- Tham gia
- 13/7/2011
- Bài viết
- 71
Tên fic: Anh là ai? Là người cô yêu!
Tác giả: Kotobuki - Nguồn: Zing Forum
Thể loại: Tình cảm Teen
Rating: Dành cho mọi lứa tuổi
Warning: 100% không có
9h a.m, Sân bay Tokyo:
“Chuyến bay Từ Anh Quốc đến Nhật Bản sẽ hạ cánh trong 3…2…1 giây. Quý khách du lịch từ đất nước khác xin mời làm thủ tục kiểm tra hộ chiếu và nhận hành lý.”
Cộp cộp cộp.
Một cô gái với mái tóc vàng óng như tơ, dài và mượt mà, với đôi mắt xanh biếc lộ rõ sau lớp kính đen dày, hàng mi đen cong vút, đôi môi mọng đỏ, từng bước chân đi bốt cao gót gõ nhẹ lên sàn, tay kéo chiếc valy đỏ đậm nhanh nhẹn bước ra ngoài sân bay. Cô gọi một chiếc taxi đen. Anh tài xế nở nụ cười rạng rỡ chào vị khách xinh đẹp của mình và nhanh chóng hỏi cô bằng tiếng Nhật rất thuần thục:
- Xin chào quý khách đến với dịch vụ Taxi Subaru. Xin cô vui lòng nói địa chỉ cần đến ạ.
- Ơ ừm… - Khuôn mặt cô gái thoáng vẻ bối rối, rồi ngay lập tức bình tĩnh hỏi lại – Anh có thể cho tôi mượn tấm bản đồ được ko? Đây mới là lần thứ hai tôi đến đây, nên tôi chưa thong thạo đường đi lắm.
- Rất vui lòng – Anh tài xế với khuôn mặt hiền từ ngoái lên lục trong tủ và lấy ra một tấm bản đồ đã được gập gọn gàng – Đây thưa cô.
- À xin cảm ơn – Cô gái đón lấy tấm bản đồ, nở nụ cười xinh xắn, rồi lia mắt thật nhanh qua tấm bản đồ rắc rối – Anh hãy đưa tôi đến đường Tsubomi ạ.
- Không vấn đề gì cả thưa cô – Anh tài xế quay lên. Chiếc xe taxi phóng đi, và nhanh chóng biến thành một chấm đen bé nhỏ hòa vào dòng xe cộ náo nhiệt của thủ đô Tokyo, nước Nhật.
9h15 a.m, chiếc xe Taxi đen mang biển hiệu YYY-XXQQ:
“Chà, vậy là đã đến Nhật. Chuyến bay 8 tiếng đồng hồ quả là quá sức chịu đựng! Nhưng ko sao, mình sẽ đến thăm phố Subaru, khu phố ẩm thực nơi đây để thưởng thức món Sushi nổi tiếng thể giới mới được!” – Thầm nghĩ, Arika nhẹ nhàng ngả người trên chiếc ghế đệm êm ái. Mới 15 tuổi đã hoàn thành xong chương trình Đại học, càng nghĩ cô lại càng phục mình quá. Vì những thành tích và kết quả học tập xuất sắc và đáng nể phục, cô đã được đặc cách cho “nhảy” qua vài chương trình học, và nhận được một số lượng đáng kể các lời mời và học bổng. Hoàn thành chúng thật nhanh, và chỉ 15 tuổi cô đã hoàn thành mọi chương trình học cần thiết, và giờ cô cần một công việc.
Dĩ nhiên, cô không muốn làm việc tại Anh Quốc, vì cô thực lòng cảm thấy rất chán chường khi làm việc ở đây. Cô vốn dĩ có máu phiêu lưu và khám phá ở tận sâu ở trong người, nên khi biết rằng không tội gì mà cô phải chôn cọc tại đây, cô đã kiểm được đủ số tiền để sang Nhật sinh sống và làm việc. Tại sao ư? Vì ngay lần đầu tiên đến đây, cô đã yêu nơi đây, yêu nền văn hóa nơi đây, yêu phong cảnh và con người nơi đây. Chính vì vậy, thay vì phải chôn chân tại quê hương buồn tẻ của cô là Anh Quốc, cô đã chọn Nhật Bản. Và giờ đây, thứ cô cần là một công việc, một công việc ổn định và đem lại số tiền cô muốn hàng tháng, đủ để ăn, để sống … và đủ để tiêu.
- Thưa cô, đã đến nơi. – Anh tài xế dừng xe bên vỉa hè, quay lại cười nói – Xin mời cô xuống xe.
- Ừm… - Ngập ngừng 1 tẹo, cô mở cửa bước ra ngoài. Khu phố ấm thực tràn đầy những nhà hàng, quán ăn lớn nhở, nổi tiếng 5 sao cũng có mà bình dân nhỏ bé cũng có, mùi thức ăn làm nức lòng người. Khu phố này đúng là tâm điểm của Tokyo. Người qua lại đông vui, náo nhiệt như có hội lớn vậy.
- Àh, thưa cô… - Anh tài xế bối rối nhìn cô cứ đứng đó, ngước nhìn mọi vật xung quanh mà quên mất sự hiện diện của anh và chiếc valy đứng bên cạnh.
- Ớ, àh tôi xin lỗi, tôi quên mất – Cô cười hiền ngượng nghịu. Cô rút chiếc ví đen ra và trả tiền cho anh.
- Xin cám ơn – Anh cười hiền, rồi lên taxi phóng đi. Còn cô, đút ví vào túi, tay kéo chiếc valy, cô nhẹ nhàng bước đi dọc theo con đường vừa đi vừa nở nụ cười mãn nguyện.
Tác giả: Kotobuki - Nguồn: Zing Forum
Thể loại: Tình cảm Teen
Rating: Dành cho mọi lứa tuổi
Warning: 100% không có
~o0o~
“Chuyến bay Từ Anh Quốc đến Nhật Bản sẽ hạ cánh trong 3…2…1 giây. Quý khách du lịch từ đất nước khác xin mời làm thủ tục kiểm tra hộ chiếu và nhận hành lý.”
Cộp cộp cộp.
Một cô gái với mái tóc vàng óng như tơ, dài và mượt mà, với đôi mắt xanh biếc lộ rõ sau lớp kính đen dày, hàng mi đen cong vút, đôi môi mọng đỏ, từng bước chân đi bốt cao gót gõ nhẹ lên sàn, tay kéo chiếc valy đỏ đậm nhanh nhẹn bước ra ngoài sân bay. Cô gọi một chiếc taxi đen. Anh tài xế nở nụ cười rạng rỡ chào vị khách xinh đẹp của mình và nhanh chóng hỏi cô bằng tiếng Nhật rất thuần thục:
- Xin chào quý khách đến với dịch vụ Taxi Subaru. Xin cô vui lòng nói địa chỉ cần đến ạ.
- Ơ ừm… - Khuôn mặt cô gái thoáng vẻ bối rối, rồi ngay lập tức bình tĩnh hỏi lại – Anh có thể cho tôi mượn tấm bản đồ được ko? Đây mới là lần thứ hai tôi đến đây, nên tôi chưa thong thạo đường đi lắm.
- Rất vui lòng – Anh tài xế với khuôn mặt hiền từ ngoái lên lục trong tủ và lấy ra một tấm bản đồ đã được gập gọn gàng – Đây thưa cô.
- À xin cảm ơn – Cô gái đón lấy tấm bản đồ, nở nụ cười xinh xắn, rồi lia mắt thật nhanh qua tấm bản đồ rắc rối – Anh hãy đưa tôi đến đường Tsubomi ạ.
- Không vấn đề gì cả thưa cô – Anh tài xế quay lên. Chiếc xe taxi phóng đi, và nhanh chóng biến thành một chấm đen bé nhỏ hòa vào dòng xe cộ náo nhiệt của thủ đô Tokyo, nước Nhật.
…
“Chà, vậy là đã đến Nhật. Chuyến bay 8 tiếng đồng hồ quả là quá sức chịu đựng! Nhưng ko sao, mình sẽ đến thăm phố Subaru, khu phố ẩm thực nơi đây để thưởng thức món Sushi nổi tiếng thể giới mới được!” – Thầm nghĩ, Arika nhẹ nhàng ngả người trên chiếc ghế đệm êm ái. Mới 15 tuổi đã hoàn thành xong chương trình Đại học, càng nghĩ cô lại càng phục mình quá. Vì những thành tích và kết quả học tập xuất sắc và đáng nể phục, cô đã được đặc cách cho “nhảy” qua vài chương trình học, và nhận được một số lượng đáng kể các lời mời và học bổng. Hoàn thành chúng thật nhanh, và chỉ 15 tuổi cô đã hoàn thành mọi chương trình học cần thiết, và giờ cô cần một công việc.
Dĩ nhiên, cô không muốn làm việc tại Anh Quốc, vì cô thực lòng cảm thấy rất chán chường khi làm việc ở đây. Cô vốn dĩ có máu phiêu lưu và khám phá ở tận sâu ở trong người, nên khi biết rằng không tội gì mà cô phải chôn cọc tại đây, cô đã kiểm được đủ số tiền để sang Nhật sinh sống và làm việc. Tại sao ư? Vì ngay lần đầu tiên đến đây, cô đã yêu nơi đây, yêu nền văn hóa nơi đây, yêu phong cảnh và con người nơi đây. Chính vì vậy, thay vì phải chôn chân tại quê hương buồn tẻ của cô là Anh Quốc, cô đã chọn Nhật Bản. Và giờ đây, thứ cô cần là một công việc, một công việc ổn định và đem lại số tiền cô muốn hàng tháng, đủ để ăn, để sống … và đủ để tiêu.
- Thưa cô, đã đến nơi. – Anh tài xế dừng xe bên vỉa hè, quay lại cười nói – Xin mời cô xuống xe.
- Ừm… - Ngập ngừng 1 tẹo, cô mở cửa bước ra ngoài. Khu phố ấm thực tràn đầy những nhà hàng, quán ăn lớn nhở, nổi tiếng 5 sao cũng có mà bình dân nhỏ bé cũng có, mùi thức ăn làm nức lòng người. Khu phố này đúng là tâm điểm của Tokyo. Người qua lại đông vui, náo nhiệt như có hội lớn vậy.
- Àh, thưa cô… - Anh tài xế bối rối nhìn cô cứ đứng đó, ngước nhìn mọi vật xung quanh mà quên mất sự hiện diện của anh và chiếc valy đứng bên cạnh.
- Ớ, àh tôi xin lỗi, tôi quên mất – Cô cười hiền ngượng nghịu. Cô rút chiếc ví đen ra và trả tiền cho anh.
- Xin cám ơn – Anh cười hiền, rồi lên taxi phóng đi. Còn cô, đút ví vào túi, tay kéo chiếc valy, cô nhẹ nhàng bước đi dọc theo con đường vừa đi vừa nở nụ cười mãn nguyện.
…
P.S: Đây là lần đầu mình viết truyện, có gì tệ mong mọi người bỏ qua cho nhé! 
