Cà_Phê
Thành viên
- Tham gia
- 10/4/2020
- Bài viết
- 11
Chào các bạn.
Nếu các bạn từng xem qua "Your name" phim anime khuynh đảo phòng vé Nhật Bản và nhiều nước trên thế giới trong đó có Việt Nam của đạo diễn Shinkai Makoto thì năm 2019 cũng có một anime của đạo diễn Shinkai Makoto là "Weathering with you" được phát hành và cũng gặt hái được rất nhiều thành công. Ở Nhật Bản, mỗi khi bộ anime nào được công chiếu thì đi kèm với nó sẽ có một bộ tiểu thuyết và bộ truyện tranh. Hiện tại mình đang đọc cuốn tiểu thuyết đó và cảm thấy rất hay nên muốn dịch ra bản Việt và chia sẻ cho mọi người về cuốn tiểu thuyết này.
Vì cuốn tiểu thuyết cũng khá dài nên là mình sẽ chia ra nhiều chương để update dần.
Nếu cảm thấy thích tiểu thuyết này hãy theo dõi cập nhật nhé. Mình sẽ cố gắng đăng bài thường xuyên.
Bắt Đầu....
天気の子 - Đứa con của thời tiết
Lời mở đầu : Những câu chuyện kể về em
Bầu trời mưa tháng 3, tiếng còi phà thông báo rời bến reo lên inh ỏi. Cái thân tàu to lớn cố gắng đẩy mạnh một cái để đẩy cái thân hình nặng nề ra phía biển tạo ra sự chấn động dọc từ hông tàu lên toàn bộ con tàu. Khi tàu bắt đầu rời bến thì tôi đang ở buồng ngủ của mình ở tầng thứ 2, nằm gần nhất với đáy của chiếc phà. Còn hơn 10 tiếng nữa mới đến Tokyo, khi đến nơi thì trời chắc cũng đã tối. Đây là lần thứ 2 trong đời tôi đi đến Tokyo bằng phà. Tôi đứng dậy và đi ra phía cầu thang hướng lên sân thượng của chiếc phà.
「Thằng đó nó có tiền án hay sao ấy!」,「Hình như nó vẫn đang bị cảnh sát truy bắt」- những lời xì xào bàn tán về tôi ở trường trung học, những lời đồn đó bắt đầu có từ 2 năm rưỡi về trước khi tôi tới Tokyo lần đầu tiên. Mặc dù những lời đồn đại đó chẳng có gì to tát cả (thực tế thì tôi cũng nghĩ việc trở thành lời đồn cũng là chuyện đương nhiên) nhưng những chuyện xảy ra ở mùa hè Tokyo năm đó tôi cũng không kể cho ai ở trên đảo nghe cả. Cùng lắm chỉ là những chuyện được kể một cách chắp vá, rời rạc còn chuyện quan trọng những gì thực sự đã xảy ra mùa hè năm đó thì ngay cả bố mẹ, bạn bè hay cảnh sát tôi cũng không nói ra. Ôm chặt những chuyện đã xảy ra năm đó trong lòng, một lần nữa tôi lại đi tới Tokyo để bắt đầu cuộc sống mới.
Và cũng là để gặp lại người ấy một lần nữa.
Cứ nghĩ tới chuyện đó thì tôi cảm thấy nóng bừng lên vào tận trong xương, 2 má cũng từ từ nóng bừng lên. Chỉ muốn nhanh chóng hóng gió biển, tôi nhanh chóng bước vội vã trên cầu thang hướng ra phía boong tàu.
Khi ra đến boong tàu, gió lạnh cùng với mưa táp vào mặt đôm đốp. Như muốn cố gắng nuốt trọn cả gió và mưa vào trong miệng tôi đã hít một hơi thật sâu, dù cho gió vẫn còn buốt lạnh nhưng vị của mùa xuân đã ngập tràn trong tôi. Cuối cùng thì tôi cũng tốt nghiệp trung học phổ thông. Cái cảm giác về việc đó giống như là một thông báo muộn mãi đến giờ tôi mới thực sự cảm nhận thấy được điều đó. Tôi leo lên tay vịn của boong tàu, hướng mắt nhìn theo hòn đảo đang ngày càng xa trước mắt tôi sau đó di chuyển mắt hướng lên bầu trời đầy gió thổi dữ dội. Hướng mắt nhìn đến nơi nơi xa tít có thể của tầm mắt, nhìn thấy những hạt mưa không thể đếm được bay liệng trong khoảng xa xôi đó.
Thì ngay sau đó, đột nhiên toàn thân tôi nổi hết cả da gà. Lại nữa. không cần nghĩ ngợi gì cả tôi nhắm chặt mắt mình lại. hạt mưa rơi xuống rơi vào mặt gần như bất động không nhúc nhích của tôi, tiếng mưa rơi vang vọng liên tiếp không ngừng bên tai. trong khoảng 2 năm rưỡi này, tiếng vọng đó lúc nào cũng văng vẳng bên tai giống như tiếng tim đập dù cho có nín thở như thế nào đi nữa cũng không biến mất. Giống như mí mắt dù cho có nhắm chặt mắt đến thế nào đi nữa thì cũng không thể nào có một bóng tối hoàn toàn. Giống như trái tim dù cho làm yên tĩnh đến thế nào thì một khoảnh khắc cũng không thể yên lặng. Từ từ chậm rãi tôi vừa thở ra vừa nhẹ nhàng mở mắt. Mưa.
To Be Continue...
Nếu các bạn từng xem qua "Your name" phim anime khuynh đảo phòng vé Nhật Bản và nhiều nước trên thế giới trong đó có Việt Nam của đạo diễn Shinkai Makoto thì năm 2019 cũng có một anime của đạo diễn Shinkai Makoto là "Weathering with you" được phát hành và cũng gặt hái được rất nhiều thành công. Ở Nhật Bản, mỗi khi bộ anime nào được công chiếu thì đi kèm với nó sẽ có một bộ tiểu thuyết và bộ truyện tranh. Hiện tại mình đang đọc cuốn tiểu thuyết đó và cảm thấy rất hay nên muốn dịch ra bản Việt và chia sẻ cho mọi người về cuốn tiểu thuyết này.
Vì cuốn tiểu thuyết cũng khá dài nên là mình sẽ chia ra nhiều chương để update dần.
Nếu cảm thấy thích tiểu thuyết này hãy theo dõi cập nhật nhé. Mình sẽ cố gắng đăng bài thường xuyên.
Bắt Đầu....
天気の子 - Đứa con của thời tiết
Lời mở đầu : Những câu chuyện kể về em
Bầu trời mưa tháng 3, tiếng còi phà thông báo rời bến reo lên inh ỏi. Cái thân tàu to lớn cố gắng đẩy mạnh một cái để đẩy cái thân hình nặng nề ra phía biển tạo ra sự chấn động dọc từ hông tàu lên toàn bộ con tàu. Khi tàu bắt đầu rời bến thì tôi đang ở buồng ngủ của mình ở tầng thứ 2, nằm gần nhất với đáy của chiếc phà. Còn hơn 10 tiếng nữa mới đến Tokyo, khi đến nơi thì trời chắc cũng đã tối. Đây là lần thứ 2 trong đời tôi đi đến Tokyo bằng phà. Tôi đứng dậy và đi ra phía cầu thang hướng lên sân thượng của chiếc phà.
「Thằng đó nó có tiền án hay sao ấy!」,「Hình như nó vẫn đang bị cảnh sát truy bắt」- những lời xì xào bàn tán về tôi ở trường trung học, những lời đồn đó bắt đầu có từ 2 năm rưỡi về trước khi tôi tới Tokyo lần đầu tiên. Mặc dù những lời đồn đại đó chẳng có gì to tát cả (thực tế thì tôi cũng nghĩ việc trở thành lời đồn cũng là chuyện đương nhiên) nhưng những chuyện xảy ra ở mùa hè Tokyo năm đó tôi cũng không kể cho ai ở trên đảo nghe cả. Cùng lắm chỉ là những chuyện được kể một cách chắp vá, rời rạc còn chuyện quan trọng những gì thực sự đã xảy ra mùa hè năm đó thì ngay cả bố mẹ, bạn bè hay cảnh sát tôi cũng không nói ra. Ôm chặt những chuyện đã xảy ra năm đó trong lòng, một lần nữa tôi lại đi tới Tokyo để bắt đầu cuộc sống mới.
Và cũng là để gặp lại người ấy một lần nữa.
Cứ nghĩ tới chuyện đó thì tôi cảm thấy nóng bừng lên vào tận trong xương, 2 má cũng từ từ nóng bừng lên. Chỉ muốn nhanh chóng hóng gió biển, tôi nhanh chóng bước vội vã trên cầu thang hướng ra phía boong tàu.
Khi ra đến boong tàu, gió lạnh cùng với mưa táp vào mặt đôm đốp. Như muốn cố gắng nuốt trọn cả gió và mưa vào trong miệng tôi đã hít một hơi thật sâu, dù cho gió vẫn còn buốt lạnh nhưng vị của mùa xuân đã ngập tràn trong tôi. Cuối cùng thì tôi cũng tốt nghiệp trung học phổ thông. Cái cảm giác về việc đó giống như là một thông báo muộn mãi đến giờ tôi mới thực sự cảm nhận thấy được điều đó. Tôi leo lên tay vịn của boong tàu, hướng mắt nhìn theo hòn đảo đang ngày càng xa trước mắt tôi sau đó di chuyển mắt hướng lên bầu trời đầy gió thổi dữ dội. Hướng mắt nhìn đến nơi nơi xa tít có thể của tầm mắt, nhìn thấy những hạt mưa không thể đếm được bay liệng trong khoảng xa xôi đó.
Thì ngay sau đó, đột nhiên toàn thân tôi nổi hết cả da gà. Lại nữa. không cần nghĩ ngợi gì cả tôi nhắm chặt mắt mình lại. hạt mưa rơi xuống rơi vào mặt gần như bất động không nhúc nhích của tôi, tiếng mưa rơi vang vọng liên tiếp không ngừng bên tai. trong khoảng 2 năm rưỡi này, tiếng vọng đó lúc nào cũng văng vẳng bên tai giống như tiếng tim đập dù cho có nín thở như thế nào đi nữa cũng không biến mất. Giống như mí mắt dù cho có nhắm chặt mắt đến thế nào đi nữa thì cũng không thể nào có một bóng tối hoàn toàn. Giống như trái tim dù cho làm yên tĩnh đến thế nào thì một khoảnh khắc cũng không thể yên lặng. Từ từ chậm rãi tôi vừa thở ra vừa nhẹ nhàng mở mắt. Mưa.
To Be Continue...
Hiệu chỉnh: