105 bài thơ Haiku của Lâu Văn Mua

Trần Thiện Minh

Thành viên cấp 2
Tham gia
11/3/2019
Bài viết
0

0e7f0623.jpg

01

Đêm xuân
Trong giấc mơ của tôi
Tỉnh táo và mỉm cười


02

Nửa đêm
Màu của cơn ác mộng
Tiếng kêu của những con cáo


03

Tay của thợ gốm
Dấu ấn của một bộ nhớ
Trên một bình hoa xanh


04

Cây keo ốm yếu
Cố dâng lên trời
Mấy cành lưa thưa


05

Mảnh vụn cầu vồng
Ẩn bên trong màu đỏ đu đủ
Giọt sương buổi sáng


06

Con đường của sự sống
Có hương thơm
Đồng hành với hoa


07

Sương mù táo bạo
Xem thần mặt trời
Chạy ra khỏi sợ hãi


08

Héo khô ngọn cỏ
Chờ giọt mưa tưới
Từ đám mây tròn


09

Chú khỉ con
Trèo lên tít ngọn cây
Tự cho mình lớn


10

Chim bay
Chóng qua bầu trời
Biến mất trong một tiếng thở dài


11

Chú cún con
Liếm đôi chân mình
Tự chữa lành vết thương


12

Tôi đã thấy
Hiệu quả của lời khen
Bây giờ thì sợ hãi


13

Đám mây và mưa
Nhảy múa công lý
Gió thổi mua vui


14

Vắng nhà
Những câu thơ núp hiên thềm
Mưa xuân


15

Côn trùng rên rỉ bờ ao
Ngoài trời mưa đổ liên hồi
Tiếng chim "quăng... bóp" mồ côi


16

Ổ gà
Đốm nắng
Lắc lư


17

Củ khoai
Tấm áo vai gầy
Chứa đầy màu quê


18

Hạt gạo
Cõng củ khoai
Bữa cơm nghi ngút


19

Cơm mẹ đạm bạc
Bếp tranh nghèo
Tỏa khói


20

Hoàng hôn sinh nở
Đêm hoang
Ngôi sao xa lắc


21

Ngoi lên đầu ngọn sóng
Lòng tin và hy vọng
Trọn vẹn dù nhỏ nhoi


22

Hiểu rõ ngôn ngữ
Của gió
Cánh đại bàng


23

Đừng mưa
Nhu cầu khốc liệt
Chú sư tử mây


24

Lửa của cuộc sống
Ánh sáng vĩnh hằng
Điều đó đốt cháy tôi


25

Màn đêm buông xuống
Hoàng hôn dần tắt
Thiên nhiên trở nên tĩnh lặng


26

Với bản ngã
Hài hước
Sự thật cuộc đời


27

Tổn thương về thời gian
Gây bệnh cho người
Đau sâu!


28

Vết thương thời gian
Chỉ điền vào thời gian
Với thời gian


29

Đèn dầu
Bóng tối của tước
Đã trở thành biểu tượng


30

Trẻ sơ sinh từ đám mây
Trong sân của bầu trời
Chơi giọt


31

Nông dân nói
Được tắm mây
Giá thuê còn lại


32

Câu hỏi thường gặp
Đã bị khóa trong cây
Tất cả đau khổ


33

Mỗi đối tác
Đất và mồ hôi
Loại bỏ đói!


34

Hạnh phúc quanh
Thiên nhiên dệt
Sáng tạo cười


35

Mặt đường không rải nhựa
Hoang dã như một cơn lốc xoáy
Yên tĩnh như một cái tủ


36

Những chiếc cốc vỡ
Không tự nhiên vỡ
Vứt nứt vụn vặt


37

Đường quê
Ngọn cỏ cao
Dưới tia sáng của đom đóm


38

Khói lên
Cháy bếp nhà nghèo
Nụ cười chân quê


39


Cây gai già
Tổ chim dệt trống
Đung đưa trong gió


40

Đồng xanh
Trong ngần tiếng chim
Cánh diều no gió


41

Đêm mở cánh môi si
Bụi chuối nảy mầm
Tóc ngố


42

Giấc mơ
Khổ sầu
Cấm đầu vào yêu


43

Gió rì rào
Im ắng
Tiếng chó sủa


44

Thiên đường
Mến yêu ngọt ngào
Trăng sáng trên cao


45

Không tin
Đi đường vòng
Quanh cái cây ma ám


46

Gian nan thác ghềnh
Cuộc sống bấp bênh
Lênh đênh thuyền


47

Sa mạc cát
Tôi bước vào toàn bộ
Hư vô


48

Việc ngập đầu
Hơn cả trâu cày
Luôn chân và luôn tay


49

Một con ngỗng bay
Qua cầu vồng
Hoàng hôn


50

Gió đổi chiều
Lạc xiêu bao hờn
Hổ báo cáo chồn


51

Đêm âm u
Một con thuyền trở về
Trong tiếng chuông chùa


52

Hò hét giáo điều
Cơn yêu dân cày
Mớm đầy tai con


53

Chạm tay tượng đá
Vắt tận khối ốc
Bóng chiều hư vô


54

Nước chảy mòn đá tảng
Bây giờ mịn màng
Chống lại bàn chân chai sạn


55

Ông trời khóc
Người nhà nông
Cũng khóc theo


56

Ngôi nhà trống rỗng
Ký ức của tôi
Trong mọi ngóc ngách


57

Rượu nhâm nhi
Mùi quế
Bò qua ống khói nhà bếp


58

Thuyền bạc
Vòng vàng
Sương mù trên cát


59

Lối xưa
Cây âm thầm buông tán phủ
Bóng cổ thụ còn in


60

Sưng phồng
Những loài thực vật đáng yêu này
Đừng chạm vào tôi


61

Vùng trời cổ tích
Theo gót mẹ lên nương
Mùi lúa chín mênh mông


62

Nguồn gốc thức
Trời và mặt trăng
Tôi sở hữu cả hai


63

Những đám mây đá
Lạch cạch sóng
Tràn lên phía trước


64

Cây đứng lặng
Người xưa rẽ ngang
Gió than vãn


65

Câu gìn giữ
Ngự trái tim hồng
Tình lồng trong bài hát


66

Đêm đen
Mặt trời đang ngủ
Mặt trăng được đào lên


67

Giấc mơ
Là bờ nghỉ chân
Lìa hồn xác trần thế


68

Bụi trần
Nửa đời nặng gánh vai uằn
Áo cơm


69

Xe lăn
Ô cửa sổ
Tôn thờ mặt trời


70

Buổi trưa hè
Bắt ve về nghịch
Khúc khích gọi mùa sang


71

Buồn cho
Nông dân
Rác thải mưa ướt


72

Cây cỏ dệt thành
Hồn quê
Lắng nghe đất thở bộn bề


73

Chuyển động song song
Xe lửa
Một con chim xanh


74

Nội tại thác vô tận
Nhấp nhô dáng hư trương sao trời
Suy tư


75

Thương nhớ
Nắng đọng trên môi
Cánh chim trời


76

Rừng vắng đau đớn thay
Tôi thì thầm tất cả ngày xưa
Thơ ngây


77

Giảm tăng
Tiếng cằn nhằn
Đậu phộng giòn


78

Đồng hoang
Cuốc kêu gọi bạn
Tiếng đàn dế giun


79

Hòn đá cũ càng
Như ngàn năm nay
Bạc nắng thâm mưa


80

Đọt non
Những cành khô
Khi cắt tỉa


81

Đường xưa
Thường đi trong mộng
Tiếng võng trưa


82

Vấp ngã trên thảm cùng
Cái búa và đinh
Đập nó xuống sàn nhà


83

Dưới nắng tà
Chiều thơm gạo mới
Tiếng gió ngân nga


84

Ánh sáng
Nhỏ nhất
Hiển thị đường


85

Canh khuya
Sông quê quẫy sóng
Làn sương mỏng


86

Tối ngày
Sáng đêm
Đèn bàn rơi


87

Tàn canh
Nơi xóm nhỏ
Ánh bình minh ló rạng


88

Chốn quê
Ngọt ngào hoa trái
Bình minh nắng trải


89

Chơi với trăng
Đầy sao
Chắp vá


90

Bóng hồng xa trông
Câu thề rớt đáy
Sông


91

Trốn tìm
Lũ chim vội vàng
Kéo thu sang


92

Mắt quầng
Bâng khuâng buồn
Chiếc lưng thon


93

Thổn thức
Xốn xang trong lồng ngực
Thôi thúc được yêu


94

Sao khuya rụng
Sông mã đêm nay
Đất trời trong tiếng dế


95

Nắng chênh chao
Cồn cào như xé
Vương hạt sương chiều


96

Nguồn cơn
Mải miết thua hơn
Tâm còn chưa mở


97

Muộn phiền
Nỗi niềm riêng
Ngày cũ chưa di chuyển


98

Bên em tuổi đầy h.am m.uốn
Chiếc xe lăn mơ lần được
Chạy


99

Dang dở
Cũng đành bỏ đi
Nhìn đời chốc lát


100

Giọt đời
Thả xuống đời tôi
Dòng đời xuôi ngược


101

Lặng câm
trước mặt trời
rùa


102

Ăn gian
Nói dối
Hố tội


103

Nhấp nháy tia sáng
Lăn đi đến đâu đó
Âm thanh của giông bão


104

Cha đẻ
Mẹ sông
Tội lỗi


105

Những con sói giận dữ
Ám ảnh con chiên
Đơn độc và c
hỉ có…
 
Thơ Đường Luật / Lâu Văn Mua


Tự sự kẻ sĩ


Một kiếp tang bồng mộng chẳng phai
Đường đời ngẩng mặt giữa trần ai.
Dao gươm gác lại chờ cơ hội
Bút mực phơi gan viết nét dài.
Vạn lý phong sương lòng vẫn sáng
Trăm năm thế sự dạ chưa phai.
Chim hồng cuối bãi còn tung cánh
Trăng bạc soi rừng rọi chí trai.


Sống giữa nhân gian

Một kiếp người qua tựa áng mây
Cười vui mấy độ, lệ bao ngày.
Bạc vàng đến thoáng như làn khói
Lợi lộc đi qua nhẹ cánh bay.
Chẳng giữ oán thù trong dạ mãi
Chỉ mong chân thật gửi theo tay.
Sáng nhìn mây trắng trôi không vướng
Tối ngắm trăng thanh lặng giữa cây.


Uống rượu với trăng

Một chén say nồng rót gió bay
Ngẩng đầu mời nguyệt chẳng ai hay.
Bóng rọi bên song ngàn ánh lạnh
Hồn bay lên bến mộng đêm dài.
Bạn cũ đâu rồi, trăng vẫn sáng
Tình xưa phai nhạt, rượu chưa phai.
Ta cùng trăng uống, lòng không nói
Chỉ thấy trong men cả đất trời.


Đạo làm người

Sống giữa nhân gian phải vững lòng
Tránh điều gian trá, giữ tâm trong.
Biết thương kẻ yếu, yêu người thật
Chớ cúi đầu hèn trước bạc đồng.
Vinh nhục qua rồi như bóng xế
Nghĩa tình còn lại giữa mênh mông.
Mai sau ai nhắc tên người cũ
Cũng thấy nụ cười giữa cõi không.


Quán trọ trần gian

Ai ghé trần gian một chặng thôi
Rồi về đâu đó chẳng ai đôi.
Người trước, kẻ sau như nước chảy
Gió luồn cửa sổ gọi hồn trôi.
Bạc vàng chất đống không mang được
Oán hận đầy tay hóa khói rồi.
Chỉ một ánh cười trao lúc sống
Còn hơn vạn lạy lúc đưa người.


Cát bụi về đâu

Người sống trăm năm mấy chữ duyên
Đến rồi đi, chẳng một ai bên.
Tay ôm mộng lớn như mây nổi
Mắt ngắm quyền cao hóa cõi quên.
Vàng chất trong kho, tim vẫn rỗng
Danh vang muôn cõi, dạ không bền.
Cuối nẻo về đâu cơn gió lạ
Thổi tắt hồng tâm giữa bóng đêm.


Đêm tĩnh mịch

Trăng lạnh soi nghiêng bóng tự ngồi
Tâm không gợn sóng giữa dòng trôi.
Thế gian đảo lộn ta như đá
Đạo lý lung lay vẫn vững đôi.
Sắc sắc không không không sắc nữa
Tham sân giận hận dứt không rồi.
Chỉ còn hơi thở qua từng khắc
Đủ thấy vô thường chẳng thể lôi.


