Áp lực

Tham gia
5/9/2020
Bài viết
8
E là học sinh cấp 3. Mọi người biết đấy việc học tập ở môi trường cấp 3 luôn là mệt mỏi và áp lực nhất. E học ở lớp chọn 1, ở đây các bạn đều vô cùng thông minh, riêng bản thân e cảm thấy mình kém nhất vì các thành tích của e luôn là ở hạng chóp của lớp. Nhưng e k cảm thấy xấu hổ vì các kì thi e luôn cố gắng hết sức và năng lực của e chỉ ở mức ấy, nhưng bố mẹ e( nhất là bố) luôn đặt kì vọng vào e rất nhiều. Mọi ngày bố cũng k cần thiệp quá nhiều vào thành tích của e , nhưng ngày hôm nay cái tin nhắn mà cuối tháng nào cô cũng gửi thông báo kết quả học tập về cho gia đình bố e đã nhấn vào xem và thành tích của e 40/40. Bố thực sự đã rất tức giận, nói e k chuyên tâm mà suốt ngày mải mê vào điện thoại, bố nói m ngu như vậy thì tốt nhất k nên học nữa ở nhà đi làm may cho rồi học k giỏi thì đi cũng chỉ tốn tiền . E biết đó cũng chỉ là lời nói lúc tức giận, nhưng những lời đó khiến e tổn thương rất nhiều. Cả ngày e học ở trường chiếm 7 tiếng với ngày học bình thường và 8 tiếng với ngày học nâng cao, và dành trung bình 4 tiếng học ở nhà, k có gì cả, e vẫn cố gắng dc nhưng điều làm e buồn nhất chính là bố mẹ thất vọng, k tin tưởng con cái và gắt gỏng khi e vừa về học đã quát vào học bài ngay như hôm nay. Thực sự học ở lớp đó, bản thân e luôn cảm thấy vô cùng căng thẳng, áp lực. Về nhà e lại tiếp tục căng thẳng khi những bữa cơm k có tiếng nói cười mà chỉ toàn là những lời dạy dỗ, những lời nói “ chú ý vào mà học” . e cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng cũng chẳng dám giãi bày với ai.
 
Cả ngày e học ở trường chiếm 7 tiếng với ngày học bình thường và 8 tiếng với ngày học nâng cao, và dành trung bình 4 tiếng học ở nhà, k có gì cả, e vẫn cố gắng dc nhưng điều làm e buồn nhất chính là bố mẹ thất vọng, k tin tưởng con cái và gắt gỏng khi e vừa về học đã quát vào học bài ngay như hôm nay.
Em hãy nói điều này với họ.

Chị học lớp chọn ở cả cấp 1, 2 & 3. Trọn năm cấp 2 toàn đứng cuối lớp. Cố gắng hết sức được nhiêu đó, bạn bè coi thường (chủ yếu bạn xấu), thầy cô đánh giá thấp, bố làm xa. Hồi đó áp lực vào trường điểm lớn nên mẹ la, kêu "thất vọng" rồi khóc um xùm

Vào đại học chị đã kinh doanh, giờ mỗi tháng cũng được 27-28tr. Nên tương lai là dựa và khả năng (và bản năng) con người, chứ ko phải cứ học giỏi là kiếm tiền giỏi nhe em...

Bố mẹ em, đôi khi các bác không được ăn học tử tế, nên coi việc đi học là một "đặc ân", mà không hiểu học hành vất vả thế nào.
Em nên kể nhiều về việc em đã học nhiều ra sao để các bác hiểu hơn.

Tuỳ chọn:
- Có thể đặt mục tiêu vào đại học abc, để các bác đỡ lo :Conan17:
 
Cả cuộc đời này, người chúng ta không thể nào giận được chính là ba mẹ em ạ.
Bởi những gì chúng mình có được cho đến bây giờ là ba mẹ cho cả.
Ở thế hệ của ba mẹ, ông bà mình, việc học luôn được đề cao. Và sự tự hào lớn lao luôn nằm ở thành tích.
Thế hệ của mình khác. Tư tưởng mình thoáng hơn, tự do hơn, và có nhiều tiêu chuẩn để đánh giá hơn là thành quả học tập.
Sự khác nhau nằm ở hai từ "thế hệ" em ạ.
Nhưng cuộc đời vốn dĩ là của mỗi người. Em hãy làm những điều mình muốn và theo đuổi những gì em cảm thấy thích.
Vì tương lai mới chính là câu trả lời.
Đừng hư đốn, đừng sa ngã, đừng dại dột, đó là điều tốt nhất rồi.
Đừng buồn ba mẹ, họ có lý do để đặt nhiều hi vọng ở em.
 
Quay lại
Top