- Tham gia
- 11/11/2008
- Bài viết
- 9.439
Quản trị không đơn thuần giống như việc xử lý một đơn đặt hàng. Một trong những yếu tố quan trọng để xây dựng phong cách lãnh đạo, đó là nhân cách và uy tín. Những nhân tố khác như tình thương, sự nhạy cảm, tính độ lượng và nhân từ cũng là những yêu cầu rất quan trọng.
Người phải chịu trách nhiệm cho mọi thành công cũng như thất bại của một công ty luôn luôn là người đứng đầu công ty đó. Bất kể qui mô của công ty lớn hay nhỏ, người lãnh đạo luôn tập hợp được một đội ngũ lãnh đạo, một đội ngũ
các cá nhân đi cùng một hướng và hoạt động như một tổ chức thống nhất trong quan hệ với khách hàng cũng như người cung cấp. Khi đội ngũ này thực hiện thành công các công việc, người lãnh đạo sẽ được trọng vọng; nhưng khi công việc đổ bể, chính anh ta sẽ là người hứng chịu mọi hậu quả.
Tính nhân vǎn
Chọn lựa và đào tạo các thành viên một cách hợp lý là một trong những nhiệm vụ quan trọng nhất của nhà quản trị. Điều này đòi hỏi không những kinh nghiệm kinh doanh thực thế mà cả tình thương, sự nhạy cảm, tính rộng lượng hay nói gọn lại trong một từ, là tính nhân vǎn.
Nếu tính nhân vǎn là một yếu tố quan trọng trong những đội ngũ quản trị, vậy thì có cách nào để một nhà lãnh đạo có thể chắc chắn rằng các đồng nghiệp của mình không chỉ hứa hẹn suông về công việc chung trong quản lý mà thực sự coi đó là công việc hàng ngày và dùng nó như một thước đo cho hiệu quả công việc của mình?
Helmut Maucher, một nhà quản lý kỳ cựu của công ty Nestle SA, đã đưa ra câu trả lời về các đặc điểm của một nhà quản lý mạnh mẽ. Ông ta đã từng quan sát và nhận thấy rằng: nhân cách, tinh thần trách nhiệm và sự thông minh - những yếu tố đã được khẳng định trong suốt hơn một nghìn nǎm nay - vẫn là những đặc điểm phổ biến của một nhà lãnh đạo. Thêm vào đó, ông Maucher cho rằng các tính cách khác cũng có thể góp phần nâng cao kỹ nǎng quản trị: đầu tiên, đó là sự nhuần nhuyễn giữa lòng quả cảm, tinh thần thép và sự bình tĩnh; và sau đó là khả nǎng giao tiếp đối nội và đối ngoại.
Alfred Herrhausen, một thành viên hội đồng quản trị của ngân hàng Duetsche Bank AG, nói "Một nhà quản trị giỏi phải nói những điều mình nghĩ, làm những điều mình nói, và đạt được điều mình muốn". Khi tính nhân đạo được truyền đi từ cấp cao nhất, nó sẽ len lỏi vào tất cả mọi cấp bậc, ngóc ngách và phát huy hiệu quả của mình.
Nói một cách đơn giản, những nhà quản trị muốn thành công trong một thế giới thông tin, dựa trên kiến thức thì phải có khả nǎng giao tiếp với những đồng nghiệp của mình.
Trong những thời điểm khó khǎn, nhà quản trị phải có khả nǎng thiết lập những qui định rõ ràng. Còn trong công việc kinh doanh hàng ngày, người đó phải hết sức thận trọng trong việc truyền đạt ý kiến và tiếp thu phản hồi từ những nhân viên của mình bởi đây là những người có kiến thức sâu rộng và sẽ là những người không thể thiếu được cho sự tồn vong của công ty.
Khả nǎng giao tiếp tốt được dựa trên những yếu tố thống nhất trong tính nhân vǎn - tình thương, sự nhạy cảm, tính độ lượng và nhân từ. Người lãnh đạo thành công nhất là người có tầm nhìn rộng rãi bao trùm không chỉ những vấn đề về tài chính mà cả những kiến thức vǎn hoá. Người lãnh đạo này phải nhận biết được những tài nǎng đặc biệt của nhiêù người khác nhau và luôn tôn trọng những nhu cầu của họ. Anh ta cũng phải đặt những mối quan hệ và sự độc lập của những nhân viên này trong một mối tổng hoà mang tính xã hội ngay trong khuôn khổ chính công ty của mình. Để làm được điều đó, tức là phát huy tối đa khả nǎng và nǎng lực của các thành viên trong đội ngũ của mình, nhà quản trị cũng phải biết được những âm mưu tồn tại trong nơi làm việc của mình. Tất cả những điều đó đòi hỏi một người phải làm việc cật lực để nắm được những kỹ nǎng quản trị cần thiết vượt xa khỏi khuôn khổ của việc phân tích một bản báo cáo tài chính.
Khó khǎn lớn nhất đối với khả nǎng liên kết và giao tiếp của một nhà lãnh đạo cấp cao nhất chính là một doanh nghiệp có sự liên kết và quan hệ nội bộ phức tạp. Một nhà lãnh đạo tài giỏi phải là một người thành công trong việc hợp nhất các yếu tố. Và kiểu lãnh đạo đó đòi hỏi phải có nǎng lực về mặt xã hội. Lãnh đạo ngày nay không còn là việc ra lệnh và hướng dẫn mà mấu chốt là có được và sử dụng được khả nǎng thuyết phục người khác. Nhân cách, hay uy tín chính là yếu tố tiên quyết để xây dựng kỹ nǎng này.
Nǎng lực về mặt xã hội
Nǎng lực về mặt xã hội là khả nǎng động viên, thấu hiểu nhiều quan điểm khác nhau (thậm chí đối lập) và điều khiển một số kiểu cá tính (và tình cảm). Những tiêu chí này là nền tảng cho tinh thần đồng đội, cho sự bình đẳng trong một tổ chức thành công.
Vậy làm cách nào để một nhà quản trị có được một nǎng lực về xã hội tốt - kỹ nǎng quản trị có thể khiến cho kết quả công việc của 1 người này vượt trội hơn công việc của cả một nhóm nhiều người?
Hiện nay "nǎng lực về mặt xã hội" là một trong những thuật ngữ đang rất được ưa chuộng và lạm dụng, vì thế nhanh chóng mất đi ý nghĩa thực tế. Tuy nhiên, điều đó không làm giảm giá trị của thuật ngữ này. Tại Mỹ, các nhà quản trị được đánh giá rất cao khi nghiên cứu những ứng dụng khác nhau của nǎng lực xã hội và nhờ luyện tập thành thạo kỹ nǎng này mà việc được cất nhắc lên những vị trí quan trọng hơn trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Người ta có thể luyện tập để có được nǎng lực xã hội qua những chương trình chính thức hoặc có thể bằng nhiều cách khác nhau, như việc tham gia vào một cơ quan cứu hoả của địa phương chẳng hạn. Dù theo cách nào thì những bài học đều là những kinh nghiệm đến từ việc đối mặt với những vấn đề thực tế trong xã hội - với những người thuộc nhiều tầng lớp và hoàn cảnh khác nhau - ở nhiều phương diện đặc biệt trong công việc chuyên môn.
Các nhà quản lý có thể bǎn khoǎn khi nào (và bằng cách nào) có thể tiếp thu được nǎng lực xã hội này. Chương trình học của các trường đại học, những trường kinh doanh danh tiếng thì không coi trọng lắm trong khi nhu cầu thời gian của công việc hàng ngày khiến cho cơ hội có thêm những kinh nghiệm xã hội trở nên hiếm hoi. Tuy nhiên, dù cǎng thẳng đến mức nào thì những nhà quản trị mong muốn thǎng tiến trên bước đường kinh doanh cũng phải tìm cho mình thời gian để tập hợp được hững kinh nghiệm phong phú và đa dạng. Kết quả của công việc học tập này là vô giá và, nói chung, làm tǎng khả nǎng ứng xử trong những điều kiện xã hội đa dạng trong môi trường làm việc chuyên môn sau này.
Tham gia hoạt động thể thao, vǎn hoá là một cách hiệu quả để nâng cao nǎng lực xã hội.
Lấy ví dụ như khi ta theo dõi một diễn viễn nghiệp dư trong nhà hát địa phương. Khi diễn xuất, diễn viên này phải bày tỏ, diễn xuất theo nhiều loại tính cách khác nhau, đôi khi trái ngược hẳn với tính cách của mình. Diễn viên đó luôn phải phục tùng ý muốn của đạo diễn, suy nghĩ và hành động cho phù hợp với cả nhóm cộng sự. Trong cuốn "45 nǎm làm việc cùng Philips: cuộc đời của một nhà công nghiệp", cuốn hồi ký xuất bản nǎm 1976, nhà doanh nghiệp người Hà Lan Frits Philips kể về thời sinh viên của mình. Câu chuyện của ông là câu chuyện về việc tự giáo dục mình, xoá bỏ sự tự ti và nhận thức được rằng không ai là không có sai lầm trong cuộc đời này. Câu chuyện của Philips phù hợp với triết lý "hình mẫu T", một triết lý mô tả những yếu tố về xã hội và giáo dục cấp thiết cho một nhà quản trị thành công. Đường kẻ ngang tượng trưng cho sự dồi dào về giáo dục; đường kẻ dọc tượng trưng cho chiều sâu trong một lĩnh vực nhất định nào đó. Việc tập trung và tǎng cường chiều sâu cho kiến thức nhất định đó là hết sức cần thiết. Nhưng cũng không kém phần quan trọng là việc có được một kiến thức rộng lớn, điều cho phép một nhà quản trị có một cái nhìn đầy đủ và toàn diện hơn.
Người phải chịu trách nhiệm cho mọi thành công cũng như thất bại của một công ty luôn luôn là người đứng đầu công ty đó. Bất kể qui mô của công ty lớn hay nhỏ, người lãnh đạo luôn tập hợp được một đội ngũ lãnh đạo, một đội ngũ
các cá nhân đi cùng một hướng và hoạt động như một tổ chức thống nhất trong quan hệ với khách hàng cũng như người cung cấp. Khi đội ngũ này thực hiện thành công các công việc, người lãnh đạo sẽ được trọng vọng; nhưng khi công việc đổ bể, chính anh ta sẽ là người hứng chịu mọi hậu quả.
Tính nhân vǎn
Chọn lựa và đào tạo các thành viên một cách hợp lý là một trong những nhiệm vụ quan trọng nhất của nhà quản trị. Điều này đòi hỏi không những kinh nghiệm kinh doanh thực thế mà cả tình thương, sự nhạy cảm, tính rộng lượng hay nói gọn lại trong một từ, là tính nhân vǎn.
Nếu tính nhân vǎn là một yếu tố quan trọng trong những đội ngũ quản trị, vậy thì có cách nào để một nhà lãnh đạo có thể chắc chắn rằng các đồng nghiệp của mình không chỉ hứa hẹn suông về công việc chung trong quản lý mà thực sự coi đó là công việc hàng ngày và dùng nó như một thước đo cho hiệu quả công việc của mình?
Helmut Maucher, một nhà quản lý kỳ cựu của công ty Nestle SA, đã đưa ra câu trả lời về các đặc điểm của một nhà quản lý mạnh mẽ. Ông ta đã từng quan sát và nhận thấy rằng: nhân cách, tinh thần trách nhiệm và sự thông minh - những yếu tố đã được khẳng định trong suốt hơn một nghìn nǎm nay - vẫn là những đặc điểm phổ biến của một nhà lãnh đạo. Thêm vào đó, ông Maucher cho rằng các tính cách khác cũng có thể góp phần nâng cao kỹ nǎng quản trị: đầu tiên, đó là sự nhuần nhuyễn giữa lòng quả cảm, tinh thần thép và sự bình tĩnh; và sau đó là khả nǎng giao tiếp đối nội và đối ngoại.
Alfred Herrhausen, một thành viên hội đồng quản trị của ngân hàng Duetsche Bank AG, nói "Một nhà quản trị giỏi phải nói những điều mình nghĩ, làm những điều mình nói, và đạt được điều mình muốn". Khi tính nhân đạo được truyền đi từ cấp cao nhất, nó sẽ len lỏi vào tất cả mọi cấp bậc, ngóc ngách và phát huy hiệu quả của mình.
Nói một cách đơn giản, những nhà quản trị muốn thành công trong một thế giới thông tin, dựa trên kiến thức thì phải có khả nǎng giao tiếp với những đồng nghiệp của mình.
Trong những thời điểm khó khǎn, nhà quản trị phải có khả nǎng thiết lập những qui định rõ ràng. Còn trong công việc kinh doanh hàng ngày, người đó phải hết sức thận trọng trong việc truyền đạt ý kiến và tiếp thu phản hồi từ những nhân viên của mình bởi đây là những người có kiến thức sâu rộng và sẽ là những người không thể thiếu được cho sự tồn vong của công ty.
Khả nǎng giao tiếp tốt được dựa trên những yếu tố thống nhất trong tính nhân vǎn - tình thương, sự nhạy cảm, tính độ lượng và nhân từ. Người lãnh đạo thành công nhất là người có tầm nhìn rộng rãi bao trùm không chỉ những vấn đề về tài chính mà cả những kiến thức vǎn hoá. Người lãnh đạo này phải nhận biết được những tài nǎng đặc biệt của nhiêù người khác nhau và luôn tôn trọng những nhu cầu của họ. Anh ta cũng phải đặt những mối quan hệ và sự độc lập của những nhân viên này trong một mối tổng hoà mang tính xã hội ngay trong khuôn khổ chính công ty của mình. Để làm được điều đó, tức là phát huy tối đa khả nǎng và nǎng lực của các thành viên trong đội ngũ của mình, nhà quản trị cũng phải biết được những âm mưu tồn tại trong nơi làm việc của mình. Tất cả những điều đó đòi hỏi một người phải làm việc cật lực để nắm được những kỹ nǎng quản trị cần thiết vượt xa khỏi khuôn khổ của việc phân tích một bản báo cáo tài chính.
Khó khǎn lớn nhất đối với khả nǎng liên kết và giao tiếp của một nhà lãnh đạo cấp cao nhất chính là một doanh nghiệp có sự liên kết và quan hệ nội bộ phức tạp. Một nhà lãnh đạo tài giỏi phải là một người thành công trong việc hợp nhất các yếu tố. Và kiểu lãnh đạo đó đòi hỏi phải có nǎng lực về mặt xã hội. Lãnh đạo ngày nay không còn là việc ra lệnh và hướng dẫn mà mấu chốt là có được và sử dụng được khả nǎng thuyết phục người khác. Nhân cách, hay uy tín chính là yếu tố tiên quyết để xây dựng kỹ nǎng này.
Nǎng lực về mặt xã hội
Nǎng lực về mặt xã hội là khả nǎng động viên, thấu hiểu nhiều quan điểm khác nhau (thậm chí đối lập) và điều khiển một số kiểu cá tính (và tình cảm). Những tiêu chí này là nền tảng cho tinh thần đồng đội, cho sự bình đẳng trong một tổ chức thành công.
Vậy làm cách nào để một nhà quản trị có được một nǎng lực về xã hội tốt - kỹ nǎng quản trị có thể khiến cho kết quả công việc của 1 người này vượt trội hơn công việc của cả một nhóm nhiều người?
Hiện nay "nǎng lực về mặt xã hội" là một trong những thuật ngữ đang rất được ưa chuộng và lạm dụng, vì thế nhanh chóng mất đi ý nghĩa thực tế. Tuy nhiên, điều đó không làm giảm giá trị của thuật ngữ này. Tại Mỹ, các nhà quản trị được đánh giá rất cao khi nghiên cứu những ứng dụng khác nhau của nǎng lực xã hội và nhờ luyện tập thành thạo kỹ nǎng này mà việc được cất nhắc lên những vị trí quan trọng hơn trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Người ta có thể luyện tập để có được nǎng lực xã hội qua những chương trình chính thức hoặc có thể bằng nhiều cách khác nhau, như việc tham gia vào một cơ quan cứu hoả của địa phương chẳng hạn. Dù theo cách nào thì những bài học đều là những kinh nghiệm đến từ việc đối mặt với những vấn đề thực tế trong xã hội - với những người thuộc nhiều tầng lớp và hoàn cảnh khác nhau - ở nhiều phương diện đặc biệt trong công việc chuyên môn.
Các nhà quản lý có thể bǎn khoǎn khi nào (và bằng cách nào) có thể tiếp thu được nǎng lực xã hội này. Chương trình học của các trường đại học, những trường kinh doanh danh tiếng thì không coi trọng lắm trong khi nhu cầu thời gian của công việc hàng ngày khiến cho cơ hội có thêm những kinh nghiệm xã hội trở nên hiếm hoi. Tuy nhiên, dù cǎng thẳng đến mức nào thì những nhà quản trị mong muốn thǎng tiến trên bước đường kinh doanh cũng phải tìm cho mình thời gian để tập hợp được hững kinh nghiệm phong phú và đa dạng. Kết quả của công việc học tập này là vô giá và, nói chung, làm tǎng khả nǎng ứng xử trong những điều kiện xã hội đa dạng trong môi trường làm việc chuyên môn sau này.
Tham gia hoạt động thể thao, vǎn hoá là một cách hiệu quả để nâng cao nǎng lực xã hội.
Lấy ví dụ như khi ta theo dõi một diễn viễn nghiệp dư trong nhà hát địa phương. Khi diễn xuất, diễn viên này phải bày tỏ, diễn xuất theo nhiều loại tính cách khác nhau, đôi khi trái ngược hẳn với tính cách của mình. Diễn viên đó luôn phải phục tùng ý muốn của đạo diễn, suy nghĩ và hành động cho phù hợp với cả nhóm cộng sự. Trong cuốn "45 nǎm làm việc cùng Philips: cuộc đời của một nhà công nghiệp", cuốn hồi ký xuất bản nǎm 1976, nhà doanh nghiệp người Hà Lan Frits Philips kể về thời sinh viên của mình. Câu chuyện của ông là câu chuyện về việc tự giáo dục mình, xoá bỏ sự tự ti và nhận thức được rằng không ai là không có sai lầm trong cuộc đời này. Câu chuyện của Philips phù hợp với triết lý "hình mẫu T", một triết lý mô tả những yếu tố về xã hội và giáo dục cấp thiết cho một nhà quản trị thành công. Đường kẻ ngang tượng trưng cho sự dồi dào về giáo dục; đường kẻ dọc tượng trưng cho chiều sâu trong một lĩnh vực nhất định nào đó. Việc tập trung và tǎng cường chiều sâu cho kiến thức nhất định đó là hết sức cần thiết. Nhưng cũng không kém phần quan trọng là việc có được một kiến thức rộng lớn, điều cho phép một nhà quản trị có một cái nhìn đầy đủ và toàn diện hơn.