07.07.18
Mình lười lắm, lười đến mức chẳng muốn ngày mai bắt đầu, chỉ muốn ngủ mãi. Mình chán ghét việc phải cố gắng theo ý muốn của người khác. Mình không ngại phải cố gắng, chỉ chán ghét cuộc đời mình bị quyết định.
Mình chán ghét những mối quan hệ mà mình phải đối mặt sắp tới. Mình cảm nhận được cái sự giả tạo dưới con mắt giám sát và soi mói. Mình phải giả vờ ngoan hiền và ngu ngốc trong khi mình nổi loạn cực kì.
Mình cảm thấy bản thân thật ích kỉ. Nhưng mình không thể nào bỏ đi cái tính ấy của mình được, cũng không thể nào ngừng nghĩ về thế giới khác.
Mình thích bỏ bữa.