DoominSRF
Tương tác
3.360

Tường nhà Bài viết Giới thiệu

  • Ss tối ngủ ngon nha! Lần sau ra chap nhớ hú em :3 Em không nhận đc thông báo gì hết ah~~~~
    Chị ơi, quà năm mới sớm của em. :D. Sang năm mới chúc chị luôn vui vẻ, hạnh phúc và thành công trên con đường mình chọn chị nhé. Yêu chị lắm lắm luôn <3 :*

    img-2194.jpg
    Tự dưng cảm thấy những người ở thế giới thứ ba cưới nhau, đến được với nhau, thật vĩ đại...Mặc dù bây giờ chuyện này đã thoáng hơn xưa nhưng thuyết phục được ba mẹ gật đầu, thật không dễ dàng, tuy nói là cuộc sống của mình nhưng nhiều người vẫn không thể buông bỏ được việc người khác e dè, kiên kỵ sau lưng mình. Có rất nhiều vấn đề khác, mặt mũi ba mẹ chẳng hạn, chung quy vẫn không dễ gì nhưng vẫn vượt qua được...Thật khâm phục
    Ss yêu :*
    images-4-.jpg
    • Thích
    Reactions: DoominSRF
    DoominSRF
    DoominSRF
    Đúng rồi, chúc người ta mà một năm sau mới thấy mặt a~Nhưng mà lâu lắm mới thấy em comeback... *nhớ nhớ*
    Ran Miyu
    Ran Miyu
    Em mới lên là qua thăm ss liền luôn đó. Tại em học cuối cấp rồi, phải lo ôn thi.
    Em cũng nhớ ss dữ lắm a~
    Nhớ cả fic của ss nữa mà giờ máy đang hư nên em chưa vào xem được a~:))
    DoominSRF
    DoominSRF
    Cố lên..học quan trọng mà..Lâu không thấy tưởng em off dài hạn không ấy. Mà máy hư nhưng đăng chap đều đều nha *Cười ngại ngùng*, chị có đọc chùa fic mới của em:D:D:D, chị thích cái cách em viết, thực ra chị cũng từng định viết một câu chuyện nhưng tình tiết được viết thành những mẫu chuyện nhỏ như vậy nhưng cuối cùng vẫn không thực hiện. Chung quy, ý tưởng lớn gặp nhau và thích lắm lắm :)):)):)). Hẹn một ngày nào đó chị vào cmt cho em..haha...Ngại quá, đọc chùa nhiều mà không có cmt a~
    Chủ thượng… thực ra ta đã từng thế, ta đã từng ước ao có thể dựa trong ngực người như thế này biết bao nhiêu, mỗi một lần giục ngựa qua giữa loạn quân, cũng đã từng chờ đợi biết bao nhiêu để có thể có một người, đỡ lấy vai ta, cùng ta một đời phẳng lặng, gọi lòng ta, che chở cho ta cả đời. Chẳng qua chỉ là bất đắc dĩ, bất đắc dĩ rượu lạnh thân tàn, tim này đã lạnh, làm sao mà cầu xin thương yêu của vua ?

    “Chủ thượng, nó rất sợ. Nó mỗi đêm đều nói cho ta biết là nó rất sợ.”Tả Thương Lang lấy tay hắn đặt ở bụng dưới của mình, hắn liền hiểu. “Nhưng ta lại rất vô dụng, ta không thể bảo vệ được nó.”

    “Nó chỉ sống được có ba ngày, bọn họ dùng nước nóng tẩy rửa cơ thể ta, nước kia thực sự rất nóng rất nóng, ta cầu xin bọn họ, nhưng bọn họ nghe không hiểu…” Sắc mặt của nàng trắng như tờ giấy, cũng không hề ôm chặt lấy hắn : “Ta một mực kêu gọi tên người, ta vẫn hy vọng xa vời là người có yêu ta, cho dù chỉ một chút thôi, như thế biết đâu người sẽ phái người tới cứu ta, như thế nó đã sẽ không phải chết.”

    “Chủ thượng… Chủ thượng, ta biết sai rồi, cứu ta đi, cứu ta đi…” Cuối cùng không thể chịu đựng được nữa cầu xin tha thử, hóa ra cho dù có kiên cường đến đâu cũng không chống lại được nỗi sợ thẳm sâu trong lòng. Thế nhưng không có tiếng trả lời, người đó nhân cơ hội nàng mở miệng ra dùng hết sức để cậy miệng nàng, sau đó đưa đầu rắn lạnh lẽo kia vào miệng, con rắn theo cổ họng chậm rãi bò xuống.

    Tả Thương Lang chỉ nhìn hắn, mỉm cười nhợt nhạt, đầu ngón tay như ngọc mơn trớn trên gương mặt góc cạnh phân minh của hắn, cũng là lần đầu tiên, nàng nhìn thấy thâm tình trong mắt hắn.

    Ai, nắm chặt vai ta, xua đi một đời vắng lặng; ai. Gọi trái tim ta, xóa đi một kiếp tủi hờn. Mi mắt nặng trĩu, nặng nề khép lại, ý thức dừng lại tại đây.

    Tả Thương Lang uống cạn nửa bầu rượu, rượu vào bụng đau như dao cắt. Nàng cau mày nằm phục trên bàn, trong lòng hiểu rõ th.ân thể này đã đến cực hạn. th.ân thể này chung quy vẫn không quên được, nàng là một thế thân thất bại, đợi không được nam chính hồi tâm chuyển ý.

    Ánh trăng trên trời dần dần mờ mịt, chủ thượng, như vậy cũng tốt. Ta cũng không hi vọng người ở bên ta, kết cục này, ta cho người, người cũng buông tay đi. Đừng bi thương, cho dù… trong lòng chúng ta có tình.

    Người kia, nằm phục trên ghế đá, giống như đang say ngủ. Thế nhưng hắn biết đó không phải là say ngủ, máu của nàng, từ khóe môi chậm rãi chảy đến tay áo, theo bàn đá màu trắng rơi xuống nền đất, ngưng tụ thành một màu tím kinh hoàng. Thức ăn trên bàn vẫn chưa động tới, chỉ còn dư nửa bầu rượu. Đầu ngón tay Mạc Dung Viêm cách mái tóc đen của nàng chừng nửa tấc, sau đó ngồi đối diện với nàng, cầm lấy nửa bầu rượu còn lại trên bàn, rượu này đã nguội lâu lắm lâu lắm rồi.
    Đọc mấy truyện này thực sự tim cứ thục thịch mãi thôi, đau như nỗi đau của nhân vật

    “Nếu có thể để Tàng mỗ lựa chọn, ta nguyện cùng hồng nhan tri kỷ của mình, nắm lấy tay ta, che ta nửa đời điên loạn; hôn lên mắt người, che người nửa kiếp lênh đênh”

    Thích Thiện đại sư dừng lại bên bờ sông, ôm chặt thân xác đã lạnh ngắt trong lòng, như muốn hòa nàng vào cơ thể mình. Mùi đàn hương quen thuộc thoang thoảng trong gió, khiến người ta đau đớn, khiến người ta tái tê như cắt từng khúc ruột.

    Gió thổi tung mái tóc dài xám bạc, chàng cẩn thận chải lại cho nàng. Trong ánh chiều tà, gương mặt nàng trắng đến trong suốt. Chàng đưa tay vuốt làn môi đã không còn chút máu. Từ nay về sau, không bao giờ được ôm, không bao giờ được chạm, cũng không bao giờ còn được gặp nhau...

    Nhẹ nhàng thả nàng vào làn nước. Dòng nước trong veo gột rửa những vết máu trên người nàng. Mái tóc xám bạc giống như những sợi rong mềm mại nhất thế gian, khẽ khàng bập bềnh theo dòng nước. Màu nước trong xanh từ từ ôm lấy cơ thể nàng, kí ức dần trở nên hư ảo.

    Chàng nắm chặt tay nàng. Trong làn nước, tóc dài như lụa, áo trắng hơn tuyết... Thích Thiện đại sư im lặng nhìn, trong đầu lại xuất hiện cảnh tượng dưới trời xanh mây trắng nắng vàng nơi Phượng Hoàng cốc, chàng như gặp được tiên nữ hạ phàm. Trong phút chốc, đời người chỉ như lần đầu gặp gỡ.

    Những mảnh ghép ký ức vụt qua trước mắt, cuối cùng là lời thề hôn lên mắt nàng. Phi Nhan, nếu biết đó là lần cuối cùng, trên bậc đá dài ngoài cửa, sao ta nỡ nói lời tạm biệt... Dù luyến tiếc thế nào, cuối cùng cũng phải buông tay. Nước sông không ngừng chảy, khi ngón tay lạnh giá của nàng dần dần rời khỏi bàn tay thô ráp của chàng, Thích Thiện đại sư cảm giác trái tim mình đang vỡ vụn.

    Thích Thiện đại sư viên tịch năm ba mươi chín tuổi. Lúc các hòa thượng khâm liệm thi thể, phát hiện trong lòng bàn tay nắm chặt một mảnh ám khí bằng vàng. Qua nghiên cứu, các trưởng lão nhất trí xác nhận chính là Phi Yến khấu chấn danh thiên hạ. Không ai biết tại sao trước khi lâm chung, vị thánh tăng này lại mang bên mình mảnh hung khí đó. Chỉ có hòa thượng trong Thiếu Lâm tự sau khi nghe, buồn bã niệm... A Di Đà Phật!
    °★。˛ °.★** *★* *˛.
    ˛ °_██_*。*./ .˛* .˛.*.★*MERRY CHRISTMAS*★ 。*
    ˛. (´• ̮•)*˛°*/.♫.♫*˛.* ˛_Π_____. * ˛*
    .°( . • . ) ˛°./• '♫ ' •.˛*./______/~\*. ˛*.。˛* ˛. *。
    *(...'•'.. ) *˛╬╬╬╬╬˛°.|田田 |門|╬╬╬╬ .
    ¯˜"*

    Chúc ss Doof giáng sinh này thật ý nghĩa, thú vị, vui vẻ và hạnh phúc bên người thân. Mọi điều tốt đẹp và tuyệ vời nhất sẽ đến với ss.

    Cầu chúa, cho độ biến thái của ss giảm nhẹ đi tý chứ em đọc fic là sốc vì thiếu máu à nha~

    Yêu ss :x
    14 trang. Ai đăng hộ ss chứ??! =)))))
    vitaminlove angelran
    vitaminlove angelran
    =))) hoi, ss đăng rồi còn gì , chưa đọc được chữ nào nhưng em là người xem đầu tiên :))
    DoominSRF
    DoominSRF
    Xem chứ có đọc xong đầu tiên đâu....Vậy mà cmt xa tít luôn nha *Buồn 3s* :v :v Hôm đó đăng bằng máy tính bảng a~ Chứ máy tính còn hư nữa mà đột nhiên nó hết hư, xong t5 c tính đang 5.2 đùng cái hư nữa, hôm nay bình thường nên tiện thể đăng luôn phần mới..haha...
    vitaminlove angelran
    vitaminlove angelran
    :v dạ, em có muốn comt xa tít đâu, tại bị tịch thu điện thoại, lười đọc luôn =))))

    Coi như em tiên tri đúng nè :)))
    20/10 sắp qua nhưng gìơ này em mới mò sang chúc ss luôn tươi trẻ và sống khỏe sẵn tối ngủ ngon luôn ạ
    Lão bà bà ~~~~ em tới thăm người đây ^^
    Mịe nó....Lần đầu tiên thấy mưa đá, kinh khủng....Tên rơi đạn lạc, ầm ầm phịch phịch muốn thót tim....Thật kích thích nha^^
    DoominSRF
    DoominSRF
    Lừa tình...lừa tình đó...thấy vậy chứ c nhát gan lắm
    Ran Miyu
    Ran Miyu
    =)) vậy ss muốn làm nhà báo hả???
    DoominSRF
    DoominSRF
    Nghĩ lại, hồi đó chị bị atsm kinh hoàng luôn...Muốn làm cái gì vĩ đại to lớn không hà, chẳng hạn như là lúc còn nhỏ khi xem phim thấy mấy nhà báo săn tin trong chiến tranh, tên rơi đạn lạc mà vẫn không sợ, ngưỡng mộ lắm luôn, đã từng mong muốn mình như vậy, bây giờ nghĩ lại ước mơ hồi nhỏ thấy ngây thơ ghê....Hắc hắc....Kiểu như tin có bạch mã hoàng tử vậy...Haha...nhưng đã từ rất lâu ss không có nghĩ tới nữa, rẽ sang hướng khác rồi...Hihi
    Ngưỡng mộ ss đã lâu, ss cho em làm quen nhé :) Sẵn tiện đòi nợ ss a~ :v
  • Đang tải…
  • Đang tải…
Quay lại
Top Bottom