Một nụ cười thôi

Giữa cõi trần lao, giữ nụ cười
Không vì giả dối, chẳng vì người.
Gió qua chẳng khiến lòng nghiêng ngả
Mộng đến không làm dạ rối rơi.
Mỗi bước như sen không vướng bẩn
Mỗi ngày như gió thổi không lơi.
Ai đem thù hận gieo trăm nẻo
Ta đáp bằng hoa chẳng dứt lời.


Trả hết cho đời

Trả lại cho đời một kiếp thân
Không mang điều tiếc giữa phù vân.
Lòng xưa như nước qua khe đá
Ý cũ như mây lạc giữa ngần.
Lợi lộc mười năm còn chi giữ
Thù oán nghìn thu chẳng thể cân.
Ta đến như làn hương thoảng nhẹ
Đi rồi hư ảnh giữa gian trần.


Hóa thân vào đất

Rồi cũng một ngày sẽ ngủ sâu
Không tên, không tuổi, chẳng ai hầu.
Thân này trả lại về trong cát
Hồn nhẹ bay qua vạn kiếp đầu.
Một kiếp rong chơi như khói mỏng
Trăm năm nguyện sống thật không cầu.
Ta đi hóa đất nuôi cây mới
Cho gió mai sau vẫn nhiệm mầu.


Nụ cười vô sự

Chẳng có chi đâu để phải buồn
Mây trôi, gió cuốn, chẳng ai suôn.
Nắng lên rọi sáng từng vòm lá
Trăng xuống soi lòng những nẻo luồn.
Không dính sắc tài, thân nhẹ bẫng
Chỉ theo chân thật giữa đường buông.
Một nụ cười thôi hồn rộng mở
Đủ cho nhân thế chẳng còn cuồng.


Gió thổi qua đời

Gió thổi qua đời chẳng dấu chân
Người đi như mộng cuối phù vân.
Hào quang phút chốc tàn như khói
Lệ rớt âm thầm chảy giữa ngần.
Cỏ mọc quanh mồ không tiếng gọi
Mây trôi trên núi cũng quay lưng.
Ai hay một thoáng đời như thế
Lặng lẽ về trong bóng tối dừng.


Bên triền đá cũ

Đá cũ rêu phong phủ bóng dài
Ngàn năm gió thổi vẫn qua vai.
Hoa nở bao lần rồi chẳng nhớ
Người qua một thuở hóa mây bay.
Vết dấu mòn dần theo bước mộng
Lời thề rơi rụng giữa đêm gầy.
Chỉ có đá im, ngồi chịu tuổi
Không buồn, không giận, chẳng ai hay.


Nhặt chiếc lá khô

Lá úa rơi nghiêng cạnh gốc già
Ta nhặt, nâng lên, ngắm rất xa.
Một thuở xanh rờn trên cành thắm
Giờ nằm im lặng giữa chiều tà.
Hình sắc có rồi đều sẽ mất
Chỉ còn nhân hậu giữa bao la.
Ai yêu điều nhỏ, yêu toàn cõi
Thấy ở trong tàn cũng nhụy hoa.

Gặp mình trong gương

Sáng sớm soi gương thấy bóng mình
Mắt sâu hơn trước, má thêm hình
Bao năm đối diện người trong ảnh
Mấy bận quên đi ánh thật tình
Nụ cười lặng lẽ không vì gió
Vầng trán mỏi mòn chẳng bởi hình
Có phải ta đây, hay ai đó
Một bóng vô thường giữa tử sinh.


Câu kinh trong gió

Câu kinh khe khẽ giữa chiều thu
Bay nhẹ theo mây tới ngạn mù
Không chuông chẳng mõ mà vang vọng
Chỉ tiếng lòng ngân giữa bụi nhu
Người vẫn đi về như chẳng biết
Ta ngồi niệm lặng đến hư vô
Nếu hỏi cõi an đâu giữa cõi
Chính ở trong ta lúc quên thù.


Cõi tạm

Bình rượu qua tay người lữ thứ
Ngọn đèn chong sáng bức tranh đời
Chợ sớm bán mua quanh bát gạo
Đêm khuya tính toán mấy đồng lời
Ngẫm ra vui buồn đều gió thoảng
Biết rằng được mất cũng mây trôi
Cõi tạm bước qua như khách quán

Ngồi lâu chẳng để nhớ tên người.
 
Quay lại
Top Bottom