@gracefulkitten: I didn't mean that n so did the author, i guess. All the fables i posted haven't any material lesson; just a consistent point that i wanna press: Lu Xun wasn't the only person giving birth 2 AQ. Of course, if u were the best, u should stop trying and rest (but in this case, it means R.I.P); otherwise u should continue trying n trying. The gratification is good character on the whole. However, it's good in case of self consolation only.
The country mouse n the city mouse
One day a city mouse went 2 visit his friend in the country. The country mouse was very glad 2 see his good friend. He gave his guest the best dinner that he could find. The country mouse was afraid that there was not enough food for 2, so he just ate a little piece of corn. His friend had some green peas, a piece of new cheese, n a ripe, red apple. After the city mouse ate all the dinner, he said, "How can u live in the country, my friend? U can see nothing but forest, rivers, fields, n moutains. U must be very tired of hearing nothing but bird songs." "Come wid me 2 the city. There u can live in a beautiful house n have good things for dinner everyday. When u have lived in the city 4 a week, u will forget all about living in the country." So the 2 mice went 2 the city. They reached the home of the city mouse at night. "U must be hungry. We walked 4 a long time," said the city mouse 2 his friend. "We will have some dinner immediately." So they went 2 the dining room, n the city mouse found some cake n fruit. "Help urself," he said. "There is enough 4 both of us" "This is very good dinner" said the country mouse. "U r very rich, my friend!" Just then the door opened, n a dog came in. The mice jumped off the table n ran into a hole in the floor. The poor little country mouse was so frightened! "Don't be afraid," said his friend. " The dog can't come in here." Then the mice went 2 the kitchen. They found an apple pice on the shelf, n were enjoying a piece of it. At the moment, they saw 2 bright eyes watching them. "The cat! The cat! cried the city mouse, n the mice quickly ran through a hole in the wall. When the country mouse could speak, he said. "Goodbye, my friend. U can live in the city wid the dogs n cats. I like my home in the country." "In the country the birds sing 2 me while i eat my simple corn n apples. In the city the cats watch u eating ur fancy cake n pie. I like my corn in safety better than ur cake in fear."
Chuột nông thôn và chuột thành phố
Ngày nọ, con chuột thành phố về miền quê thăm bạn nó. Con chuột nông thôn rất vui mừng nhìn thấy bạn tốt của mình. Nó kiếm và đãi bạn một bữa thịnh soạn. Con chuột nông thôn sợ rằng không có đủ thức ăn cho cả hai, vì vậy nó chỉ ăn chút ngũ cốc. Trong khi, con chuột thành phố có cả nắm đậu xanh, 1 miếng phô mai và trái táo chín đỏ. Sau khi con chuột thành phố ăn hết ngần ấy thức ăn, nó bảo bạn "Sao cậu có thể sống ở miền quê thế này chớ? Cậu chẳng nhìn thấy gì ngoài rừng cây, sông suối, những cánh đồng và ngọn núi. Cậu ắt phải chán ngấy khi chẳng nghe thấy gì ngoài tiếng chim" "Lên thành phố với tớ đi. Cậu có thể sống trong ngôi nhà xinh đẹp, mỗi ngày đều có những thứ ngon lành cho bữa tối. Chỉ cần sống ở thành phố một tuần thôi, cậu sẽ quên cuộc sống ở cái miền quê này ngay." Vậy là hai con chuột cùng nhau lên thành phố. Chúng về nhà con chuột thành thị khi trời đã tối. "Cậu chắc đói rồi. Chúng ta đã đi một chặng đường dài thế kia mà," con chuột thành phố bảo bạn. "Chúng mình sẽ có bữa tối ngay thôi" Vậy là chúng nó tới nhà ăn, con chuột thành phố tìm được rất nhiều trái cây và bánh. "Tự nhiên nhé!" Nó bảo. "Có đủ cho cả 2 đứa mình đấy!" "Một bữa tối ngon lành!" con chuột thành phố hoan hỉ "Cậu giàu thật đấy!" Nhưng sau đó 1 con chó bước vào. Hai con chuột nhảy phốc xuống bàn và biến vào cái lỗ dưới sàn. Con chuột nông thôn nhỏ bé tội nghiệp vô cùng sợ hãi! "Cậu đừng sợ!" - con chuột thành phố trấn an bạn. "Con chó ấy ko chui vào đây được đâu!" Sau đó, 2 con chuột lại vào nhà bếp. Chúng tìm được mẩu bánh táo trên kệ và chén ngon lành. Cùng lúc đó, chúng nhìn thấy đôi mắt sáng quách đang xem chừng chúng. "Mèo! Mèo!" - con chuột thành phố rống lên, và lũ chuột lại chạy thục mạng vào cái lỗ ngay hốc tường. Khi đã trấn tỉnh lại, con chuột nông thôn khẽ khàng "Thôi, chào cậu! Cậu cứ sống ở thành phố với chó với mèo đi. Tớ thích ở thôn quê nhà tớ" " Ở quê, lũ chim ca hát trong khi tớ ăn táo, ăn bắp. Ở thành phố, lũ mèo canh chừng cậu ăn cái bánh ngon lành. Tớ thích ăn bắp trong an lành hơn là ăn bánh trong sợ hãi."