! Gụt mó ning bộ 3 đáng ghét !! - Nó mỉm cười vẫy tay chào .

Vũ thấy nó , cười nhếch mép khinh khỉnh hỏi :

- Sao ? Rùa hôm nay cũng biết zậy sớm cơ à ???

Nó lườm lườm nhìn Vũ :

- Anh có ý gì đó hả ???

- Ý gì là ý gì chứ ?! Chẳng phải mọi hôm con rùa như cô toàn bắt tụi tui đợi hay sao ??? - Vũ trề môi đáp.

- Hứ....!!! - Nó hếch mặt lên rồi hỏi :

- Thế nào..!! Đi học chưa đây...!! Sao các anh chậm thế hả ? Chắc tốc độ bằng con ốc sên đấy..!! Đồ ốc sên !!!!!

Bảo liếc liếc nó :

- Được 1 bữa dậy sớm mà giờ lo ra oai đó hả cô nương ???

Nào ngờ , nó gọn lõn đáp :

- Tất nhiên..!! Tất nhiên rồi !!

- Thật pó tay !! Cô đúng là lạ kì đấy Thoại My !! - Vũ gật gù nói , nó liền hỏi :

- Lạ kì ?? Là sao..??

- Là khác người đấy ! Hiểu chưa ? Đồ con rùa !! - Vũ dí đầu nó nói.

Nó phụng phịu rồi bước đi , không quên vọng lại :

- Tui ra ngoài đợi nhá !! Ăn nhanh đi rùi ra đi học nghen mí con ốc sên !!!

Vũ bặm môi lại :

- Đúng đó...Bước ra ngoài cho tụi tui ăn ngon miệng...! Thật là...

_____________________________

" Tình yêu lung linh xuyến xao mang đến em hương vị ngọt ngào
Chỉ cần một bờ vai ấm niềm hạnh phúc trong em lớn lao
Và đôi khi em nhớ anh nước mắt em tự dưng rơi mãi
Baby please don't leave me alone..."

Nó ngồi ngâm nga hát ...

Phải chăng bài hát "Bối rối" này là Đông Nhi sáng tác dành tặng nó chứ ?? Từng câu...từng chữ...từng giai điệu dường như rất phù hợp với nó...với hoàn cảnh lúc này của nó.... Bài hát này..thật sự hay...rất hay..!!

Mải mơ màng hát , nó không hề để ý đến xung quanh....

- Này...~!! Thoại My !! Cô có định đi học ko đấy hả ??? Đồ con rùa ??

Nó xụ mặt xuống :

- C-o--ó....

- Đi !!!! - Vũ quát rồi lôi xềnh xệch nó đi.

...........Trên đường đi...............

- Mau lên .. đồ con rùa...!!- Vũ cứ lầm bầm ch.ửi nó..

Đến lúc này nó mới sực nhớ và quyết định trả đũa :

- Mi-xi-xup ngon thật , Thiên Vũ nhỉ ??

Vũ khẽ giật mình , lắp ba lắp bắp nói :

- Cái...cái...cái gì chứ hả ..?? Cái..cái gì ngon chứ hả..?

Nó thản nhiên nhìn thẳng vào mắt Vũ :

- Mi-xi-xup....nay anh lại có vấn đề về thính giác nữa rồi hả ??

- Thường thôi !!! Cô tưởng...cô nấu ngon lắm chắc..??

Nó gật gật :

- Tất nhiên...không ngon mà có người .. đêm hôm khuya khoắt lại...

Vũ giật mình khóa miệng nó bằng một nụ hôn nhẹ :

- Tôi cấm cô nói đấy.....!!!

Nó sững người lại....mặt nó tái đi...." Tại sao?? Second kiss của nó vẫn là Thiên Vũ....thật đáng ghét...!!!!!!!"

Vài giây sau...lấy lại được bình tĩnh nên nó liền hét lên :

- Đồ Thiên Vũ biến thái !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Xung quanh đổ dồn ánh mắt về phía bộ 3 và nó ..

xì xầm...xì xầm...

- Còn có đứa dám ch.ửi anh Thiên Vũ là biến thái kìa...đúng là coi trời bằng vung...

- Gớm thật.....nghe nói con nhỏ này còn cả gan chuyển tới ở tại Prince Villa đó...qua 3 ngày vẫn chưa bị đuổi kìa...!! Ghê chưa ??

....v/v....

Mọi người mải bàn tán nhưng ko hiểu tại sao nó lại nói Vũ như vậy....chỉ có một người nhanh chóng quan sát được điều đó... " Không chỉ Minh Hoàng.... không chỉ Nhất Bảo... Mà còn Thiên Vũ ư..??? Sự thực cô là con người như thế nào ??? "

.......Gần đến trường.......

Nó và bộ 3...không ai nói một câu gì..

Nó :" Hãy đợi đấy...Thiên Vũ đáng ghét....sẽ có một ngày...tui cho anh biết thế nào là 2 chữ "lễ độ" .. dám tự tiện cướp đi 2 nụ hôn từ tui hả...?? Anh đúng là cáo già..không buông tha cho bất kì ai...kể cả tui - người mà anh căm ghét nhất ?! ... !! Grừ"

Thiên Vũ :" Mình làm sao vậy...?? Lúc đó tự dưng lại kiss con nhỏ đó chứ...!! Đúng là hời cho nó quá...!! Biết thế thì mình để cho nó nói quách cho rồi ... Nhưng ...."

Minh Hoàng :" Cậu liều thật nhỉ ?? Kiss Thoại My giữa đường như vậy mà ko sợ scandal ....cũng may là mọi người ko chú ý ... chứ ko là cậu chết chắc rồi...!! Nhưng sao...thấy cảnh đó...tôi lại khó chịu cơ chứ...??! À...chắc là do khi sáng ăn hơi nhiều đấy mà...!"

Nhất Bảo :" Tại sao Thiên Vũ lại kiss con nhỏ đó nhỉ...?? Vì lí do gì mới được chứ...? "Tôi cấm cô nói đấy" ..tại sao lúc đó , Vũ lại nói câu này ?? Có bí mật gì chăng...??"


________________________________

Tới lớp.....

- Châu....Châu ơi... !!

Nó gọi rồi quăng chiếc balo lên bàn ..

- Ơ....Cậu đang ngủ hả Châu ???

Nó hỏi nhưng Châu vẫn nằm...có lẽ là cậu ấy ngủ thật... Nó liền quay xuống chỗ Mỹ Tiên :

- Tiên ơi.... Châu ngủ hả...??

Tiên săm soi thỏi son mới rồi đáp :

- Không biết nữa....nãy thấy Châu vào lớp...hơi buồn buồn...hình như cậu ấy khóc....Nhưng mà...tớ cũng chẳng biết đâu...thấy mắt cậu ấy hơi đỏ...cay cay... !!

- Sao vậy ta...??? - Nó khẽ tự hỏi rồi lay lay tay Châu :

- Châu ơi...cậu làm sao vậy...?? Nói tớ nghe đi...!!

Châu ngẩng đầu lên khẽ lắc đầu :

- Không có gì....cậu để tớ yên ....

- ơ...Cậu....cậu sao vậy...??

Châu lấy lại bình tĩnh rồi nói :

- Tớ cần suy nghĩ một vài thứ...xin lỗi nhưng để tớ yên tĩnh một lát..

_________________________
Ra về...

- Cậu về cùng tớ ko Châu ?? Đi bộ cho zui.....!! - Nó rủ rê.

Châu mỉm cười :

- Ừ..... Thế cũng được.... ! à mà My này...khi sáng..cho tớ sorry cậu nha...!! Tớ hơi mệt nên ....

- Ơ..Cậu có làm gì đâu mà phải xin lỗi tớ chứ...?! Thôi...chúng ta mau đi nhanh thôi...không là bộ 3 đáng ghét đó bỏ đi trước đó...

- Uhm..!! - Châu khẽ cười ấm áp rồi nắm lấy tay nó bước đi.

...........................

- Lúc nào cô cũng thích kéo theo con nhỏ này nhỉ , Thoại My ??? - Vũ giở giọng hách dịch.

- Có sao đâu ? Đây là bạn tui mà....anh đừng giở thói vô duyên...cái đồ trơ tráo trắng trợn trơ trẽn....!! - Nó ch.ửi liền một giăng..

Chợt...

- Alpenliebe không nè Thoại My ? Lúc nãy mấy đứa con gái tặng tui nhưng tui ko ăn...! Cho cô đấy !!! - Bảo nói rồi chìa ra cho nó một thỏi kẹo.

- Thanks !! Món này tui thích nhất đấy !! - Nó cười hớn hở nói rồi chộp lấy .

- Gì chứ ? Chỉ là một thỏi kẹo thôi mà ? Làm gì mà vui thế...?? - Vũ khích bác nói.

Nó mặc kệ những lời của Vũ , cứ thế bẻ một nửa rồi đưa cho Châu:

- Châu nè..!!!

Châu cười gượng gạo :


- Uhm...cảm ơn cậu..!!
" Tại sao không phải là cho em....?? Mà lại là Thoại My ??? em rất thích kẹo.....nhưng..... nếu đó là kẹo anh tặng thì em sẽ thích hơn....Thế nhưng.... "

Và đây cũng là lần đầu tiên .. Châu ăn kẹo Alpenliebe mà cảm thấy..đắng...rất đắng nơi cổ họng...hay là đắng trong trái tim ???

 
Trưa hôm đó...

- Nấu mì đi Thoại My !!!!! - Tên Vũ hét lên.

Nó ở trên lầu liền chạy xuống cười ranh ma :

- Sao mấy anh ko nấu đi ?? Chẳng phải là ... trong bộ 3 các anh có một người nấu cực kì ngon à...?? Phải hok , Thiên Vũ ???

- Ý của cô là..... - Bảo nói rồi nhìn Vũ và cả Hoàng cũng vậy .

Nó chớp mắt :

- Tui..tui chỉ nói sự thật thui à nha....!!

- Cô liệu hồn đấy ! - Vũ chỉ tay thẳng vào mặt nó rồi nói :

- Trưa nay tôi không ăn cơm ở nhà.....!

Sau đó hắn bỏ đi ra ngoài một cách đáng sợ và lẩm bẩm , tất nhiên ko ai nghe thấy , trừ hắn :

- Không được....mình phải giữ bình tĩnh...không được khó chịu....vì khó chịu sẽ làm cho con nhỏ Thoại My chết tiệt ấy vui mừng mất..!! Bình tĩnh...bình tĩnh nào....!!!!

Còn nó , nó nghênh mặt lên lẩm bẩm :

- Tui có nói sai cái gì đâu mà anh tức ?? Thật đúng là.... hứ...hứ...đi đi....đi đi cho tui khuất mắt !!!!

Bảo khẽ vỗ vỗ vai nó hỏi :

- Này...Thoại My !! Nấu gì ăn đi...bộ cô tính cho tụi tui chết đói chắc...??

Nó giật mình :

- Cái..cái gì...? Anh..anh nói gì cơ..??

Bảo thở dài cốc đầu nó :

- Đầu óc cô để đi đâu rồi thế ? Tôi hỏi cô định cho tụi tui ăn cái gì ? Hay muốn tụi tui chết vì đói ngất đi ??

Thở dài một cách mệt mỏi , nó đáp :

- Uh...nấu gì giờ ?? Thôi...để tui nấu cơm vậy ...!!

- Không Mi-xi-xup hả ??? - Bảo ngạc nhiên hỏi vì bữa giờ nó chỉ nấu mỗi món đó thôi.

- Không....để tối...tối nay tui sẽ nấu...!! Bây giờ...thiếu mất Thiên Vũ...mất vui....!!!

- Sao lại mất vui ???

- À..à...ý tui là...Thiên Vũ hình như cũng thích món này nên ... để tôi nấu hắn về ăn luôn ...!! Bây giờ tui nấu món khác !! - Nó mỉm cười thánh thiện che dấu ý đồ mà nó đã "ấp ủ" mấy ngày nay...

Bảo pha trò :

- Uh..nấu gì thì nấu chứ đừng có như "sườn xào lờ lợ" là được nhá !!

- Hì...! - Nó cười nhẹ rồi bắt tay vào nấu .

________________________

Tối ...

Nó quyết định sẽ lập kế hoạch và thực hiện trả đũa bộ 3 Vũ , Bảo , Hoàng .....

Nó trịnh trọng công bố :

- Tối nay tui quyết định sẽ nấu món Mi-xi-xup !!!!!!!!!!!!!!!

- Ừ ! Cũng được...!! nấu đi nhá .. tụi tui đi ra ngoài mua ít đồ uống !! - Bảo cười rồi kéo Vũ và Hoàng đi.

Nó tung tăng nấu mì...và theo kế hoạch....một gói thuốc đau bụng sẽ được rải đều ra khắp các tô mì...và tất nhiên...trừ tô của nó ra !! kekeke...

Bước tiếp theo là đi thu gom giấy từ các wc của biệt thự...Chỉ trừ 1 cái duy nhất ở phòng nó thôi ^_~ ....

" Đáng đời bọn hắn nhá...!! Bây giờ tui cho chết nè.... Để xem...thế nào là sự lợi hại của Nguyễn Hoàng Thoại My này nhé...!!!"

- la la là la la la...lá là lá là...lá la la là la là la lá la.... - Nó vui vẻ vừa làm vừa hát .

Bỗng....

- He !! Thơm quá ta....!!! Chỉ ngửi thôi là thấy muốn ăn lắm rồi !! - Bảo suýt xoa nói rồi ngồi ngay vào bàn .

Nó gật gật cười :

- Đợi tui 1 tí...sắp xong rùi !! hì hì....!!

5 phút sau...

- Mi-xi-xup tái xuất giang hồ đây bà con ơi !!! - Nó bưng mì xuống rồi nói tiếp :

- Thưởng thức đi mọi người....!!!

Nhưng...tên Vũ lại tinh ranh nhìn nó :

- Tô mì của cô.....khác....với tô mì của 3 tụi tui....!!!!!!!



Nó giật mình .. " chẳng lẽ..hắn ta biết mình đã...??"

- Cái...cái gì chứ....có...có..có khác gì đâu......!! - Nó lắp bắp nhìn Vũ nói.

Vũ nhìn nó gian xảo :

- Tô mì của cô nhiều thịt hơn...!!! Đổi...!!!

- Thế mà cứ tưởng tiêu rồi !! - Nó quệt mồ hôi nói.

- Cái gì..?? Cô vừa nói cái gì ?? - Vũ đa nghi hỏi.

Nó liền giữ khư khư lấy tô mì của mình :

- Tôi...tôi nói không...Không đổi được...tui thấy...tô mì của anh mới nhiều thịt hơn ý chứ..!!

- Của cô nhiều ơn của tui...đừng có mà nhiều lời ...!! - Vũ gầm gừ nói.

Bảo liền giơ tay can ngăn :

- Tui xin...tui xin...!!! Nếu 2 người cứ nằng nặc như thế thì tui có cách..!

Nó giật mình :

- Cách...?? Cách gì...??

Bảo cười :

- Đổi ...!! Như vậy thì vừa lòng cả 2 người...!!! Chẳng phải cô thấy tô của Vũ nhiều thịt hơn sao...cả Vũ cũng vậy...??! Đổi là hay nhất !!!

Nó liền lắc đầu nguầy nguậy :

- Không ...không đổi được...!! Tui...tui ko thích ăn thịt cho lắm nên...cho ít thịt vào tô của tui..!! Tô của Thiên Vũ nhiều hơn thiệt mà...!!!

Rồi...như nghĩ ra được điều gì , nó liền nói :

- Để..để tui..tui vớt thịt qua tô của anh !!!!

Rồi nó gắp hết thịt qua cho Vũ, Vũ nhăn mặt :

- Mất vệ sinh thấy mồ....!!!!

Nó chu môi hỏi lại :

- Sao lại mất vệ sinh ?? Tui chưa đụng đũa à nha...!! Mà nếu anh ko muốn thì.... tui sẽ ko vớt qua nữa ^_~ tùy anh thui ^_~ hĩ hĩ...!!!

- Vớt qua....cô đừng có mà khôn lỏi...!!!

Nó ra vẻ mặt bí xị nhưng trong lòng lại thấy zui zui....hihi....cũng may là chưa bị phát hiện ... chứ ko thì......Nó chắc phải đi wc thật...!

................

- Ngon quá....!! - Bảo cười ấm áp nói .

- Uh...tất nhiên ...tui nấu mà....!!! - Nó cười đáp.

- Uống nước ngọt đi !! - Hoàng nhìn nó nói ... tuy lời nói quan tâm nhưng giọng nói thì vẫn lạnh băng... Nhưng mà dù thế thì nó vẫn cảm thấy rất vui rồi :

- ừa...!! Tui đang uống mà !!

- Thơm ngon đến sợi cuối cùng !! - Vũ cười nói rồi vội bịt miệng lại :

- Cũng tạm thôi...!!!

Chợt...

- au...au.....đau...tui đau bụng quá...!! - Bảo khẽ ôm bụng nhìn nó.

Đến lượt Hoàng :

- Tôi cũng vậy...au....au.....

Nó vội vàng xoa bụng :

- Tui....úi da...úi da...đau quá.....!! Tui..tui đi nhà vệ sinh...Nói rồi nó chạy tọt lên wc phòng nó.

- Tui cũng vậy...đau...đau bụng quá....!! ai za....ái za..... - Vũ nhăn nhó , sau đó cũng wc thẳng tiến như Bảo và Hoàng.

Chỉ 1 , 2 phút sau...

- á á á á á !!!!!!!!!!!!!!!!!! Giấy vệ sinh....!! - Cả bộ 3 đều hét toáng lên , còn nó thì cười khúc khích sung sướng :" yeah yeah ! Thành công mĩ mãn.."

......

- Sao...wc phòng cậu cũng hết giấy rồi hả Bảo..??

- Uh...của cậu cũng vậy à Hoàng , Vũ ??

-uh...!! Thôi..xuống nhà dưới...!!!

Nói rồi cả 3 cùng chạy xuống wc nhà dưới...

- Hết !!! Dưới này cũng hết rồi...!!!

Vũ thở dài ôm bụng :

- Ái za...thế thì..điểm đặt chân cuối cùng là...

Hoàng và Bảo cùng đồng thanh :

- wc phòng Thoại My..!!

______________

- My !! Chỗ cô còn giấy ko ??

Mặt thì nó cười , còn nói thì bằng giọng nhăn nhó :

- Úi da.....úi da....còn.....!! phòng tôi...au..au...còn...còn....

- Lấy cho tụi tui đi....ái za...hok hiểu sao các wc đều hết giấy cả rồi.....ái za..... đau quá.... - Vũ đau bụng nhưng vẫn ráng hét toáng lên.

- Không....!! Tui đang...tui đang "đi" mà....!! Mở cửa ra mà đưa giấy cho các anh thì....vô duyên lắm....ái za....!!

- Trời ơi... đến nước này mà còn vô với chã duyên nữa hả...mau....tui chịu ko nỗi rồi !!!

- Không là không !!! - Nó hét lên , miệng cười khúc khích.

Vũ bực mình dậm chân mấy cái rồi nói :

- thôi mặc kệ.....tui...tui đi giải quyết đã rồi ..tính sau...lát nữa xong...cô nhớ đưa giấy lên cho tui đấy ! Biết chưa Thoại My ??

- Rồi...ok !! - Nó đáp thì Bảo và Hoàng cũng đồng thanh :

- Tụi tui nữa...!!

- Ok..ok..!!Nó mỉm cười nói rồi nghĩ thầm :" Các anh cứ việc "giải quyết" nỗi buồn....còn lâu tui mới đưa giấy lên cho các anh...xem thử các anh tính thế nào ??"

Nó nói rồi tèn tèn bước ra khỏi nhà vệ sinh.

Một lát sau...

- Thoại My..!! Thoại My..!! Giấy !!!!!!!!!!!!

Nó nghe thấy tiếng Vũ , chỉ cười khúc khích rồi bước lên phòng Vũ :

- Hehe...anh cứ ở trong đó mà tự nhiên "hưởng thụ" ... Tui ko biết....đáng đời các anh..!!

- Hay đây là trò do cô bày ra ...?? Thoại My..! - Vũ nổi cáu nhưng vẫn ko làm gì được nó , có cho Vũ 1000 cô gái xinh đẹp nhất thế gian chắc hắn cũng ko dám chạy tọt tọt ra....

Nó liền đáp :

- Ơ...chẳng lẽ tui lại bày ra để hứng chịu đau bụng nãy giờ hả...? Tui đâu có điên như anh đâu mà làm vậy..!!

- Này...đến lúc này cô đừng pha trò nữa...đưa cuộn giấy cho tui... ái za...ái za....

- Mơ đi...!! Tui sẽ ko đưa cho anh đâu...!!

Nó nói rồi chợt nghe thấy tiếng gọi của Bảo và Hoàng.... Bảo thì nhất định nó ko đưa...còn Hoàng...nó hoang mang ko biết phải làm thế nào...

Rồi nó cũng tự nhủ :" Mặc kệ đi...!! Đều thuộc bộ 3...thì mình đều phải chứng tỏ cho họ thấy... Mình là con người kiên cường như thế nào ? Đáng sợ như thế nào..!! "

- Đưa giấy cho tui !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! - Vũ vẫn cứ thế mà hét lên.

- Không !! - Nó đáp trả.

- Cô có đưa ko ?

- Không !!

- Đưa!

- Không !

- Cô có tin tui chạy ra giết cô ko ? Đưa giấy cho tui !!

- Tui ko tin á ! Có giỏi thì chui ra đây !!! hỨ !

- Cô...cô .... - Vũ tức giận ko nói được gì rồi giở giọng nhẹ nhàng :

- Thôi mà Thoại My....coi như tui năn nỉ cô đó....đưa giấy cho tui....đi mà...!! Thoại My - Thoại My dễ thương... Thoại My xinh đẹp !!

Nó thầm nghĩ :" Đừng có mà nịnh tui ! Nằm mơ đi há !!" Nó phì cười rồi hét lên :

- Tui đẹp tui tự biết !!! Khỏi khen..!!

Vũ tức lắm nhưng dường như hắn hiểu , bây giờ mà quát tháo như thường ngày thì chỉ có thiệt hại cho hắn thôi...

- Đi mà...Thoại My....!!

Nó gật gật :

- Nhưng với 1 điều kiện...!!

- Được rồi...bây giờ điều kiện gì thì điều kiện...tui đồng ý hết sất !! - Vũ nhắm mắt cho qua đáp.

- Tui sẽ được công nhận chính thức sống ở đây .. !! Không cần thử thách gì nữa hết...!! - Nó nói , miệng cười hi hí.

- Không...không thể...!! Tui ko chấp nhận !!

- Sao lại ko..? Nếu ko thì...sorry...tui đi đây...mấy anh cứ tự nhiên mà hưởng thụ đi há....!!!

- Cô có đưa giấy cho tui ko ? Tui chịu hết nỗi rồi !! - Vũ quát lên.

- Chắc tui phải sorry anh lần nữa há , Thiên Vũ....nãy giờ...anh nói những gì...tui lỡ ghi âm lại hết rồi...!!

Vũ ko nghề sự thể lại thành ra thế này không biết nói gì ngoài việc ch.ửi nó :

- Cô..cô thật là....cáo già...cáo già..!! Đồ con rùa cáo già !!!!!!!!!!!

Nó bĩu môi :

- Tùy thui..!! Anh cứ suy nghĩ....nếu tui tung lên mạng thì ...chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ..?? Hả đệ nhất hot boy ??? Lúc đó...người ta lại gọi anh là đệ nhất hot dog thì có ấy..!!

- Cô ...cô được lắm...!! Tui cấm cô làm chuyện đó đấy !!!

- Sao...?? Sợ rồi hả...?? Vậy thì mau quyết định...trước khi..tui đổi ý....!! - Nó gian xảo cười nói.

- Cô...cô...... - Nói rồi Vũ lôi điện thoại ra liên lạc với 2 đồng minh - Bảo & Hoàng.

