- Tham gia
- 6/3/2011
- Bài viết
- 219
"k. t hay wen to di. to tin se co ng hop voi t hon to, lam cho t hp...."
Em có 1 thằng bạn rất thân, bọn e chơi với nhau từ hồi cấp 1. Lên cấp 2, cùng đc ngồi vào lớp chọn, bọn e càng thân nhau hơn. Thế rồi thằng bạn e tỏ tình với 1 đứa con gái trong lớp. E nghĩ: hâm, trẻ con yêu đương j, lo mà học đi... Vậy mà "anh hùng k vượt ải mỹ nhân", e cũng "rung rinh" với những xúc cảm tuổi mới lớn, với chính ng con gái đó. Nhưng biết sao đc. Thằng bạn, rất thân của mình đã đi trước mình 1 bước rồi.
. K sao, e quyết gạt truyện tình cảm sang 1 bên, chú tâm vào học hành. 4 năm cấp 2, e lần lượt dành đc những danh hiệu cấp huyện, tỉnh các môn tự nhiên và cả tin học nữa... Cả huyện đã phải biết tên e, cả phòng GD phải coi trọng e. Sau khi đã đạt đc những thành công nhất định, ty của e dành cho H-ng con gái đó đã có cơ hội lớn dần lên sau khi bị e vùi dập dưới đáy tâm hồn. Trở lại câu truyện của thằng bạn e. K hiểu vì lí do gì, cái nó khó khăn lắm nó mới có đc sau 3 năm-ty của H, nó đã giũ bỏ 1 cách phũ phàng. H đã shock nặng, suy sụp tinh thần, khóc rất nhiều,... Điều đó là quá độc ác với 1 cô gái mới lớn, mới biết yêu,... Sau đó, nhờ sự động viên rất lớn từ bạn bè, H đã vượt qua đc và lại sông bình thường. Nhưng k hiểu sao, e có 1 cảm giác khác lạ khi nhìn vào mắt cô ấy. Ánh mắt lạnh băng, vô cảm... Nhiều lúc cô ấy ngồi thờ ra trong lớp khiến tim e thắt lại. Chỉ tại e lúc đó k quyết đớn hơn, côgawnsgw dành lấy ng con gái mình yêu thì giờ đây cô ấy đã k phải khổ như vậy, chỉ tại cái tính "đứng núi này trông núi nọ" của thằng bạn chí cốt của e đã hại cô ấy... Nhiều lần e đã nói truyện với nó nhưng thái độ dửng dưng vô trách nhiệm của nó khiến e chỉ muốn cho nó 1 cái đấm vào bộ mặt đẹp mã của nó... Vì thế, e quyết làm lại từ đầu với H, quyết dùng ty chân thành của mình để bù đắp lại những tổn thương mà cô ấy phải chịu. Thời gian hè năm lớp 9 là thời gian quyết định của bọn e. E đã cố gắng tiếp cận, quan tâm, chăm sóc, kèm cặp H,... Hàng tối nhắn tin, gọi điện... để ủng hộ, cổ vũ tinh thần cô ấy... nói chung là làm mọi chuyện với 1 tình cảm chân thành nhất. Nhưng cô ấy coi e vẫn chỉ như 1 ng bạn
.
Thậm chí cô ấy còn có 1 hành động xúc phạm đến e. E đã giận, suốt 3 ngày k 1 tin nhắn hay 1 cuộc gọi. Cố ấy cũng vậy. Điều đó làm e đau khổ và hối hận vì đã yêu H, muốn chấm dứt tại đây. Mỗi buổi lên lớp e k ra hỏi han và quan tâm như mọi khi nữa(nghĩ lại bh mới thấy mình trẻ con vì giận cô ấy quá vô lý, chỉ tại lòng tự trọng quá lớn với bản thận...). Thái độ lạnh nhạt của e khiến cô ấy lo lắng và buồn tủi, 1 chút xúc cảm biểu lộ trên khuôn mặt cô ấy. Buổi tối hôm đó, cô ấy đã nhắn tin hỏi han và xin lỗi e. Trong cơn tức giận dồn nén cùng ty suốt 3 ngày, e đã nói 1 tràng lang đại hải. Có vẻ cô ấy tưởng mọi truyện đơn giản nên ngoài câu xin lỗi cô ấy chỉ hỏi tại sao 1 chuyện cỏn con như thế mà lại giận dai như vậy. K kìm nén đc cảm xúc, e đã nói lời yêu và kể lại toàn bộ câu truyện trước đây cho cô ấy nghe. Buổi sáng ngày hôm sau, cô ấy đến lớp với bộ mặt mệt mỏi, buồn sầu làm e rất lo và hối hận. Về nhà, điện thoại của e reo liên tục với những lời xin lỗi của H cùng đám bạn thân của cô ấy. Biết mình đã làm cô ấy phải buồn, e đã nói lời xin lỗi cùng 1 câu chân thành từ tận đáy lòng: "vao lop trong buon buon thuong qua, xin loi h". Cô ấy vui vẻ: "Cam on t vi gian to ma van lo cho to...". Buổi tối hôm đó e ôn lại truyện hôm qua với cô ấy, và cô ấy đã tâm sự với e. cô ấy nói cô ấy sợ yêu, cô ấy nói e đừng yêu cô ấy vì cô ấy phải vào nam sau khi thi xong. Đáp lại, e khẳng định ty của mình và muốn bù đắp, hàn gắn những vết thương mà bạn e đã gây ra cho cô ấy. thời gian lặng lẽ trôi...
Cuối cùng thì kì thi cũng đã đến. E vượt qua khá dễ dàng nhưng H thì k. Cô ấy làm môn hóa k đúng với khả năng của mình. H buồn lắm, kể với e những viễn cảnh đen tối nếu cô ấy k đỗ cấp 3. Lại 1 lần nữa e lăn vào động viên tinh thần cô ấy-1 chặng đường gian lao. Hàng ngày e nhắn tin cố gắng làm cô ấy quên đi nỗi buồn, nhắn tin chọc cười cô ấy. 3 ngày sau đó là 1 chuỗi ngày khổ cực của H. Ngày thứ 4 cô ấy nói với e nếu đỗ cấp 3 thì sẽ k phải vào nam nữa. E nửa mừng nửa lo. ngày thứ 5,6,7,8, cô ấy dần vượt qua đc nỗi buồn và lại đáng yêu như trước, làm e say đắm. Nhưng đặc biệt cứ mỗi lần e nhắc đến truyện đó là cô ấy lại gạt đi, nói cô ấy khó xử, nói buồn ngủ và muốn đi ngủ...kK từ bỏ, e vần chân thành 1 tình yêu dành cho cô ấy. Buổi tối ngày thứ 9, k còn chịu đc nữa, e đã bày tỏ mọi cảm xúc của mình và hỏi cô ấy: "H...co...1 chut...1 ti' ti...nao goi la...tnh cam vuot qua tinh ban voi t k? hay tra loi that long minh h nhe..." thì cô ấy nhắn lại: "uk cung co doi chut vi to luon nhan dc su wan tam chu dao tu t...nhung ma..." Mọi ng bảo cô ấy nhắn như thế thì có phải là giết e k. E phát điên vì vui mừng. Cả đêm hôm đó e mất ngủ vì vui. Sáng ngày hôm sau cô ấy vẫn lấp lửng: "doi bao diem da, to chua chac chan dc dieu j...". E chắc mẻm cô ấy mà đỗ cấp 3 là mình có ng để đèo đi học rồi. E vui lắm, vui k tả hết. Thế rồi, 8h50 sáng, máy đt của cô ấy tắt. E nhớ cô ấy, khoảng 30'-1h lại nhắn 1 tin với nội dung tương tự. E mong mỏi chờ đợi tin nhắn reply của cô ấy. Mỗi lần cầm cái điện thoại, bật màn hình lên mà k có tin nhắn của cô ấy e buồn chán biết nhường nào. Đến nỗi 12h3' có 1 tin nhắn đến, lòng e vui vẻ háo hức xem công chúa đáng yêu của mình nói những điều vàng ngọc j, ấn nút "đọc" mới té ngửa là tin nhắn của +197. Hjx hjx e tức điên lên, xém chút là cái điện thoại bay viu vào tường. 19h7' H bật máy và reply em: "2 dua chau to len choi muon dt nen to khoa sim ^^". E nhắn lại: "hjx ac the bat ng ta doi ca ngay nho phat dien len ne" thì cô ấy nói: "t dung nhu vay nua to kho xu to jan to k nt voi t nua dau". Nội dung tin nhắn này e đã thuộc nhưng hình như thiếu mất "hjhj" đằng sau. E cũng k wan tâm lắm vì trước mặt e đang tràn ngập niềm vui và hạnh phúc ^^. Nào ai ngờ buổi tối ngày hôm đó, hôm qua 10/7 thật sự là ác mộng đối với e. Lại 1 lần nữa e bày tỏ ty của mình với cô ấy thì cô ấy nhắn lại: "to nghi hwa t hieu nham y to roi. to thay cam dong vi nhung j t da lam cho to thoi...k co j khac..." . Mọi thứ trước mắt e tối sầm lại, tất cả như sụp đổ. E reply 2 tin liền: "vay h hieu nham y' t rui. doi voi t tc vuot wa tinh ban chi co ty thoi. h tra loi lai jum t dc k?..." và "k co j la kho xu dau, chi co hoac k thoi h a...". Thật kinh ngạc, cô áy nói: "k. t hay wen to di. to tin se co ng hop voi t hon to, lam cho t hp....". K tin vào mắt mình, e hỏi lại: "1 chut ty thoi cung k co sao...t k tin dau ^^"-vẫn cố lừa dối mình
. Lần này cô ấy nói rõ: "uk. thoi mai to phai di cay som. bh to ngu nhe. voi lai dt to het pin rui k can nhan lai dau". E đã khóc. Lần đầu tiên e khóc tức tưởi như thế. Cảm giác đau nhói ở ngực, khó thở. E khóc nấc lên. Nhắn cho cô ấy: "k, t k tin dau, k bh tin..."; "chac h can tg de suy nghi cho cau tra loi cua minh dung k. dung voi tra loi t ngay, dung ra loi t nhu the...h dang giet t h biet k..."; " H THAT TAN NHAN VA ICH KI...T K BH TIN...K BH...T YEU H...MAI MAI"... E đau khổ, nhiều lúc đã nghĩ đến 1 quyết định dại dột nhưng lại bỏ đi vì trách nhiệm với bố mẹ vẫn còn. 1h đêm, đống tin nhắn của e vẫn chưa pending. E quyết tắt máy, để cô ấy thời gian...
Nhưng e thấy tuyệt vọng quá mọi ng à. Cô ấy gieo vào tim e 1 niềm tin yêu. Để 1 ngày nó lớn, nó cắm sâu rễ vào tim e, rồi cô ấy nhổ nó lên, dứt khoát bằng 5 tin nhắn. Đau...xót vô cùng.Lần đầu yêu mà đón nhận cái cảm giác này, sau suốt 3 năm chờ đợi. Đến bh e đã hiểu H đau khổ như thế nào. K khéo e lại giống cô ấy mất thôi a chị ơi. Cảm giác đau khi yêu thật kinh khủng!!!

Em có 1 thằng bạn rất thân, bọn e chơi với nhau từ hồi cấp 1. Lên cấp 2, cùng đc ngồi vào lớp chọn, bọn e càng thân nhau hơn. Thế rồi thằng bạn e tỏ tình với 1 đứa con gái trong lớp. E nghĩ: hâm, trẻ con yêu đương j, lo mà học đi... Vậy mà "anh hùng k vượt ải mỹ nhân", e cũng "rung rinh" với những xúc cảm tuổi mới lớn, với chính ng con gái đó. Nhưng biết sao đc. Thằng bạn, rất thân của mình đã đi trước mình 1 bước rồi.


Thậm chí cô ấy còn có 1 hành động xúc phạm đến e. E đã giận, suốt 3 ngày k 1 tin nhắn hay 1 cuộc gọi. Cố ấy cũng vậy. Điều đó làm e đau khổ và hối hận vì đã yêu H, muốn chấm dứt tại đây. Mỗi buổi lên lớp e k ra hỏi han và quan tâm như mọi khi nữa(nghĩ lại bh mới thấy mình trẻ con vì giận cô ấy quá vô lý, chỉ tại lòng tự trọng quá lớn với bản thận...). Thái độ lạnh nhạt của e khiến cô ấy lo lắng và buồn tủi, 1 chút xúc cảm biểu lộ trên khuôn mặt cô ấy. Buổi tối hôm đó, cô ấy đã nhắn tin hỏi han và xin lỗi e. Trong cơn tức giận dồn nén cùng ty suốt 3 ngày, e đã nói 1 tràng lang đại hải. Có vẻ cô ấy tưởng mọi truyện đơn giản nên ngoài câu xin lỗi cô ấy chỉ hỏi tại sao 1 chuyện cỏn con như thế mà lại giận dai như vậy. K kìm nén đc cảm xúc, e đã nói lời yêu và kể lại toàn bộ câu truyện trước đây cho cô ấy nghe. Buổi sáng ngày hôm sau, cô ấy đến lớp với bộ mặt mệt mỏi, buồn sầu làm e rất lo và hối hận. Về nhà, điện thoại của e reo liên tục với những lời xin lỗi của H cùng đám bạn thân của cô ấy. Biết mình đã làm cô ấy phải buồn, e đã nói lời xin lỗi cùng 1 câu chân thành từ tận đáy lòng: "vao lop trong buon buon thuong qua, xin loi h". Cô ấy vui vẻ: "Cam on t vi gian to ma van lo cho to...". Buổi tối hôm đó e ôn lại truyện hôm qua với cô ấy, và cô ấy đã tâm sự với e. cô ấy nói cô ấy sợ yêu, cô ấy nói e đừng yêu cô ấy vì cô ấy phải vào nam sau khi thi xong. Đáp lại, e khẳng định ty của mình và muốn bù đắp, hàn gắn những vết thương mà bạn e đã gây ra cho cô ấy. thời gian lặng lẽ trôi...
Cuối cùng thì kì thi cũng đã đến. E vượt qua khá dễ dàng nhưng H thì k. Cô ấy làm môn hóa k đúng với khả năng của mình. H buồn lắm, kể với e những viễn cảnh đen tối nếu cô ấy k đỗ cấp 3. Lại 1 lần nữa e lăn vào động viên tinh thần cô ấy-1 chặng đường gian lao. Hàng ngày e nhắn tin cố gắng làm cô ấy quên đi nỗi buồn, nhắn tin chọc cười cô ấy. 3 ngày sau đó là 1 chuỗi ngày khổ cực của H. Ngày thứ 4 cô ấy nói với e nếu đỗ cấp 3 thì sẽ k phải vào nam nữa. E nửa mừng nửa lo. ngày thứ 5,6,7,8, cô ấy dần vượt qua đc nỗi buồn và lại đáng yêu như trước, làm e say đắm. Nhưng đặc biệt cứ mỗi lần e nhắc đến truyện đó là cô ấy lại gạt đi, nói cô ấy khó xử, nói buồn ngủ và muốn đi ngủ...kK từ bỏ, e vần chân thành 1 tình yêu dành cho cô ấy. Buổi tối ngày thứ 9, k còn chịu đc nữa, e đã bày tỏ mọi cảm xúc của mình và hỏi cô ấy: "H...co...1 chut...1 ti' ti...nao goi la...tnh cam vuot qua tinh ban voi t k? hay tra loi that long minh h nhe..." thì cô ấy nhắn lại: "uk cung co doi chut vi to luon nhan dc su wan tam chu dao tu t...nhung ma..." Mọi ng bảo cô ấy nhắn như thế thì có phải là giết e k. E phát điên vì vui mừng. Cả đêm hôm đó e mất ngủ vì vui. Sáng ngày hôm sau cô ấy vẫn lấp lửng: "doi bao diem da, to chua chac chan dc dieu j...". E chắc mẻm cô ấy mà đỗ cấp 3 là mình có ng để đèo đi học rồi. E vui lắm, vui k tả hết. Thế rồi, 8h50 sáng, máy đt của cô ấy tắt. E nhớ cô ấy, khoảng 30'-1h lại nhắn 1 tin với nội dung tương tự. E mong mỏi chờ đợi tin nhắn reply của cô ấy. Mỗi lần cầm cái điện thoại, bật màn hình lên mà k có tin nhắn của cô ấy e buồn chán biết nhường nào. Đến nỗi 12h3' có 1 tin nhắn đến, lòng e vui vẻ háo hức xem công chúa đáng yêu của mình nói những điều vàng ngọc j, ấn nút "đọc" mới té ngửa là tin nhắn của +197. Hjx hjx e tức điên lên, xém chút là cái điện thoại bay viu vào tường. 19h7' H bật máy và reply em: "2 dua chau to len choi muon dt nen to khoa sim ^^". E nhắn lại: "hjx ac the bat ng ta doi ca ngay nho phat dien len ne" thì cô ấy nói: "t dung nhu vay nua to kho xu to jan to k nt voi t nua dau". Nội dung tin nhắn này e đã thuộc nhưng hình như thiếu mất "hjhj" đằng sau. E cũng k wan tâm lắm vì trước mặt e đang tràn ngập niềm vui và hạnh phúc ^^. Nào ai ngờ buổi tối ngày hôm đó, hôm qua 10/7 thật sự là ác mộng đối với e. Lại 1 lần nữa e bày tỏ ty của mình với cô ấy thì cô ấy nhắn lại: "to nghi hwa t hieu nham y to roi. to thay cam dong vi nhung j t da lam cho to thoi...k co j khac..." . Mọi thứ trước mắt e tối sầm lại, tất cả như sụp đổ. E reply 2 tin liền: "vay h hieu nham y' t rui. doi voi t tc vuot wa tinh ban chi co ty thoi. h tra loi lai jum t dc k?..." và "k co j la kho xu dau, chi co hoac k thoi h a...". Thật kinh ngạc, cô áy nói: "k. t hay wen to di. to tin se co ng hop voi t hon to, lam cho t hp....". K tin vào mắt mình, e hỏi lại: "1 chut ty thoi cung k co sao...t k tin dau ^^"-vẫn cố lừa dối mình

Nhưng e thấy tuyệt vọng quá mọi ng à. Cô ấy gieo vào tim e 1 niềm tin yêu. Để 1 ngày nó lớn, nó cắm sâu rễ vào tim e, rồi cô ấy nhổ nó lên, dứt khoát bằng 5 tin nhắn. Đau...xót vô cùng.Lần đầu yêu mà đón nhận cái cảm giác này, sau suốt 3 năm chờ đợi. Đến bh e đã hiểu H đau khổ như thế nào. K khéo e lại giống cô ấy mất thôi a chị ơi. Cảm giác đau khi yêu thật kinh khủng!!!

