marucohamhoc
Tương tác
636

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • hoa xuyến chi
    mọc lang bên đường
    nhỏ, rồi còn bị ng khác làm ngơ
    phải sống chứ
    phải sống bằng cái sức sống mãnh liệt chứ
    hoa có thể mà
    bởi vì còn ai đó, ko quên hoa
    thì nỗ lực của hoa đã thành công rồi
    :)
    đau cái đầu
    mặc kệ hết:))
    kệ anh, kệ em, kệ bạn
    ai làm gì, nghĩ gì, cứ việc
    tôi bỏ cuộc rồi
    tôi ko thể theo được những gì mà các người nghĩ
    buồn lắm, biết ko hả
    tại sao lại là tôi, tại sao chứ



    mình...muón quên hết tất cả
    muốn mình mất trí nhớ luôn, về những người đó, những người mà mình rất yêu quý
    đi về trên đường...cô độc
    chỉ nhìn vào phía trước một cách mông lung
    hôm nay mình đã ko quành về nhà bằng con đường qua cái ray tàu ko có phòng gác
    mình đi đường khác
    đi xa hơn, để nghĩ nhiều hơn
    đi xa hơn, để có thời gian mà lặng yên, đắm chìm trong vô định
    vật vờ như cái bóng
    dường như mình đang cố gắng vô cảm, mà lại ko làm được
    đạp xe trên con đường, lại nghĩ, lại buồn
    hôm nay mình nhìn thấy mây trên con đường dốc đi học, qua trường đh Luật
    mây đen dày đặc, nhưng có 2 lỗ hổng, nắng chiếu qua thành tia
    đẹp lắm
    mà cũng khó khăn lắm...:)
    cảm tưởng như cái túi mây dày kia che lấy nắng, nắng cố gắng đâm xuyên mây, để mang ít ánh sáng của mình cho cảnh vật, để hiện lên màu sáng trắng chói lòa giữa màn mây xám trời xám đất
    khó khăn thật
    nhìn lên trời lúc đó, mây đen dường như nó đang xiết, xiết dần cái lỗ hổng kia, định che lấp hết tất cả
    nắng vũng vẫy
    đi xuống dốc mình vẫn còn nhìn được chút gì đó của nắng, le lói:)
    làm sao mà thoát ra được khỏi đám mây dày kia, làm sao mà giải phóng mình được...

    KenhSinhVien.Net-img0936a.jpg
    thấy hay lại trưng bên nhà mình:P

    5 điều cần nhớ để thành công:

    1. Hãy suy nghĩ tích cực, đừng suy nghĩ tiêu cực.
    2. Nếu bạn nhìn mọi thứ bằng con mắt màu đen, không có nghĩa là những gì bạn thấy đều là màu đen.
    3. Chỉ có mục tiêu và hành động tạo thành kết quả.
    4. Có mục tiêu nhưng không có hành động thì là mơ mộng.
    5. Có hành động nhưng không có mục tiêu thì là sống cho qua ngày.
    :)
    là mình mà lại ko phải:))
    giấu đầu mà hở đuôi:))





    1 nửa trắng, 1 nửa đen
    có thể mình biết, nhưng mình ko muốn nghĩ đến nó, nên coi như ko biết
    ai nói gì mặc kệ
    mình muốn hòa nhập với thế giới thực
    nhưng trừ khi bản thân tự nói ra, còn ko thì cạy mồm ko nổi 1 chữ
    hôm qua vô lớp mà 2 thằng bạn nó chặn ngang cửa, ko cho vô
    im lặng, né qua chỗ khác, nó lại chặn, chui qua cánh tay mà lòn vô
    trêu gì mà ác
    chắc ko gặp mặt, có lẽ tốt hơn
    ko quen nói chuyện với, trừ khi có việc bắt buộc phải nói
    như ng trên trời rớt xuống vậy:))
    mình đã phải canh khi em ấy ko có ở đó mới onl
    sợ 1 điều gì đó như là sắp vỡ
    sợ làm tổn thương ng khác, bởi lòng tự trọng và sự ảo tưởng của mình
    :(
    giá như em ko nói vậy thì hay biết bao
    em còn nói sẽ học trường BK,chês tạo ra robocon và đi thi trên tv nữa cơ mà
    em còn nói em muốn chế tạo ra những phần mềm, chương trình siêu cấp cơ mà
    sinh nhật em vừa qua, chị đã chúc em ..."làm được những điều mà ko ai có thể làm được"
    em biết vì sao chị chúc thế mà
    bởi vì em có khả năng, tin vào em
    những hoài bão của em, của chị, đều là đáng trân trọng
    nhưng em lại nói bỏ đi, dễ thế sao
    :(
    mình sắp điên rồi:((
    điên đến cấp độ cao
    trước nay là điên ít, Điên^1
    giờ là điên^n( đến vô cùng)=))
    có phải khi con người ta rối quá, dồn ép quá, mới điên ko :))
    tại sao em lại như thế
    tình cảm của em...là gì hở Bụt?:(
    em đang nghĩ gì mà chị ko thể hiểu nổi
    đừng trách chị nha
    chị ko biết tình cảm mà ng khác biết, đó là tình yêu đâu
    chắc ko phải, chắc mình lầm tưởng
    bao giờ mình cũng tự an ủi mình thế
    mình ko muốn trốn tránh
    nhưng bây giờ, còn cách nào khác đừng nhớ đến chịhơn
    đã có lúc nghĩ đến biện pháp...cắt đứt liên lạc với Bụt
    để em thôi nghĩ về chị
    tàn nhẫn
    để em sẽ ghét chị, ghét chị
    để em tự do theo ước mơ của em
    nhưng chị...ko làm được:(
    đừng làm như vậy
    chị sợ lắm:(
    @Giun: cái nhà của Giun nó xanh lè, maru ko viết gì được:((
    uh, cốt là chuyện này nó khó hiểu mà
    cũng vì tâm trạng tớ khó hiểu
    ảo :))
    chỉ lả ảo thôi:))
    điên quá >"<
    tỉnh lại đi, tỉnh lại đi
    đừng nghĩ đến chị nữa
    chị muốn nói là" chị...ko muốn ghét em"
    thực sự ko muốn ghét em:(
    nhưng càng ngày em càng làm cho chị xa em hơn
    hãy suy nghĩ lại đi mà:(
    vì tương lai của em thôi
    đừng để trái tim làm chủ trong những bước ngoặt cần nhiều lý trí như thế này
    mù quáng :-j
    nhiều lúc chị tự nhạo báng mình, cũng cười, em ngốc
    sao em lại tin chị
    sao lại yêu quý chị, 1 đứa ko ra gì
    sao phải nhớ về chị, phải bỏ nhiều thứ, sao em làm thế
    em đã từng yêu mà
    trên mạng, chỉ là ảo thôi
    đừng tin
    chị là 1 đứa giả dối và xấu xa, đừng tin chị
    :(
    chị xin lỗi:(
    off đột ngột cũng là để tránh em
    rối bời
    hiện tại chị ko biết phải làm gì nữa
    phải làm gì để em ko như bây giờ đây :(
    em phải sống vì em chứ
    có lẽ là chị ngốc và khờ thật, nhưng chị ko muốn thông minh hơn để nghĩ về cái này đâu
    chị mong là điều này ko phải thật
    có vẻ như là lợi dụng ấy nhỉ
    nhưng phải làm sao bây giờ
    bối rối
    chị ko muốn tránh mặt em
    nhưng giờ chị đã dùng đủ mọi cách để nói với em rồi
    em...quá đáng lắm, biết ko hả:(
    em làm vậy, chị buồn lắm
    rồi sẽ có nhiều ng thất vọng vì em
    rồi cả cái danh tiếng và tài năng của em, nó sẽ đổ bể mất
    đừng vì một ai, ngoài bản thân mình cả
    :(
    làm sao, làm sao mới được hả Bụt
    ước mơ, nó còn quý giá hơn gấp trăm lần
    đừng vứt bỏ nó
    vứt bỏ niềm tin mà em đã xây dựng từ trước cho đến giờ
    bao nhiêu là công sức, mồ hoi và nước mắt
    cái đó...quá sức tưởng tượng của chị rồi
    :(
    ko biết nói gì hơn >"<
    im lặng
    tại sao lại nói thế
    tại sao lại nói như buông xuôi thế
    ko lẽ là vì chị:(
    đừng mà, đừng mà...
    chị sợ lắm
    ko thể nghĩ được đến những điều mà em đang nghĩ
    sâu đậm, cũng ko biết
    nhưng ko thể đo nổi
    làm sao mới được
    gượng ép:(
    đừng cố làm cho chị em xa nhau thêm nữa Bụt à
    chị yêu quý em, nhưng ko có nghĩa là...cái gì cũng được
    ko phải vì em, ừ, chắc là vì chị
    cái lòng tự trọng của chị
    và sự ích kỷ
    ...
    hụt hẫng:(
    những điều em nói với chị, là thật đúng ko?:(
    ước gì ta ko quen biết nhau thì tốt biết bao
    em sẽ ko phải chịu đựng thế này thêm bao lâu nữa đâu
    :(
    từ bỏ:(
    em làm sao vậy
    sao em lại nói những câu đó chứ >"<
    làm chị khó xử :(
    cố gắng lên
    mấy tháng nữa thôi
    rồi công sức của em sẽ được đền đáp
    lúc đó, có thể mọi việc sẽ khác bây giờ
    ko ai phải buồn:)
    sợ mất đi...
    ai đùa cũng lo nghĩ
    đừng bỏ tớ nha
    biết là trêu đùa rồi
    nhưng nhớ đến kỉ niệm khi xưa, chả muốn nó thành thật
    làm sao trách ng khác vì ko hiểu mình được
    buổi tối vui vẻ:x
    hồi nãy thấy 19h19:x
    :)
    hỏi và đáp với 1 cố nhân, một người mình cũng rất ngưỡng mộ tầm nhìn của anh ấy:)

    Hỏi
    anh ơi, cho em hỏi một số câu, mong anh giúp em nha
    hiện tại em thấy em...hơi lười, dường như thấy bạn bè làm việc, ví dụ như một số ng bạn( em biết trên mạng), bảo bạn ấy đi làm thêm, sống tự lập hoàn toàn, em thấy em cũng muốn đi làm, muốn học hỏi thêm nhiều kinh nghiệm sống như bạn ấy, thấy người khác học, em cũng muốn học, nhưng đến khi bắt tay vào, thì em lại gặp khó khăn, lại thấy nản, nói chung là cứ...dở chừng chừng ấy, có vẻ nhưng ko cái gì ra hồn
    khi em nói lên suy nghĩ của em, thường mọi người hay nói rằng: "cậu thì làm được cái gì chứ?"
    nghe câu nói đó của họ, em dường như mất hết cả hi vọng luôn
    bình thường em hơi khờ khạo, nên em muốn thử làm cái gì đó, thay đổi bản thân mình
    như vậy có là xa vời ko ạ? chắc người từng trải nhiều sẽ nghĩ em viển vông và thích thể hiện, và thực sự thì đối với một vài người đúng là họ nghĩ về em như thế >"<
    em có cảm giác như trong khi mọi người chuyển động ko ngừng, thì em đang đứng yên



    Trả lời:

    Trước hết, mỗi người có một hoàn cảnh và khả năng khác nhau. Không ai giống ai cả, và ta không thể bắt chước "giống hệt" được khả năng của người khác:
    - Có người rất giỏi, rất thông minh, nhưng họ lại không được xinh đẹp cho lắm.
    - Có những người tư duy rất tốt nhưng họ lại không hướng ngoại được, chỉ ngồi một chỗ mà luận sự thế thui, ví dụ thế.
    - Có người có khả năng giao tiếp rất tốt nhưng họ lại không có sự sắc sảo...
    Ềy, vấn đề ở đây là gì ? Đấy là nếu ta cứ chăm chăm nhìn vào những cái ta không bằng người khác (sở đoản) để làm theo họ thì ta không thể phát huy được ưu thế của mình (sở trường). Mà lấy sở đoản thay cho sở trường thì ra sao biết rùi đó.

    Tiếp theo là, nếu cứ so sánh mình với người này, người nọ, thì sẽ luôn thấy mình kém cỏi (vì bao giờ cũng thế, theo luật công bằng, luôn có một điểm gì đó của mình không bằng người khác). Đây là một cách nhìn hết sức tiêu cực và nó tạo cho ta ấn tượng không tốt chút nào về bản thân mình.

    Tất nhiên là trong cuộc sống, ta vẫn phải khắc phục dần dần những cái xấu (VD: không xinh đẹp lắm thì phải ăn mặc chỉnh tề chứ đừng luộm thuộm), tuy nhiên ưu tiên hàng đầu vẫn phải là trau dồi, phát huy những thế mạnh của mình. Vì thành công chỉ quan tâm đến ta có những thế mạnh nào mà thui, chớ hem quan tâm ta có những tính xấu nào (VD: Thi HSG toán thì hem ai quan tâm coi học sinh đó học văn ra sao).

    Hơn nữa, vạn vật đều có trong mình hai mặt xấu và tốt. Ưu điểm của ta có thể thành nhược điểm và nhược điểm có thể thành ưu điểm, đều là do ta nhìn và vận dụng chúng ra làm sao. Ví dụ:

    - Trong võ thuât, nhỏ người = yếu hơn = lanh lẹ, to con = mạnh mẽ = chậm chạp vụng về.
    - Ngốc ngếch thì khó làm nên điều gì lớn nhưng nếu ta mở lòng thì dễ nhận được thành tâm của người khác. Thông minh dễ thành công nhưng dễ bị người hại.
    - Vân vân. Có rất nhiều ví dụ như thế.



    Vì thế, lời khuyên là:

    Trích:
    - Ngừng so sánh mình với người khác.
    - Thử dành một buổi để tìm ra thế mạnh của mình.
    - Nhớ là khờ khạo cũng là một thế mạnh nếu ta biết phát huy (VD: sẽ có nhìu người thành tâm giúp đỡ mình, ít người cảnh giác hơn v...v...).
    - Cuối cùng, bản thân mình, nghĩa là có trong đó cả những gì mình không vừa lòng. Nên chấp nhận để biết cách phát huy, cải thiện nó. Nếu phủ nhận nó nghĩa là phủ nhận mình. Mình mà còn phủ nhận mình thì làm sao mà tự tin được ?





    Hỏi:


    theo bạn bè nhận xét, thì em vui tính và hòa đồng. Bản thân em, thấy mình cũng có nhiều bạn, và mọi người luôn quan tâm, yêu quý em. Nhưng ko hiểu sao, trong lòng em luôn cảm thấy cô đơn, trống vắng...dường như ko thể tin tưởng một cách hoàn toàn, ngoài mặt thì em vẫn vui vẻ, vẫn thân thiện, và chia sẻ với họ. Nhưng khi đến lượt em, thì em lại rụt rè và thu mình, những lúc em tâm sự với bạn em, em nửa muốn nói hết trong lòng em cho nhẹ nhõm, nửa lại muốn giấu nó đi, thực sự em cũng ko hiểu em bị sao nữa
    nhiều lúc, em lại tự hỏi, em có thực sự tốt với bạn em chưa, em có hài lòng và ko hối tiếc về những việc em làm ko...nhưng ko có câu trả lời thỏa đáng


    Trả lời:

    Đây là do kiểu tính cách của từng người. Có những người họ có thể giao tiếp rất dễ dàng, một số thì khó khăn hơn.

    Thực ra hướng nội hay hướng ngoại đều có những điểm tốt riêng. Có điều nếu như giữ nhiều chuyện trong lòng mình mà không quên được, thì nên nói ra cho nhẹ dạ.

    Luyện tập cũng rất đơn giản: Đầu tiên, hãy tập nói ra những chuyện "hơi khó nói" trước, sau đó nói những chuyện "khó nói bình thường" rùi nói những chuyện "khó nói". Giống như người võ sĩ vậy: mún giao đấu thành thạo phải tập luyện, thoạt đầu sẽ bị ăn đòn rất nhìu, sau đó mới thấy rằng "Ah, mình đỡ được vài quả, mình đấm cũng được vài quả, té ra cũng không khó lắm". Tự ti cũng theo đó mà sẽ dần tan biến.











    cảm ơn anh, em thấy đỡ hơn nhiều rồi:)
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Top Bottom