Bảo : Cái gì chứ.....đây là trò của cô ta à ??

Vũ : chứ sao !

Hoàng : thật lắm chiêu!

Vũ:quan trọng là cô ta thu âm tất cả rồi...nếu ko đồng ý cho cô ta ở lại Prince Villa chúng ta thì...tất cả sẽ được tung lên mạng...

Bảo & Hoàng : sax...cái gì chứ......ko nhầm đấy chứ ...!

Vũ : Uh....!! hoàn toàn ko...giờ tôi ko biết phải làm thế nào đây này !

Bảo : Nếu đoạn băng kia được tung ra thì..... lượng fan của chúng ta chắc chắn sẽ giảm sút...scandal tai tiếng sẽ nổ ra...

Hoàng : nói chung thì tình thế vô cùng bất lợi !

Vũ : vậy bây giờ phải làm sao ??

Bảo : Nếu ko muốn nổ ra scandal thì...đành làm theo lời cô ta thui...

Hoàng : cô ta ko được phép ở lại đây...! Tuyệt đối ko !

Vũ : Nhưng chuyện này cũng ko được phép lộ ra ...

Bảo : Đúng đấy Minh Hoàng..để cô ta ở lại đi....!! ít nhất , scandal cũng ko có và cái tình thế ko có giấy vệ sinh này cũng được giải quyết êm đẹp..

Vũ : thôi...cứ làm thế đi vậy...trong 3 chúng ta..có ai muốn cô ta ở lại chứ....cứ giải quyết nhất thời đi đã....rồi sau này tính tiếp ... ok !

Bảo & Hoàng : ok...

____________

- Thoại My !! Tôi đồng ý !!

Thiên Vũ "ngậm ngùi" nói .. sau đó cả căn biệt thự chỉ còn nghe thấy tiếng "yeah ! yeah" của nó.

" Vậy là...mình đã thành công...thành công thật rồi !!! Không cần đến 4 ngày nhá... yeah ! "

 
Sáng hôm sau...trên đường đi học...

- Hôm qua...đích thực ... người làm cho bọn tui bị Tào Tháo đuổi là cô phải ko ? - Vũ nhìn nó hỏi.

Nó cười đáp :

- Không phải tui...anh đừng có quên là tui cũng bị ổng rượt à nha !

- Ừ nhỉ...?? Hay là tại nước ngọt ?? - Bảo gật gù nói.

Tất nhiên là nó vô cùng tán thành rồi , đã thế lại còn ra vẻ ngây thơ như con gà tơ nữa chứ :

- Đúng rùi...đúng rùi á..!! Chắc chắn là do nước ngọt tụi anh mua có vấn đề...chứ bình thường tui nấu mì có bị làm sao đâu !!

Vũ chép miệng :

- Càng ko thể...! Chỗ đó là nhà hàng uống nổi tiếng uy tín mà...làm sao có thể bán loại đểu được chứ ! Bao nhiêu lần bọn tui mua ở đó cũng đâu có vấn đề gì ??

Hoàng lắc đầu nhìn nó bằng ánh mắt bất cần :

- Là do ai thì người đó biết và hiểu rõ....không cần nói nhiều về vấn đề này nữa làm gì...!

Bảo gật gù đồng ý :

- Hoàng nói đúng rồi đấy....!! Có ai muốn chuyện này xảy ra đâu....đâu phải chỉ riêng tui , Hoàng và Vũ...Cả Thoại My cũng bị nữa cơ mà..!

Nó thấy Hoàng nhìn nó bằng ánh mắt khác lạ như vậy...khẽ chột dạ..." chẳng lẽ Minh Hoàng đoán ra được điều gì ư...?? Bây giờ mình phải hành động thật cẩn thận mới được !!! Phù..."

________________________________

Tới lớp...

- Là lá la Châu ơi....đi ăn sáng hok ? Tớ khao 1 chầu...đang có chuyện vui đây !!

Châu liền đáp nó , nở một nụ cười..nhưng đó không phải là nụ cười hiền lành đáng yêu như hàng ngày mà là một nụ cười gượng gạo và lạnh nhạt , tuy thế nó cũng ko để ý nên ko hề biết :

- Chuyện gì vậy..??

- Tớ được ở lại Prince Villa rồi !! - Nó vừa nói vừa nhảy cẫng lên vui sướng.

Châu mỉm cười...một nụ cười buồn...

- Thế à..? Chúc..chúc mừng cậu..!!!

Nó gật gật :

- Uhm..cảm ơn cậu nhé..!! Mà cậu thấy tớ giỏi ko ? Không cần qua mấy thử thách rườm rà đó nữa mà tớ vẫn có thể ở lại rùi đấy ^^ Cậu có muốn biết vì sao ko Châu ??

Châu nhếch mép thầm nghĩ :" Tại vì...3 bọn họ đã lỡ yêu mến cậu rồi , phải không Nguyễn Hoàng Thoại My ..?? Cậu đừng quá tự đắc như thế chứ..!! Chỉ làm tôi thêm ghét cậu thôi.... Thế giới này đúng là mỗi lúc lại thêm một buồn... không ngờ một con người mà tôi đã từng coi là bạn thân , rất thân là đằng khác ..bây giờ đã thay đổi quá nhanh chóng..? Nhưng thực chất , đó chỉ là thay đổi hay đã là bản chân ăn sâu vào con người cậu hả Thoại My - con người giả dối và nham hiểm ..??"

Thấy Châu đứng đờ người ra , nó liền huơ huơ tay hỏi :

- Thế nào ?? Cậu có muốn nghe ko ??

Nó đã tưởng Châu sẽ cười toe toét mà hỏi nó :" Tất nhiên rồi..cậu mau kể đi..làm tớ hồi hộp quá..!" Nhưng không ..

- Tớ không muốn nghe....tớ thấy hơi mệt....

Nó e dè nhìn Châu :

- Cậu không muốn nghe thiệt chớ ??

Châu chắc nịch :

- Uh..!!

Nó đâm ra nghi nghi liền hỏi :

- Cậu dạo này....kì kì thế nào ấy...! Cậu có chuyện gì à..? Kể cho tớ nghe được ko??

- Không !! - Châu nói rồi bỏ đi..

- ơ..ơ.... - Nó lắp bắp vài từ rồi ngậm ngùi thở dài nhìn đi chỗ khác.

_________________________

Châu đang đi thì...

- Ngọc Châu !!

Châu ngẩng mặt lên :

- Chị Tú....chị gọi em có j ko ??

Tú mỉm cười hiền hậu .. nụ cười này hiền...khác với nụ cười thật của Tú và giọng nói cũng ngọt ngào hơn :

- Ừm....chị muốn gọi em có chuyện ... chị em mình ra ngoài hoa viên kia nói chuyện đi..!!

- Vâng !! - Châu nói rồi bước đi theo Tú.

...........

- Sao .... chị muốn nói với em về đề nghị hôm bữa ư...??

Tú khẽ nhăn trán dùng tay che miệng Châu lại :

- Em nói bé bé cái miệng lại thôi...!!! - Tú nhắc xong rồi nói tiếp :

- Đúng vậy....theo thông tin mới nhất thì chẳng phải .. Thoại My đã được ở Prince Villa rồi sao..?? Nếu ko làm thế thì chúng ta sẽ mất tất cả !!

- Nhưng.... Em ko...ko ..

Tú ko để Châu nói hết câu mà ghì lấy tay Châu :

- không nhưng nhị gì hết..!! Em ko muốn mất Nhất Bảo chứ...??

- Em...em...em ko thể...ko thể đánh mất anh ấy...!!

- Vậy thì ...... em hiểu rồi chứ...?

- Ơ...em...em.......

_________________________________

Vào lớp....

- Tớ mệt quá My ơi...!!

Nó lo lắng :

- Sao thế...? Có cần tớ đưa cậu lên phòng y tế ko ?

Châu lắc đầu :

- Không...không cần đâu...nghỉ một lát là khỏe ý mà...! à...hôm nay tớ hơi khó chịu nên có gì cậu bỏ qua nhé...!!

Nó nắm tay cô bạn một cách thân thiết :

- Ừ...ko sao đâu mà...!! Hihi...!!

- Trưa nay...tớ cùng về với cậu được ko ??? - Châu chớp mắt hỏi.

Nó vui mừng , cười đáp :

- Tất nhiên rùi !! Thế thì thích quá..!! hihi...!!

- ừ...Thui...tụi mình trật tự...ko bà cô Hà la sát lại để ý thì toi...!!'

- uh...suỵt nhá..!! Hihihi.. - Nó làm bộ đáng yêu rồi nhìn lên bảng tiếp tục học bài.

___________________

Ra về....

- Trời...hôm nay có cả con nhỏ này đi theo nữa hả ?? - Vũ chưa gì đã châm chỉa.

Châu khẽ thở dài .. nó liền nhìn qua phía Vũ :

- Này....! Con đường này là của anh hả?? Hay sao anh cứ nói này nói nọ zậy chứ ??

Vũ nhún vai :

- Không phải của tui...nhưng chẳng phải...cả cô và con nhỏ này nữa... đi theo bọn tui sao...?? Bọn cô nghĩ...ai thích đi theo bọn tui thì đi hả...?? Hơ...hay nhỉ...??

Nó gầm gừ :

- Bọn anh nghĩ bọn anh là ai chắc...???

Vũ chớp mắt :

- Bọn tui á...là bộ 3 hot-warm-cold boy cực kì nổi tiếng đẹp trai hào hoa !!

- Oẹ...sao tui nghe mà bùn ói quá...!!! - Nó làm bộ như sắp ói đến nơi cố tình chọc tức bọn hắn.

Thế mà.....Vũ dửng dưng một câu :

- Ói đi...!!

Nó lầm bầm rồi bước đi nặng trịch :

- Hứ...nói thế mà cũng nói...!!!!

Chợt....

Bảo bước tới cạnh nó..đẩy nó về phía trong :

- Bước qua bên đó mà đi...ai lại đi giữa đường như thế...! Xe tông tụi tui hổng có chịu trách nhiệm đâu à nha !

Nó cười nhẹ :

- Hì...cảm ơn anh...!!

Châu khẽ thở dài :" Vậy thì những điều tôi nghĩ...đều đúng cả rồi chứ...!! Anh ta kêu cậu bước vào trong đứng...để tôi đứng ở ngoài cơ mà...hắn ta đâu có coi trọng gì tôi đâu...vậy mà tôi vẫn một lòng yêu hắn..vẫn một lòng chờ đợi hắn..vẫn đi cạnh cậu với tư cách là bạn thân cơ đấy , Thoại My ạ.! "

 
Đến Prince Villa....

Châu bụm miệng lo lắng :

- Chết thật !! Tớ nhờ bác ấy đến đón lúc 10h15 mà bây giờ đã 10h30 rồi...!!! Không biết bác ấy có quên ko nữa..!!

Nó khẽ nhíu mày :

- Vậy thì giờ làm sao ? hay tớ đưa cậu về nhé..!!

Vũ liếc nhìn Châu , nhếch mép cười mỉa :

- Đi bộ về cho nó nhanh !

Nó đả kích lại :

- Đúng là không có tính người cơ mà..!!

- Cô được lắm đấy !! Giỏi thật..!! - Vũ gầm gừ từng tiếng.

- Mệt quá... anh có biết anh khen tui lần này là lần bao nhiêu rồi ko ? Ngại chết đi được..!!Hohoho - Nó nói lại cố tình chọc tức gã Thiên Vũ đáng ghét.

Châu im lặng một lúc rồi nhìn sang phía Bảo :

- Anh...anh có thể đưa em về không anh Bảo..??

Bảo mỉm cười đúng chất warm boy :

- Được thôi !!

Châu khẽ vui trong lòng...nhưng cũng nhanh chóng thất vọng ..

- Taxi...taxi....!! Đưa cô gái này về .. địa chỉ thì tôi ko biết...cứ hỏi cô gái ấy..!! Tiền đây....!! Chắc cũng ko thiếu đâu !!! - Bảo nói rồi mở cửa xe :

- Lên đi ..!!

Châu sững sờ...lửng thửng bước lên xe....

Bảo vẫy tay :

- Thế được chưa ?? Tôi gửi tiền rồi đấy..! Cô tự về đi !!

Châu cắn môi hỏi :

- Anh ko đi cùng em sao..??

Bảo bật cười :

- Cô nghĩ cô là ai...một đứa con nít chắc ..??

- Ơ...ơ...

Châu không kịp nói gì nữa thì Bảo đã ra hiệu cho bác tài lái xe đi...

" Anh thật quá đáng.... ko thể bỏ ra cho em chỉ vài phút ... anh vô tâm đến thế sao..?? Nếu ko có Thoại My..! Liệu anh có đối xử với em như thế ko..??"

.......Vào nhà......

- Hì..bây giờ các anh đừng có mà bày trò gì nữa à nghen...qua mấy cái thử thách này rùi thì... hòa bình nhá ^_~ - Nó nheo mắt đáng yêu nói.

Bảo phì cười :

- Để còn xem thái độ của cô thế nào đã..!!!

Vũ thì "ác độc" hơn :

- Chứ cô nghĩ ở đây yên bình chắc ? Vì sự thật...bọn tui rất ghét cô...ko muốn cô ở lại đấy...cũng chỉ vì hôm qua cô gặp may nên mới có chuyện cô được ở lại đây...còn bọn tui có hành hạ đày đọa cô hay ko thì...là quyền của bọn tui chứ...!!

- Các anh thật...thật là...!! Hãy đợi đấy...tui...tui cũng sẽ ko tha cho các anh đâu ...!!- Nó nghiến răng nói rồi bước lên phòng rầm rầm :" Hừ..tưởng đã thoát nạn...thực ra vẫn chưa thể thoát....hjx...!"

Vũ hếch mép lầm bầm :

- Hớ.....lần đầu tiên có người dám tuyên chiến thẳng thừng với chúng ta như vậy đấy... hứ..!! Để xem..mèo nào cắn mỉu nào..!!

____________________
Chiều hôm đó...14h....

- Cái gì vậy ?? - Vũ hỏi.

Bảo cười chìa ra trước mắt Vũ một con chuột..

- á...cái j ghê vậy ?? - Vũ giật mình hét lên.

Bảo nháy mắt :

- Nhỏ nhỏ miệng thôi.... Chuột... là chuột giả... Dành cho Thoại My..!!

Vũ cười phá lên :

- Hay...!! Hay đấy...!! Nhưng mà bây giờ....cậu có thể bỏ con chuột đó xuống đc ko ..? Nhìn thấy ghê à...!!!

Bảo cũng cười theo :

- Không sao đâu.....!!

- Tất nhiên rồi.... !! Bây giờ bỏ vào trong đống đồ áo chưa giặt ấy....bắt cô ấy xuống giặt
1.gif
) để xem xử sự của cô ấy thế nào..!!!

Hoàng đang đọc sách , thấy vậy liền nói :

- Lại trò chuột hả...?? Bỏ vào đống quần áo thì sao mà dám mặc nữa ??!

- Chuột giả ấy mà ! Không sao đâu !!

Hoàng khẽ im lặng rồi tiếp tục chăm chú đọc sách...

________________________

Một lát sau...

- Thoại My...!! Giặt đồ...!! - Vũ cười cười gọi.

Nghe tiếng gọi , nó liền mở cửa bước ra :

- Gì mà cười như con đười ươi vậy hả ???

Vũ liền nín cười , trơ mặt chuột ra :

- Tui..tui cười hồi nào...đi giặt đồ đi..!!

Nó gật gù rồi bước xuống chỗ giặt đồ..

....................

hì hục hì hục...

Nó giặt đồ một lúc lâu nhưng cũng chẳng có động tĩnh gì .

Vũ , Bảo , Hoàng vô cùng ngạc nhiên ..

Thấy thế , Vũ liền cất tiếng hỏi :

- Cô ko thấy gì thật hả Thoại My !??

Nó chớp mắt :

- Cái gì là cái gì cơ...???

Vũ nói tiếp :

- Một vật gì gì đó đó......

Nó nổi quạu lên tức giận :

- Cái gì mới được chứ....?? Anh để quên ví tiền hay là cái quái gì ???

- Lạ thật đấy !! - Bảo khẽ nói rồi kéo Vũ và Hoàng lên nhà khách.

...................

Vũ bắt đầu màn tra hỏi :

- Bảo ..có thật cậu đã bỏ chuột vào trong đó rồi ko đấy...!!!?

- Thật mà ....!! - Bảo thành thật nói.

- Thế con chuột đó đâu mà nhỏ My ko thấy ?? - Vũ đăm chiêu nói.

- Sao mà tôi biết được !!!

Chợt...

- hhhahahahahahaha .

Một tiếng cười thánh thót tinh ranh phá trời vang lên xóa tan bầu ko khí ảm đạm.. Cô gái đó mỉm cười nhìn bộ 3 rồi chống nạnh nói :

- Không nhớ em sao mấy anh ???

 
Trời...Minh Thảo...! - Cả 3 người Bảo , Hoàng , Vũ cùng thốt lên.

Thảo mỉm cười đáp :

- Sao hả...?? Thấy em tới ko zui hả ..? Hay sao zạ ???

Bảo nheo mắt đáp :

- Sao mà ko vui được...!!

Vũ liền thở dài hỏi :

- Sao em đến mà ko báo trước ??

Thảo nhún vai , nghiêng nghiêng mái tóc buộc cao nhí nhảnh :

- Em mà cũng cần phải báo trước à ??

Vũ cười gượng :

- Tất nhiên là ko rồi...anh chỉ nói thế thôi...!!! Vào nhà ngồi đi !!

Thảo gật gù rồi bước vào phía trong .

Hoàng nhìn Thảo một cách chăm chú... Cô em gái của Thiên Vũ - Minh Thảo bây giờ cũng ko khác xưa là bao...vẫn xinh đẹp nhí nhảnh vui tươi như thế... Nhưng đồng thời .. Thảo cũng là một con người rất đặc biệt đối với Minh Hoàng.

Rồi Thảo như sực nhớ ra điều gì , cười tươi nói :

- em quên mất...có quà cho các anh mà quên đưa ra...!! hí hí...!!

- Quà ...quà á ?? - Cả 3 tiếp tục đồng thanh nói . Bọn hắn ngạc nhiên cũng phải thôi , Thảo có bao giờ biết chữ "tặng quà" là gì đâu..

Thảo gật đầu cái rụp :

- Vâng ạ...!! Đây nhá...!! Tén tén tén tèn...

Nói rồi Thảo chìa ra một..........con chuột....

- á á á... Gớm quá .. gớm quá đi.... Em bỏ nó xuống đi...!!! - Vũ hét toáng lên.

Vẫn tinh ranh như ngày nào , con bé ung dung đáp :

- Em thấy nó...dễ thương mà !!! hihihi...

- Em kiếm đâu ra nó vậy...?? hả...?? _ Vũ hỏi tiếp.

Bảo liền sực ra :

- Trong đống quần áo hả Minh Thảo..??

Thảo liền vỗ vai Bảo :

- Chính xác...!! Anh đoán sao hay vậy..?? Lúc nãy em có bỏ một cái áo bẩn vào đó... thấy có cái gì giống con chuột nên em lấy ra chơi chơi ^^ hí hí..!!

- Trời...thì ra là em !! - Cả 3 lại đồng thanh một lần nữa.

- Là sao zạ...Em ko hiểu...?? - Thảo ngờ nghệch hỏi.

- Dài dòng lắm..!! Mà em cũng ko cần biết làm gì...!! - Vũ méo mặt nói.

Thảo xụ mặt xuống :

- Biết rõ em có tính tò mò rùi còn vậy...!!! Ghét..!!

Thấy Thảo có vẻ bực bực , Hoàng liền cất tiếng hỏi hi vọng cô nàng sẽ nhanh chóng quên :

- Dạo này em thế nào rồi Minh Thảo ??

- Em á...?? Cũng thế cả thôi...!! - Thảo đáp .

Hoàng nói tiếp :

- Em cũng ko khác xưa là bao nhỉ...??

Thảo nhí nhố vênh mặt lên đáp :

- Sao lại ko khác chứ ...?? Em xinh hơn nè...!! Dễ thương hơn nè...!! Nhiều anh theo hơn nè ...

Hoàng cười ấm áp :

- Điều đó thì tất nhiên rồi...!! Ý anh là tính cách của em cơ....!!

Thảo xoa xoa mái tóc cười gượng :

- Bản chất khó đổi mà anh...vả lại...Em cũng ko cần thay đổi làm gì ^^ hì hì !!

Lúc này...nó đã giặt đồ xong nên liền tung tăng chạy lên nhà khách :

- Hey..!!! Tui giặt đồ xong rồi đây...!!

Rồi nó giật mình lùi lại , nấp vào mé tường và len lén nhìn... Ai vậy...cô gái đó là ai mà lại nói chuyện với Minh Hoàng vui vẻ như vậy....dường như ở cạnh cô gái ấy.. Minh Hoàng ko còn là một "cold boy" nữa.. Người đó là ai...?? Hay là...người yêu mới của anh ...???

- Ê...!! Thoại My...gì mà đứng lấp la lấp ló ở đó hả...?? - Vũ chợt nhìn thấy nó nên liền quát lên hỏi.

Nó giật mình bước tới :

- Tui...tui đang định lên chứ..chứ có lấp ló cái gì đâu...!!!

Thảo ngạc nhiên nhìn nó rồi quay sang bộ 3 :

- Đây là ai..?? Tại sao lại....???

Bảo khẽ "à" lên một tiếng rồi nói :

- Đây là....là....

Vũ liền chen vào đáp :

- Là osin của Prince Villa .. phải ko.. Thoại My...??

Nó lườm lườm :

- Anh đừng có mà quá đáng...!! Cẩn thận ..tui giết anh giờ đó..!!

Rồi Thảo liền nói :

- Tối nay .. em ngủ lại đây được ko vậy...??

- Không được..!! - Cả 3 cùng nói.

Thảo trề môi khó chịu :

- Sao lại ko...?? Bọn anh cho một cô gái xa lạ ở lại được..còn em thì không à...??

- Đây đã là luật bất thành văn của Prince Villa rồi em à..!! - Bảo giải thích.

- Vậy chẳng lẽ..cô gái này là ngoại lệ à...?? - Thảo nhếch mắt lên chỉ tay về phía nó.

Thảo nào ngờ .. bộ 3 lại đồng thanh đáp một cách phũ phàng :

- Gần như là thế đấy em ạ..!!

- Nhưng em muốn ở lại đây..anh Vũ...!! Anh là anh trai cái kiểu gì vậy...?? Anh có tin là em sẽ gọi điện về nhà méc bố mẹ hok ???

Nó mỉm cười :" Thì ra là em gái của Thiên Vũ...thế mà mình cứ tưởng là.....người ý của anh Hoàng...^^"

Vũ chép miệng nhéo má Thảo :

- Này nhá...!! Đừng có lôi bố mẹ ra đây mà dọa anh....về việc này thì bố mẹ cũng hiểu rõ rồi...em cứ việc mà gọi điện..ko ích gì đâu há..!!

- hừ..thật đáng ghét..!! Anh có còn là anh trai của em nữa ko thế ?? - Thảo dậm chân rầm rầm , tức tối nói .

- Always ^_^ - Vũ cười ha hả đáp.

Nó chợt mở lời... đến bây giờ nó cũng ko hiểu hành động đó của nó nữa :

- Nếu cô muốn thì có thể ở lại đây ^^

- Sao...?? _ Thảo ngạc nhiên nhìn nó hỏi rồi lay lay vai nó :

- Cô có thể giúp tôi hả...??

Nó gật đầu đáng yêu :

- Tất nhiên rùi..!!!

Vũ lại nhìn nó bằng ánh mắt "ghê rợn" :

- Này...cô lại có ý đồ gì nữa đấy hả ??

Nó nhún vai :

- Ý đồ j là ý đồ j chứ..!! Hoàn toàn vô tư há..!!!

- Cô mau nói đi... có thật cô giúp tôi được chứ..?

- Uh !!- Nó khẽ đáp rồi quay sang bộ 3 :

- Coi như đây là bạn tui đi ha...mà tui cũng là 1 thành viên của biệt thự này..vì thế....bạn bè tới chơi cũng là chuyện thường...mà ở lại cũng là chuyện thường...!! Vì thế việc cô ấy ở đây ko liên quan tới các anh há...^^ hehehehe

- Cô....cô..... - Bộ 3 lắp bắp ko nói được gì , thầm nghĩ : " Con nhỏ này thật quả là ranh ma... Đối phó với con nhỏ này thật quả là khó khăn..!!"

Thảo rối rít cảm ơn nó rồi xách túi đồ lên phòng.


 
Bước lên trên lầu....Thảo khẽ hỏi nó :

- Tui ở phòng nào đây...???

- Hầu hết các phòng đều bụi bặm hết...!! Muốn ở thì phải lau chùi.....Mà cô ở đây có lâu ko vậy...???

Thảo nhún vai :

- Vài ngày thui.... !! Tui ở cũng ko lâu đâu..... mà... xem chừng cô ở đây cũng ko lép vế nhỉ...? Mà sao cô có thể gia nhập vào biệt thự thế...?? Nói cho tui....

Nó liền vội cắt ngang :

- Lát tui kể cho....mà bây giờ cô ở phòng tui luôn đi há...?! Dù gì .. cô cũng là em gái của Thiên Vũ , thiên kim đại tiểu thư... ở chung phòng chắc cô cũng ko thoải mái .. nhưng mà bây giờ mà đi lau dọn phòng khác thì lâu cực...chắc tối khuya mới xong !!

Thảo mỉm cười thích thú :

- Không sao đâu..!! Ở hai người càng vui chứ sao...!! Mà nè...đừng cứ cô cô -tui tui nữa nhé...nghe chẳng thân thiện chút nào hết á....!!

- Vậy....chắc...cô...cô lớn tuổi hơn tui rùi...!! Tui gọi cô là chị hả...??

- Tui học lớp 9 ^^

Nó sững người lại , nhìn Thảo như nhìn người ngoài hành tinh :

- Cái zề ??? Lớp 9....lớp 9 sao mà cao thế....?? á á..!!! Tui tưởng cô chắc phải học lớp 11 ...

Thảo khẽ nhéo tay nó :

- Bậy nè...!! Nhìn tui trẻ trung vậy mà kêu là học lớp 11 hả....?? Mà cô học lớp mấy ??

- Lớp 10 - Nó méo mặt nhìn lại thân hình lùn lùn của mình đáp.

- Thì cũng lớn hơn tui có 1 tuổi thui...nhưng tui cứ gọi cô là chị ha...!! Chị .. hihihihi...mà chị tên là gì á ?? - Thảo chớp chớp mắt hỏi.

Nó ngước mắt lên mỉm cười :

- Thoại My ^_^

- Còn em là Minh Thảo ^^ Như chị đã biết đó...em là em gái của anh Vũ.. và còn là....1 người rất đặc biệt...của anh Hoàng đấy nhá ^_^ Hihi... Thôi...chị em mình zô phòng đi... phòng của chị.. là phòng này hả..??

Nói rồi Thảo vô tư bước vào phòng để lại cho nó bao suy nghĩ... " Là người đặc biệt của Minh Hoàng...?? Là thế nào...?? Người đặc biệt...là sao....??? Thực ra .. giữa 2 con người ấy là mối quan hệ gì...???"

_____________________

Tối .......19h..........

Nó và Thảo ngồi nói chuyện....

- Chị My... chị có thât là osin ở đây hok vậy...??

Nó bật cười vênh váo nói :

- Tất nhiên là ko rùi...!! Ở đây...chị ngang hàng với bọn hắn nhá ^^

Thảo trầm ngâm suy nghĩ :

- Trời.....nói thẳng ra là...chị ko thể dùng mĩ nhân kế được.... thế dùng kế gì mà ở lại đây được hay thế chị ..??

Nó méo xệch mặt lại , quả thật thì Thảo nói quá đúng nhưng cũng khiến nó hơn buồn.... hoho ...

- Thì cô Diệp , chủ Biệt thự này là bạn học của mama chị..mà cực thân luôn đấy nhá...nên cổ kêu chị về đây ở...rồi ... vượt qua mấy cái thử thách nhắng xị của bộ 3 đáng ghét đó...thì chị được ở lại...

Nói đến đây , Thảo ngạc nhiên ra mặt .. mà cũng đúng thôi...điều này cũng là đáng ngạc nhiên mà...từ ngày 3 bọn hắn thực hiện chiến thuật đó thì Thoại My là người đầu tiên vượt qua ..

- Chị...pro...pro thật...!! Em thế này mà còn pó tay thì chị quả là bậc sư cụ
24.gif
- Thảo cười lăn cười bò nói.

Nó lườm lườm :

- Em có thôi cái điệu đó đi ko...? Mà này...chị hỏi này...!! Em và Minh Hoàng...là sao zạ ??

Thảo tủm tỉm cười :

- Chị muốn biết thiệt hả..??

Nó gật đầu lia lịa :

- Tất nhiên là thế rùi !!!

- Minh Hoàng là vị hôn phu của em
3.gif
)

Nó sững sờ...ngây người ra.... rồi tỏ vẻ ngạc nhiên :

- Thật sao...?? Vậy là sau này.... 2 người sẽ lấy nhau hả..??

- Vâng !!! Cả anh Vũ cũng thế nữa...ảnh cũng có hôn ước rồi...!!

- Ai vậy...?? Là với ai vậy...?? - Nó vội hỏi nhưng cũng chợt thấy mình thật ngớ ngẩn..tự dưng lại đi quan tâm đến chuyện Thiên Vũ làm gì chứ...!! Hắn ta thì...

Rồi Thảo nói với vẻ quan trọng :

- Là thế này.... Mà chuyện này là kín đáo nhá chị... lộ ra ngoài là scandal chết..!! Em sẽ mất hết cả tự do và thoải mái..thế nên chị hứa thì em mới nói được !!!

Tất nhiên , nó đồng ý liền : - Ừ.. Chị hứa mà Minh Thảo..!! Em kể đi...!!!

- Thì em có hôn ước với anh Hoàng..còn anh Vũ lại có hôn ước với em gái của anh Hoàng...^_^

- Axx...thế kỉ 21 rồi mà vẫn có vụ hôn ước nữa hả..?? - Thực ra về chuyện này thì nó nghe nhiều rồi nhưng có lẽ nó ko muốn chấp nhận sự thật đó nên mới nói vậy.

- Vâng...có chứ ạ...!! - Thảo cười nói rồi hồn nhiên kể lể :

- Mà.... em với anh Hoàng.... tưởng là hôn ước thế thôi nhưng cũng có tình iu đấy chị ^^ hihi...!! Ảnh chiều em cực kì luôn ... bây giờ em học xa...chứ ngày trước học gần...chiều nào ảnh chã chở em đi chơi....!! Mà chị biết hok ..? Vì em nên ảnh chia tay với chị Tú đó....suỵt...!! Cái này chị đừng nói với ai nha...!!

Nó khẽ nhói trong tim....nó sao thế này...bình tĩnh lại đi.... bình tĩnh lại nào...!! Cố lên Thoại My...!!

- Chị....ừm...chị sẽ....sẽ giữ bí mật !!

Chợt...nó cảm thấy như ko cầm cự được những giọt nước mắt được nữa.... Nên liền vội nói :

- Chị ra ngoài 1 xí...!!

Rồi nó chạy nhanh về phía sân thượng của biệt thự...

... Nó không biết phải làm thế nào..Nó không hề muốn khóc...vì khóc là yếu đuối...mà...Nó lại ko được phép yếu đuối..

Nó buồn quá... tất cả giấc mơ bên anh giờ tan biến hết rồi.... tất cả chỉ còn là ảo mộng...thực tế chỉ còn là ảo mộng mà thôi.....

Làm sao đây...? Làm sao để ngăn hàng nước mắt của nó lại đây.

Chợt..

- Muốn kìm nén nước mắt ... thì ngẩng mặt lên trời ... ngắm nhìn những ngôi sao ... như thế..nước mắt sẽ ngừng tuôn rơi..và nỗi buồn sẽ nhẹ nhõm hơn..

Nó giật mình quay lưng lại thì thấy Minh Hoàng...Cậu khẽ mỉm cười... nhưng.... tại sao nụ cười đó vẫn luôn lạnh lùng với nó...

Nó sợ mình lại ko thể nín được... nên vội vàng ngẩng mặt lên trời , ngắm sao như lời Hoàng vừa nói... Nhưng sao Hoàng lại đọc được hết ý nghĩ của nó như vậy nhỉ..??

Hoàng chợt cười thành tiếng :

- Đấy...!! Xem chừng hiệu quả rồi đấy....!!

Rồi Hoàng quay lưng bước đi...

Nó hít một hơi thật sâu rồi khẽ nói :

- Đừng đi...hãy nói cho tôi biết .. ngôi sao mà anh thích...!!

- Tôi ko thích ngôi sao nào cả....!! Chỉ là ngắm sao sẽ vơi đi nỗi buồn thế thôi....

Nói rồi Hoàng tiếp tục bước đi....thực ra...Hoàng có thích một ngôi sao..nhưng chẳng bao giờ nó xuất hiện trước cậu...

Nó khẽ thở dài... Hoàng vẫn lạnh lùng với nó quá.... Nhưng sao.. nó lại quan tâm nhiều đến thế nhỉ..?? Hay là....nó.....??


 
Chợt...

- Êh..! Thoại My....!!

Nó giật mình quay lại...thì ra là Thiên Vũ....nó buồn buồn hỏi :

- Sao vậy...? Gọi tôi có chuyện gì hok...??

Vũ nhún vai :

- Minh Thảo rủ đi chơi.... cô đi hok...??

Nó chưa kịp nói gì thì Vũ đã gật gù nói tiếp :

- Mà thôi...cô ko nên đi thì tốt hơn đó...!! ở nhà đi...!!

Vũ đã nghĩ nó sẽ vênh váo lên mà nói :" Cái gì chứ...!! Tui sẽ đi chơi...!!" nào ngờ , nó thờ ơ đáp :

- Ừ...tui ở nhà...!!

Vũ cười phá lên sung sướng , quay lưng đi nhưng chợt một sức mạnh vô hình nào đó đã kéo hắn lại ... và nói :

- Cô hãy đi cùng đi....đừng ở nhà...!!

Nó ngạc nhiên , khẽ nghiêng đầu hỏi :

- Sao cơ...???

Vũ nhắc lại :

-Cô hãy cùng đi...!!

Nó im lặng không nói gì...sao hắn vừa mừng rỡ khi nó ở nhà .. mà bây giờ lại....??

Thấy thế...Vũ lắp bắp giải thích :

- Ý...ý của tui là....là....Minh Thảo có lẽ thích cô đi cùng hơn nên mới bảo tui kêu ... !! Vì thế cô nên đi ....!! Đừng ở nhà kẻo làm Minh Thảo buồn....!!

Nó gật gù hiền lành :

- ừ...!! Vậy thì tui đi...!!

Vũ mỉm cười rồi bước xuống nhà... hắn quên để ý rằng... nó trả lời hắn thật khác với mọi người...lạnh lùng , thờ ơ hơn..." Hình như con nhỏ có chuyện buồn hay sao nhỉ....mà sao mắt của nó đỏ hoe vậy ta...?? Hay là Thoại My khóc...?? Mà quên...sao mình lại để tâm chuyện cô ta được chứ....khìn quá...!!"

Nghĩ rồi Vũ lắc đầu rồi tiếp tục bước đi...nhưng những suy nghĩ vẩn vơ vẫn cứ hiện lên đầu hắn :" Tại sao...tại sao lúc đó... lúc con nhỏ bảo là ko đi... mình lại làm như thế nhỉ...?? Sao mình lại kêu cô ta đi cùng chứ...!! Khi đó...mình hơi buồn phải ko nhỉ...?? Không...không đâu..!! Mình khìn rồi...khin thật rồi..!!! >.<"


______________________

- Sao...cái gì cơ...?? Em bảo chị mặc bộ đồ này á....?? - Nó méo xệch mặt nói... Hư hư...làm sao nó có thể mặc bộ váy này chứ.... có bao giờ nó mặc váy đâu...!!

Thảo trề môi :

- Có sao đâu...em thấy chị mặc bộ này chắc hợp đó....!! Em thấy nó xinh mà...!! Vả lại , chị đi đến đó mà ko ăn mặc thế này...là trở thành trung tâm của sự chú ý đó...người ta sẽ nói chị chơi trội cho coi...!! Bây giờ chị em mình đi cafe mà...quán này tổ chức giống như một buổi party vậy đó...vui lắm...!!

Nó phụng phịu :

- Hay chị mặc đồ bình thường đi ... !! Mặc cái này... kì lắm...!!! Chị ko quen...!!

Thảo cười khì vỗ vai nó :

- Không sao đâu chị...!! Ngày xưa em cũng như chị á...mặc mấy bộ đồ này chẳng quen xí nào hết...nhưng mà đi party với papa , mama nhiều nên cũng quen rùi ^___^ !! Hì...chịu khó đi chị , chứ không thì sao em đỡ nổi khi hàng trăm con mắt như đổ dồn vào chị chứ...!!!

Nó ngước lên nhìn Thảo bằng một ánh mắt e dè :

- Chị phải mặc thật à...??

- Chị mặc đi...dễ thương mà ^__^ !!

Nó khẽ gật đầu , méo mặt rồi đi thay đồ... Thật ra thì bộ váy này cực đẹp - màu hồng hồng đáng yêu khoe vẻ nữ tính , ống tay phồng kiểu tiểu thư , đôi chỗ có đính đá quý long lanh trông rất sang trọng nhưng lại ko quá cầu kì..

Thảo cười rồi chợt vọng lại :

- Trong đó có chiếc cài tóc màu hồng hồng á... !! Nhớ cài lên ná chị !!!

Một lát sau...

- Wow....chị xinh quá chị My ui...!! Nhìn chị y như búp bê vậy đó...!! Yêu thiệt...!!

Nó cười ngượng , soi mình trong tấm gương....chà...ai đây nhỉ...?? Có phải là nó - một con bé chuyên da quần jean , áo pull nữa ko...?? Giờ thì nó lại càng hiểu thế nào là người đẹp vì lụa rồi...!!

Nó chợt quay sang Thảo :

- Em cũng thay đồ đi chứ...!!

Thảo gãi đâu tinh nghịch :

- ùi....may chị nhắc á...!! Mải lo cho chị em quên mất lun ^^ hì... em đi ngay đây ^^ !!!!

Nó mỉm cười , lúc này , chỉ còn mình nó , thế là tha hồ ngắm nghía ... nó xoay đi xoay lại mấy vòng thích thú .. Bộ váy này làm nổi bật lên nước da trắng hồng mịn màng của nó hơn .....chà...trông nó giống tiểu thư con nhà quyền quý đấy chứ...!!

Rồi Thảo bước ra trong bộ váy trắng tinh khiết , điểm nhấn của bộ váy là một bông hoa màu đen ngay trước ngực , dường như người may là một người rất tỉ mỉ , cẩn thận nên từng đường nét đều rất đẹp và tinh tế , bộ váy ôm sát form của Thảo , nên trông con bé lại càng đẹp hơn nữa...

Sau đó , nó cùng Thảo bước xuống nhà dưới trong sự ngỡ ngàng của cả Vũ , Hoàng và Bảo.

Vũ nhìn nó bằng ánh mắt quá đỗi ngạc nhiên.... " Con bé quậy phá đó đấy ư ?? Làm sao có thể như thế được...??! Trông nó bây giờ chẳng khác gì một nàng công chúa vậy..... !!" Vũ nghĩ thầm , mắt vẫn không thôi nhìn về phía nó ..

Hoàng mỉm cười....nhưng là một nụ cười dấu kín trong tim...Hoàng là thế..luôn né tránh những cảm xúc của riêng mình...không hề muốn bộc lộ ra cho bất kì ai biết....

Chỉ riêng Bảo là biểu hiện bằng lời :

- Có phải cô hok zậy Thoại My..!!

Nó phồng má đáng yêu :

- Tui chứ ai....!! Bô anh ko có mắt hả...??

- Nói ác zậy ...?! Chẳng qua là thấy lạ thôi...nhìn chã giống cô tẹo nào..!!

Nó vẫn chống chế :

- tại Minh Thảo cứ bắt tui mặc chứ bộ...!!

Thảo xen vào :

- Chị ko mặc thì định cho mọi người đổ dồn vào nhìn chắc...??

Nó gãi đầu ngượng nghịu :

- Nhưng cứ kì kì thế nào á , Thảo ơi....!!!

Đến lúc này Vũ mới cất tiếng :

- Bọn tui còn thấy kì kì nữa , huống gì là cô...!! Nhìn cô mặc bình thường quen rồi.... Cô mặc thế này , tui thấy... buồn ói quá...!!

Nó sừng cổ lên :

- Cái gì hả....?? Anh bớt cái trò xỉa xói người khác đi được ko hả , Thiên Vũ ??!!

Thảo cũng đứng về phe nó . phản bác ngay ý kiến vừa rồi của cậu anh trai :

- Anh nói cái j đó , anh Vũ...!! Anh dám chê bộ váy này hả...?? Đừng có quên đây là bộ váy anh mua tặng em đó....!!!!

- Ơ...anh...anh.... - Vũ lắp ba lắp bắp quê độ.

Thảo chép miệng nhìn nó không chớp mắt :

- Chỉ có tiếc một điều là mua tặng em nhưng nhìn chị My mặc , em thấy đẹp hơn nhiều....ha...!! Mấy anh có thấy vậy hok !!!

Bảo cười khì :

- Anh ko biết nhưng trông Thoại My mặc khá hợp....vậy thui ^^

Nó cũng cười , một nụ cười ngượng nghịu nhưng trong lòng nó cũng cảm thấy vui vui...

Cả bọn cùng bước ra , chợt nó phát hiện ra điều gì nên liền nói bằng giọng cực kì nghiêm trọng :

- Đi bằng cái j vậy...??

Thảo gõ đầu nó một cái rõ đau :

- Xì... chị hỏi thừa thế....bằng xe hơi chứ cái j....??

Nó khẽ nhăn nhó :

- huhu.. là...là ô tô hả....chị...chị ko đi ôtô đâu !!!!!

Thảo ngạc nhiên nhìn nó bằng ánh mắt như người trái đất nhìn người ở hành tinh lạ :

- Sao vậy chị My ..??

Nó lè lưỡi :

- chị bị say xe....!!

- Trời ạ...!! - Thảo nói mà như muốn xỉu , con bé chưa từng gặp ai bị say xe bao giờ cả mà...

Vũ thở dài quay sang nó :

- Không sao đâu...!! Lần này đi xe mui trần...khỏi sợ say xe nữa há...!!

Nó mừng rỡ ra mặt :

- Thế hả...!! yeah....!!!!!!!! Thiên Vũ muôn năm...!!

Nghe nó nói thế , chợt Vũ cảm thấy mát mát ruột , vui vui lâng lâng , một cảm giác kì lạ mà hắn chưa từng cảm nhận ...

Còn Thảo vẫn nhí nhảnh chọc đùa nó :

- Lêu lêu...!! Có người bị say xe kìa....lêu lêu...!!!

Vũ khẽ cười.....nó chợt nhận ra.... Thiên Vũ cũng ko phải là máu lạnh lắm...hắn vẫn cười và vui vẻ... còn Minh Hoàng thì hầu như không có hai chữ "nụ cười" hiện hữu trên gương mặt hắn.... Lạnh...

 
Chiếc xe đỗ tại một tòa nhà to lớn màu trắng ...

............" Party Cafe"..................

Bước vào phía trong thì càng cảm nhận được vẻ lộng lẫy ở đây.

Đúng như Thảo nói , mọi người ở đây đều ăn mặc rất sành điệu , nếu ăn mặc bình thường thì sẽ bị chú ý , bàn tán ngay.

Rồi cả bọn ngồi xuống một góc , chỗ đó cũng cách không xa sân khấu là bao.

Sau khi gọi đồ uống xong...Vũ còn ráng thì thầm gì đó với cô nàng tiếp viên..

Nó khẽ bĩu môi :" Đúng là đồ háu gái..!!"

Vũ vừa nói , vừa cười cười .. sau đó , còn cười phá lên to ơi là to.. khiến nó cảm thấy vô cùng khó chịu...thậm chí có cả phần bất an...

Và dường như là cảm tính của nó lần này đã đúng... Đúng là có bất trắc đã xảy ra....

.....tiếng nói phát ra từ phía sân khấu,..

- Để trở lại với chương trình " Hát cho nhau nghe!" Chúng ta sẽ đến với một ca khúc của bạn Rùa Thoại My đang ngồi ở bàn số 7 ..!!! Nào..hãy cho một tràng pháo tay để cổ vũ cho bạn Rùa Thoại My..

Nó nghe mà nóng hết cả mặt...cái gì đây....Có nhầm ko vậy....Thoại My....đúng là tên nó mà...còn Rùa thì...?! Nó lo lắng , quay ngang quay ngửa nhìn xem số bàn của cả bọn đang ngồi là số bao nhiêu....trời ạ... số 7 .. đúng như anh chàng MC vừa nói...


Thảo ngạc nhiên nhìn nó :

- Chị đăng kí hồi nào mà lẹ vậy chị My...??

Nó ấp úng lo sợ :

- Chị...chị...đâu...đâu có gọi đâu...hình như họ nhầm đấy chứ...!!

Vũ vẫn cười khúc khích.... Có lẽ nào....??

Bỗng....anh MC bước lại phía nó....

- Xin hỏi bạn nào là Rùa Thoại My...?! Mời bạn lên hát theo đăng kí...!!

Nó ngơ ngác nhìn :

- Em là Thoại My ... Ơ...nhưng,,..Em...em đâu có đăng kí đâu ạ...!!

Anh MC thở dài :

- Vừa rồi em đăng kí với tiếp viên là hát một ca khúc và yêu cầu phải được hát đầu tiên ....?? Sao lại......???

Nó đùng đùng sát khí quay sang Vũ :

- Thiên Vũ chết tiệt...đây có phải là trò của anh không...??

Vũ huýt sáo đáng ghét :

- Của tui hay không thì đều ko quan trọng cả...quan trọng là cô phải lên hát...!!!

Anh MC vẫn một mực nằng nặc kêu nó lên hát mặc cho nó gần như là năn nỉ :

- Ơ...em...em phải lên hát thật à....!? Nhưng em...em. đâu có đăng kí...!!

Nó vừa dứt lời thì Vũ đã chen vào và đẩy nó lên sân khấu một mạch :

- Cậu đừng để ý làm gì....con nhỏ này tính hay ngượng nên mới thế đó...!!! ^^

Nó tức điên lên nhưng cũng ko làm gì được vì nơi nó đứng lúc này là sân khấu , hàng trăm ánh mắt đang dõi theo.. nó phải làm gì bây giờ....?? ư ư...

- Tôi...tôi...là..là...Thoại..Thoại My...tôi xin..hát...hát bài.... bài... Pretty...Pretty boy..

Anh MC vội đỡ lời cho nó :

- Vâng...bạn Rùa Thoại My.. sẽ trình bày ca khúc Pretty Pretty Boy....!!

Nó khẽ nhíu mày nhìn ảnh :

- Không...bài Pretty boy cơ ạ... hơn nữa...em là Thoại My...ko phải rùa đâu !!!

Anh MC ráng cười thật rạng rỡ rồi bắt đầu đính chính dần dần :

- Xin lỗi mọi người....bây giờ là ca khúc Pretty Boy do bạn Rùa..à quên...bạn Thoại My trình bày...!!

Nó khẽ cúi người , không quên nhìn về phía Thiên Vũ bằng ánh mắt trách móc và vô cùng căm tức.

