marucohamhoc
Tương tác
635

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • tớ sẽ cố gắng tự đứng dậy
    vươn lên với 1 nố lực ko ngừng
    dù có gặp chuyện gì đi nữa, tớ sẽ cười
    ko bao giờ quỵ ngã
    cũng ko phiền đến ng khác đâu
    đến khi nào tìm được một nơi bình yên cho chính tớ đã
    còn bây giờ, những ng mà tớ hết lòng trân trọng, họ bỏ tớ đi rồi
    nhanh lắm:)
    thậm chí tớ còn chẳng biết tớ đã làm gì sai
    tớ sẽ ko bao giờ quay lại nhìn phía sau đâu
    bởi vì những điều, những con người đó, rời bỏ tớ trước
    chứ ko phải tớ
    nhớ có câu chuyện một cụ già với trái tim sứt mẻ và một chàng thanh niên với trái tim đẹp đẽ ko rách và vá víu
    tớ thà để như ông già ấy còn hơn
    những mảnh tim tớ đã cho đi, trở nên vô ích và tầm thường với những con người đó, vậy thì tớ cũng ko cần nữa
    tớ đã làm hết bản thân của tớ rồi
    thế nên tớ ko hề hối hận
    cố gắng lên:)
    hic, có mỗi cái bài toán mà cũng lăn tăn:(
    ai cũng bận chẳng ai giúp mình được
    cả buổi sáng chán:(
    tại sao anh lại nói thế:((
    em ghét anh >"<
    việc gì mà phải nói lạnh lùng vậy
    nếu có gì khó chịu thì nói thẳng ra cho em biết chứ @@
    em ko thích cách cư xử của anh dạo này:(
    em đã nói anh đừng làm em ghét anh thêm rồi mà, anh tự coi em là ng mà anh đang phải ghét của anh, trong khi em luôn muốn anh vui vẻ như trước đây
    hic, thôi kệ:(
    mình chẳng là gì, cũng chẳng muốn là gì
    con người thay đổi, tất cả đều thay đổi
    mình...cũng phải thay đổi thôi:)
    mình nói nhiều quá rồi, hic hic
    tốp lại >"<
    tình hình này ko được:))
    phái biết nói khi nào là phù hợp:))
    nói nhiều ng ta khinh=))



    lố bịch:-j
    =))
    cảm ơn Nhím vì món quà nhá:x
    cảm ơn Nhím nhiều lắm:x
    cảm ơn Nhím vì đã nghe maru nói và cười khi maru kể chuyện nữa:p
    lúc đầu nghe Nhím nói sẽ tặng quà tớ, tớ ngạc nhiên lắm, vì mới nc được bao lâu mà được Nhím tặng quà
    hì, nhưng mà tớ vui lắm, cảm ơn Nhím:x
    gọi điện thoại về nhà:)
    cả nhà chuyền nhau cái dt, mỗi ng nói một chút:x
    hì:x, con vẫn khỏe nè, con vẫn vui vè, thế là hết lo roài nha mọi người:x
    mình hỏi khu phố có phát kẹo 1-6 cho mình ko, mình dặn mẹ cất:">
    mẹ bảo: ở khu phố có phát kẹo về cho con:x
    sướng:x
    thế mà sau đó, gặp thằng em, hỏi: m có kẹo 1-6 ko?:-?
    thì nó bảo: em ko có, chị M ạ:-S
    thế là mình hỏi: sao lại ko, khu phố phát cả t, cả m mà, mẹ nói rứa mà:-??
    thế là nó nói: Mẹ dặn là" cứ giả vờ nói rứa đi":o
    còn nghe tiếng mẹ nạt thằng em trong dt: thằng ni, mẹ dặn đừng nói mà:-w
    :P
    mẹ nối dối con:-S
    :((
    kẹo của con ko có hở mẹ:((

    nhưng mà cả nhà như thế là con vui rồi, hihi:x
    lời nói dối ngọt ngào, hì:x
    hôm nay buôn dưa lê hơi bị nhiều:">
    với mấy em iu sinh năm 94:-*
    chắc cũng cạn nủa tiền dt:-SS
    hic:((
    mà mình nói như khướu í:-S
    nói mãi ko nghỉ
    nói xong mà cái cổ họng nó khô không khốc:|
    mong mọi ng ngày mai thi tốt nhá
    tớ yêu quý tất cả mọi người:x
    :x
    :-*


    p/s: Bụt thay đổi nhiều quá, em khách sáo với chị vậy:(
    nghe dt mà em ấy nói mỗi cám ơn thôi
    ko lẽ ko nghĩ ra câu gì khác nó hay hơn >"<
    chả biết là có phải tại cái gối ko
    bữa giờ cái gối kê duy nhất của mình bị bóc lột qua phòng khác
    hồi sáng chạy qua lấy về:">
    ngủ 1 giấc chả biết trời đất gì lun:))
    lâu nay toàn khó ngủ:P
    yêu cái gối ghê gớm:-*
    KenhSinhVien.Net-120531b483(1).jpg

    khoảnh khắc bất chợt nè:))
    :P
    onl yahoo đòi quà 1-6:">
    vô đòi quà anh, mà hóa ra anh cũng đang chờ quà:))
    2 anh em đòi quà nhau:P
    " thiếu nhi là từ 21t trở xuống":P
    hì hì, đúng phóc roài:x
    mai anh nhớ quà cho em nhá:x
    hic, gì thế này:-s
    hồi chiều chơi với nhóc Ca may:x
    cả Lucky nữa, cơ mà Lucky ích kỷ quá đi:P
    2 chị em chời trò nhắn tin với gọi dt giả:">
    Camay cầm cái dt hư của chú mình quăng trong cái tọ đồ chơi, rồi nó hỏi số dt mình, rồi nó bấm, nhưu thật lun:P
    alo, chị Mai hả?
    mình thì có mỗi cái dt bàn bị hư, cũng giả vờ cầm lên nói:">
    -ừh, chị đây, Camay đã có kẹo ngày 1-6 chưa ?:-??
    - dạ, em ko đi học, chị Mai có đi học ko?
    -chị ko nà:P
    - rứa tí nữa đi chơi vs em nha:x
    nói chán rồi chuyển qua nt:))
    cơ mà dt bàn nhắn chỗ nào hem biết:-??
    mình bấm đại trên cái bàn phím số:))
    đến khi giả vờ như có tin nhắn đến thì Camay mở máy ra đọc tin to lên như đã nhận được rồi :))
    :P
    vui thật, hì hì:x
    mự mình nói mình có Bồ rồi, ặc ặc
    chết mất =.=
    ai có thể làm bồ mình, giơ tay=))
    ng ko thể lấy cái lý lẽ đó ra mà dọa tôi được
    cố gắng đổ hết trách nhiệm cho tôi à:))
    tôi đã bị thiệt, vì người, vâng, đó là tôi nhịn ko nói ra thôi:))
    ng còn ra vẻ ta đây đạo đức, và bảo tôi tự gây ra rắc rối cho mình=))
    nực cười:-j
    nhưng mà thôi, tôi quên mau lắm:)
    ngày nào cũng thế, để trong lòng mãi thì ko nuốt nổi cơm:))
    thế nên, tôi sẽ im lặng, mãi mãi
    bao giờ cố gắng của tôi có kết quả, tôi sẽ ra đi, ko cần phải cái thứ tình cảm giả tạo và thương hại đó đâu
    siêu nhân đi làm bộ đội:))
    chơi xả láng, tung hoành thỏa thích luôn nhá:P
    nghĩ đến mà buồn cười ghê:P
    đi học quân sự có đi xin cơm, quậy với mấy phòng bên cạnh, rồi cả đại đội lười trực vệ sinh bị thầy phạt:))
    trải qua đi, vui cực:x
    sáng nay mình lại đi dạy:(
    nghĩ đến quãng đường mình phải đi mà đã thấy nản rồi
    những vẫn cố gắng hết mình dạy cho em ấy hiểu
    1 buổi, được 1 cái đề anh chữa và làm trong hơn 2 tiếng
    quá chậm:(
    chẳng có gì là vĩnh cửu, là mãi mãi bất biến theo thời gian
    nhưng mình lại tin có một thứ như thế, nếu bản thân thực sự trân trọng
    đó là tình bạn
    ko phải cứ sống mãi trong quá khứ êm đềm thì tốt
    nhưng mình chẳng muốn thoát ra khỏi những luồng ký ức ấy tí nào
    biết ko được mà vẫn làm...:)
    cứ nghĩ đến những kỉ niệm trước đây lại ko dừng lại được 1 nụ cười
    trong sáng và bình yên
    được sống trong tình bạn đúng nghĩa
    ngày này năm ngoái, mình đang làm gì nhỉ
    ôm một đống sách vở và vừa học vừa nghĩ vẩn vơ
    đến một người bạn đặc biệt đột nhiên biến mất
    một nỗi lo sợ vô hình chẳng nói nên lời
    khi đó mới biết thế nào là cảm giác mất mát, một thứ gì đó, thân quen lắm, như hơi thở mỗi ngày
    có quên được đâu:)
    sợ mất bạn, sợ thật sự
    cứ ám ảnh suốt ngày này qua ngày khác
    vẫn ko bỏ được cái tính ích kỷ cố hữu
    cứ quay đi quay lại tự hỏi:
    ai sẽ chỉ bài cho mình?
    ai sẽ ở bên nghe mình tâm sự?
    ai sẽ luôn ở bên mình những lúc mình cần?
    ai sẽ tiếp thêm hy vọng cho mình đây?
    thất vọng...
    thậm chí lúc đó mình còn chưa thi môn nào
    cứ sợ, sợ rớt, sợ vào thi bị vấp
    cần một lời động viên...
    ngốc quá...:)
    chỉ cần ở bên thôi mà
    ko bao giờ bắt ép
    cũng ko bao giờ chê cười
    chỉ ở đó, ở đó mà thôi
    để mõi khi tôi cần, mỗi khi tôi cô đơn cần ai đó an ủi
    thì lại đến bên tôi, lắng nghe tôi một cách chân thành nhất
    cho tôi những lời khuyên nhẹ nhàng nhưng tâm lý
    sưởi ấm trái tim lạnh lẽo của tôi
    và...cho tôi niềm tin:)
    nhờ bạn mà tôi biết tôi còn có ý nghĩa trong cuộc dời này
    ko phải mọi thứ đã đóng sập trước mắt tôi
    tại sao tôi lại yêu quý bạn đến thế, những lời nói đó, tôi còn nhớ như in trong đầu kia
    bởi vì mong muốn ng khác được may mắn giống như mình
    tìm lại được niềm tin trong cuộc sống
    trải qua rồi mới biết...
    ý nghĩa biết bao nhiêu
    giá mà cứ thế, cứ thế mãi...
    thời gian ko quay trở lại được nữa rồi:(
    khó hiểu thế nhỷ:-s
    chả hiểu cái rì hết lun:-??
    :-??



    dạo này siêu nhân đi đâu nhri:-s
    ko lẽ bạn ấy đí làm bộ đội roài:-??
    bực lắm rồi nhá >"<
    nói thẳng ra có phải tốt hơn ko, sao cứ im lặng rồi lạnh nhạt với chị thế hở >"<
    chị ghét em, ghét emmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmmm
    ghét nhất là cư xử kiểu thế:((
    :((
    mệt với việc này lắm rồi:((
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom