Yoshida
Tương tác
8.199

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Ai mà ngờ được, người đầu tiên chúc mừng sinh nhật mình lại là đứa bạn, mà cả hai đều mặc định nhau là bạn thân nhưng cả hai đều biết nó không hẳn là vậy.

    Cảm thấy có lỗi vì đã phiền cậu nhiều. Cảm thấy rất cảm kích vì cậu đã canh đúng 00:01 để chúc mừng sinh nhật mình.

    Là người đầu tiên...
    ... chiếm một vị trí quan trọng...
    ... suốt 7 năm qua...

    Nhưng tiếc là, chúng ta rồi cũng chỉ dừng lại ở hai tiếng "bạn thân".

    Xin lỗi và cảm ơn cậu rất nhiều....
    Cũng gần một năm trôi qua kể từ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau rồi cậu nhỉ? Chính xác là bảy ngày nữa...

    Một năm, nghe nó thật là dài nhưng bỗng nhiên tớ lại thấy nó cũng thật vội vã. Từ khi gặp cậu, tớ không thể phủ nhận rằng, có rất nhiều chuyện, phải nói là "hi hữu", xảy ra. Có quá nhiều chuyện. Cả tốt cả xấu. Cả vui cả buồn. Cả hạnh phúc cả đau khổ.

    Và nước mắt, chưa bao giờ là vắng mặt.

    Tớ tự hỏi, là nước mắt hạnh phúc hay nước mắt đau khổ nhiều hơn, tớ cũng không có câu trả lời.

    Gặp cậu, tớ như có động lực, có cơ hội thoát khỏi con người cũ kĩ, lặng yên của mình. Tớ được trải nghiệm rất nhiều điều mới mẻ và thú vị cùng cậu, học hỏi nhiều điều với cậu, tìm hiểu rõ hơn về cậu. Đó là những điều mà suốt gần hơn gần 17 năm tớ chưa từng nghĩ đến, chưa từng tưởng tượng đến, chưa từng có khái niệm về nó.

    Nhưng cũng vì gặp cậu, lần đầu tiên tớ cảm nhận được tâm hồn nghệ sĩ mong manh, yếu đuối đến dường nào, làm bạn thân chân thành với một người yêu mình là khó khăn đến dường nào, bị bỏ rơi, bị nuốt lời là đau đớn đến dường nào, âm thầm phía sau giúp đỡ một người vốn cần giúp đỡ nhưng lại nói không cần là mệt mỏi đến dường nào, cảm giác suýt chút nữa phải lòng sai người là khổ sở đến dường nào, và hy sinh bao nhiêu giọt nước mắt để đổi lấy sức mạnh cố gắng giữ vững niềm tin vào tình bạn mà cậu từng bảo là "99 năm"...

    Năm nay, tớ ở đây, trưởng thành hơn tớ của năm trước một chút, và tớ sẽ không nói với cậu rằng: Tớ đã đúng. Tớ biết cậu đang phải trả giá cho những việc mình làm, trả giá cho việc bỏ ngoài tai lời khuyên của tớ, trả giá cho việc làm tớ đau khổ. Tớ không còn là đứa trẻ háu thắng ngày nào nữa rồi. Tớ thấy cậu, tớ lại đau. Kỳ quặc. Dù gì thì tớ cũng không muốn cậu buồn thêm nữa, chịu bấy nhiêu đã quá sức của cậu rồi.

    Xin lỗi, đáng lẽ tớ phải làm gì đó khác hơn. Xin lỗi vì tớ không đủ giỏi giang để khuyên ngăn cậu. Xin lỗi vì tớ mà cậu mới thành ra thế này. Xin lỗi vì... sự xuất hiện của tớ.

    Nhưng mà cũng cảm ơn cậu vì đã đồng ý làm bạn với tớ. Cảm ơn vì quan hệ hiện tại của chúng ta cũng không tồi.

    Cậu, vẫn là câu nói cũ, lời hứa cũ, tớ không quan tâm cậu từng hứa gì với tớ, 99 năm gì đó cậu quên rồi cũng chẳng sao, nhưng tớ sẽ giữ lời hứa của tớ, rằng, tớ sẽ luôn ở đây, bên cạnh cậu, không chắc lúc nào cũng vậy, nhưng chỉ cần có thể, tớ sẽ ở bên cậu.

    Dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra, đó vẫn chưa phải là cuối cùng.

    Hãy nhớ lời tớ.
    “Gửi đến những người tôi yêu quý:

    Các bạn, tớ đi trước một bước.

    Là một người tiếp xúc với Tử Thần sớm hơn tất cả mọi người, tớ nghĩ là tớ có tư cách nói với mọi người những lời từ tận đáy lòng.

    Khi tớ cách hai chữ* chết gần thế này, tớ mới hiểu được, tớ khát vọng được sống đến nhường nào.

    Cho dù khi sống, có quá nhiều chuyện khiến ta phiền lòng, nhưng mà tớ vẫn nguyện ý tiếp tục được sống.

    Bởi vì chỉ khi còn sống, chúng ta mới có thể cảm nhận được hỉ nộ ái ố trên thế gian; chỉ có sống, thì cuộc đời của chúng ta mới không đánh mất bất cứ khả năng nào; chỉ có sống, chúng ta mới có thể cảm nhận được sự ấm áp và an ủi mà người thân, người yêu và bạn bè trao cho chúng ta.

    Tớ muốn nói với các cậu, bất kể trong cuộc sống này có bao nhiêu chuyện khiến các cậu đánh mất hy vọng, thậm chí khiến các cậu cảm thấy, sống ở trên đời này cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, có lẽ cái chết mới là một loại giải thoát, thì hãy đánh tỉnh bản thân mình đi, đừng dễ dàng từ bỏ.

    Ở nơi mà các cậu không nhìn thấy, có rất nhiều người đang đau khổ giãy giụa, cho dù sơn cùng thủy tận, cho dù thượng đế đóng cửa và còn khóa cả cửa sổ, nhưng bọn họ vẫn lau nước mắt, phủi đi bụi đất, ngoan cường và cực khổ đấu tranh.

    Có thể khỏe mạnh sống ở trên đời này, các cậu cũng đã là con cưng của thế giới rồi.

    Sau đó, giàu có hay nghèo khổ, mỹ mãn hay tiếc nuối, tất cả đều phụ thuộc vào lời nói và hành động của các cậu.

    Khi bầu trời mất đi những tia sáng cuối cùng, hãy nhìn về những người vẫn luôn yêu thương mình.

    Bọn họ chính là ánh nắng chiếu sáng lên các cậu khi bầu trời u ám khói mờ.

    Hứa với tớ, sống thật tốt, sống hết mình, sống đúng với lứa tuổi của mình, không cô phụ người yêu thương các cậu.

    Một ngày nào đó, hạnh phúc sẽ gõ cửa.”
    Yoshida
    Yoshida
    Trích "Cô ấy và vị trí đứng đầu tôi đều muốn"-lời của Nhị Canh, chương 126.

    Lâu lâu nhâm nhi, vẫn thấy hay hay :-3
    Tôi dựa vào sự bình dị của mình để thu hút người khác, còn anh, dựa vào khối tài sản tiền tỷ để khuất phục tôi...

    Trich: [Zhihu] Yêu rồi mới cưới
    Aida, định làm cái to do list cho nó siêng năng lên coi :)) nhưng mà lười làm quá :))
    • Thích
    Reactions: jang_8048
    Argentum Luna
    Argentum Luna
    Tôi đã chuẩn bị đủ dụng cụ học tập, bàn ghế mới, lập thời gian biểu, mục tiêu rõ ràng, cảm thấy tràn đầu năng lượng...
    ...mà dạo này lười quá=))
    Thế là cũng được nghỉ tết :))
    Có những điều tưởng chừng như trong tầm tay với lại chẳng với tới
    Có những điều tưởng chừng như ngoài khả năng lại có thể chinh phục
    Có những điều mình hy vọng nhưng không thấy
    Cũng có những điều mình chưa từng để tâm lại là bước ngoặt của cuộc đời...
    Vươn lên, nắm tay em đến đỉnh cao nhất, ngắm nhìn toàn cõi nhân gian một lần.

    Nhân gian dưới nắng xuân huy hoàng đến dường nào!

    Tiếc là, nắng xuân nay đã tắt.

    Đỉnh cao kia tưởng như rất cao nay đã mòn.

    Tất cả, còn ý nghĩa chi đâu, hả em?

    Nắng đậm như vậy sao nơi em ngủ lại lạnh lùng thế này.

    Không biết, chỗ em đến liệu có xuân không? Có nắng vàng ấm áp không? Có khí trời se lạnh không? Có cánh đồng hoa rực rỡ ngát hương không?

    Tôi hy vọng là có.

    Không đúng, tôi tin là có.

    Bởi, bất kể nơi nào em đặt chân đến, bất kể nơi nào em hiện diện..

    Dẫu là thế gian, lòng tôi hay vùng đất xa xôi nào đó..

    Đều là mùa xuân!
    • Thích
    Reactions: jang_8048
    Yoshida
    Yoshida
    Trích "Em và xuân" (6.2.22)

    Thế là cũng gần 1 năm rồi, công nhận hồi đó viết hay thật.

    Giá như giờ cũng được 1 góc thể này...
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom