Pagodasto
Tương tác
26.122

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Cái ava :"> không hiểu sao ta lại liên tưởng tới Chuyện Con Mèo dạy hải âu bay :"> mà em đọc truyện ấy chưa ;;)
    p.s : buổi sáng tốt lành
    em oi
    em có quen bạn nào bên nhật bản ko
    anh cần mua bột trà xanh mattcha để kinh doanh. em có bạn nào có the hỏi giá và mua rồi gửi về việt nam không?
    Thanks em
    10568860_522635127869837_1189978546572299796_n.jpg

    chúc Po có một ngày thiệt là vui vẻ luôn nha :KSV@03:
    Đừng bao giờ nói ra những lời lẽ khó nghe khi tâm trạng không tốt. Bạn sẽ có nhiều cơ hội để thay đổi tâm trạng, nhưng bạn sẽ không bao giờ có cơ hội để sửa đổi những gì bạn đã nói ra.
    X/ Dùng từ gợi ý viết lại các câu sau sao cho nghĩa của câu không thay đổi. (10)

    1. .

    - It’s keep the ……………………………………………………………………………..

    2. They will show the time machine to the public when they finish it.

    - The time machine ……………………………………………………………………..

    3. He was delighted to receive his aunt’s letter.

    - He was delighted that ………………………………………………………………..

    4. Old car tires are recycled to make shoes and sandals.

    - People ………………………………………………………………………………..

    5. I’m very sad that I wasn’t accepted in that group.

    - I’m very sad not …………………………………………………………………….

    6. It’s three years since I last spoke to her.

    - I haven’t ………………………………………………………………………………

    9. Lan will be fifteen next week.

    - It is Lan’s ……………………………………………………………………………..

    10. How long is it since you used the pen?

    - When ………………………………………………………………………….?
    giúp ta nha
    Phim VẬN MỆNH ĐÀO HOA

    Khi chưa gặp chàng em đâu phải thương phải tiếc
    Nhìn hoa đào rơi mà lưu luyến thở than
    Nhưng đã gặp chàng rồi em không thể xa cách
    ...
    Khi chàng đã đi theo làn gió thổi
    Em vẫn nhìn đất nhìn trời mắt đẫm lệ dõi theo chàng mãi mãi
    Dù chàng không còn là mình nữa
    Thì trái tim em đây vẫn đầy ắp bao đợi chờ

    Nhìn người mà ta yêu say đắm
    Đâu còn nữa những nguyệt tình cháy bỏng
    Nhìn người lệ rơi mà vẫn không thể tàn nhẫn lạnh lùng
    Dễ yêu thương nhưng không dễ chia tay
    Aí tình mong manh dễ vỡ thế này
    Mà vẫn có muôn vàn người theo đuổi
    Có lẽ tại ta chưa nắm hết niềm hạnh phúc
    Nên chỉ còn dấu lệ nhạt nhòa và nỗi cô đơn
    Có lẽ nên trách ta đã không nhìn thấy cái vĩnh hằng vô tận
    Hãy cho ta thêm nhiều nữa thời gian
    9/10/2014

    5 giờ 30 phút sáng. Không gian tối đen như mực. Mặt trời vẫn chưa lên. Ngoài kia, sương giăng đầy kín mít. Chẳng hiểu sao nó lại thức dậy sớm, vào giờ này. Chẳng để làm gì. Nhưng hình như, có cảm giác bất an trong lòng mặc dù nó thấy ngờ ngợ... có lẽ chỉ là một chút suy nghĩ bâng quơ...

    Cùng lúc này, ở một nơi nào đó. Ngay tại một tòa lâu đài màu trắng. Bên trong. Tiếng kêu lách cách của kim loại chạm vào nhau, tiếng xe đẩy, có tiếng thở gấp của một số người, tiếng bước chân vội vàng, những con người mặc đồ trắng từ đầu đến chân, gương mặt lo lắng, vô cảm, bất thần, đuổi theo chiếc xe đẩy, có tiếng nước mắt rơi, không lâu sau cất thành tiếng hét lớn... không khí ở lâu đài ngay lúc này thực sự ngột ngạt, ....

    6 giờ sáng ở hiện tại : Nó nằm đó, mắt dán lên tường. Chẳng thể ngủ được. Tiếng chuông điện thoại bỗng reo lên phá vỡ không gian tĩnh mịch . Không biết ai lại gọi vào giờ này ? . Uể oải cất cánh tay nặng nề như đang đeo hàng tấn đá, nó vơ lấy chiếc điện thoại bên đầu gi.ường. Đường dây đầu bên kia, có tiếng khóc của một ai đó quen với nó, rồi gấp gáp từ cổ họng đó tuôn ra trên đầu lưỡi : ... Anh... anh.. ấy....



    ... Bất giác, trong một giây. Nó khóc...
    8/10/2014

    Cô - là con gái, 13 tuổi, cao 1m5, tóc thắt bím. Học lực bình thường ( nếu không nói là quá yếu), lúc nào cũng ăn bám bố mẹ và chẳng có nhiều bạn bè ( đúng hơn là chẳng có ai). Tát cả thông tin về cô, có thể nói bằng một cách bình thường của những kẻ bình thường rằng cô chẳng có điểm gì được gọi là đặc biệt, phải nói là quá bình thường giống như những người bình thường, học sinh bình thường, đứa con bình thường, một cô bé sống nội tâm mà người ta sẽ thấy chán ngắt khi nói chuyện . Nhưng đó là với thế giới thực ( theo cách gọi của những con người được người đời gọi là "những kẻ thực dụng"), còn khi ở mạng xã hội, hay nói đúng hơn, theo cách nghĩ của cô, thì mạng xã hội ( thế giới ảo này theo cách gọi của loài người ) mới chính là nơi thực sự mà cô (phải) thuộc về. Ở "thế giới ảo", cô gần như hoàn toàn không giống với đời thực một chút nào, nói theo một cách văn hoa thì rõ ràng là "một trời một vực". ..
    "Anh có thể đôi lúc khiến cô ấy buồn, có thể vì khoảnh khắc nào đấy vô tâm mà khiến cô ấy chịu thiệt thòi hay khổ sở, hoặc thi thoảng trong lúc cáu giận có thể nói một vài câu khiến cô ấy phải khóc. Nhưng, cho dù có như vậy, cũng nhất định đừng bao giờ làm cô ấy bị tổn thương."
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom