- Tham gia
- 10/11/2015
- Bài viết
- 58
Chương 19 : Giải Cứu
Sau khi nó bị đánh ngất thì bây giờ nó đang ở trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê , nhỏ tiến lại gần nó mà lay lay nó dậy , bộ áo của cả hai bây giờ trong tình trạng mốt thời nay , te tua thiếu vải nhưng cả hai có ai muốn đâu mà là vì con nhỏ Hằng tạo ra chứ nếu không đâu thành ra như thế này đâu . Nó bị ả ta tra tấn từ nãy đến giờ bằng cái roi mây , may không chết là tốt số rồi . Trong tình trạng như vậy thì nó làm sao kháng cự được cơ chứ còn nhỏ bị mấy thằng trời đánh đen sì như thiên lôi kia giữ lại mất rồi làm sao giúp được , đến khi tụi đó thả nhỏ ra thì nhỏ nhanh chóng chạy ra chỗ nó thôi . Bọn thu lôi đó cũng nhận lệnh cô mà đi ra ngoài .
'' Tại sao mày lại làm như vậy ?''- nhỏ nhìn cô với ánh mắt sắc lẻm muốn cháy da mặt luôn , mặt cô đẹp thế kia mà người khác nhìn vào chỉ muốn rạch ra thôi .
'' Tại sao ư ? Vì nó đã lấy đi anh Thiên của tao ''- cô tức giận mà lấy roi quất một nhát vào người nó nhưng may nhỏ đỡ được nhưng khuôn mặt nõn nà của nhỏ xuất hiện một dòng máu tươi chảy xuống .
'' Anh ta là của mày khi nào hả ?''- nhỏ đứng dậy cười khinh bỉ , hắn là của ả ta bao giờ đâu , hắn không là của ai hết nên tự hắn có thể quyết định .
'' Mày chết đi ''- cô tức giận cầm cây dao găm mà lao thẳng vào nhỏ nhưng nhỏ được vị thánh sống nào đẩy người ra một bên một cách nhanh chóng , tuy đau nhưng đã khỏi tử thần rồi .
Nó đạp nhỏ ra bằng đôi chân đang bị trói chặt của mình rồi sau đó co chân đạp thẳng vào người cô bằng một lực rất mạnh khiến cơ thể cô bay ra ngoài cửa , cách xa tụi nó 3m lận , vì trong này có đúng 3 người bọn họ nên không có lính nào vào giúp cô cả .
'' Mày dám ...''- cô lao đến như một con thú đói lâu ngày mà lao thẳng đến nó và trên tay cầm theo con dao găm lúc nãy .
Nó và nhỏ chết lặng , làm sao đây má ơi , con yêu tinh mà lộn con ma điên này đang lên cơn bệnh hoạn rồi này .
----------------------------- Đường ngăn cách không gian ------------------------
Trong khi tụi nó đang vật vã chống chọi một con điên thì ở chỗ tụi hắn cũng chẳng khác là mấy , vì thấy cả nó và nhỏ mất tích vào sáng sớm khiến hắn và cậu lo lắng , đi chơi với nhau có cần phải đi sớm vậy không , chưa nói một câu nào mà đã đi rồi . Điện thoại cả hai cũng không mang theo , nó thì bướng cổ thì đã đành nhưng người như nhỏ thì không bao giờ quên được . Hắn cùng mọi người tìm khắp nơi , hỏi nhiều người nhưng không có thông tin nào . Tất cả về nhà mà lắc đầu , gần đến giữa trưa rồi mà không tìm thấy , hắn và cậu là người khổ nhất , không ăn gì mà chỉ quan tâm đến tìm kiếm . Cả hai cùng có một suy nghĩ nếu nhỏ và nó về thì dạy cho một bài học nhớ đời mới được .
Trong phòng 132 hắn chán nản mà lấy điện thoại của nó xem có nhắn tin với ai khác không thì vào trang tin nhắn thì thấy bức hình của nhỏ đang nằm dưới đất với bộ dạng te tua , số lạ gửi tới cho nó cùng cái địa chỉ , hắn có thể đọc qua mà hiểu được bèn chạy sang phòng kế bên 133 là số phòng của cậu .
'' Ai đã gây ra chuyện này ?''- cậu tức giận nhìn cái hình ảnh xót xa cho người trong ảnh , người mà cậu yêu thương sao lại thành ra như vậy , người mà cậu luôn muốn bảo vệ giờ đây phải nằm dưới sàn đất lạnh .
'' Không có thời gian đâu , địa chỉ đây rồi , đi thôi !''- hắn nói rồi cùng cậu chạy xuống bảo với cả đám vì cùng là một đội mà , sống chết có nhau chứ -_-
Cả đám quyết định lên đường đi cứu hai nàng công chúa , mà không đúng hai con quỷ trong lâu đài của mụ yêu tinh mới đúng . Họ lên đường với bộ dạng rất chi là mát mẻ , trai thì không áo chỉ mặc đúng chiếc quần đùi rộng , gái thì bộ đồ bơi cùng chiếc áo sơmi khoác bên ngoài cùng chiếc mũ xòe to . Con trai đứa tay không , đứa cầm gậy còn tụi con gái thì cầm ....... SÚNG NƯỚC cỡ to đó nha . Trông đi trông lại thì thấy lớp này giống đi bơi hơn đi cứu người vả lại cũng đúng thôi , lúc nãy định cả đám kéo nhau đi bơi thì cậu và hắn chạy xuống nói mới biết mà , vì cả đám sung quá thế là đi luôn khỏi thay đồ luôn .
Đi đến nơi thì cả đám thấy một ngôi nhà nào đó , trông như nhà kho vậy , có tận hơn 30 thằng thiên lôi với bộ đồ đen đứng ngoài , vì nơi này vắng vẻ lắm nên chỗ này là chỗ ý tưởng để ..... GIẾT NGƯỜI lắm . Cô cũng biết trọn địa điểm tốt nhỉ !
'' Tiến thôi mọi người , ai có gì cầm đấy nếu không thì đánh tay không !''- thằng Hoàng lớp trưởng cũng là cái thằng được gọi là đầu gấu thời thơ ấu của lớp hô vang lên mà mở cờ .
'' Tiến ''- ôi cái lũ này như đội quân lính tướng ngày xưa thế chi , cầm đao đi chém giết giặc cũng không phải dạng vừa .
Thế là cả lũ xông vào thành bọn giặc kia mà chém chém giết giết , đa số con trai lớp này biết võ nên đánh tay không cũng nhàn một cách ngon lành mà vất lại mấy cây gậy cho lũ con gái phòng thân mà các chị em phụ nữ nhà ta cũng không phải tay vừa , dùng cái đầu mà linh hoạt , vì mấy cây súng nước kia có nước biển nên đa số chớp thời cơ mà bắt vào mắt kẻ địch khiến chúng không nhìn thấy gì thì lúc đấy tất cả chị em vào úp hội đồng luôn , có đứa thì thấy bọn con trai đánh lũ kia nằm đo ván thì chạy ra đạp vào mặt vào bụng hắn tập thể nữa chứ . Còn hắn và cậu từ nãy không góp mặt vì đã đột kích vào trước rồi , tụi này ở ngoài xử lí xong thì cũng là lúc mệt , cả đám ngồi xuống mà thở , chị thì lo lắng định chạy vào thì bị anh kéo lại .
'' Tụi nó sẽ ổn thôi !''- anh nói câu đó rồi kéo chị ngồi xuống bãi cát .
Thế là cả đám có 18 người chọi lấy tận hơn 30 ông không mệt là lạ , vậy là cả đám chỉ biết dựa vào hai thằng đực rựa kia thui . Cả đám nằm mệt mà tắm nắng ở ngoài luôn , con gái chỉ biết ngồi bắn súng nước trút như mưa xuống mấy thằng con trai .
Liệu cả hai đã đến đó chưa ?
Ở trong xảy ra chuyện gì ?
Vẫn là một câu hỏi cho cả đám ở bên ngoài !
------------------- End chương -------------------
Sau khi nó bị đánh ngất thì bây giờ nó đang ở trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê , nhỏ tiến lại gần nó mà lay lay nó dậy , bộ áo của cả hai bây giờ trong tình trạng mốt thời nay , te tua thiếu vải nhưng cả hai có ai muốn đâu mà là vì con nhỏ Hằng tạo ra chứ nếu không đâu thành ra như thế này đâu . Nó bị ả ta tra tấn từ nãy đến giờ bằng cái roi mây , may không chết là tốt số rồi . Trong tình trạng như vậy thì nó làm sao kháng cự được cơ chứ còn nhỏ bị mấy thằng trời đánh đen sì như thiên lôi kia giữ lại mất rồi làm sao giúp được , đến khi tụi đó thả nhỏ ra thì nhỏ nhanh chóng chạy ra chỗ nó thôi . Bọn thu lôi đó cũng nhận lệnh cô mà đi ra ngoài .
'' Tại sao mày lại làm như vậy ?''- nhỏ nhìn cô với ánh mắt sắc lẻm muốn cháy da mặt luôn , mặt cô đẹp thế kia mà người khác nhìn vào chỉ muốn rạch ra thôi .
'' Tại sao ư ? Vì nó đã lấy đi anh Thiên của tao ''- cô tức giận mà lấy roi quất một nhát vào người nó nhưng may nhỏ đỡ được nhưng khuôn mặt nõn nà của nhỏ xuất hiện một dòng máu tươi chảy xuống .
'' Anh ta là của mày khi nào hả ?''- nhỏ đứng dậy cười khinh bỉ , hắn là của ả ta bao giờ đâu , hắn không là của ai hết nên tự hắn có thể quyết định .
'' Mày chết đi ''- cô tức giận cầm cây dao găm mà lao thẳng vào nhỏ nhưng nhỏ được vị thánh sống nào đẩy người ra một bên một cách nhanh chóng , tuy đau nhưng đã khỏi tử thần rồi .
Nó đạp nhỏ ra bằng đôi chân đang bị trói chặt của mình rồi sau đó co chân đạp thẳng vào người cô bằng một lực rất mạnh khiến cơ thể cô bay ra ngoài cửa , cách xa tụi nó 3m lận , vì trong này có đúng 3 người bọn họ nên không có lính nào vào giúp cô cả .
'' Mày dám ...''- cô lao đến như một con thú đói lâu ngày mà lao thẳng đến nó và trên tay cầm theo con dao găm lúc nãy .
Nó và nhỏ chết lặng , làm sao đây má ơi , con yêu tinh mà lộn con ma điên này đang lên cơn bệnh hoạn rồi này .
----------------------------- Đường ngăn cách không gian ------------------------
Trong khi tụi nó đang vật vã chống chọi một con điên thì ở chỗ tụi hắn cũng chẳng khác là mấy , vì thấy cả nó và nhỏ mất tích vào sáng sớm khiến hắn và cậu lo lắng , đi chơi với nhau có cần phải đi sớm vậy không , chưa nói một câu nào mà đã đi rồi . Điện thoại cả hai cũng không mang theo , nó thì bướng cổ thì đã đành nhưng người như nhỏ thì không bao giờ quên được . Hắn cùng mọi người tìm khắp nơi , hỏi nhiều người nhưng không có thông tin nào . Tất cả về nhà mà lắc đầu , gần đến giữa trưa rồi mà không tìm thấy , hắn và cậu là người khổ nhất , không ăn gì mà chỉ quan tâm đến tìm kiếm . Cả hai cùng có một suy nghĩ nếu nhỏ và nó về thì dạy cho một bài học nhớ đời mới được .
Trong phòng 132 hắn chán nản mà lấy điện thoại của nó xem có nhắn tin với ai khác không thì vào trang tin nhắn thì thấy bức hình của nhỏ đang nằm dưới đất với bộ dạng te tua , số lạ gửi tới cho nó cùng cái địa chỉ , hắn có thể đọc qua mà hiểu được bèn chạy sang phòng kế bên 133 là số phòng của cậu .
'' Ai đã gây ra chuyện này ?''- cậu tức giận nhìn cái hình ảnh xót xa cho người trong ảnh , người mà cậu yêu thương sao lại thành ra như vậy , người mà cậu luôn muốn bảo vệ giờ đây phải nằm dưới sàn đất lạnh .
'' Không có thời gian đâu , địa chỉ đây rồi , đi thôi !''- hắn nói rồi cùng cậu chạy xuống bảo với cả đám vì cùng là một đội mà , sống chết có nhau chứ -_-
Cả đám quyết định lên đường đi cứu hai nàng công chúa , mà không đúng hai con quỷ trong lâu đài của mụ yêu tinh mới đúng . Họ lên đường với bộ dạng rất chi là mát mẻ , trai thì không áo chỉ mặc đúng chiếc quần đùi rộng , gái thì bộ đồ bơi cùng chiếc áo sơmi khoác bên ngoài cùng chiếc mũ xòe to . Con trai đứa tay không , đứa cầm gậy còn tụi con gái thì cầm ....... SÚNG NƯỚC cỡ to đó nha . Trông đi trông lại thì thấy lớp này giống đi bơi hơn đi cứu người vả lại cũng đúng thôi , lúc nãy định cả đám kéo nhau đi bơi thì cậu và hắn chạy xuống nói mới biết mà , vì cả đám sung quá thế là đi luôn khỏi thay đồ luôn .
Đi đến nơi thì cả đám thấy một ngôi nhà nào đó , trông như nhà kho vậy , có tận hơn 30 thằng thiên lôi với bộ đồ đen đứng ngoài , vì nơi này vắng vẻ lắm nên chỗ này là chỗ ý tưởng để ..... GIẾT NGƯỜI lắm . Cô cũng biết trọn địa điểm tốt nhỉ !
'' Tiến thôi mọi người , ai có gì cầm đấy nếu không thì đánh tay không !''- thằng Hoàng lớp trưởng cũng là cái thằng được gọi là đầu gấu thời thơ ấu của lớp hô vang lên mà mở cờ .
'' Tiến ''- ôi cái lũ này như đội quân lính tướng ngày xưa thế chi , cầm đao đi chém giết giặc cũng không phải dạng vừa .
Thế là cả lũ xông vào thành bọn giặc kia mà chém chém giết giết , đa số con trai lớp này biết võ nên đánh tay không cũng nhàn một cách ngon lành mà vất lại mấy cây gậy cho lũ con gái phòng thân mà các chị em phụ nữ nhà ta cũng không phải tay vừa , dùng cái đầu mà linh hoạt , vì mấy cây súng nước kia có nước biển nên đa số chớp thời cơ mà bắt vào mắt kẻ địch khiến chúng không nhìn thấy gì thì lúc đấy tất cả chị em vào úp hội đồng luôn , có đứa thì thấy bọn con trai đánh lũ kia nằm đo ván thì chạy ra đạp vào mặt vào bụng hắn tập thể nữa chứ . Còn hắn và cậu từ nãy không góp mặt vì đã đột kích vào trước rồi , tụi này ở ngoài xử lí xong thì cũng là lúc mệt , cả đám ngồi xuống mà thở , chị thì lo lắng định chạy vào thì bị anh kéo lại .
'' Tụi nó sẽ ổn thôi !''- anh nói câu đó rồi kéo chị ngồi xuống bãi cát .
Thế là cả đám có 18 người chọi lấy tận hơn 30 ông không mệt là lạ , vậy là cả đám chỉ biết dựa vào hai thằng đực rựa kia thui . Cả đám nằm mệt mà tắm nắng ở ngoài luôn , con gái chỉ biết ngồi bắn súng nước trút như mưa xuống mấy thằng con trai .
Liệu cả hai đã đến đó chưa ?
Ở trong xảy ra chuyện gì ?
Vẫn là một câu hỏi cho cả đám ở bên ngoài !
------------------- End chương -------------------