- Tham gia
- 16/9/2011
- Bài viết
- 219
Một tình yêu đẹp như phim hàn quốc!
Một lời nguyền xuất phát từ sự ích kỉ và gen tuông!
Một sự chia lìa, một kết thúc hay chỉ là sự bắt đầu....
Tựa đề: Hóa giải lời nguyền!
Tác giả: macarong_93
Thể loại: tình củm
không giới hạn độc giả nghen!
Tập 1: cuộc đụng độ đầu tiên
- A a a...a
Nó vươn người hít lấy hít để cái không khí lạ lẫm mơi nó vừa đặt chân đến. Trước mặt nó là một ngôi nhà màu hồng nhạt, nơi mà nó sẽ tá túc trong suốt kì học mới. Khệ nệ ôm đống đồ tiến tới trước cửa, đang định nhấn chuông thì nó chợt nhớ ra... mình là chủ nhà. Mở cửa bước vào, nó ngạc nhiên khi bên trong đồ đạc rất ư gọn gàng, phải nói là sạch bong kin kít như vừa lau nhà bằng sunlight, không gian phảng phất mùi nước hoa sang trọng, bàn trên phòng khách còn đặt sẵn một lãng hoa nhỏ xinh xắn.
- Thật tuyệt vời!!!- nó thích thú hét lên.
Cũng không ngờ bố mẹ lại chọn được cho nó nơi ở tốt vậy. Cứ tưởng 2 ông bả rủ rê nhau đi chơi bỏ quên đứa con gái bé bỏng, ngây thơ( là nó) ở xó xỉnh nào đó, chứ nếu biết là được tới đây chắc 2 ông bà không muốn đi chơi nó cũng đẩy cho đi rùi
Nó thả mình xuống ghế sopha tận hưởng sự tự do tuyệt đối. Cái cảm giác lâng lâng, mùi không khí dễ chịu khiến 2 mắt nó mờ mờ. Nó ngủ thiếp đi luk nào không hay biết.
" - Mỹ phương bạn sao vậy?
- Không có j, Sáng nay đến lớp vội không ăn sáng nên giờ đói quá!
- Vậy à? đợi tớ nhé!
Thằng nhỏ chạy vụt đi, 1 lát sau quay lại giấu sau lưng cái gì đó:
-Này bạn ăn đi!
Thằng nhỏ chìa cái đùi gà KFC trước mặt nó, nó nhảy cẫng lên, chẳng nể nang j, giật cái đùi gà gặm lấy gặm để. Đang ăn ngon lành thì có bàn tay kẻ nào đó cứ lay lay vai nó hét: Này... này!!
- Này cái con khỉ!!! - nó vung tay lại sau và nghe tiếng Bốp!!! một cái." Nó giật mình tỉnh dậy.
-Phù! hóa ra chỉ là một giấc mơ-nó tự trấn an mình.
Nhưng...Ặc...ặc
Cái gì thế này. Một chuyện kinh thiên động địa đang xảy ra. Nó không tin vào mắt mình, trước mặt nó là 1 cánh tay đang bị...gặm nham nhở và miệng nó thì tất nhiên đang chễm trệ ngự trị trên bàn tay đó. Giật mình nó quay sang thì thấy tay phải của nó vừa vung ra đập trúng khuôn mặt một thằng con trai, 5 vết tay in rõ không thiếu ngón nào( khổ! từ bé nó đã mắc tật nói và hành động trong lúc ngủ!hu hu).Nó cuống cuồng bật dậy th.ì đầu lại va đánh cốp vào tên kia( a men!). Nó cúi người, bối rối, lắp bắp: Xin lỗi! xin lỗi ạ! xin...
Rồi chợt nhớ ra điều gì đó nó hét lớn:
- Á...!! ăn trộm!ăn trộm! bớ nhười ta!
Chỉ tội người con trai nãy giờ phải hứng chịu mấy phát đòn của nó giờ lại bị kêu là ăn trộm thì mất hết kiên nhẫn. Nhanh như chớp anh ta phóng đến ấn tay vào người nó khiến nó "bất động". Nó mắt chữ O mồm chữ A ngạc nhiên dữ dội nhưng không nói được 1 câu nào. Trong đầu nó mơ hồ hiểu ra là nó bị điểm huyệt, nhưng rõ ràng chuyện náy chỉ xảy ra trong phim kiếm hiệp trung quốc thôi mà. Còn đây là Việt Nam thế kỉ mới, kỉ nguyên của súng ống và bom nguyên tử, hay là nó vẫn đang mơ,nếu không ở trong tình trạng bất động này thì nó đã đưa tay bẹo má xác thực rồi.
Trái với tâm trang đang hỗn loạn trong đầu nó thì tên con trai kia lại thản nhiên ngồi trên ghế sopha đối diện, hắn với tay cầm quyển sách trên bàn và chăm chú đọc. được vài giây hắn ta nói mà mắt không rời quyển sách và miệng gần như không động đậy:
-Thấy cô quá kích động nên tôi nghĩ cô cần thời gian trấn tĩnh, cứ đứng đó, đọc xong cuốn sách tôi sẽ giải huyệt cho.
Nó trừng mắt nhìn quyển sách, dầy tới 500 trang là ít." Hắn cố tình chọc tức mình sao? Đồ xấu xa, đồ cơ hội, đồ tà ma ngoại đạo, ta mà thoát được ta sẽ cho ngươi biết tay!!!" Nó hét lên(tất nhiên là hét lên trong đầu)
-Chửi người khác cô sẽ phải đứng thêm 20 phút!-hắn nói mà không thèm nhìn lên
Nó giật mình, cái tên này chẳng lẽ có tài đọc suy nghĩ người khác
. Trời ơi!vậy bao giờ nó mới trở về bình thường được.
15' sau;
Đứng được tới lúc này thì chân nó bắt đầu lân rân, buồn buồn( tê chân), còn miệng nó thì mở chữ A to quá nên mỏi không thể tả.
" Tại sao tên đó lại dã man thế chứ, ít ra thì mình cũng là phận liễu yếu đào tơ, không nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa thì thôi lại còn lỡ vùi hoa giập liễu!"-Nó lầm bầm trong đầu.
Chẳng biết tên kia có nghe thấy hay không nhưng hắn bắt đầu nhúc nhích. Hắn đặt quyển sách xuống bàn nhìn nó chằm chằm. Tới bây giờ nó mới được chiêm ngưỡng dung mạo hắn(số là, ban đầu hoảng quá không đẻ ý, sau đó hắn cứ cắm mắt cắm mũi xuống quyển sách nên không nhìn thấy gì)
Nhưng phải nói thật là hắn...quá tuyệt vời
, chưa bao giờ nó nhìn thấy một người con trai nào hoàn hảo như thế, đôi môi đỏ mềm mại( sao bít mềm???), sống mũi cao trên gương mặt thanh tú còn đôi mắt... đôi mắt hắn làm người khác khi nhìn vào cảm tưởng như đang bước vào một nơi đầy tuyết, lạnh run người nhưng không sao dứt ra bược. Hắn đẹp 1 cách giá lạnh. Tại hắn đang nhìn nó trừng trừng nên nò có cảm tưởng như mình bị đóng băng( ừm... thì cũng tại đứng im như tượng gần 20' rùi còn j nữa)
Bỗng nó cảm thấy thích thú khi bị điểm huyệt, thế này thì dù nó có nhìn hắn chăm chăm cũng không bị cho là háo sắc, tại hắn ngồi đối diện nó mà lị
Bỗng hắn đứng dậy tiến về phía nó, người nó đang đóng băng đột nhiên tan chảy, nóng lên như được hơ trên lửa.. Hắn đưa tay giải huyệt cho nó rồi ngồi phịch xuống ghế. Nó tiếc rẻ:
- sao bảo đọc xong cuốn sách mới thả tôi ra cơ mà?
Hắn nhìn nó mặt không biểu lộ cảm xúc:
- có vẻ như cô thích bị điểm huyệt quá nhỉ?
Lúc này nó mới chợt nhớ ra cái chân đang tê cứng và cái miệng đang mỏi nhừ mà xua tay:- tất nhiên là không rồi!
Nó xoa xoa cái chân và tự dưng thấy có cái j đó vô lí ở đây. Nó 2 tay chống nạnh nói giọng bực tức: Anh là ai mà dám vào nhà tôi?
Hắn im lặng
Nó càng quát lớn:
- Vào nhà người khác mà cứ tỉnh bơ đi thế hả, lại còn ra tay ám hại người ta nữa, tôi... tôi sẽ kiện anh!
Hắn ta nhếch mép cười.cười đểu mà cũng đẹp thế sao?nếu không phải thần kinh thép, chắc hẳn nó sẽ nhảy chồm tới chỗ hắn như kiểu mấy fan cuồng loạn nhìn thấy thần tượng ngoài đời.
Ơ! nhưng sao hắn lại dám có điệu cười này với nó. rõ ràng là xâm nhập gia cư bất hợp pháp, dùng bạo lực đe dọa đến tính mệnh ngàn vàng của gia chủ. Vậy mà hắn thản nhiên cười đểu nó, chẳng lẽ chán sống rồi à? hay hắn nghĩ có thể quyến rũ nó bằng điệu cười như vậy, tưởng rằng nó sẽ bỏ qua tất cả. ừm..có thể lắm chứ. Không..không đời nào! NÓ thà hi sinh tất cả chứ nhất định không bỏ wa dễ dàng như thế. Nó thét ra lửa:
-Này tên đẹp zai, giải thích mau nếu không tui báo 113 đó!
Cái tên chết tiệt đó dường như hông nghe nó nói gì hết, hắn ta ngồi bất động như kiểu cả người hắn đã được bê tông hóa. Trong đời chưa có kể nào dám cả gan khinh thường, bỏ ngoài tai tất cả những gì nó nói như thế này,"dù có đẹp trai cỡ nào thì hôm nay ta cung nhất định vùi dập ngươi". Nó rút... khúc côn trong người thủ thế, mặt vênh góc 45 độ:
-Hôn nay bản tiểu thư sẽ cho ngươi nếm mùi lợi hại!(Nó- Đặng Mỹ Phương, 17 tuổi, cao 1m61, nặng 45 kg, xinh đẹp miễn chê, tinh thông mọi loại võ thuật trong nước, từng là thủ lĩnh trường cũ)
Nhanh như cắt nó tiến sát hắn, tung đòn vào chỗ hiểm yếu nhất( chỗ nào í nhỉ?!?) Nò nghĩ thầm trong bụng, quả này thì ngươi chỉ con cách lết về nhà tạ lỗi với gia tiên
...
Nhưng đúng là trời không chiều lòng người nó đã đánh giá quá thấp đối thủ
(((((((còn típ...))))))
các bạn ơi đọc thử rùi nhận xét cái na. lần đầu vít truyện hjhj hj
Một lời nguyền xuất phát từ sự ích kỉ và gen tuông!
Một sự chia lìa, một kết thúc hay chỉ là sự bắt đầu....
Tựa đề: Hóa giải lời nguyền!
Tác giả: macarong_93
Thể loại: tình củm
không giới hạn độc giả nghen!
Tập 1: cuộc đụng độ đầu tiên
- A a a...a
Nó vươn người hít lấy hít để cái không khí lạ lẫm mơi nó vừa đặt chân đến. Trước mặt nó là một ngôi nhà màu hồng nhạt, nơi mà nó sẽ tá túc trong suốt kì học mới. Khệ nệ ôm đống đồ tiến tới trước cửa, đang định nhấn chuông thì nó chợt nhớ ra... mình là chủ nhà. Mở cửa bước vào, nó ngạc nhiên khi bên trong đồ đạc rất ư gọn gàng, phải nói là sạch bong kin kít như vừa lau nhà bằng sunlight, không gian phảng phất mùi nước hoa sang trọng, bàn trên phòng khách còn đặt sẵn một lãng hoa nhỏ xinh xắn.
- Thật tuyệt vời!!!- nó thích thú hét lên.
Cũng không ngờ bố mẹ lại chọn được cho nó nơi ở tốt vậy. Cứ tưởng 2 ông bả rủ rê nhau đi chơi bỏ quên đứa con gái bé bỏng, ngây thơ( là nó) ở xó xỉnh nào đó, chứ nếu biết là được tới đây chắc 2 ông bà không muốn đi chơi nó cũng đẩy cho đi rùi

Nó thả mình xuống ghế sopha tận hưởng sự tự do tuyệt đối. Cái cảm giác lâng lâng, mùi không khí dễ chịu khiến 2 mắt nó mờ mờ. Nó ngủ thiếp đi luk nào không hay biết.
" - Mỹ phương bạn sao vậy?
- Không có j, Sáng nay đến lớp vội không ăn sáng nên giờ đói quá!
- Vậy à? đợi tớ nhé!
Thằng nhỏ chạy vụt đi, 1 lát sau quay lại giấu sau lưng cái gì đó:
-Này bạn ăn đi!
Thằng nhỏ chìa cái đùi gà KFC trước mặt nó, nó nhảy cẫng lên, chẳng nể nang j, giật cái đùi gà gặm lấy gặm để. Đang ăn ngon lành thì có bàn tay kẻ nào đó cứ lay lay vai nó hét: Này... này!!
- Này cái con khỉ!!! - nó vung tay lại sau và nghe tiếng Bốp!!! một cái." Nó giật mình tỉnh dậy.
-Phù! hóa ra chỉ là một giấc mơ-nó tự trấn an mình.
Nhưng...Ặc...ặc

Rồi chợt nhớ ra điều gì đó nó hét lớn:
- Á...!! ăn trộm!ăn trộm! bớ nhười ta!
Chỉ tội người con trai nãy giờ phải hứng chịu mấy phát đòn của nó giờ lại bị kêu là ăn trộm thì mất hết kiên nhẫn. Nhanh như chớp anh ta phóng đến ấn tay vào người nó khiến nó "bất động". Nó mắt chữ O mồm chữ A ngạc nhiên dữ dội nhưng không nói được 1 câu nào. Trong đầu nó mơ hồ hiểu ra là nó bị điểm huyệt, nhưng rõ ràng chuyện náy chỉ xảy ra trong phim kiếm hiệp trung quốc thôi mà. Còn đây là Việt Nam thế kỉ mới, kỉ nguyên của súng ống và bom nguyên tử, hay là nó vẫn đang mơ,nếu không ở trong tình trạng bất động này thì nó đã đưa tay bẹo má xác thực rồi.
Trái với tâm trang đang hỗn loạn trong đầu nó thì tên con trai kia lại thản nhiên ngồi trên ghế sopha đối diện, hắn với tay cầm quyển sách trên bàn và chăm chú đọc. được vài giây hắn ta nói mà mắt không rời quyển sách và miệng gần như không động đậy:
-Thấy cô quá kích động nên tôi nghĩ cô cần thời gian trấn tĩnh, cứ đứng đó, đọc xong cuốn sách tôi sẽ giải huyệt cho.
Nó trừng mắt nhìn quyển sách, dầy tới 500 trang là ít." Hắn cố tình chọc tức mình sao? Đồ xấu xa, đồ cơ hội, đồ tà ma ngoại đạo, ta mà thoát được ta sẽ cho ngươi biết tay!!!" Nó hét lên(tất nhiên là hét lên trong đầu)
-Chửi người khác cô sẽ phải đứng thêm 20 phút!-hắn nói mà không thèm nhìn lên
Nó giật mình, cái tên này chẳng lẽ có tài đọc suy nghĩ người khác

15' sau;
Đứng được tới lúc này thì chân nó bắt đầu lân rân, buồn buồn( tê chân), còn miệng nó thì mở chữ A to quá nên mỏi không thể tả.
" Tại sao tên đó lại dã man thế chứ, ít ra thì mình cũng là phận liễu yếu đào tơ, không nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa thì thôi lại còn lỡ vùi hoa giập liễu!"-Nó lầm bầm trong đầu.
Chẳng biết tên kia có nghe thấy hay không nhưng hắn bắt đầu nhúc nhích. Hắn đặt quyển sách xuống bàn nhìn nó chằm chằm. Tới bây giờ nó mới được chiêm ngưỡng dung mạo hắn(số là, ban đầu hoảng quá không đẻ ý, sau đó hắn cứ cắm mắt cắm mũi xuống quyển sách nên không nhìn thấy gì)
Nhưng phải nói thật là hắn...quá tuyệt vời

Bỗng nó cảm thấy thích thú khi bị điểm huyệt, thế này thì dù nó có nhìn hắn chăm chăm cũng không bị cho là háo sắc, tại hắn ngồi đối diện nó mà lị

Bỗng hắn đứng dậy tiến về phía nó, người nó đang đóng băng đột nhiên tan chảy, nóng lên như được hơ trên lửa.. Hắn đưa tay giải huyệt cho nó rồi ngồi phịch xuống ghế. Nó tiếc rẻ:
- sao bảo đọc xong cuốn sách mới thả tôi ra cơ mà?
Hắn nhìn nó mặt không biểu lộ cảm xúc:
- có vẻ như cô thích bị điểm huyệt quá nhỉ?
Lúc này nó mới chợt nhớ ra cái chân đang tê cứng và cái miệng đang mỏi nhừ mà xua tay:- tất nhiên là không rồi!
Nó xoa xoa cái chân và tự dưng thấy có cái j đó vô lí ở đây. Nó 2 tay chống nạnh nói giọng bực tức: Anh là ai mà dám vào nhà tôi?
Hắn im lặng
Nó càng quát lớn:
- Vào nhà người khác mà cứ tỉnh bơ đi thế hả, lại còn ra tay ám hại người ta nữa, tôi... tôi sẽ kiện anh!
Hắn ta nhếch mép cười.cười đểu mà cũng đẹp thế sao?nếu không phải thần kinh thép, chắc hẳn nó sẽ nhảy chồm tới chỗ hắn như kiểu mấy fan cuồng loạn nhìn thấy thần tượng ngoài đời.
Ơ! nhưng sao hắn lại dám có điệu cười này với nó. rõ ràng là xâm nhập gia cư bất hợp pháp, dùng bạo lực đe dọa đến tính mệnh ngàn vàng của gia chủ. Vậy mà hắn thản nhiên cười đểu nó, chẳng lẽ chán sống rồi à? hay hắn nghĩ có thể quyến rũ nó bằng điệu cười như vậy, tưởng rằng nó sẽ bỏ qua tất cả. ừm..có thể lắm chứ. Không..không đời nào! NÓ thà hi sinh tất cả chứ nhất định không bỏ wa dễ dàng như thế. Nó thét ra lửa:
-Này tên đẹp zai, giải thích mau nếu không tui báo 113 đó!
Cái tên chết tiệt đó dường như hông nghe nó nói gì hết, hắn ta ngồi bất động như kiểu cả người hắn đã được bê tông hóa. Trong đời chưa có kể nào dám cả gan khinh thường, bỏ ngoài tai tất cả những gì nó nói như thế này,"dù có đẹp trai cỡ nào thì hôm nay ta cung nhất định vùi dập ngươi". Nó rút... khúc côn trong người thủ thế, mặt vênh góc 45 độ:
-Hôn nay bản tiểu thư sẽ cho ngươi nếm mùi lợi hại!(Nó- Đặng Mỹ Phương, 17 tuổi, cao 1m61, nặng 45 kg, xinh đẹp miễn chê, tinh thông mọi loại võ thuật trong nước, từng là thủ lĩnh trường cũ)
Nhanh như cắt nó tiến sát hắn, tung đòn vào chỗ hiểm yếu nhất( chỗ nào í nhỉ?!?) Nò nghĩ thầm trong bụng, quả này thì ngươi chỉ con cách lết về nhà tạ lỗi với gia tiên

Nhưng đúng là trời không chiều lòng người nó đã đánh giá quá thấp đối thủ
(((((((còn típ...))))))
các bạn ơi đọc thử rùi nhận xét cái na. lần đầu vít truyện hjhj hj