- Tham gia
- 29/1/2015
- Bài viết
- 3.370
♥Title: Heaven
♥Author: Angel^^
♥Pairings: ShinRan
♥Rating: K
♥Genre: SE
♥Status: finish
♥Disclaimer: thấy trên youtube nên Au chuyển thể thành fic luôn^^
♥Summary:
♥Author: Angel^^
♥Pairings: ShinRan
♥Rating: K
♥Genre: SE
♥Status: finish
♥Disclaimer: thấy trên youtube nên Au chuyển thể thành fic luôn^^
♥Summary:
Trên con phố tấp nập, chàng trai với nụ cười tỏa nắng đung đưa bó lan tím trên tay, tỏa hương ngọt ngào
"Ran, hôm nay là ngày cậu phẫu thuật mà, đừng lo lắng quá." cậu đứng bên con đường đầy nắng, khẽ nhìn lên cây đèn đang chuẩn bị đổi màu, nhoẻn miệng cười với cô gái trong điện thoại
"Làm sao mà không lo được chứ, người ta sẽ mổ mắt cho tớ mà, cậu biết chứ?" Ran ngồi trên gi.ường, bĩu môi với chàng trai trong điện thoại
"Nhưng..."
"Sau cuộc phẫu thuật này, tớ sẽ được thấy lại gương mặt của Shinichi lần nữa, phải không?" cô reo lên mà không biết rằng mặt Shinichi đã đỏ bừng
"Tớ đang trên đường đến chỗ cậu đây. Vậy nhé, chúc may mắn, tớ cúp máy đây." nói rồi cậu cất điện thoại vào túi, đưa bó hoa lên ngắm nghía và bất chợt mỉm cười. Phần đèn dành cho người đi bộ đã nhảy màu, cậu chậm rãi bước xuống. Ánh mắt ngập tràn hạnh phúc cùng niềm vui bất tận...chợt tắt ngấm.
Kéttttt......!!!!!
Rầm!!
"Nhanh lên, mau gọi xe cứu thương, chàng trai đằng kia bị tai nạn rồi!" tiếng hét của người dân xung quanh bắt đầu xôn xao sau khi chứng kiến cảnh chiếc xe tải vụt chạy như 1 con thú hoang đâm sầm vào chàng trai đang bê bết máu dưới đất.
Bíp![Tin nhắn đã được gửi] tiếng điện thoại vang lên trong hư vô
"Ran..." hơi thở thoi thóp, cậu gọi tên cô. Ánh mắt biển cả nhẹ nhàng ấy hòa theo cánh hoa lan tím đang tung bay trong gió, yên bình...thanh thản. Đôi mắt ấy đã khép lại một giấc mơ...mãi mãi...không thành hiện thực~
Tạm biệt đơn giản chỉ là tôi sẽ không gặp em nữa...
Nếu ước nguyện của chúng ta thành sự thật, sẽ có người phải chịu mất mát, thế giới là thế đấy...
Vậy nên...chúng ta phải nói lời tạm biệt thôi...
"Ran, hôm nay là ngày cậu phẫu thuật mà, đừng lo lắng quá." cậu đứng bên con đường đầy nắng, khẽ nhìn lên cây đèn đang chuẩn bị đổi màu, nhoẻn miệng cười với cô gái trong điện thoại
"Làm sao mà không lo được chứ, người ta sẽ mổ mắt cho tớ mà, cậu biết chứ?" Ran ngồi trên gi.ường, bĩu môi với chàng trai trong điện thoại
"Nhưng..."
"Sau cuộc phẫu thuật này, tớ sẽ được thấy lại gương mặt của Shinichi lần nữa, phải không?" cô reo lên mà không biết rằng mặt Shinichi đã đỏ bừng
"Tớ đang trên đường đến chỗ cậu đây. Vậy nhé, chúc may mắn, tớ cúp máy đây." nói rồi cậu cất điện thoại vào túi, đưa bó hoa lên ngắm nghía và bất chợt mỉm cười. Phần đèn dành cho người đi bộ đã nhảy màu, cậu chậm rãi bước xuống. Ánh mắt ngập tràn hạnh phúc cùng niềm vui bất tận...chợt tắt ngấm.
Kéttttt......!!!!!
Rầm!!
"Nhanh lên, mau gọi xe cứu thương, chàng trai đằng kia bị tai nạn rồi!" tiếng hét của người dân xung quanh bắt đầu xôn xao sau khi chứng kiến cảnh chiếc xe tải vụt chạy như 1 con thú hoang đâm sầm vào chàng trai đang bê bết máu dưới đất.
Bíp![Tin nhắn đã được gửi] tiếng điện thoại vang lên trong hư vô
"Ran..." hơi thở thoi thóp, cậu gọi tên cô. Ánh mắt biển cả nhẹ nhàng ấy hòa theo cánh hoa lan tím đang tung bay trong gió, yên bình...thanh thản. Đôi mắt ấy đã khép lại một giấc mơ...mãi mãi...không thành hiện thực~
Tạm biệt đơn giản chỉ là tôi sẽ không gặp em nữa...
Nếu ước nguyện của chúng ta thành sự thật, sẽ có người phải chịu mất mát, thế giới là thế đấy...
Vậy nên...chúng ta phải nói lời tạm biệt thôi...
Hiệu chỉnh: