Truyện toàn dấu HUYỀN!

Mr_Zer0

Gục ngã...
Thành viên thân thiết
Tham gia
25/11/2011
Bài viết
6.101



(Vài lời mào đầu:
Tình hình là mình từng trình làng vài bài cười nhàng nhàng… mà rồi vào giờ này thì vài thành phần còn hình thành lời trình bày rằng, cần tìm tòi về đề tài "huyền huyền". Ừ, làm thì làm! Dù rằng làm rồi thì lình xà lình xình vì nhiều người xì xào rằng: Trời! Buồn cười là buồn cười! Làm gì thì làm, còn mà làm đề tài về bài "huyền huyền" thì cần gì làm, mà làm làm gì?!!...)

Từ thời kỳ nào, từ đời nào rồi, ngày ngày hàng ngàn người cùng nhìn đời rồi cười cười mà rằng: "Đời người là gì? Tình đời là gì? Người giàu là gì, và người nghèo là gì?"… Ồ, đời người này dù là nhiều buồn rầu, dù là toàn màu hồng thì đời người cùng đều là… đời! Cùng đều là người mà người thì giàu và nhàn, tiền vào nhà ào ào; người thì nghèo, ngày ngày lần tìm từng đồng từng hào, tìm hoài tìm hoài mà nghèo rồi hoàn nghèo.

Mà người nghèo thì nhiều, rồi người nghèo cùng ào ào dồn vào rừng lùng tìm. Từng đoàn từng đoàn người nghèo vào rừng tìm vàng, tìm trầm (huỳnh đàn). Rồi người thì tìm rùa (rùa vàng và rùa thường), người thì tìm kỳ đà, tìm gà rừng, tìm chồn, tìm mèo rừng và tìm nhiều loài… Tìm từ vùng rừng già, rừng đầu nguồn rồi dồn về tìm vùng rừng bình thường. Tìm từ vùng rừng người Lào rồi vòng về tìm vùng rừng đồng bào mình vừa trồng… Rồi nhiều trầm, nhiều rùa, nhiều kỳ đà làm thành nguồn hàng. Người nghèo thồ hàng về đồng bằng, thồ về nhiều lần, nhiều tàu và nhiều thuyền đều đầy hàng thì rừng (dù là rừng giàu, rừng nghèo) còn gi là rừng?...

Tình hình là người càng giàu thì càng cần nhiều nhà lầu. Mà thường thường người càng giàu thì nhà càng nhiều tầng lầu. Nhà lầu này mà dùng làm nhà hàng thì còn hời gì bằng. Người ngoài nhìn vào nhà hàng này thì xì xầm rằng còn nhiều điều cần bàn. Vì nhà hàng thì cần nhiều phòng: từ đầu là phòng chờ rồi thì phòng Đờ, phòng Mờ, phòng Sờ… Phòng Đờ dùng đèn ***g, phòng Mờ dùng nhiều đèn vàng rồi phòng Sờ thì dùng càng nhiều đèn lờ tờ mờ. Người vào làm phòng này toàn nàng là nàng. Nhìn gì thì nhìn, nhìn này: kìa là nàng Hà, nàng Hồng, nàng Thùy, nàng Hường… toàn là người hành trình từ làng mình vào làm mà. Nhìn vào gần gần thì, trời là trời: Hà gì, Hồng gì, Hường gì, Thùy gì… mà người toàn đùi là đùi, mà đùi càng dài thì càng nhiều bồ vừa già vừa giàu (thường là bồ nhiều vàng và nhiều tiền)… Người nghèo nhà mình từ ngoài nhìn vào mù mù mờ mờ đành đồng lòng mà tìm bài chuồn, rồi dồn vào lề đường mà cùng thầm thì thề nguyền rằng: chừa rồi, chừa rồi, đầu hàng! đời này thì hoàn toàn đầu hàng rồi!...


* Từ ngày mình trình bày bài Huyền Huyền về Người giàu và người nghèo thì nhiều lời từ người ngoài xì xầm về nhà hàng rằng:

- Vào nhà hàng à? Thì từ vùng rừng về vùng đồng bằng còn nhiều nhà hàng mà, đầy! Mà người người cùng tìm vào nhà hàng rồi thì còn nhiều lời làm gì? Chuồn à? Chừa à? Thề nguyền à? Đầu hàng à? Thề nguyền gì, đầu hàng gì, vài ngày buồn buồn rồi cùng dồn về nhà hàng này rồi vào phòng đèn mờ mà "đầu hàng" lời thề nguyền vừa rồi…

- Còn rừng, thì mình còn nhiều tiền. Nhiều tiền, thì mình thành người giàu. Giàu rồi, thì mình vào nhà hàng. Vào nhà hàng, mình vào liền phòng Sờ. Mà sờ, thì toàn sờ huyền huyền: sờ đầu, sờ mồm, sờ cằm (hoàn toàn là bình thường); sờ mình, sờ lườn (thì là gần bình thường); sờ đùi, sờ... (chà, chà! sờ gì mà tần mần). Sờ nhiều, chàng và nàng đều bần thần! Mần thì mần! Chừa còn gì là đời! Trời, trời! Rừng mình là vàng ròng! Hì... hì...

- Sờ gì thì sờ, tần mần gì tần mần, sờ vừa vừa rồi thì mình ngừng. Đừng vì kề rề cà rà mà sờ nhiều nhiều rồi dìu nàng vào gi.ường. Vì mình và nàng mà cùng nằm vào gi.ường rồi sờ từ cằm, từ sườn sờ về đùi thì còn đành lòng nào mà ngừng. Rồi thì đừng mà sờ vào phần mềm gần kề đùi nàng. Vì rằng nhờ vào phần mềm này mà nhiều nàng thành người vào làm nhà hàng mà. Mình mà sờ vào phần mềm này thì người mình phừng phừng, còn đường nào mà lùi… Mà nàng thì cằn nhằn: bàn gì thì bàn, chàng mà bàn lùi là nàng giày vò chàng thành… bùn. Trời! Chàng đành hì hì cười trừ mà đồng tình cùng nàng mà rằng: Ừ, nào thì mình cùng mần! Thời này là thời nào rồi!...
 
Chất...
Bác thử tìm truyện toàn chữ L dấu huyền nhé?. Thanks beeline
 
×
Quay lại
Top Bottom