Chương 1: Truyền thuyết 2 giờ rưỡi
-Hộc! Hộc!_Mệt bở cả hơi tai đứng tựa vào thân cây nào đó trong cánh rừng rậm phía Tây của lục địa Trung Tâm, Nghi Vu đưa đôi mắt vằn đỏ nhìn đám người cấp thấp sức trâu đang đuổi theo dần đằng sau, không biết nên khóc hay nên cười.
Thể lực cạn, tấn công chắc mẩm lực sát thương sẽ không vượt quá 100 Hp, Nghi Vũ thông minh quyết định cống nạp tấm thân tàn cho chúng chém. Biết là đau đấy, đau như bị đá phang vào người vậy, nhưng 1 cô gái yếu đuối, trong sáng, thanh thuần cấp 10 như cô thì làm sao chọi nổi đám oắt tân thủ cấp 9 trở xuống kia chứ. Thôi thà để chúng kết liễu nhanh cho nhàn.
Vận tư tưởng cách mạng, boss cấp 10 [Lạc Nguyệt Nghi Vũ] với dung nhan tuyệt mĩ, mỏng manh tiêu sái đứng thẳng người, ngạo nghễ ưỡn ngực, đầu vênh lên trời, giương đôi mắt sắc lạnh pha chút tuyệt vọng từ trên cao nhìn kẻ thù đã tụ tập đông đủ. Bộ bạch y bằng lụa cấp 2 được hệ thống ban tặng khi nâng cấp thành boss bay bay trong gió lạnh, để lộ những đường cong chân thực hoàn hảo cuốn hút.
Ngay khi đám tân thủ đang ngẩn người thưởng cảnh xuân phơi bày, boss [Lạc Nguyệt Nghi Vũ] thình lình vung cây kiếm ghẻ cấp thấp, hoàn hảo xoay một vòng rồi khí thế ngút ngàn chặt phăng cây trúc vô duyên trước mặt.
Cây trúc tội nghiệp văng lên -2500 Hp rồi mãnh liệt ngã rầm xuống đất.
What? Nghi Vũ giật mình nảy nhìn điểm Hp đỏ tươi bay lên không trung rồi biến mất, khóe miệng giật giật liên hồi.
Đám tân thủ tròn cũng tròn mắt kinh hãi, toàn thân tự động lùi ra sau vài bước cảnh chừng.
Không phải chứ? Nghi Vũ đau lòng uất nghẹn, lòng oán thán chửi trời, rủa đất. Loại boss đặc biệt tiến hóa từ người chơi như cô có chút vấn đề, đó là khả năng bạo kích không ổn định. Người bình thường sẽ tự buff đầy các thông số hỗ trợ cần có, vận công tạo ra bạo kích, nhưng cô thì lại không, bạo kích phát sinh rất tùy tiện, thích thì đến, không thích thì trừng mắt nhìn chủ thể chết ỉu. Dấu hiệu thường thấy của nó là trước khi bạo kích, người chơi sẽ yếu lực, lực tấn cống rất thấp, khi bạo kích lại kinh người.
Hix, sao cô không chú ý cơ chứ̀. Sức sát thương lớn như thế, nếu quần công sẽ giết được đám tôm tép này mà. Huhu!
Đau, đau lòng uất nghẹn, Nghi Vu nói, thanh âm lạnh lùng toát lên từ khuôn miệng ngọc:
-Đến đây! Cho ta một phát chết đi!_Nghi Vũ thực sự muốn buông xuôi tất cả. Ông trời không cho cô sống, cô đành tìm cái chết vậy.
Đám tân thủ thấy boss nói điều lạ, lại khiếp vía lực sát thương của cây trúc, dè dặt tiến đến, đồng tâm hiếp lực chém mấy thanh kiếm cùn lên thân ngọc của Nghi Vũ, làm cô chịu đau một lúc lâu.
[Hệ thống] Boss cấp 10 [Lạc Nguyệt Nghi Vũ] bị hạ gục, người chơi [Yêu em đến chết], [Khóc máu], [Cây sầu riêng biết sầu], [Nhất bái thiên địa], [Nhị bái cao đường] hoàn thành nhiệm vụ "Săn boss" nhận được 2000 kinh nghiệm, 50 kim tệ và rương thiết bí mật.
Giọng nói êm ái của hệ thống rất thức thời vang lên, xoa dịu khao khát giết [Lạc Nguyệt Nghi Vũ] của đám tân thủ. Chúng thoả mãn nhanh chóng rời đi. Còn Nghi Vũ, cô tuy không thắng đám oắt đó, nhưng cũng được ưu đãi sống dậy, các kĩ năng được triệt để lấp đầy mà không cần ăn uống hay mua thể lực.
Tại sao ư? Vì cô là boss! Cuộc đời cô giờ được biết đến không phải là người chơi, mà là boss đặc biệt của game, boss duy nhất hình thành từ một người chơi động kinh, dở hơi đi luân bạch NPC và tất nhiên cũng là boss được tạo ra từ lần bồng bột duy nhất của nhà sản xuất game. Có thể nói, loài boss như cô cực kì hiếm, đến mức không có khả năng trở thành hiện tượng tuyệt chủng.
Để tăng độ khó cho người chơi khi muốn chinh phục cô, hệ thống đã mạnh tay thay đổi các thông số cần thiết. Chẳng hạn, người chơi cấp 10 khi chưa chọn nghề bình thường sẽ có độ nhanh nhạy là 10, công kích 10, phòng thủ 10, còn [Lạc Nguyệt Nghi Vũ] của cô thì đột biến, độ nhanh nhạy 15, phòng thủ 20 và công kích 20. Thêm nữa, trừ kĩ năng phát sinh từ tiềm lực cơ thể, các tân thủ thường phải trải qua một quá trình nào đó mới nhận được kĩ năng theo nghề mình chọn, còn [Lạc Nguyệt Nghi Vũ] thì ngay khi thành boss đã có sẵn hai kĩ năng tạp hỗn, quần công cấp 1 và chẩu cấp 1. Hai kĩ năng này ngốn nhiều thể lực, thường khiến Nghi Vũ sức cùng lực kiệt nhiều lần.
Hạn chế khi trở thành boss là kinh nghiệm, ngoài làm nhiệm vụ được thưởng kinh nghiệm bình đẳng, còn những lúc pk, đánh nhau, giết quái thì kinh nghiệm bị bòn rút ghê gớm, rất khó thăng cấp. Vì thế, cô được miễn rớt cấp khi chết, có thể nói là dai sống. Các điểm khác thì không sai những người chơi bình thường là bao.
Tuy rằng, được sống trong hai thân phận vừa boss vừa người chơi, nhưng Nghi Vũ không hề thấy vui vẻ gì. Cứ hễ đăng nhập "Tiếu ngạo giang hồ", điều đầu tiên Nghi Vũ làm là chạy, và chạy, nếu không muốn bị giết, bị đuổi bắt, thì phải rán rọt mà chạy. Dần dà thành bản năng, không ai đuổi giết cũng chạy té khói. Cứ đà đó, Nghi Vũ lấy đâu ra thời gian thực hiện nhiệm vụ "Hôm trộm" 3 tên ma đầu pk kia chứ.
Mà vừa nhắc Nghi Vũ đã phát bực, hôm nay, hễ gặp tên đạo tặc nào, trân trối trước khi chết của cô luôn là "Ngươi làm nhiệm vụ đạo tặc gì?" rồi mới yên lòng hoa lệ ngã xuống. Nhưng, tổng kết đi tổng kết lại, cô chả thấy tên nào có nhiệm vụ biến thái như cô cả, toàn là giết người, phá kho, thế mà cô lại bị giao "Hôn trộm đại thần".
Tức chết, rõ ràng, tên NPC kia muốn chơi cô mà.
NPC cũng do người điều khiển, hắn bị cô chém hai nhát, không thù mới lạ.
Hắn còn luôn miệng khuyên cô từ bỏ làm đạo tặc, âm mưu rõ ràng như thế, không thể sai được.
Nghĩ thế, Nghi Vũ cảm thấy thê lương đến đau đớn. Đầu óc lại miêng mang nhớ đến những gì viết trên diễn đàn.
Hồi sáng, để hoàn thành nhiệm vụ đổi nghề, Nghi Vũ khốn đốn lên mạng tìm hiểu 3 tên đại trâu bò pk kia. Kết quả...cô cảm thấy muốn được luân bạch NPC lần nữa.
3 tên đại thần đó, quá trâu bò.
Theo cơ chế đi từ dễ đến khó, Nghi Vũ tìm chút tư liệu trên diễn đàn về Hỏa Ngục Vô Trần. Theo 'sử sách' "Tiếu ngạo giang hồ" viết, Hỏa Ngục Vô Trần là chiến binh cấp 147, là người cuồng Pk và khát máu người đến mức, chỉ cần đăng nhập "Tiếu ngạo giang hồ", hắn cư nhiên đi tìm người Pk, thích thì chém một nhát cho quy tiên luôn, nhàm chán thì cho máu địch nhỏ giọt từ từ, ghét thì thẳng tay luân bạch. Khắp nơi, dân tình chỉ cần nghe thấy tên hắn là hồn bay xuống địa ngục, tim rớt bịch bịch, kể cả gà chó trong game nghe tiếp cũng sủi nước bọt lăn ra chết. Chết sớm siêu sinh sớm.
Nguyên nhân của sự bạo phát đấy, chính là, theo chiến hữu cùng kẻ thù trời biển của hắn tích góp lại như sau: Hỏa Ngục Vô Trần lúc tân thủ là một người vô cùng đàng hoàng, ưu vô tự tại. Nhưng bởi lẽ, hệ thống lấy nguyên mặt mũi, th.ân thể ngoài đời của người chơi làm nhân vật và tăng chỉ số đẹp 5% nên Hỏa Ngục Vô Trần cư nhiên đã đẹp trai lại muôn phần lộng lẫy. Hắn suốt ngày bị nữ giới bủa vây như đám ruồi bọ xúm lại trên miếng thịt mỡ, ngày ngày, đầu óc hắn bị đầu độc bởi những lời nói xúc phạm tự tôn của đàn ông như "Đi với em đi, em sẽ nuôi anh" "Em sẽ cho anh vũ khí"...Thế nên, một ngày trời đẹp nọ, hắn bức xúc lỡ giết chết một con 'ruồi'. Thời điểm hệ thống thông báo hắn ác ý giết người, là thời điểm Hỏa Ngục Vô Trần hết sức hoảng loạn, hắn bất động nhìn lưỡi kiếm vấy máu của mình, người run lên từng hồi. Con 'ruồi' bị hắn xử tử kể rằng, lúc đó, hắn đã lẩm bẩm một câu "Mùi máu...thật thơm!" cũng như là lời nguyền êm lên toàn bộ con người hắn sau này. Và giờ, Hỏa Ngục Vô Trần khát máu đã được hình thành, lừng lẫy khắp 5 châu "Tiếu ngạo giang hồ", lực Pk nhờ đó tăng lên chiếm thứ 3 trên bảng xếp hạng, bảng "Yêu nghiệt" cũng đàng hoàng ngồi ghế đệ tam.
Đọc đến đấy, toàn thân Nghi Vũ đã run lên như sốt. Cô vỗ ngực trấn định tâm tư, nuốt khan mấy chục lần mới can đản đưa ra quyết định, tuyệt đối không trao nụ hôn đầu trong game cho tên máu lạnh đó. Không phải hắn không có tư cách, ảnh hắn chụp lại rất đẹp trai nha, mà là vì...chỉ cần tưởng tượng đến cảnh mình vừa chu môi hôn đã bị hắn cắt mất môi, máu túa ròng rã, rồi hắn le lưỡi liếm máu trên môi, nói "Mùi máu...rất thơm", cô đã bủn rủn hết chân tay rồi.
Tên này, tuyệt đối không thể đụng vào.
Bỏ qua ứng cử viên 1, Nghi Vũ xem sơ yếu lí lịch "con trâu" thứ hai, đệ nhị bảng Pk và bảng "Yêu nghiệt", cung thủ cấp 147, Dật Phong. Tên này, người ta ví hắn là gió, vô tình, lãng tử và đầy thu hút. Địa chỉ thường trú của hắn rất nhiều, đa số là các thanh lâu hay khách điếm có máu mặt trong lục địa trung tâm. Hắn đi qua nơi nào, nơi đó có phụ nữ, gay nguyện chết vì hắn. Hắn ở nơi đâu, nơi đó đếu có sự xuất hiện của bi thương và chết chóc. Bởi lẽ, khuôn mặt của hắn quá suất, tính tình quá hào phóng, lãng tử, miệng ngon lời ngọt quá nhiều nên thiếu nữ, già trẻ, lẫn gay đều si mê hắn. Mà si mê, ắt sẽ có thù hận. Nữ giới đánh chém nhau vì hắn vô số, thì nam giới vì hồng nhan cũng kéo đến Pk của hắn rất nhiều. Pk nhiều thành truyền thống và bản quyền của hắn, hắn cũng vì thế không nhường nhịn bất cứ ai, thẳng tay cho họ xuống địa ngục. Sau những lần như thế, hắn còn biến thái thông báo cho toàn thế giới "Ta là xử nam", như thể muốn kêu oan cho thanh danh của chính mình.
Một tên biến dị như thế, Nghi Vũ không muốn chạm vào.
"Con trâu" cuối cùng xuất hiện rất bí ẩn với lời bình hết sức ngắn gọn và súc tích của mọi người: Bí ẩn. Dựa vào hiệu ứng bí ẩn đó, người ta có thể dễ phỏng đoán hắn ta là thích khách, khả năng ẩn thân cực đại, nên hành tung của hắn rất khó nắm bắt. Nghe nói, những người muốn pk cùng hắn, phải bỏ tiền ra mua hành tung của hắn mới được, mà người tiết lộ tung tích cũng là hắn luôn và điều kiện thiết yếu của mỗi lần pk luôn là cá cược, trừ những vụ tập kích bất ngờ mà hắn khinh bỉ. Tuy ít xuất hiện trước mặt công chúng nhưng lực pk của hắn rất mạnh và điểm tội ác rất cao, hai bên đều đứng bậc đệ nhất làm người ta vừa sùng bái vừa sợ.
Tên này Nghi Vũ hài lòng nhất trong cả 3 nhưng...tiền cô bị lão NPC đáng chém kia ăn hết rồi, sao mua được. Người này...đến nhìn cũng nhìn không nổi.
Tan nát cõi lòng, Nghi Vũ đứng dậy, vươn vai, đầu ngửa lên trời 45 độ chuẩn ngáp một cái. Bỗng...ngay khi cô vừa há miệng ra, mắt vừa mở to nhìn trời. Một vật hình đế giày từ từ tiếp cận mặt cô, gần đến mức, cô có thể nhìn thấy những mảng đất dính chặt trên đó. Không để Nghi Vũ kịp 'chuẩn đoán bệnh tình', đế giày kia đã thản nhiên đặt một dấu Kiss Mark lên mặt cô rồi nhanh chóng theo chủ nhân rời đi.
Lúc Nghi Vũ bị lực đạo ấy làm ngã, tầm mắt cô chỉ kịp thu được một bóng đen vô tình.
P/s: Chap ns chữ hơi nhìu, mog các bà ko bị chán, hix