Thư viện CTP [Nơi post tranh, ảnh, phim, nhạc, châm ngôn sống...]

Dìm luôn Pago với mèo Cheshire nữa =)) Cho Lu lên tới trời mây (lên thiên đường) ;))
 
Có thể sớm nhất là tết năm sau :) Nếu trễ nhất thì tết Công-gô =))
 
Cho Lu xuống địa ngục. Lu thích địa ngục mà \m/
 
Mẹ nói: “Khi yêu, đừng nhìn sắc, nhìn ví, hay nhìn xe, Hãy nhìn sự cố gắng của nó. Lúc trước, bố con chẳng có gì trong tay cả, Vì bố biết cố gắng trong làm ăn và thương yêu, mẹ đánh cược một lần cuộc đời mẹ và cũng vì mẹ yêu bố con. Và như các con đã thấy, bố con không để mẹ thua trong cuộc đánh cược, sau bao khó khăn, sóng gió, bố con đã dần dần hái đựoc mọi thứ.

Hãy yêu người vì con mà cố gắng làm mọi thứ, chứ đừng yêu người dùng tiền để chiều con. Ở đời, phải dùng tiền ra để đựợc này mất kia. Nhưng trong tình yêu mà dùng tiền ra thì giữ lại làm gì để xước lòng tin.
 
CỐ THÊM MỘT CHÚT NỮA THÔI

Trong cuộc sống, mỗi khi cảm thấy chán nản hay mệt mỏi, thì trong đầu tôi lại nghe văng vẳng một câu nói “Hãy cố thêm một chút nữa xem sao!” Và câu nói ấy cứ như một “liều thuốc tiên”, giúp tôi xóa tan đi những suy nghĩ tiêu cực về việc “bỏ cuộc”. Và tôi đã quay trở lại “cuộc đua”!
Thông điệp của ngày hôm nay: Bạn có thể dừng lại để nạp thêm năng lượng cho mình. Nhưng bạn không thể bỏ cuộc. