- Tham gia
- 15/5/2020
- Bài viết
- 1.461
Người thôi thương nhớ nụ hồng
Vậy mà nụ vẫn rày trông mai chờ
Chiều hôm đến sớm tinh mơ
Ngày qua tháng lại ngóng chờ người sang
Dầu mưa dầu nắng chẳng màng
Nụ hồng cứ thế khẽ khàng ngát hương
Thân mình đẫm gió thấm sương
Yêu kiều mà lại kiên cường lắm ôi
Chẳng ngờ tình sẽ chia phôi
Bỗng một ngày thấy người ngồi phía xa
Phải chăng đã nhớ về nhà
Phải chăng đã nhớ nụ hoa vẫn chờ?
Nụ hồng quên nỗi bơ vơ
Vươn mình đón nắng như thơ không lời
Đáp lại là nỗi chơi vơi
Thói đời ngang bạc chẳng mời cũng qua
Nước mắt sao quá mặn mà
Mặn tình mặn nghĩa dày dà bấy lâu
Ngước trông đôi mắt thẳm sâu
Chuyên tâm chăm chút hoa màu vàng kia
Bất chợt nghĩ đến một khuya
Người đi bỏ cánh vàng kia một mình
Thế lại thêm một chuyện tình
Nụ vàng lại tiếp đinh ninh chờ người
Ôi sao đời khéo trêu ngươi
Hay vì ta ngốc tự lừa tự đau
Hoa đẹp cũng biết ưu sầu
Hoa đẹp rồi cũng phai màu nay mai
Đường đi chẳng ngắn chẳng dài
Thương hoa tiếc ngọc, ta hoài xin van
Hồng đẹp cũng úa cũng tàn
Sao đời thiếu nữ chỉ mang ưu phiền?
Vậy mà nụ vẫn rày trông mai chờ
Chiều hôm đến sớm tinh mơ
Ngày qua tháng lại ngóng chờ người sang
Dầu mưa dầu nắng chẳng màng
Nụ hồng cứ thế khẽ khàng ngát hương
Thân mình đẫm gió thấm sương
Yêu kiều mà lại kiên cường lắm ôi
Chẳng ngờ tình sẽ chia phôi
Bỗng một ngày thấy người ngồi phía xa
Phải chăng đã nhớ về nhà
Phải chăng đã nhớ nụ hoa vẫn chờ?
Nụ hồng quên nỗi bơ vơ
Vươn mình đón nắng như thơ không lời
Đáp lại là nỗi chơi vơi
Thói đời ngang bạc chẳng mời cũng qua
Nước mắt sao quá mặn mà
Mặn tình mặn nghĩa dày dà bấy lâu
Ngước trông đôi mắt thẳm sâu
Chuyên tâm chăm chút hoa màu vàng kia
Bất chợt nghĩ đến một khuya
Người đi bỏ cánh vàng kia một mình
Thế lại thêm một chuyện tình
Nụ vàng lại tiếp đinh ninh chờ người
Ôi sao đời khéo trêu ngươi
Hay vì ta ngốc tự lừa tự đau
Hoa đẹp cũng biết ưu sầu
Hoa đẹp rồi cũng phai màu nay mai
Đường đi chẳng ngắn chẳng dài
Thương hoa tiếc ngọc, ta hoài xin van
Hồng đẹp cũng úa cũng tàn
Sao đời thiếu nữ chỉ mang ưu phiền?