marucohamhoc
Tương tác
636

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • @Giun: qua nhà cậu thấy xanh lè vậy:-o
    ko biết viết tin nhắn chỗ nào nữa:-S
    chúc Giun 1 tuần vui vẻ:x
    cậu dậy sớm thật:p
    lúc đó tớ còn mơ:">
    trẻ con ko hay suy nghĩ nhiều:x
    vui là vui, buồn là buồn:x
    sống và cười, thấy mọi ng xung quanh vui vẻ
    thì mình cũng vui vẻ
    mình thấy mình ko sống vì người khác như bạn bè mình cảm nhận thế
    mình thấy mình ích kỷ
    luôn muốn giữ riêng bản thân thôi
    đừng rời xa tớ, nhé:)
    muốn nắm tay bạn, mãi mãi...

    người nghĩ nhiều, ng nghĩ ít
    ng nghĩ ng khác nông nổi, nói ngắn gọn
    ng nghĩ rằng thích gì làm nấy
    nói và viết, hết suy nghĩ của mình
    người vô tư và dễ bị tổn thương
    từ bỏ
    chỉ liếc qua và tự cười 1 mình
    cuộc đời mà:)
    đi về nhà, mệt phờ
    nhìn ai cũng khăn quàng mũ đội
    1 mình mình phơi nắng bang bang
    mi mắt cũng chảy mồ hôi
    >"<
    về đến nhà thở ko ra hơi
    nhìn Lucky, lại cười, đưa 2 cái tay nhỏ ra vẫy vẫy
    lại "Ạ" nữa:x
    hết cả mệt:x
    đáng yêu ghê:x
    hồi nãy bà ngoại ru em ngủ
    mà mình đi xuống lộc cộc:-S
    ko biết em sắp ngủ
    ngó lại thấy mắt còn mở
    mình trêu, ngủ mà mở mắt thế hở:P
    cười:x
    như thiên thần í:x
    lúc bà ôm em và ru em đi quanh phòng
    mình ở ngoài ló cái đầu vào, lần này thì đi nhje thôi:">
    em ấy dường như sắp ngủ
    nhìn mình, mỉm cười
    sao mà đáng yêu thê:x
    hoan hỉ
    lần sau cố gắng tập nữa
    phải cố gắng qua điểm 5, phải phá vỡ cái sự rụt rè bấy lâu nay
    mình có thể mà:)
    :x






    lò dò lên face, thấy đứa bạn bói...đám hỏi đám cưới rì đấy:-??
    mà có tên mình, là ng nó sẽ cưới:))
    là sao trời:))
    còn chưa gặp mặt nhau bao giờ:-??
    cưới về mà chặt chém:))
    tớ cũng ko mơ đến cậu
    mà cậu cũng đừng mơ đến tớ nhé:))
    ghét của nào trời trao của ấy:p
    vì thế nên, tớ ko ghét cậu:))
    tớ yêu cậu lắm, yêu cậu lắm:))
    mấy ng bạn hắn coi cái bói đó coi bộ...sốc dữ:-??
    mình cũng sốc:))
    chả ai biết ai là ai:))
    nhưng mà cũng vui:)
    sao lâu lâu vô diễn đàn thấy các khung chọn lại mất hết viền là sao nhỉ:-??
    thấy mỗi chữ:))
    học thể dục về
    trời nắng chang chang
    lúc đầu bước vô sân thấy râm mát, mừng húm được 1 hôm
    ai ngờ sau lại nắng như thiêu
    mình nhảy ko qua mức 0,9 m
    buồn:(
    ngồi nhìn người khác nhảy, sao mà nhẹ nhàng quá
    nhớ hồi cấp 3, rồi cấp 3 nữa
    ko bao giở mình nhảy qua được mức xà thấp nhất
    điểm thể dục bao giờ cũng thấp
    lần này cũng vậy
    ám ảnh
    ngồi nhìn bạn bè nhảy chán
    cô giáo bảo ai chưa được thì ra hạ xà mà nhảy
    sợ...
    nhưng vẫn liều
    mức 0,9
    2 lần đầu, rớt xà
    tự nhủ lần cuối nữa, ko qua thì thôi, quá tam ba bận mà
    và rồi....lại rớt xà
    còn chút hi vọng, hi vọng
    lần thứ 4, xà rung, 1 lúc sau mới rớt
    mừng:)
    nhảy thêm 2 lần nữa, thì qua
    sướng phát điên
    hú hét
    thất bại nhiều nhưng cố gắng cố gắng
    tự nhủ rằng đừng thất vọng
    trong khi bạn bè thì nghỉ ngơi trong bóng râm
    mình thì tập nhảy như điên
    mong qua được mức thấp nhất
    xà lại nâng lên
    lại rớt lần nữa
    nhưng vẫn vui, vì...0,9 qua rồi, cố tí nữa là qua 0,95 thôi:)
    có vậy thì mới được đủ trung bình
    một việc quá bình thường với ng khác
    nhưng với mình, sao khó quá:)
    nhảy, rơi xà
    lại nhảy
    qua thật
    vậy là mình qua rồi
    cười
    :)
    ko có gì là ko thể
    ôi ôi ôi
    ng ta ko giống mình
    mình là mình, ng ta là ng ta mà:))
    sao cứ chạy theo 1 cái hình ảnh của ng khác nhỉ
    loãng
    dường như vì thế mà mình ko thích
    dù có cố gắng bao nhiêu
    mình muốn 1 sự chia sẻ, thật lòng kia
    viết những điều mình nghĩ
    mệt mỏi vì nhiều thứ
    vì những suy nghĩ, vì những lời nói...
    sinh ra đã là cái lò than rồi
    khổ cho những ai là bạn mình:))
    mà bạn tớ, có ai thấy tớ ko tốt ko?
    nếu thấy tớ ko tốt, thì nói ra với tớ, nhe:x
    ngủ đây
    bạn ơi, ngủ ngon nha
    bạn phải luôn cười đấy
    tớ sẽ mãi trẻ con
    tính cách mà
    nhưng phong cách, và suy nghĩ, tớ sẽ ko trẻ con nữa đâu
    :x
    những câu nói dường như càng ngày càng nhạt dần
    lúc nào cũng muốn được quan tâm
    lúc nào cũng sợ mất đi một thứ gì đó quý giá
    lúc nào cũng buồn
    bao giờ niềm tin quay trở lại
    mình muốn giữ
    dù ai đó nghĩ mình là ích kỷ
    bởi vì mình chỉ là một người nhỏ bé, bình thường như bao người
    cũng ko có gì đặc biệt với ng khác, như ng khác đặc biệt với mình
    lưu giữ kỉ niệm
    ko nên nhớ thêm nhiều nữa
    ngủ đi nào...
    đọc nhật ký ng khác
    như thấy mình trong đó
    những nỗi buồn vu vơ
    sống thật:)
    ai cũng có một điều đặc biệt
    như những con số
    mình nói với bạn mình thế
    nó kêu mình điên
    nó bảo: mi hay tìm ra những ngày hay thật đó, để ý giỏi nhỉ
    từ bao giờ hay chú ý thời gian đến vậy
    trước đây thì ko
    một thời gian thì có
    rồi lại ko
    giờ thì...bỏ hẳn rồi
    chẳng biết ngày nào đẹp
    đi gửi xe ở trường
    ngày nào, trúng cái vé nào, cũng sắm soi, mặc dù chả theo bói toán bói văn hay số học thần học gì hết, số nào rồi cũng kết luận là...nó đẹp( trừ ngày hôm nọ mình bắt đúng số 13:)), nó đẹp vì nó đặc biệt, xấu, vì nó mang lại xui xẻo:)), hôm đó mình đã hét ầm lên làm cho bác giữ xe cùng phì cười)
    bởi vì chúng có liên hệ với nhau, bằng cách nào đi nữa
    vậy là đẹp còn gì:)
    đã lâu rồi mình ko hay xem giờ nữa thì phải
    chợt nhớ ra cái điều này:)
    khi cười cũng là khi khóc
    vì nước mắt ko chảy ra được
    những lúc bất chợt thấy 2 con số giống nhau
    lại mùng thầm, reo lên
    bởi vì ai đó nói rằng: nếu bất chợt thấy 2 con số giống nhau, thì lúc đó đang có người nào nhớ đến mình
    ước gì có ai nhớ
    mình biết là ko có ai
    nhưng vẫn thích xem, vẫn hi vọng
    hi vọng, nuôi 1 cái hi vọng viển vông, bởi vì, ngoài hi vọng, còn có thể làm gì hơn nữa
    tự tạo ra 1 hi vọng, để nuôi 1 niềm vui nhỏ bé, để có thể tự an tâm, để ko phải đối mặt với cảm giác bất an, cảm giác lo sợ, và...Cô độc
    đáng thương:)
    ko muốn hiểu
    ko muốn tách ra
    quên
    chắc cũng làm được rồi
    chẳng phải mình luôn muốn thế sao
    sống cho bản thân mình
    thời gian...:)
    điên thật:))
    mình ko hiểu nổi mình
    giờ lại đi bắt người khác hiểu mình, chứng nhận cho mình
    đúng là điên rồi:))
    ko có cái kiểu hạ xuống rồi nâng lên đâu:)
    tìm kiếm, 1 cách điên cuồng
    tìm kiếm
    1 cảm giác thân thuộc
    1 sự bình yên và thanh thản
    phải tự mình gỡ rối cho mình thôi
    ai bảo ko có ng quan tâm chứ
    cơ bản là vì mình ko hạp với mấy câu nói ấy thôi
    quan tâm mà lâu lâu mới ngấm
    đừng để niềm tin bị đặt sai chỗ
    có thể với chỗ này là nhiều, nhưng chỗ khác lại là quá ít
    và có thể là vô nghĩa nữa
    mình vẫn chẳng là gì đối với ng khác
    những con người từng trái
    nhát gan và ít tiếp xúc
    bỏ được cái vổ ốc quá khó
    hòa nhập với mọi người, ăn nói tự tin, vui vẻ
    con người của mình thế ư
    hay là 1 đứa lặng lẽ và hay tự nói 1 mình
    2 con người khác hoàn toàn
    cũng có lúc mình là một, đó là khi mình bày tỏ suy nghĩ trẻ con, đó là lúc mình muốn ng khác vui vẻ, đó là lúc...mình bị tổn thương
    khoác lên một chiếc mặt nạ, che dấu bản thân
    nỗi buồn...chỉ có than thở
    nhiều lần nghĩ lại thời gian đó mà chạnh lòng
    nó ám ảnh mình đến bây giờ ko dứt
    kể cả cách kết bạn của mình
    có thể mình dễ dãi, cũng có thể khô khan, ...nhưng mình ko muốn giống một ai, mình ko muốnphair làm hài lòng ai đó
    mặc dù, cái xã hội này, hiện tại nó đang như thế
    và chính mình, cũng thực dụng như vậy
    làm sao có thể yêu cầu ng khác, làm sao có thể phán xét người khác được
    dường như, khoảng cách, cũng là một cái hay
    khi ng ta còn chưa nhận ra con người thật của mình, thì sẽ cố giấu đi, càng nhiều càng tốt
    mình tin là mình ko phải vô dụng
    ko thể từ bỏ



    đôi dòng,:)
    hì t để tự động đăng nhập nên lúc nào trông cũng như đang ol ^^
    - Đôi khi...
    muốn nói ra tất cả...

    ...Nhưg...
    cứ nghẹn lại trong lòng ...


    - Đôi khi...
    muốn tìm lại tất cả...

    ...Nhưg...
    không biết bắt đầu từ đâu...

    ~~~

    Lúc nào cũng nghĩ cảm giác cho người khác...

    Để rồi chính cảm giác của mình thì ko đc ai quan tâm...

    Đúng là cuộc sống, đôi khi quá bất công...

    Vì thế hãy sống mà quên đi tất cả, cho mọi thứ về lại nơi bắt đầu...
    ôi, mình bị sao thế này >"<
    mất tự chủ á
    =.=
    làm những việc điên khùng
    add nick facebook tùm lum trong khi ko biết đó là ai
    mới đây mới biết phiêu diêu add nick 1 ng nước ngoài >"<
    điên thật
    ko lẽ bạn í biết Donghae thiệt:">
    đi giữa trời nắng chang chang ko mũ ko nón
    mặt đỏ như gấc >"<
    trưa nay cả nhà hè nhau làm bánh xèo ăn
    mà bột cứ ỉu ỉu sao đó:-S
    ăn ớn nhắm:">
    mới ăn mấy cái đã ngán:P
    người đó, nói rằng sẽ ko làm cái dự án đó nữa
    cơ bản vì...làm với mình thì 3 ngày là mình bỏ thôi:))
    có quá ko vậy, ai là ng bỏ ngang chứ
    mình ko tôn trọng ng khác mà bảo ng khác tôn trọng à
    mình ko thể biết được ng khác nghĩ gì
    ko thể ngăn họ nghĩ về mình
    nghĩ sao cũng được:))
    nhưng trước nhất, nếu muốn mình bỏ cuộc
    thì cũng ko nên kéo tinh thần của ng khác xuống chứ
    nếu ko làm
    ta sẽ tìm việc khác >"<
    tham gia câu lạc bộ để nâng cao và phát triển kĩ năng >"<
    mà mình thì nhát
    nói tên trước mọi người còn sọ
    sao lúc bt thì mạnh mồm thế ko biết >"<
    mình cũng muốn nói lắm, nhưng cạy mồm ko ra 1 chữ
    nhìn ra ngoài đường:">
    ước mơ của mình ko cháy bỏng như mấy ng kia, ước mơ là bước đệm thôi:)
    ko cẩn thận thì mình sẽ mất hết động lực nếu còn ko xác định rõ ràng thứ mình muốn, mình cần gì
    cố trau dồi từ bây giờ
    đi nhiều cho biết >"<
    ước mơ của tớ là...
    nói ra nghe nó thiên về khối khác hơn, ko phải khối ngành kinh tế:))
    học kinh tế mà ko định hướng được 1 cái gì hết
    chỉ nghĩ rằng phải kiếm thật nhiều tiền, càng nhiều càng tốt
    những đồng tiền chính nghĩa
    khi có nhiều tiền rồi
    thì mình sẽ thực hiện những ước mơ của mình
    ước mơ từ thuở bé
    muốn dùng tiền để xây 1 bệnh viện lớn, miễn phí cho người nghèo
    bệnh viện có nhiều bác sĩ cực giỏi, ko thua gì nước ngoài
    muốn có đủ nguyên liệu để nghiên cứu ra các phương thuốc chữa bệnh nan y
    nếu cần thì chữa cả bệnh...nghiện thuốc lá lun:x
    chữa bệnh lao, ung thư, bệnh HIV,...
    muốn biến những suy nghĩ viển vông thành sự thật
    biến rác thành tiền, để bảo vệ môi trường
    biến ko thành có
    cố lên nào
    tưởng mai được nghỉ
    hóa ra còn cái câu lạc bộ >"<
    điên quá >"<
    bây giờ ko nhớ được gì nữa sất
    lạ...
    nick của ai đó, chỉ cần lướt qua, mình có thế đoán ra đó là ai
    còn nói chuyện với ai đó, chỉ sau 5p là mình quên ngay câu vừa nói
    thói quen cũ...:)
    tìm kiếm một điều gì thân thuộc
    tìm lại đam mê...
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Top Bottom