Năm 2005, tôi có tham gia chơi Võ Lâm Truyền Kỳ do một em trong lớp chủ nhiệm 12 của tôi cứ lo chơi không chịu học bài, dù năm đó là năm em thi Tốt nghiệp. Tôi đã nhận lời thách thức của em, tham gia game với điều kiện: nếu nhân vật em thua nhân vật của tôi thì em sẽ "từ giã giang hồ". Sau 3 tháng luyện công, chúng tôi gặp nhau và hẹn "quyết đấu" trên núi Trường Bạch. Chỉ cần một nhát đao, tôi đã chém nhân vật của em té lăn xuống ngựa, em đã giữ lời hứa không chơi Võ Lâm Truyền Kỳ nữa...
"Ta" trong bài thơ là nhân vật thuộc chánh phái Thiếu Lâm Tự (Thanh Trắc Nguyễn Văn khi chơi lấy nick cũng là tên thật: Nguyễn Văn Tạo). Còn "muội" là nhân vật nữ thuộc Ngũ Độc Giáo, một phái "ác ma" chuyên phóng độc hại người.
Mỹ Nhân Ngũ Độc trong bài thơ là nick của một cô gái trẻ, là nữ sinh viên đại học xinh đẹp. Lúc đầu chúng tôi đánh nhau nhiều trận chí tử. Sau này gặp nhau ngoài đời tại một tiệm net chúng tôi kết bạn, rồi trở thành đôi bạn hành hiệp giang hồ trong game.
Ngoài ra tôi còn có một cô bạn dễ thương khác khi chơi game thuộc phái Nga My. Lúc đầu nàng xưng tên là Kiều Mỹ, sau này trao đổi qua điện thoại nàng mới cho biết tên thật của nàng là Thu Hiền...Bài thơ này được sáng tác sau khi Mỹ Nhân Ngũ Độc "bỏ cuộc chơi' đi lấy chồng. Hai tháng sau tôi cũng "từ giã giang hồ" vì "giang hồ còn có ý nghĩa gì nữa khi đã vắng bóng mỹ nhân!".