Đọc 2 đoạn thơ .... Thấy nao nao lòng. Đôi khi thơ không cần trâu chuốt mĩ miều. Có những câu thơ mộc mạc. Hết lòng hết dạ như thế đọc mà lại thấy thấm. Nhớ ngày xưa ghê luôn á. Hoài niệm cứ khiến mình buồn... Mà sao cứ thích hoài niệm.
Chút buồn gửi gió theo mây
Biết bao tháng ngày mình bỏ đi đâu.
Nay thơ viết nỗi âu sầu.
Trường xưa lớp cũ bấy lâu đã sờn.
Đã sờn bàn cũ ghế xưa
Dư hương gỗ mới theo mưa phai nhòa
Bảng xanh phấn trắng hôm qua
Theo tà áo trắng thướt tha ảo mờ
Dường như lắng giữa khói mơ
Bao hồi ức ấy bây giờ còn đâu?
Còn đâu lớp cũ trường xưa
Những ngày tháng ấy theo mưa nhạt nhòa
Bạn bè vui tiếu say ca
Coi nhau thân thiết như là anh em.
Thời gian theo gió trôi xa
Hỏi xem ký ức hôm qua có còn?
Có còn chăng ánh nắng hạ gay gắt
Còn dáng ai cùng tà áo trắng tinh?
Phượng hồng theo gió đưa mình
Mưa xanh phảng phất bóng hình thướt tha
Tình ai nào có mặn mà
Để ai cứ mãi từ xa ngóng chờ...
Ngóng chờ hình bóng phương xa
Cánh phượng rơi người bước qua thảm đỏ
Người quen thân lòng không tỏ
Bước qua nhau ta buông bỏ ngày xưa.
Người bước đi, lòng ở lại
Ta ngắm nhìn người xa lạ thân quen.
Ngóng chờ hình bóng phương xa
Cánh phượng rơi người bước qua thảm đỏ
Người quen thân lòng không tỏ
Bước qua nhau ta buông bỏ ngày xưa.
Người bước đi, lòng ở lại
Ta ngắm nhìn người xa lạ thân quen.