mình lại là chúa ganh tỵ
nhưng nói cho ai hiểu hết được, những cái sở thích và ý nghĩ kì koặc này của mình nhỉ
kỉ niệm buồn ngày xưa, để lại 1 nỗi đau lớn trong lòng
bởi vì bạn bè chỉ là giả tạo
thế nên mình ko tin vào tình bạn, luôn luôn đề phòng, luôn luôn thu mình
có ng hỏi tại sao mình lại hay ẩn nick
mình nói rằng, mình hay lên yahoo, để nick đấy và xem nick ng khác sáng
khó tin và nực cười quá phải ko
biết có ai hiểu được
để ẩn nick, và nghĩ vu vơ, để rồi lâu lâu nói dăm ba câu chuyện phiếm, để mình biết rằng còn có ng ko quên mình...
nhảm nhí
nhưng mình vẫn giữ thói quen đó, biết làm sao...
trân trọng tình bạn, như mạng sống, ai đối tốt với mình, mình sẽ nâng niu tình bạn ấy...
cứ như là dùng dây trói chặt, giữ ko muốn cho ng ta đi
nỗi sợ hãi rồi một ngày nào đó, những người mà bây giờ mình yêu thương kia, họ cũng sẽ ra đi khỏi mình, cũng sẽ rời bỏ mình, cũng sẽ dùng những ánh mắt khinh miệt đó để nhìn mình, dùng những lời nói đó để làm đau mình, mình lại ko thở nổi...
đôi lúc, biết ganh tỵ là ko tốt, nhưng cái lòng tự ti và tự ái, nổi lên dồn dập, tủi thân vì ng khác được mọi ng yêu quý hơn mình, tủi thân vì ng khác nhận được nhiều quà hơn...
như thế có phải là quá đáng ko
ở 1 nơi nào đó, có ai đợi mình ko
ở 1 nơi nào đó, có ai nhớ mình ko...