- Tham gia
- 17/10/2012
- Bài viết
- 50
Tên truyện: Tôi và anh - liệu có được chăng ?
Tác giả: nhoknhiuchien97
Thể loại: Tình cảm
ratting K
Giới thiệu nhân vật
Quách Thái Trinh : sinh năm 96, mất mẹ từ năm 3 tuổi. Con gái duy nhất của ông chủ tập đoàn Quách Lực- tập đoàn bất động sản lớn nhất nhì châu Á. Bị bắt cóc tống tiền từ năm 6 tuổi nên sau đó được ba cho đi học võ. Hiện giờ đang là cánh tay phải đắc lực của ba nó, vang danh giang hồ với cái tên Hải Châu.
Trần Khánh: đại thiếu gia của tập đoàn BigB- nắm ¾ vàng trên thế giới đứng đầu thế giới ngầm với những cuộc chém giết nhau, tranh giành địa bàn. Nhưng hắn giấu thân phận, nhập học trường Nguyễn Du- một trường chuyên nổi tiếng. Người ta gọi hắn: Vũ Triều Dương
Hoàng Duy: cậu út của tập đoàn NHT. Đẹp trai, học giỏi, nhà giàu, vui tính đặc biệt rất ga-lăng nên gái theo đầy. Bồ bịch nhiều nhưng hắn chưa bao giờ yêu ai đó thật lòng
Một số nhân vật khác sẽ nói đến trong truyện….
CHAP 1:
- Ta muốn con vào học trường Nguyễn Du. Nghe nói con trai duy nhất của tập đoàn BigB học ở đó. BigB với chúng ta chẳng khác gì kẻ thù. Con hãy tìm và giết thằng bé đó cho ta. Con về lí lịch mới của con ta sẽ sai người làm… - Giọng một người đàn ông trung niên ngồi trên ghế sofa
-Dạ… - nó khẽ nói rồi quay đi
Không biết từ bao giờ nó trở thành một kẻ như thế. 10 tuổi chặt tay kẻ dám sờ vào người nó. 12 tuổi, phóng lửa đốt trụi nhà của con nợ. 13 tuổi giết người… Nó là kẻ sát nhân, một ả ma đầu giết người không chớp mắt. Cái tên Hải Châu khiến tất cả những ai nghe qua không khỏi rùng mình. Nhiều khi nó thấy ghê sợ chính mình quá. Bàn tay- nó đã rửa đến nỗi tay rát đỏ mà nó vẫn thấy ghê tởm. Giấc ngủ đến với nó thật khó khăn, tiếng la hét, van xin, khóc lóc và cả **** rủa nó vang quanh đầu . Trằn trọc…
- Tiểu thư dậy đi ạ! Hôm nay là ngày đến trường mới ! – ** nuôi nó khẽ cất tiếng gọi. Bà ấy là người chăm sóc nó từ bé đến giờ, coi nó như con ruột và nó cũng thương yêu ** nuôi hết mực, có gì cũng kể cho bà nghe
- Dạ … cháu dậy liền….- Giọng nó ngái ngủ khiến ** nuôi không khỏi cười.
”Con nhỏ thiệt là… 16 tuổi mà cứ như con nít “. Mà hình như mỗi bà là nói dậy chứ bình thường thấy nó ai cũng khép nép, mấy ai thấy được Hải Châu vang danh thiên hạ ngái nhủ như thế nào.
…. 15 phút sau….trên xe của nó.
Cầm tập hồ sơ trên tay… nó lẩm bẩm: Trương Huỳnh Ý Như – con gái của một gia đình khá giả, thành tích học tập 10 năm liền học sinh giỏi. Hazzz….!!! Nó thở dài. Lại phải đóng kịch. Mà phải thôi, có bao giờ nó được làm chính mình đâu. Mọi sự nó đều nghe theo lời ba. Rồi sau này nó cũng phải tiếp quản tập đoàn, thay ba nó xử lí mọi chuyện…
Nó suy nghĩ mông lung….
….
Bước vào trường, mọi con mắt đổ dồn về nó. Mặc dù hôm nay nó cố để tóc lù xù, đeo kính cận mà vẫn không thoát khỏi sự chú ý. Nó thản nhiên bước qua ánh mắt thèm thuồng của tụi con trai, tiếng xì xầm ghen ghét của lũ con gái. Nó bỏ ngoài tai mấy lời không hay ho đó.
Reng … reng….
- các em ạ ! Hôm nay lớp ta có bạn mới… Trương Huỳnh Ý Như… các em làm quen với nhau đi
Lại xì xào…
- Trật tự… Như! Em xuống bàn cuối ngồi cạnh bạn Linh đi!
Đảo mắt nhìn quanh, nó coi xem ai là kẻ đáng ngờ nhất. Ba bảo hắn cũng đẹp trai. Thông minh không kém nó và đặc biệt đóng kịch rất giỏi. Chả thế thì bọn tham tử của ba nó cũng tìm ra và khử hắn rồi đâu cần đến nó nhúng tay
- Chào bồ.. Tui tên là Linh. Rất vui được làm quen với bồ…
- Ukm. Chào! Tui là Như…! – Nó cười lấy lệ.
Nhỏ Linh hình như cũng nhận ra liền kéo cái cặp về phía mình, nhường chỗ cho nó.
Ra chơi…
- Ê mày! Có thấy con mới đến ngứa mắt không? Cái mặt câng câng thấy ghét… Lại chọc nó đi bây… ! – Tiếng con Oanh to mồm nhất
Đập tay xuống bàn nó, con Oanh thét lên:
- HỌC SINH MỚI !- nó cố gằn giọng ba từ ‘ học sinh mới’ – Mày mới đến cũng phải có quà gì ra mắt tụi tao chớ. Phải không tụi mày?
‘ Đúng đó!!! ’ Mấy con nhỏ đi sau nó adua…
Nó không thèm ngẩng mặt lên. Coi như không nghe thấy con Oanh nói gì. Bực mình vì bị bơ, con Oanh giật tập vở của nó. Xé. Phải thường ngày thì nó đã cho con bé này một tát nhưng hôm nay phải kìm lại. “ Không được để lộ thân phận của con nghe chưa? “ Ba nó dặn vậy nên bây giờ có tức đến mấy nó cũng phải nhịn. Được nước con Oanh hăng máu:
- ê con nhỏ kia! Sao mày không nói gì. Mồm mày bị chó tha rồi hả…
Nó vẫn không nói gì, tỏ ra vẻ khó chịu
Tức quá, con Oanh sấn tới. “ Chảnh này… Chảnh hả mày…” . Mỗi tiếng ‘ chảnh’ nó bị con Oanh tát một phát. Nó không hề biến sắc. Và tất nhiên cũng không khóc.
“ DỪNG LẠI!” Tiếng một tên con trai
Con nhỏ đó quay ra… là Dương…
Con Oanh đổi tông giọng liền : “ Ak… tớ chỉ đùa với bạn mới tí thôi mà… Có gì to tát đâu…
- Trời ạ! Đánh người ta thâm mặt vậy mà kêu không sao… - Linh la lên
Con Oanh lườm nhỏ Linh một cái cháy cả thịt rồi quay sang Tuấn nói ngọt : “ đi canteen với tớ đi”
- Không! Tôi bận!!
Mặt con nhỏ xị xuống. Dù bị đánh nhưng nó cũng phải phá lên cười. Mặt con Oanh quê cực độ, chắc chả biết giấu mặt vào đâu. Con Oanh quay ngoắt lại, nhìn nó. Nhưng trước mắt Dương thách nhỏ cũng không dám làm gì nó.
Một gương mặt đứng sau nhìn :”Thú vị đấy! Bị đánh quá trời không khóc mà còn cười được nữa “
Tại sân sau…
- Úi da… nhẹ tay thôi…
- Ukm. Sorry. Tui sẽ nhẹ tay… Mà bà gan thật đó. Dám đới đầu với con nhỏ Oanh. Tháng trước cũng có con nhỏ mới chuyển đến bị nó hành cho đến nỗi xin chuyển luôn rồi….
- Thế nó ác lắm hả?
- Còn phải hỏi nữa ak? Nó cậy thế nhà giàu quát mắng đánh ai cũng được. Nhiều khi tui tức lắm mà hổng dám nói…
- Thế còn thằng lúc này bảo nó dừng tay? Hắn là ai mà con nhỏ nghe lời vậy
- Ak. Thằng Dương ý hả? Con Oanh thích hắn lâu rồi, từ hồi lớp 8 lận, mà mãi thằng Dương không yêu nó… Đáng đời!!!!
Rồi nhỏ Linh thao thao bất tuyệt…. “ Lớp ta có hai hotboy… Một là Dương thì bà biết rồi. Người còn lại là Duy “, Nói đến đây mắt nhỏ linh sáng rực lên. Chắc nhỏ thích thằng Duy rồi
- Bà thích Duy hả?
- Ak…. Uh thì… Mà sao nãy giờ toàn bà hỏi tui không hà?
- Đánh trống lảng nhanh thật… Bà thích nó cái chắc rồi… !!
- Dám chọc tôi hả… Đứng lại… Bà chết với tôi…!!
Nó quay lại lè lưỡi “ Đố bà rượt được tui đó !!!” Nó cười và biêt rằng từ đây nó đã có một người bạn tốt. Chớ từ trước đến giờ có ai làm bạn với nó đâu. Mà nếu có cũng chỉ vì tiền hoặc lợi dụng nó thôi…
Chuông vô lớp…
Đang ngồi học, tự dưng nhỏ Linh khều tay nó, thì thầm: “ Kìa kìa… Duy là thằng đó đó !!” Nó nhìn : “ Cũng bình thường thôi mà !!” Nhỏ Linh sặc:
- Gì ? tui có nghe lộn không? Hotboy lớp ak không hotboy trường mà bà chê xấu ak? Thiệt là…
- Là sao?
- Thì chảnh chớ sao nữa…
- Bà.. bà…
- Linh, Như nói chuyện riêng. Một lần nữa thì ra khỏi lớp cho cô
Con Oanh quay lại, cười ranh mãnh… Nó tức sôi máu lên, bắt gặp cái nháy mắt của Duy. Nó quay đi.
Tác giả: nhoknhiuchien97
Thể loại: Tình cảm
ratting K
Giới thiệu nhân vật
Quách Thái Trinh : sinh năm 96, mất mẹ từ năm 3 tuổi. Con gái duy nhất của ông chủ tập đoàn Quách Lực- tập đoàn bất động sản lớn nhất nhì châu Á. Bị bắt cóc tống tiền từ năm 6 tuổi nên sau đó được ba cho đi học võ. Hiện giờ đang là cánh tay phải đắc lực của ba nó, vang danh giang hồ với cái tên Hải Châu.
Trần Khánh: đại thiếu gia của tập đoàn BigB- nắm ¾ vàng trên thế giới đứng đầu thế giới ngầm với những cuộc chém giết nhau, tranh giành địa bàn. Nhưng hắn giấu thân phận, nhập học trường Nguyễn Du- một trường chuyên nổi tiếng. Người ta gọi hắn: Vũ Triều Dương
Hoàng Duy: cậu út của tập đoàn NHT. Đẹp trai, học giỏi, nhà giàu, vui tính đặc biệt rất ga-lăng nên gái theo đầy. Bồ bịch nhiều nhưng hắn chưa bao giờ yêu ai đó thật lòng
Một số nhân vật khác sẽ nói đến trong truyện….
