marucohamhoc
Tương tác
635

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • siu nhân ơi
    hum nay maru đi nhận tiền lương roài đấy:x
    mình thành công roài, hihi:x
    hem có dựa dẫm ng khác mãi nữa
    cũng hem có khờ nữa đâu, hihi:x
    cứ như là...muốn chứng tỏ mình luôn vững vàng, mình ko ỉ lại, ko dựa dẫm
    cũng ko muốn cứ gặp khó khăn là chạy đến "kể tội" với siu nhân:">
    sẽ ko làm thế nữa đâu, hihi:x
    xem maru có giỏi hơm:x
    vẫn thích được kêu là maru ngốc:">
    hì hì:x
    Fighting:x
    mấy ngày rôi mất mạng:))
    hồi chiều mới đi nhận lương
    sao mà thấy...chẳng đáng
    cái thái độ đó
    tiền mình cũng ko ham, nhưng cứ ặng hỏi, cứ như là mọi tội lỗi đều do mình cả >"<
    khó chịu:((
    cầm được những đồng tiền đầu tiên do mình làm ra, cảm giác bâng khuâng ko tả nổi...
    vừa vui, vừa tự hào
    mình có thể làm được
    sau này mình sẽ thử làm nhiều việc hơn nữa
    có thế thì mới trường thành hơn, mới có nhiều kinh nghiệm hơn
    ko thể cứ thụ động mãi được, đúng ko:x


    hum nay bạn nói chúc ngủ ngon trước, hihi:x
    mừng mún hét lên lun:x
    :x:x:x:x:x
    ngủ ngon nha nha nha:x
    iu bạn cực lun:x
    iu như thế nào cũng được nhá:-s, bạn bè iu nhau chắc là được:-s
    :">
    iu bạn cực lun:-*
    giờ mời chột dạ
    nhớ ra thằng nhóc tiểu quỷ nó học lớp 10 năm nay lên 11:">
    thế mà lâu nay mình vẫn ngỡ tiểu quỷ nhỏ hơn mấy em iu của mình:">
    lỡ nói mất rồi:((
    xin lỗi nhá:*
    mình nghĩ là thầy giáo đang hiểu sai ý định của mình:|
    mình nói là xin cái đề kiểm tra giữa kỳ, cái đề mà hồi trước thầy cho bọn mình kiểm tra roài ấy
    chớ ko phải cái đề học kỳ
    mà sao thầy ko cho nhỉ:-S
    phải mạo hiểm lắm mới dám gửi mail hỏi thầy cơ mà:((
    :((
    :((
    kiểu này là mình tiêu đời rồi:((
    đứa bạn đào hoa:))
    hoành tờ ráng đấy:P
    cơ mà mắt mũi ông làm sao tự dưng khen tui xinh:))
    trên thế giới này thiếu gì ng tên như tui đâu:P
    :-*
    chị và em luông giống nhau:)
    thích loại nhạc giống nhau
    món ăn giống nhau
    thích coi phim hoạt hình và phim hài giống nhau
    bởi vì chúng ta là chị em mà ^^
    cố gắng hết sức mình nhé:)
    cuối cùng thì chị cũng ko cần gì
    chị ko cần sự thương hại đó đâu nhóc ạ
    những khi chị buồn, thấy nụ cười của em, là chị vui
    đáng yêu lắm^^
    lúc nãy 2 chị em ở nhà 1 mình, chị ăn xong, chơi với em
    cười tít mắt
    em cứ cười thế mãi nhé
    2 chị em chơi tập tầm vông, chơi một lúc mệt,chị quay qua xem phim
    em ngồi sau, choàng tay ôm lấy chị
    áp mặt vào lưng chị
    ấm áp lắm đấy
    hì, mọi nỗi buồn của chị bay biến hết
    có thể là...vì em:)
    chị sẽ ko buồn, bởi vì em vui
    thích những lúc chị em mình như thế này
    em còn nhỏ lắm, chưa hiểu chuyện đâu
    nhưng em cũng tình cảm lắm đấy
    ước gì ng khác, cũng tình cảm được như em, nhẹ nhàng được như em, để ko làm đau lòng chị
    muốn thơm vào má em mãi đấy nhóc ạ :)
    cố gắng để ko cử xử quá đáng
    kiềm chế đi nào
    dù có ra sao thì cũng phải kiên nhẫn
    :(
    càng ngày mình càng trở nên mờ nhạt
    càng ngày, mình càng thấy mình yếu dần trong suy nghĩ:(
    mình cứ cố chèn ép bản thân thế này
    những ng đó cứ mãi như thế thôi
    tôi là người, tôi cũng cần sống, tôi có phụ thuộc gì vào các người đâu
    dẫu có là kẻ ở nhờ đi nữa:(
    tôi đã dẹp đi cái tôi của tôi, tôi đã gần như bỏ đi cái lòng tự trọng của mình để làm việc
    thậm chí...cả thời gian
    như thế vẫn chưa đủ hay sao???
    thực sự thì...nghĩ lại bây giờ, mình chưa nhận được cái gì hết
    đời, đúng là ko công bằng:-j
    onl một chút, rồi sẽ out ngay, hì
    giờ mình sẽ tập trung vô xác suất
    đi được 2/3 đoạn đường rồi đấy, có lên maru:x
    hồi nãy mình đi bệnh viện thăm ông ng Pháp bị tai nạn kia cũng với ng đó
    lần đầu tiên đi thang máy, hic, vào cái bệnh viện ngốt nhũng người là người
    vô thang máy mà mắt mình cứ trố lên:">
    đã đi hồi nào đâu:-??
    ruột gan đầu có loạn lên cả:-S
    vào đến chỗ thăm bệnh thì bị ng ta đuổi ra ko cho vô, nhưng may đó là ông ng Pháp, năn nỉ 1 lúc chú bảo vệ cũng cho vào, cho mỗi bọn mình vào
    vào phòng thấy ông ấy vẫn cười nói vui vẻ, hì:x
    mình nghe sơ sơ được vài câu, nói chung là hiểu:p
    tiếng anh như nhau:">
    lúc ông ta đi ra ngoài cùng với ng đó, mình phải ở lại trông đồ giùm
    thấy trong chỗ đó rất nhiều ng
    nghe tiếng khóc ré lên của 1 đứa bé nữa, hình như nó cũng bị bệnh gì đó chấn thương ở tay, chân
    bé xíu lun, chừng 2t là cùng
    mẹ của đứa bé đó, mình đoán cùng lắm thì hơn mình 2t, nhưng chắc nhất là cũng cỡ tuổi như mình hoặc ít hơn mình
    trẻ măng...
    đứa bé cứ khóc dặt dẹo mãi
    nghe mà xót quá
    cả ng nó đen thùi lùi ra luôn, ở trong phòng đó điều hòa mà lại ko mặc quần áo cho nó
    tội:(
    đến sau ông ng Pháo về phòng, lâu lâu mình lại ngó ra chỗ mẹ con đứa bé đấy
    thấy có ai...hình như là ba nó
    cũng trẻ nốt
    phải nói là...trẻ con @@
    những ng nhà bệnh nhân, đứng xếp hàng mong được vào thăm bệnh, tắm rửa, bón cơm cho ng bệnh
    chỉ chờ mong có 1 cái áo xanh lá mạ mượn để mặc cho nhanh mà vào
    ai cũng lo lắng và tất bật
    thấy mỗi con người là một cảnh đời...
    ng khác nói mình là Nhân Mã, hay quan trọng hóa vấn đề lên
    ù thì có thể
    sinh ra đã là cái lò than rồi
    nhưng thực sự là mình ko thể chịu nổi nữa, mình mới phải kêu lên thế này:((
    tại sao mình phải chịu cảnh này chứ
    đi dạy mà đạp xe hơn 7 cây đến nhà em ấy, rồi gần đến nơi em ấy mới nói: chị ơi, sáng nay em mệt, nghỉ nha chị
    tức điên ruột >"<
    lần nào mình cũng nhún nhường nó, nó lười học, mình chịu giảm buổi học cho, tuần nào cũng nói bận, tuần nào cũng muốn nghỉ học
    mình cũng bỏ công ra chứ có phải mình đi chơi đâu
    mình cũng đã dạy nó bằng cả tâm sức của mình, ko một chút nào lơ là
    mình đã nhịn rất nhiều lần nhằm mong hết được khoảng thời gian này
    lúc nào mình muốn buông xuôi thì mình lại tự mình mà xốc mình lên, cố lên, vậy đó
    nhưng mà sao...vẫn ko khá hơn vậy:(
    cố gắng 1 mình trong khi ng khác ko cố gắng thì còn được gì nữa
    :((
    ý dà hú hum nay đi thi học kỳ môn Luật:))
    mình đã học lơ tơ mơ rồi
    mà mấy đứa ngòi gần nó còn đè ra mà hỏi:((
    phòng mình được các thầy...chăm sóc kỹ=))
    đáng lẽ phòng 2 ng, mà thêm 1 thầy hay đic hơi nữa:))
    ngồi bịa ròi cũng xong=))
    nộp bài trước 30p:P
    hôm nay mình quyết định...
    sẽ gửi mail cho thầy giáo:))
    hỏi bài xác suất >"<
    chứ làm thế này ko được rồi, hic hic
    giờ mới biết là hôm qua mình ko viết gì hết:))
    lặng 1 chút vậy:P
    nói mãi rồi cugnx như thế thôi mà:P
    hôm nay xem lại phim Vườn sao băng và Trái tim mùa thu
    hay quá:)
    đơn giản và nhẹ nhàng
    Vườn sao băng ấy, trước đây mình ko thấy nó hay, thậm chí còn là nhảm
    nhưng trên đời này
    mấy ai sống tình nghĩa với nhau được như những con người ấy
    như Jun Pyo, như JanDi, như JiHoo...
    lính cứu hỏa danh dự
    thích cái kiểu ích kỷ của JunPyo, kiểu hi sinh và cam chịu của JanDi, kiểu thầm lặng và nhẹ nhàng của JiHoo
    phim hay:)
    Trái tim mùa thu thì khỏi nói rồi
    những câu nói ấy đã thành bất hủ
    quá khứ thì vẫn mãi là quá khứ, ko thể quay lại được
    "nếu được sinh ra lần nữa, em muốn được trở thành cây...Bởi vì cây đã bén rễ sâu xuống lòng đất...thì dù có gì xảy ra...cũng ko thể rời bỏ..."
    "biết lỗi sẽ được thứ lỗi"
    tình cảm ấy hồn nhiên lắm, đáng thương lắm
    lúc mình đọc truyện đó, mình đa xko kìm được nước mắt
    cái cảnh ng em gái nhỏ ấy nâng niu chiếc cốc có hình anh trai
    cái cảnh ng em gái ấy nhẹ nhàng ra đi mặc dù rất muốn được ở lại nhìn ngắm anh trai sau bao thời gian
    cái ôm siết chặt trên bờ biển
    cảnh vật ấy, con người ấy...thân thương lắm...:)
    cứ nhịn mãi thế này
    cứ im lặng mãi thế này
    và cứ mỗi lần strees lại bắt ng khác phải nghe, phải hiểu
    mình điên rồi
    có ai hiểu được cho mình chứ
    chẳng phải mình cũng ko làm gì được cho ng ta sao
    thế nên bây giờ mình mới trắng mắt ra
    mình cũng là cái đồ đạo đức giả
    cũng là mặt dày vậy thôi, chẳng hơn mà còn kêu ca
    những lúc thế này, thấy bản thân vô dụng hơn bất kỳ lúc nào
    chỉ biết than thở và than thở, còn biết làm gì hơn
    với cái đầu bốc khói thế này, giờ có học cũng ko vào:(
    :((
    thấy mình vô dụng:((
    :((
    chẳng biết nói gì ngoài việc giương măts ra nhìn:((
    :((
    tại sao lại là tôi:((
    :((
    :((
    :((
    :((
    :((
    ruốt cuộc thì trên đời này, mình chẳng là gì của ai hết, mình chẳng thể sônga yên với bất kỳ ai
    đừng quá tin người, cũng đừng quá hi vọng vào bản thân
    cứ bảo rằng mình sẽ làm được, đã làm được sao ko dự đoán được những hành động kia:))
    đúng là quá ngu ngốc:))
    cố gắng đấy, thế rồi...cuối cùng được gì:-j
    một nỗi khổ tâm sâu sắc:)
    giận cả đứa bạn
    nó còn ko thể hiểu mình trong những lúc thế này ư
    nực cười
    trên đời này, những ng gần mình, còn ai để mình tin
    tại sao lại nói những lời cay độc đó:(
    tại sao mình lại phải chịu thế này:(
    được rồi
    mấy ng thành công rồi đấy
    tôi mất lòng tin của bạn tôi rồi
    vui chưa:))
    hành hạ được tôi như vậy, các người thấy thỏa mãn chưa:))
    tại sao, tại sao lại là tôi:((
    tôi làm việc cho các ng, tôi chịu đựng như vậy còn chưa đủ hay sao
    tôi hận rằng tôi ko thể thoát khỏi các người
    cá ng kìm h.ãm tôi, khinh thường tôi, mỉa mai tôi
    và giờ...mọi ng bỏ tôi đi rồi đấy, các ng thấy hạnh phúc chưa
    sao mà tôi thấy các ng đạo đức giả thế, các ng nói mà ko thấy ngượng à:-j
    à vâng, thì tôi ở nhà ôn thi, ôn thi cũng làm ng ở ko công cho các ng
    các ng về nhà chỉ có việc ăn và ngủ cho ng béo lên thôi
    tôi hận các người
    trong cuộc đời này, ai mới là ng thân của tôi:(
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom