Nhật kí ngày mưa

Nước mắt pha lê

Mưa ^^
Thành viên thân thiết
Tham gia
13/5/2015
Bài viết
2.356
Trải qua bao lâu rồi, tôi không nhớ rõ nữa. Ngày mà tôi thất thểu bước đi từng bước nặng nề trên con đường tối om ấy. Tôi lặng im nhìn bầu trời đêm khuya, nó vắng tanh, không bóng người giống nhu tâm hồn tôi, vắng vẻ, cô đơn, không ai bên cạnh. Nỗi đau đó theo tôi đến một ngày-chợt cơn mưa bất chợt thổi qua. Nó đã thổi đi tất cả những nỗi đau, nhưng nó cũng không lấy đi sạch những kí ức đau thương ấy mà nó vẫn ngự trị sâu thẳm nơi đáy tim. Sự tổn thương đó tôi nghĩ mình sẽ chẳng thể vượt qua được. Nhưng vào lúc tưởng như không thể ấy thì như có một thứ ánh sáng chiếu rọi vào, làm tôi thức tỉnh. Tôi không thể đau buồn như thế mãi, xug quanh tôi còn nhiều người đáng để tôi quan tâm và yêu thương lắm. Nhưng làm sao tôi có thể quên đi nỗi buồn đó trong ngần ấy năm tôi tin tưởng và trân qúy nó chứ?
Nhưng chính những ngày này, tôi thấy mình dần trưởng thành hơn và nỗi đau ấy cũng dần phai nhạt hơn.....
 
Hôm nay trời trong veo như những giọt sương tinh anh, như những ánh nắng vàng nhạt chiếu khắp sân trường. Năm cuối cấp tôi thấy mình như lớn lắm rồi, lớn lên trong từng suy nghĩ, lời nói và cái nhìn. Và nhận ra mọi thứ đều đang xoay quanh tôi dù cho tôi có chấp nhận hay không, dù cho tôi đau khổ hay hạnh phúc, khóc hay mỉm cười đón nhận .... sống là ấp ủ và làm những việc mình muốn để đem ấp ủ ấy thành hịên thực
 
Chỉ vậy thôi sao. Hihi. Cũng phải thật, giữ thật chặc, ôm thật chặc nhưng liệu có bị xô ngã không? Tình yêu có giống như ta nắm cát trên tay không? Càng giữ chặc, càng muốn nó bên cạnh thì nó sẽ từ từ rời xa ta?
 
Có phải đó là kết thúc không? Kết thúc bởi bàn tay em hay chính anh?
Em cứ ngỡ anh bận, bận lắm nên không có thời gian cho em. Và em luôn tin vào điều ấy, điều đó làm em hp hơn. Nhưng chính lúc này đây, em biết dc, anh bận ntn? Bận đến mức không thể nt hỏi han em, bận đến mức ..... không thể tl lấy một tin nhắn của em. Ấy thế mà lại có nhiều thời gian để wtâm một ngkhác không phải em....
 
mưa, đêm ........................................
 
Đã bao lâu rồi nhỉ, em không nhớ nữa , chắc cũng lâu rồi. Chưa bao giờ có ý nghĩ ganh tỵy với ai, nhưng sao hôm nay tôi lại ganh tỵ với hp của người khác.... tôi ao ước dc hp như họ. Nhưng lại không dám dựa dẫm vào ai, cũng j sẵn sàng chia đôi một trái tim, không dám thử thách với cuộc sống. Mọi nỗi đau họ trải qua tôi nào thấy, chỉ thấy dc cái hp trong nhưng nỗi đau của họ chứ.
 
Bước qua khỏi đoạn đường này, em chính thức trở thành người lớn. Trở thành một người trưởng thành và có thể trải nghiệm những gì em muốn. Sống một cuộc sống mà em khao khát, nhưng trên đoạn đường đó, chỉ có mỗi riêng em thôi , sẽ chẳng có ai nữa.
Anh biết em kiên cường, mạnh mẽ lắm. Nhưng trong bóng tối, màn đêm mù tịt ấy không giấu nỗi bờ vai run run với những giọt nước mắt rơi trên má đến thỗn thức ấy, anh vẫn nhìn ra được. Anh sợ em yếu đuối trước mặt người khác vì điều đó có nghĩa là em cho người khác cơ hội được bên em, được bảo vệ em. Nhưng anh lại càng không mong muốn em gồng mình mạnh mẽ để ôm lấy tất cả những sự tổn thương về mình.
Em đã nói với anh là mọi người nói em ích kỉ, em cao ngạo. Đúng vậy đó. Em ích kỉ nhưng với những người không liên can đến cuộc sống của em. Em cao ngạo bởi em k cần ai. Nhưng người như anh, nhìn thấy sự thánh thiện của em nên anh không buông bỏ em được, biết rằng ranh giới thật nhỏ nhưng anh không vượt qua nỗi. Em đừng nên tự ti nữa, mặc dù chẳng ai nhìn thấy, nhưng làm sao anh không biết khi anh nhìn thấy em đứng nơi gốc khuất đó với nụ cười tươi rối nhìn anh và nói không sao. Em giấu ai chứ? Hãy tự tin lên em. Chẳng phải em đã nói là bất cứ ai cũng đáng được yêu thương và trân trọng nếu họ biết yêu thương và trân trọng hạnh phúc mình có.
 
Đúng là quên mot thứ cái gọi là ty thực sự khó,giá như mọi thứ như ban đầu thì không phải suy nghĩ,cố gắng nhưng ko sao quên,lời nói đó,......thời gian sẽ dần quên thôi mà,
..bên bạn còn có gia đìh- nơi có hp ấm áp...mạnh mẽ lên nha....nuớc mắt dù rơi đau thể het buồn..hãy quên nó và yeu chính mình
 
@thuydang0130 mình biết rồi. Dẫu nước mắt có rơi bao nhiêu, dẫu nỗi đau đó âm ỷ kéo dài bao lâu thì sẽ phai mờ thôi. Mình cũng biết. Mình là một người rất hạnh phúc rồi, vì bên cạnh mình, có gd, con nhỏ bạn thân, ng anh trai và cả những ng lạ sẽ quen nữa. Cảm ơn bạn nha
 
Hi.uhm.vậy tâm trạng bạn đỡ hơn rồi đúng ko,hãy yêu thuơng ba mẹ nhưbạn yeu chính bản thân nhé,hãy cuời len bn nha.mọi chuyện rồi sẽ qua thôi,..
 
×
Quay lại
Top