I lie awake and pray
That you will look my way
I have all this longing in my heart
I knew it right from the start

Oh my pretty pretty boy I love you
Like I never ever loved no one before you
Pretty pretty boy of mine
Just tell me you love me too
Oh my pretty pretty boy I need you
Oh my pretty pretty boy I do
Let me inside
Make me stay right beside you


Vũ lại đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác... " Thoại My hát cũng hay quá...giọng hát trong vút , ngọt ngào.. không giống như những lần mình cãi nhau với cô ấy...!!!"

" Anh ko hiểu trong anh đang có cảm xúc gì nữa....nhưng....rất dễ chịu và ấm áp.... Em là một cô bé đặc biệt... đặc biệt với anh....!!!! Trái tim hóa đá của anh đã thực sự tan chảy vì em rồi...cô bé ạ...!!!!!!!!" - Hoàng nhìn nó , khẽ mỉm cười ... là nụ cười ấm áp đầu tiên hắn dành cho nó... Nhưng đáng tiếc...nó không nhìn thấy...cũng như không cảm nhận được gì....!!

Mỗi người một cảm xúc , mỗi người một ý nghĩ nhưng cả bộ 3 và Minh Thảo đều không thể ngờ được giọng hát của nó lại tuyệt vời đến vậy....
kết thúc.... Nó nhẹ nhàng bước xuống thì một anh chàng tiến lại và tặng cho nó một bông hồng..

Nó lí nhí cảm ơn rồi đi lại phía bàn mà cả hội đang ngồi...

- Cô hát cũng không tồi ^^ - Bảo mỉm cười bình phẩm.

Nó chớp mắt :

- Uả...chứ bộ tui hát hay hả...??

Vũ khó chịu bĩu môi :

- Xì....không tồi khác với hay một trời một vực à nha...đừng có mà hiểu nhầm ý...!! Chẳng qua là Bảo muốn an ủi cô nên mới nói vậy....

Nó cười đểu giả :

- Thôi đi....hay là anh lại ghen tị với "tài năng" của tôi...!?

Vũ tức đến nghẹn máu , không nói được gì..chợt thấy nó cứ mân mê cành hoa nên liền chế giễu :

- Này.... cô thích bông hoa đó lắm hả...?

Nó gật gù :

- ừ..thì sao chứ...??

-Chỉ là 1 bông hoa mà khiến cô vui đến thế cơ à...?? Bộ cô chưa được tặng hoa bao giờ chắc..?? - Vũ xỉa xói.

Nó lặng yên , thở dài rồi nhẹ nhàng đáp :

- ừ...Đúng vậy đấy...!!!

Nó chợt buồn....rồi nó cố gắng để khiến mình vui hơn nên tiếp tục cãi nhau với gã Thiên Vũ :

-Này....!! Cái trò lên hát là do anh bày ra đúng hok ?? Thiên Vũ...???

Vũ cười phá lên :

- Chứ còn ai nữa...!! Câu này mà cũng phải hỏi hả....??

Nó chưa kịp cãi gì thì Thảo đã chen vào :

- Thôi...thôi !! Em xin cả 2 người á.....!! hok bình yên ngồi với nhau được 1 phút nào hết à.... Thiệt tình luôn...!!! Nãy giờ mọi người nhìn quá trời luôn á...!!

Vũ lắc đầu :

- Không đội trời chung mà Minh Thảo..!! Em thông cảm cho bọn anh với nha ^^

Nó khẽ nhún vai rồi nhìn ra bầu trời.... Có một ai đó ... lại đang ..... nhìn nó bằng cả trái tim....


 
Ngày hôm sau...

Giờ ra về... Một buổi học mệt mỏi kết thúc... Lúc này , Châu lại bình thường như mọi khi... không cà zật cà tang hay cáu gắt như hôm trước nữa...

Châu mỉm cười nhìn nó , vẫn một ánh mắt ngây thơ và đáng yêu :

- My ơi ...!! Hôm nay tớ lại về cùng cậu nhé...!!!

- Uhm đi !!! - Nó nói rồi kéo Châu đi về phía gốc cây mà bộ 3 đang đứng.

Trên đường đi...

Châu nheo mắt đáng yêu nói tiếp :

- Mà My nè , trưa nay... bác tài sẽ ko đến đón tớ đâu.....! Vì thế...tớ ở lại Biệt thự Hoàng tử nhé...!! Được hok zạ..??

Tất nhiên là nó gật đầu lia lịa , mừng rỡ :

- Tất nhiên rùi...!!! Vậy là hôm nay Biệt thự xôm tụ đông zui quá..!!

Châu ngạc nhiên vội hỏi :

- Uả , ai nữa mà đông hả My ..??

- À....em gái của Thiên Vũ..!! - Nó đáp.

- Em gái của Thiên Vũ...?? _ Châu hỏi lại rồi nói tiếp :

- Mà... anh Vũ có em gái à...?? Sao tớ ko biết nhỉ..??

Nó nhún vai :

- Nói chung là em gái của Thiên Vũ đang ở tại Biệt thự vài ngày . Con bé tên Minh Thảo , học lớp 9 mà body chuẩn không cần chỉnh luôn... mỗi lần nói chiện là tớ lại phải ngước mặt lên mà nói không à...!! hjx...!! Được cái là con bé nhà giàu mà lại dễ thương , gần gũi , tính tình vui vẻ ,.. chẳng bù cho gã anh gì cả... ^___^ Hống hách , kiêu căng thấy mồ....!!!

Châu bật cười khúc khích :

- ihiihi...cậu nói nghe mắc cười quá...!!! Mà thui... đi nhanh lên một tí đi... bộ 3 đang đợi đằng kia kìa...!!!

Chưa đầy vài phút sau , nó và Châu đã có mặt tại chỗ bọn hắn.

- Hey !! Đi về !!! - Nó vỗ vai gã Vũ nói.

Vũ giật mình quay lưng lại :

- Cô đây rồi hả...?? Đi thôi !!! Mà đợi cô phiền lắm cô biết ko...?? Tốn bao nhiêu là thời gian... cộng với bao nhiêu là ánh mắt của các girl hâm mộ cứ đổ dồn vào bọn tui...thật là ko chịu nỗi...!!!

Nó trề môi rồi dắt tay Châu bước đi :

- Chảnh vừa thôi mấy cha....

- Sự thật mà..!! - Cả bộ 3 cùng đáp.

Nó khẽ hừ lên một tiếng ... nhưng đúng là bọn hắn được chú ý ghê thiệt... !! Bao nhiêu ánh mắt cứ xăm xoi thế mà bọn hắn vẫn chịu được... phải nói là cực giỏi ấy chứ...!! Mà cũng phải thôi , bộ 3 nổi tiếng ấy đã quen với việc này rồi mà... Không xảy ra , biết đâu lại còn cảm thấy thiêu thiếu cũng nên...

Cả hội vừa bước ra khỏi cổng trường thì....

1........2...........3........

- Hế lô mấy anh mấy chị !!!!!!!!!

Bộ 3 và nó cùng đồng thanh :

- Minh Thảo..!! Sao em lại ở đây ?!

Thảo trề môi :

- Bộ em ko được phép có mặt ở đây chắc....?? hừ...!!

Vũ cốc đầu cô em gái một cái rõ đau :

- Rảnh hay sao tới đây hả con bé này....??

Thảo giơ tay lên xoa xoa đâu , khẽ suýt xoa :

- Ui da...đau quá...đau quá...!! - Nói rồi Thảo mới bắt đầu "gân cổ" lên cãi Thiên Vũ :

- Anh ko biết thì đừng có nói !! Em tới đây là có mục đích hết đó chớ bộ !!! Anh zô ziên quá !!

- Thế mục đích gì...?? Đừng có nói là tới đây đi cùng bọn anh để hưởng lây danh tiếng bộ 3 như nhỏ Thoại My đấy chứ hả..??

Thảo ho ho vài tiếng , cố tình vuốt ngực như sắp ói đến nơi :

- ọc ọc.... sao em thấy bùn ói quá vậy nè...?? Anh đừng tưởng chỉ có anh là nổi tiếng.... chẳng qua em ko thích mấy cái danh hiệu hot hot này nọ thôi... chứ ko thì cô em gái này sao thua các anh được ????

- Thôi...!! Không thèm nói với em nữa....!!! - Vũ nói rồi kéo cả bọn đi thì...

- Khoan đã...!! Các anh , các chị cứ đi...!! Nhưng phải nộp cho em một mạng người....!! - Thảo chống nạnh nói.

- Cái gì...?? Em thần kinh rồi hả...?? - Vũ tròn mắt hỏi.

- Keke...nói vậy thui chứ mục đích tới đây của em là rủ anh Minh Hoàng đi chơi...vì thế , anh cứ tự nhiên đi....!! Em đi cùng với anh Hoàng...chắc ko sao chứ..??

Vũ nhún vai :

-Cái đó thì ko sao...!!

Thảo nói rồi khoác tay Hoàng :

- Vậy thì đi thôi anh...!!!!

Nó khẽ cười gượng rồi cùng bước đi với Bảo , Vũ và Châu.

- hey dà...!! Xem chừng việc đi theo tụi tui là sở thích của cô hả Châu..??

Châu đứng họng không nói gì... vì cãi lí đúng là một sở đoản của con bé.,

Thế nên nó đã đứng ra bảo vệ cho nhỏ bạn thân :

- Châu đi cùng tui cho zui thoy....còn tui thì đi cùng các anh vì ở chung nhà....!! Vì vậy nên ko liên can chj hết...!!

Bảo thì quay lưng lại nhìn Châu , khiến trái tim Châu đập nhanh.. cứ như muốn vỡ tung tất cả vậy ..

- Châu.... theo tôi thì.... cô gọi taxi về cho gọn đi...!! Không có tiền thì tụi tôi đưa.... Chứ cứ hôm nào cũng thế này.... scandal ko hay sẽ nổ ra đấy..!! Điều đó thì chã hay ho gì...vì thế... cô nên hiểu là nên làm như thế nào đi...!!!

Châu thở dài , lấy hết can đảm :

- Hôm nay ko có ai ở nhà ... nên em sẽ về Biệt thự Hoàng tử cùng Thoại My...!!

- Cái gì...?? Lại còn thế nữa à....??? Thật đúng là hết chịu nỗi !! - Vũ hét lên rồi bước từng bước nặng trịch , khó chịu .. quả là xấu tính..!!

Nó phồng má , trề môi ra vẻ khó chịu , tay giơ giơ cú đấm sau lưng Vũ.... nhưng tất nhiên là ko dám đấm thiệt rồi ... nó mà đấm thiệt chắc cũng tan xương nát thịt chứ chẳng chơi !

___________________________

Sau giờ ăn trưa ở Biệt thự hoàng tử

Vào giờ này thì như thường lệ , Vũ , Bảo và nó đều nằm ngủ trưa. Châu ngồi trong phòng nó đọc sách rồi khẽ nhếch mép , mở cửa nhẹ nhàng rồi bước ra ngoài.

Châu đi xung quanh ngôi nhà . Cuối cùng con bé dừng chân tại phòng của Thiên Vũ .

Châu ngó nghiêng xung quanh "không có người" - Châu nhủ thầm rồi hít một hơi thật sâu , tim con bé đập mạnh .

........cạch.......

con bé đang run run nhấc chân bước vào.... thì bỗng...

- Cậu làm gì đó Châu ?? - Nó ngạc nhiên hỏi khi thấy Châu đứng trước phòng của Vũ.

Châu giật mình quay người lại ..

- Ơ....tôi...tôi...à....à..tớ... - Châu ấp úng ko biết nói sao rồi khẽ giơ tay lên ám hiệu , đóng nhẹ cánh cửa rồi bước về phía nó :

- Tớ .... tớ chỉ muốn tìm hiểu đời tư của một super hot boy như anh Thiên Vũ thui mà...!! hì hì... - Châu cười rạng rỡ nói rồi kéo nó đi , như sợ ai nhìn thấy.

- Đời tư á ?? - Nó lại ngạc nhiên lần nữa , thấy vậy , Châu liền gật gù giải thích.

- ừ...tức là.. tớ muốn xem phòng ngủ của anh ý như thế nào thui mà....!! kekeke... cậu chã biết đấy thôi , ước mơ của bất kì đứa con gái nào trường mình là được nhìn thấy phòng ở của một trong những người trong bộ 3 hot-warm-cold boy đấy !!

- Hi...ra thế...!!! - Nó cười đáp rồi lúc lắc bước vào phòng.


 
Tối hôm đó.. chính xác là 19h19' còn giây thì chã biết ( đồng hồ không có kim giây nên bí lù )

- Chị My ơi...!! Chị My...!!

Nghe tiếng Minh Thảo , nó liền bật dậy .. trời đất , đi chơi kiểu gì mà cả buổi chiều , đến bây giờ mới về cơ đấy...

Nó mở cửa rồi nở nụ cười :

- Hi ! Đi chơi vui không Thảo ??

Thảo gật gù , tay xách cả giỏ kẹo xinh xinh - nó đoán là của Minh Hoàng .

- Vui lắm chị ạ !! Lâu lắm rùi , em với anh Hoàng mới đi chơi với nhau !!

Nó cười khì :

- Vậy thì em cứ ở miết ở Biệt thự hoàng tử đi là vui dài dài à... !!

Nói đến đây , Thảo thở dài thả mình xuống chiếc nệm....

- Chắc ko được đâu....!!! mà có lẽ là ngày mốt gì đó em đi rồi ..!!!

Thảo vừa dứt lời thì chuông điện thoại reo lên réo rắt... " sorry..sorry...sorry......"

- Alo..!! Con nghe nà papa..!! - Thảo nói bằng giọng đáng yêu nhất có thể , tay bóc viên kẹo chocolate .

Nó nhìn Thảo mỉm cười , nhận ra từng cung bậc cảm xúc hiện hữu trên gương mặt con bé ... cười rạng rỡ đến ngây ngô ra rồi miệng méo xệch sau đó trán chau lại và cuối cùng là hét lên......

- Không !!!!!!!!!!!!!!!!! Con không đồng ý...!!

Nó giật bắn mình , khẽ chớp mắt rồi chạy vào nhà vệ sinh một lát...

Vài phút sau , nó bước ra thì thấy Thảo ngồi bí xị ....

- Sao vậy em...?? Có chuyện gì à...??

Thảo đưa mắt nhìn xung quanh rồi lững thững đáp .. có lẽ con bé không vui . Nó đọc được điều đó qua cái nhìn dài thườn thượt khác hẳn mọi ngày của Thảo.

- Ui zà....!!!!!! Papa em bảo là MAI EM PHẢI ZỀ !!!!!!!!!!!!!! - Thảo nhằn lên từng tiếng .

Nó tròn mắt ngạc nhiên :

- Ngày mai á...?? Sao sớm thế...??

Nó nói là nói vậy, chứ thực ra trong lòng nó đang nghĩ cái gì cơ chứ...?? Nó vừa buồn ( dễ hiểu) mà lại vừa vui nữa cơ đấy ( ! ) Nó không nhận ra... nó còn là nó , rõ ràng nó quý Thảo lắm , thế sao nghe tin Thảo sắp đi , nó lại còn có thể có cái cảm xúc gọi là "vui" được nhỉ...??

Rồi Thảo nói tiếp , giọng nói đầy mệt mỏi :

- Hư hư.... Papa em bảo .. việc học hành thì pa ko nói... nhưng.. công ty pa phải thiết kế một mẫu này , là của công nương bên Anh đặt hàng nên pa bảo đích thân em phải tới khảo sát mới yên tâm. Ôi...!! Cái cuộc đời em là thế đấy chị My ơi.......!!!!!!!!!!! - Nói rồi Thảo rên rỉ , nhưng cả những lúc như thế này , con bé vẫn không lu mờ được nét đáng yêu trời phú của mình.

- Tiếc thật nhỉ....?? Giá như em ở được chơi lâu hơn....!!! - Nó nói với điệu bộ tiếc nuối . Nói xong nó chợt cảm thấy giật mình " có đúng là nó nghĩ như vậy ko?" mà điều này.. nó cũng hiểu rõ..

Thảo lấy lại bình tĩnh , hít một hơi thật sâu rồi lại tươi cười vui vẻ . Xem ra con bé cũng là người mạnh mẽ , luôn cố gắng vượt qua mọi hoàn cảnh .

- Hì hì...!! Nói thế thôi chứ em cũng ko đòi gì nhiều..tới đây được 2 ngày mà em cũng gặt hái được nhiều điều thứ lắm ^___^ Ví dụ như .. em quen được chị My nè... rồi.. lần đầu tiên em được ở tại BTHT nè... hihihi... rồi nhiều nhiều nữa...

Nó mỉm cười .... khẽ bấm bụng :" nhiều nhiều nữa .. là được gặp Minh Hoàng , đi chơi với anh ý nữa còn gì...!!" Nó luôn tự cho rằng nó biết hết... nhưng thực ra...chẳng phải điều gì nó cũng biết và lường hết được đâu...

.... " Chết ! Ngày mai có môn Địa của pà cô Hà la sát !!" Nó chợt nhớ ra rồi lôi vở địa ra học vội vàng . Trong lúc đó , Thảo ngồi ngắm nghía bàn học của nó .

Chợt , Thảo lôi ra một cuốn sổ có hình Pucca nhí nhố ở ngoài ..." Thì ra là một cuốn sổ ghi chú của chị My " Thảo thầm nghĩ rồi tựa lưng vào chú gấu bông , ngồi đọc .

Nó quay sang mỉm cười :

- Em đọc cái gì thế ??

Thảo chớp mắt nhìn nó đáp lại :

- Em hả..?? à... em đang xem cuốn sổ của chị nè...!!! Có tự bạch nữa kìa...!! - con bé chợt thích thú thốt lên .

- Hix.... chán ngắt... em đừng đọc làm gì...!! Chị là con người bình thường mà....!!!

Thảo trề môi , ánh mắt luôn hút hồn người khác :

- Thế nhưng có người thấy chị đặc biệt !! Thế là đủ hazzz !!

Nó khẽ nhún vai , chẳng biết làm gì ... rõ ràng con bé quá đáng yêu .. đáng yêu hơn cả một thiên thần , một thiên sứ...

Rồi... Thảo lại ồ lên :

- oh..!! Chị My thích màu trắng hả ???

- Đó luôn là màu chị thích nhất... từ bé đến giờ...!! - Nó đáp .

- Thảo nào em thấy tủ đồ của chị My toàn là áo màu trắng không hà....!! hihi... mà ... kì ghê... em lại chẳng thích màu trắng xí nào... vì.. em thấy nó quá đơn điệu...!!

Bất giác , nó buột miệng :

- Đơn điệu giống như chị....

Thảo nhăn trán tỏ vẻ không hài lòng . ấn đầu nó một cái :

- Nhưng trong mắt em.. chị lại là màu trắng trong sáng , thuần khiết và vô cùng đáng yêu ...!!

Nó lè lưỡi rồi quay đi học bài tiếp.... con bé giỏi xoa dịu người khác ghê..!!

" Bầu trời nhiệt đới quanh năm chan hòa ánh nắng đã cung cấp cho nước ta một nguồn nhiệt năng lớn.... Bình quân ...."

Nó đang lẩm nhẩm... thì.....

- Minh Thảo...Minh Thảo....!!!!!

Là tiếng của Thiên Vũ... nó nhủ thầm rồi quay sang Thảo :

- Thảo ơi...!! Anh Vũ gọi em kìa...!!

Con bé lôi tai phone ra rồi hỏi lại như thể chưa nghe rõ :

- Em á ??

Nó gật đầu . Thảo chạy đi ra ngoài ... chưa đầy 30 giây sau đã lại có mặt tại chỗ nó :

- hjx....anh Vũ bắt em đi pha cafe cho ảnh kìa... có khìn không cơ chứ...!! hjx... tại em chiều ảnh quá mà... ngày xưa ở nhà á....ảnh cũng hay bắt em làm cho ảnh uống lắm...!! - Thảo than dài than ngắn rồi đôi mắt tự dưng sáng trưng hơn cả đèn pha ô tô...

- Chị My..!! Chị pha cafe cho anh Vũ hộ em đi..... nhazz...!!! Mai em đi rồi mà... em cần phải nghỉ ngơi chứ...!!

Nó bĩu môi , dí đầu nhỏ Thảo :

- Gớm.... không muốn làm thì nói là không muốn !! Còn bày đặt là nghỉ ngơi nữa... bộ pha cafe tốn nhiều công lắm chắc ???

Bụm miệng cười tinh nghịch , Thảo đáp :

- Nãy giờ chị mà đi pha chắc cũng xong rồi á...!! đi... đi mà... giúp em ná..!! chị My thân yêu !!!

Con bé nói bằng giọng ngọt hơn cả kẹo sữa . Hỏi sao nó từ chối được cơ chứ .. Nó lắc đầu bó tay , cười trừ rồi đi pha cafe cho Thiên Vũ .

Chợt... Thảo chạy rầm rầm xuống nhà bếp ...

- Để em mang vào cho...!!!!

Nó chớp mắt ranh ma :

- Cướp công hả bé con ???

- Hihihi...em hông dám... em chỉ sợ ảnh c.h.ử.i thui hà....!!! - Thảo nhe răng cười , lộ chiếc răng khểnh cực duyên.

Nó bưng ly cafe đưa cho Thảo . Thực tình thì nó cũng chẳng muốn đưa cafe cho cái tên "Quỷ tha ma bắt" ấy đâu... mất công bước vào căn phòng đó , nó lại bị mắng cho té tát ấy chứ... hắn ta vốn ghê rợn như thế cơ mà... K

Nó nghĩ rồi lại lầm bầm :" đồ hung hăng dữ tợn " trong khi lúc này , Vũ chưa làm gì nó hết (!)

____________

Tại phòng Thiên Vũ...

- Thanks cô em...!!!

Vũ nói rồi đón lấy ly cafe từ tay Thảo . Thảo cười tươi rói :

- Lâu lắm rồi mới thấy anh nói được lời cảm ơn à nha !!!

Vũ trề môi chọc quê Thảo :

- Xì....!! Anh nói thanks chứ nói cảm ơn em bao giờ...!!!! Rõ hâm !!

Thảo biết mình bị "xỏ lá" nên liền cốc đầu Vũ :

- Anh đừng có mà chơi xỏ em...!! Không thì đưa cafe đây cho em...!! Miễn nói nhiều..!!

- hehe..anh mới đùa có xí thôi mà... làm gì căng ..?? - Vũ nói rồi hớp một ngụm .

Thảo định bước ra thì.......

- Cafe ngon ghê...!! Em pha đó hả..?? Lâu ngày tay nghề cũng lên ghê hén...??!

Thảo mỉm cười :

- Ngốc xít..!! Chẳng phải em pha đâu !!! hahahahahahahah chị My pha đó anh ạ..!! Thế mà anh lúc nào cũng chê chị ý này nọ... để em méc chị My cái vụ này..chắc chị ý zui lắm...!!!

Chưa kịp để cho Thảo đi , Vũ đã nhanh chóng chạy lại giằng lấy tay con bé :

- Đứng lại , quỷ con !! Em đừng có mà ranh ma.... nãy giờ á... anh chỉ giả vờ để nịnh em thôi... không biết ai mới là đồ ngốc nhá...!!! Đừng có nói cho Thoại My , kẻo cô nhỏ bị hố....

- Vâng...!!! - Thảo xụ mặt xuống , có vẻ con bé đang thất vọng . Rồi , Thảo định bước đi thì Vũ giằng tay con bé lần nữa :

- Từ đã......anh hỏi cái này đã ..!! Có phải.... ly cafe này là do Thoại My pha ko đấy , Minh Thảo ?? - Vũ nói với vẻ nghiêm trọng.

Thảo cười hơ hớ , tay vỗ vỗ vai Thiên Vũ :

- Không phải chị My thì là ai...?? Em lười lắm... chã thèm đi pha cho anh đâu..!!! lè lè.... - Nói rồi Thảo lè lưỡi , sau đó thì chạy đi kẻo Vũ lại kéo con bé lại lần nữa.

Vũ thở dài , chậm rãi bước vào phòng

.... " Ly cafe này... là của Thoại My... !?"


 
×
Quay lại
Top Bottom