- Tham gia
- 5/4/2011
- Bài viết
- 835
Đây là một điều tôi đã ko ngờ trong cuộc đời tôi cho đến thời điểm bây h !
Một thứ tình cảm đặc biệt mà cuộc sống đã tạo ra. Thứ tình cảm này là điều thú vị nhất của cuộc sống, cũng là điều khó khăn, chông gai nhất của cuộc sống. Nếu có thể vươn lên, vượt qua tất cả thử thách đó bằng cả lý trí và con tim thì sẽ cảm nhận được sự tuyệt vời nhất. Đó chính là TÌNH YÊU !
Khai bút đầu xuân năm Nhâm Thìn
Tôi sẽ cố gắng và cố gắng hơn nữa
Chúc những người bạn của tôi cố gắng cùng tôi !
Chúc gia đình tôi luôn mạnh khỏe và gắng chịu, chờ đợi !
Tôi yêu mẹ tôi, bố tôi, bạn bè tôi, thầy cô tôi, tất cả mọi thứ của cuộc sống này !
Chính tôi !
Hôm nay là mồng 5 tết, à ko, phải là mòng 6 tết rồi, t muốn kể chuyện vui tiếp cho H nghe, t còn nhiều chuyện lắm, còn chuyện đi chơi nhà cô Hà gặp cô Dụ, cô Vụ, cô Mai,…rồi chơi nhà cô Thảo,…nhưng ko được rồi. Mẹ t đang chửi um lên vì chuyện chị Hằng trên quê gọi điện xuống cho a Thắng, bảo lên mừng thọ 70 bác Liu; a Thắng vừa vào nhà bảo vậy và bảo không đi, bố cũng ko đi. t buồn… ! Mọi chuyện từ trong quá khứ đến hiện tại lại tràn về trong từng lời nói, lời mắng của mẹ t. Hôm mồng 1, mẹ cũng đã chửi …
H ơi, H còn nhớ, hôm trước t đã có bảo với H, t muốn nói chuyện thật nhiều, thật nhiều với H, vì chắc thật lâu, thật lâu t mới lại nói chuyện với H được. Nhưng thật buồn cười thay, hôm nay, t lại nhắn tin cho H rồi, mới chỉ cách đó 1 tuần chứ mấy – hình như 1 tuần cũng đã đủ cái “thật lâu” của t rồi. H đã cho t biết thế nào là cảm giác nhớ nhung 1 người con gái ! Khó tả…
Và t cũng chỉ dám kể những câu chuyện vui cho H, còn chuyện buồn, t xin để lại cho riêng mình vì 1 phần t chỉ muốn thấy H vui cười, 1 phần t sợ. Những lúc nt với H, H trả lời lại, kèm theo 1 và từ “hj”, t vui lắm; t ko biết H có cười thật hay ko nhưng t cứ coi đó là thật, t hình dung ra khuôn mặt H tươi vui với nụ cười trên môi, t thật sự cảm thấy hạnh phúc. Và điều này đã được nhân lên bội phần, khi hôm qua, H trả lời tn của t: H có nhớ, khi t hỏi h là mấy hôm trước, t có nt cho H mà ko thấy H nt lại, H đã trả lời t: “Hum nao co co hum nao t nhan dc tn ma k nt lai dau”, t cảm thấy vui lắm,vô cùng vui, t nghĩ H cũng có tc với t nên mới trả lời như vậy, nếu ko H có thể trả lời là: “t ko nhận được tn của c” – có thể t đã tưởng tượng nhưng đó là điều hạnh phúc của t. Còn tn mà t bảo gửi cho H mấy hôm trước đó, bây h vẫn còn trong hòm thư chưa có gửi đi được.hi.
Điều t sợ là nếu mọi chuyện dù lớn hay bé, vui hay buồn, mừng hay giận đều kể cho H nghe, thì đồng nghĩa t đã bày tỏ tc với H thấy nhưng nhỡ mà H ko có tc với t thì sao? H sẽ rất khó xử, vì như t đã bảo H, H luôn nc, chia sẻ thật nhiều, thật nhẹ nhàng trước những lời chia sẻ của người khác. Theo người xưa nói thì H là người đức hạnh và nhân hậu. H làm cho người khác thoải mái, vui vẻ. t ko muốn H khó xử, t sẽ cố gắng coi như ko có chuyện gì xảy ra.
Và nữa, H còn nhớ, t đã nói đến cụm từ “Vua pháp thuật”. Chắc H ko hiểu, nhưng đó chính là phương pháp t dùng để kiềm chế tc, cảm xúc của t. Ý t muốn nói, các pháp sư trong truyện “Vua pháp thuật” đều phải có cho mình ít nhất 1 linh hồn hay 1 tinh linh bảo vệ. Muốn trở thành 1 pháp sư giỏi, vừa phải rèn luyện bản thân vừa phải rèn luyện “người bạn đồng hành” để có thể phát huy tối đa sức mạnh của “người bạn” và của sự kết hợp giữa 2 người. Điều đầu tiên, đó là học cách nhập hồn “người bạn” vào 1 vật dụng thì mới có thể thi triển được các kĩ năng và sức mạnh sự kết hợp giữa 2 người. Đây cũng là điều pháp sư YoYo học được khi tiếp xúc với chủ tế Shilvan trong cuộc sát hạch tư cách thành viên tham gia đại hội “Vua pháp thuật”. t đã áp dụng phương pháp đó bằng cách làm tặng H quả cầu may mắn đó. Quả cầu đó + hộp quà + bông hoa hồng, t đã làm miệt mài ko nghỉ đúng 2 ngày, 1 đêm. t giành tất cả tc của t dành cho H làm món quà đó, chỉ tiếc 1 điều là t ko có hộp quà đủ lớn để tự gói quà cho H, t đành phải ra tiệm gói. Và quả cầu đó chứa bí mật của t về tc dành cho h. Khi H tháo dỡ tung quả cầu đó ra sẽ phát hiện ra. t muốn giữ tc của t như giữ bí mật về quả cầu may mắn với H.
T đã yêu H mất rồi !...
Một thứ tình cảm đặc biệt mà cuộc sống đã tạo ra. Thứ tình cảm này là điều thú vị nhất của cuộc sống, cũng là điều khó khăn, chông gai nhất của cuộc sống. Nếu có thể vươn lên, vượt qua tất cả thử thách đó bằng cả lý trí và con tim thì sẽ cảm nhận được sự tuyệt vời nhất. Đó chính là TÌNH YÊU !
Khai bút đầu xuân năm Nhâm Thìn
Tôi sẽ cố gắng và cố gắng hơn nữa
Chúc những người bạn của tôi cố gắng cùng tôi !
Chúc gia đình tôi luôn mạnh khỏe và gắng chịu, chờ đợi !
Tôi yêu mẹ tôi, bố tôi, bạn bè tôi, thầy cô tôi, tất cả mọi thứ của cuộc sống này !
Chính tôi !
Hôm nay là mồng 5 tết, à ko, phải là mòng 6 tết rồi, t muốn kể chuyện vui tiếp cho H nghe, t còn nhiều chuyện lắm, còn chuyện đi chơi nhà cô Hà gặp cô Dụ, cô Vụ, cô Mai,…rồi chơi nhà cô Thảo,…nhưng ko được rồi. Mẹ t đang chửi um lên vì chuyện chị Hằng trên quê gọi điện xuống cho a Thắng, bảo lên mừng thọ 70 bác Liu; a Thắng vừa vào nhà bảo vậy và bảo không đi, bố cũng ko đi. t buồn… ! Mọi chuyện từ trong quá khứ đến hiện tại lại tràn về trong từng lời nói, lời mắng của mẹ t. Hôm mồng 1, mẹ cũng đã chửi …
H ơi, H còn nhớ, hôm trước t đã có bảo với H, t muốn nói chuyện thật nhiều, thật nhiều với H, vì chắc thật lâu, thật lâu t mới lại nói chuyện với H được. Nhưng thật buồn cười thay, hôm nay, t lại nhắn tin cho H rồi, mới chỉ cách đó 1 tuần chứ mấy – hình như 1 tuần cũng đã đủ cái “thật lâu” của t rồi. H đã cho t biết thế nào là cảm giác nhớ nhung 1 người con gái ! Khó tả…
Và t cũng chỉ dám kể những câu chuyện vui cho H, còn chuyện buồn, t xin để lại cho riêng mình vì 1 phần t chỉ muốn thấy H vui cười, 1 phần t sợ. Những lúc nt với H, H trả lời lại, kèm theo 1 và từ “hj”, t vui lắm; t ko biết H có cười thật hay ko nhưng t cứ coi đó là thật, t hình dung ra khuôn mặt H tươi vui với nụ cười trên môi, t thật sự cảm thấy hạnh phúc. Và điều này đã được nhân lên bội phần, khi hôm qua, H trả lời tn của t: H có nhớ, khi t hỏi h là mấy hôm trước, t có nt cho H mà ko thấy H nt lại, H đã trả lời t: “Hum nao co co hum nao t nhan dc tn ma k nt lai dau”, t cảm thấy vui lắm,vô cùng vui, t nghĩ H cũng có tc với t nên mới trả lời như vậy, nếu ko H có thể trả lời là: “t ko nhận được tn của c” – có thể t đã tưởng tượng nhưng đó là điều hạnh phúc của t. Còn tn mà t bảo gửi cho H mấy hôm trước đó, bây h vẫn còn trong hòm thư chưa có gửi đi được.hi.
Điều t sợ là nếu mọi chuyện dù lớn hay bé, vui hay buồn, mừng hay giận đều kể cho H nghe, thì đồng nghĩa t đã bày tỏ tc với H thấy nhưng nhỡ mà H ko có tc với t thì sao? H sẽ rất khó xử, vì như t đã bảo H, H luôn nc, chia sẻ thật nhiều, thật nhẹ nhàng trước những lời chia sẻ của người khác. Theo người xưa nói thì H là người đức hạnh và nhân hậu. H làm cho người khác thoải mái, vui vẻ. t ko muốn H khó xử, t sẽ cố gắng coi như ko có chuyện gì xảy ra.
Và nữa, H còn nhớ, t đã nói đến cụm từ “Vua pháp thuật”. Chắc H ko hiểu, nhưng đó chính là phương pháp t dùng để kiềm chế tc, cảm xúc của t. Ý t muốn nói, các pháp sư trong truyện “Vua pháp thuật” đều phải có cho mình ít nhất 1 linh hồn hay 1 tinh linh bảo vệ. Muốn trở thành 1 pháp sư giỏi, vừa phải rèn luyện bản thân vừa phải rèn luyện “người bạn đồng hành” để có thể phát huy tối đa sức mạnh của “người bạn” và của sự kết hợp giữa 2 người. Điều đầu tiên, đó là học cách nhập hồn “người bạn” vào 1 vật dụng thì mới có thể thi triển được các kĩ năng và sức mạnh sự kết hợp giữa 2 người. Đây cũng là điều pháp sư YoYo học được khi tiếp xúc với chủ tế Shilvan trong cuộc sát hạch tư cách thành viên tham gia đại hội “Vua pháp thuật”. t đã áp dụng phương pháp đó bằng cách làm tặng H quả cầu may mắn đó. Quả cầu đó + hộp quà + bông hoa hồng, t đã làm miệt mài ko nghỉ đúng 2 ngày, 1 đêm. t giành tất cả tc của t dành cho H làm món quà đó, chỉ tiếc 1 điều là t ko có hộp quà đủ lớn để tự gói quà cho H, t đành phải ra tiệm gói. Và quả cầu đó chứa bí mật của t về tc dành cho h. Khi H tháo dỡ tung quả cầu đó ra sẽ phát hiện ra. t muốn giữ tc của t như giữ bí mật về quả cầu may mắn với H.
T đã yêu H mất rồi !...