CHAP 1:
- Ta muốn con vào học trường Nguyễn Du. Nghe nói con trai duy nhất của tập đoàn BigB học ở đó. BigB với chúng ta chẳng khác gì kẻ thù. Con hãy tìm và giết thằng bé đó cho ta. Con về lí lịch mới của con ta sẽ sai người làm… - Giọng một người đàn ông trung niên ngồi trên ghế sofa
-Dạ… - nó khẽ nói rồi quay đi
Không biết từ bao giờ nó trở thành một kẻ như thế. 10 tuổi chặt tay kẻ dám sờ vào người nó. 12 tuổi, phóng lửa đốt trụi nhà của con nợ. 13 tuổi giết người… Nó là kẻ sát nhân, một ả ma đầu giết người không chớp mắt. Cái tên Hải Châu khiến tất cả những ai nghe qua không khỏi rùng mình. Nhiều khi nó thấy ghê sợ chính mình quá. Bàn tay- nó đã rửa đến nỗi tay rát đỏ mà nó vẫn thấy ghê tởm. Giấc ngủ đến với nó thật khó khăn, tiếng la hét, van xin, khóc lóc và cả **** rủa nó vang quanh đầu . Trằn trọc…
- Tiểu thư dậy đi ạ! Hôm nay là ngày đến trường mới ! – ** nuôi nó khẽ cất tiếng gọi. Bà ấy là người chăm sóc nó từ bé đến giờ, coi nó như con ruột và nó cũng thương yêu ** nuôi hết mực, có gì cũng kể cho bà nghe
- Dạ … cháu dậy liền….- Giọng nó ngái ngủ khiến ** nuôi không khỏi cười.
”Con nhỏ thiệt là… 16 tuổi mà cứ như con nít “. Mà hình như mỗi bà là nói dậy chứ bình thường thấy nó ai cũng khép nép, mấy ai thấy được Hải Châu vang danh thiên hạ ngái nhủ như thế nào.
…. 15 phút sau….trên xe của nó.
Cầm tập hồ sơ trên tay… nó lẩm bẩm: Trương Huỳnh Ý Như – con gái của một gia đình khá giả, thành tích học tập 10 năm liền học sinh giỏi. Hazzz….!!! Nó thở dài. Lại phải đóng kịch. Mà phải thôi, có bao giờ nó được làm chính mình đâu. Mọi sự nó đều nghe theo lời ba. Rồi sau này nó cũng phải tiếp quản tập đoàn, thay ba nó xử lí mọi chuyện…
Nó suy nghĩ mông lung….
….
Bước vào trường, mọi con mắt đổ dồn về nó. Mặc dù hôm nay nó cố để tóc lù xù, đeo kính cận mà vẫn không thoát khỏi sự chú ý. Nó thản nhiên bước qua ánh mắt thèm thuồng của tụi con trai, tiếng xì xầm ghen ghét của lũ con gái. Nó bỏ ngoài tai mấy lời không hay ho đó.
Reng … reng….
- các em ạ ! Hôm nay lớp ta có bạn mới… Trương Huỳnh Ý Như… các em làm quen với nhau đi
Lại xì xào…
- Trật tự… Như! Em xuống bàn cuối ngồi cạnh bạn Linh đi!
Đảo mắt nhìn quanh, nó coi xem ai là kẻ đáng ngờ nhất. Ba bảo hắn cũng đẹp trai. Thông minh không kém nó và đặc biệt đóng kịch rất giỏi. Chả thế thì bọn tham tử của ba nó cũng tìm ra và khử hắn rồi đâu cần đến nó nhúng tay
- Chào bồ.. Tui tên là Linh. Rất vui được làm quen với bồ…
- Ukm. Chào! Tui là Như…! – Nó cười lấy lệ.
Nhỏ Linh hình như cũng nhận ra liền kéo cái cặp về phía mình, nhường chỗ cho nó.
Ra chơi…
- Ê mày! Có thấy con mới đến ngứa mắt không? Cái mặt câng câng thấy ghét… Lại chọc nó đi bây… ! – Tiếng con Oanh to mồm nhất
Đập tay xuống bàn nó, con Oanh thét lên:
- HỌC SINH MỚI !- nó cố gằn giọng ba từ ‘ học sinh mới’ – Mày mới đến cũng phải có quà gì ra mắt tụi tao chớ. Phải không tụi mày?
‘ Đúng đó!!! ’ Mấy con nhỏ đi sau nó adua…
Nó không thèm ngẩng mặt lên. Coi như không nghe thấy con Oanh nói gì. Bực mình vì bị bơ, con Oanh giật tập vở của nó. Xé. Phải thường ngày thì nó đã cho con bé này một tát nhưng hôm nay phải kìm lại. “ Không được để lộ thân phận của con nghe chưa? “ Ba nó dặn vậy nên bây giờ có tức đến mấy nó cũng phải nhịn. Được nước con Oanh hăng máu:
- ê con nhỏ kia! Sao mày không nói gì. Mồm mày bị chó tha rồi hả…
Nó vẫn không nói gì, tỏ ra vẻ khó chịu
Tức quá, con Oanh sấn tới. “ Chảnh này… Chảnh hả mày…” . Mỗi tiếng ‘ chảnh’ nó bị con Oanh tát một phát. Nó không hề biến sắc. Và tất nhiên cũng không khóc.
“ DỪNG LẠI!” Tiếng một tên con trai
Con nhỏ đó quay ra… là Dương…
Con Oanh đổi tông giọng liền : “ Ak… tớ chỉ đùa với bạn mới tí thôi mà… Có gì to tát đâu…
- Trời ạ! Đánh người ta thâm mặt vậy mà kêu không sao… - Linh la lên
Con Oanh lườm nhỏ Linh một cái cháy cả thịt rồi quay sang Tuấn nói ngọt : “ đi canteen với tớ đi”
- Không! Tôi bận!!
Mặt con nhỏ xị xuống. Dù bị đánh nhưng nó cũng phải phá lên cười. Mặt con Oanh quê cực độ, chắc chả biết giấu mặt vào đâu. Con Oanh quay ngoắt lại, nhìn nó. Nhưng trước mắt Dương thách nhỏ cũng không dám làm gì nó.
Một gương mặt đứng sau nhìn :”Thú vị đấy! Bị đánh quá trời không khóc mà còn cười được nữa “
Tại sân sau…
- Úi da… nhẹ tay thôi…
- Ukm. Sorry. Tui sẽ nhẹ tay… Mà bà gan thật đó. Dám đới đầu với con nhỏ Oanh. Tháng trước cũng có con nhỏ mới chuyển đến bị nó hành cho đến nỗi xin chuyển luôn rồi….
- Thế nó ác lắm hả?
- Còn phải hỏi nữa ak? Nó cậy thế nhà giàu quát mắng đánh ai cũng được. Nhiều khi tui tức lắm mà hổng dám nói…
- Thế còn thằng lúc này bảo nó dừng tay? Hắn là ai mà con nhỏ nghe lời vậy
- Ak. Thằng Dương ý hả? Con Oanh thích hắn lâu rồi, từ hồi lớp 8 lận, mà mãi thằng Dương không yêu nó… Đáng đời!!!!
Rồi nhỏ Linh thao thao bất tuyệt…. “ Lớp ta có hai hotboy… Một là Dương thì bà biết rồi. Người còn lại là Duy “, Nói đến đây mắt nhỏ linh sáng rực lên. Chắc nhỏ thích thằng Duy rồi
- Bà thích Duy hả?
- Ak…. Uh thì… Mà sao nãy giờ toàn bà hỏi tui không hà?
- Đánh trống lảng nhanh thật… Bà thích nó cái chắc rồi… !!
- Dám chọc tôi hả… Đứng lại… Bà chết với tôi…!!
Nó quay lại lè lưỡi “ Đố bà rượt được tui đó !!!” Nó cười và biêt rằng từ đây nó đã có một người bạn tốt. Chớ từ trước đến giờ có ai làm bạn với nó đâu. Mà nếu có cũng chỉ vì tiền hoặc lợi dụng nó thôi…
Chuông vô lớp…
Đang ngồi học, tự dưng nhỏ Linh khều tay nó, thì thầm: “ Kìa kìa… Duy là thằng đó đó !!” Nó nhìn : “ Cũng bình thường thôi mà !!” Nhỏ Linh sặc:
- Gì ? tui có nghe lộn không? Hotboy lớp ak không hotboy trường mà bà chê xấu ak? Thiệt là…
- Là sao?
- Thì chảnh chớ sao nữa…
- Bà.. bà…
- Linh, Như nói chuyện riêng. Một lần nữa thì ra khỏi lớp cho cô
Con Oanh quay lại, cười ranh mãnh… Nó tức sôi máu lên, bắt gặp cái nháy mắt của Duy. Nó quay đi.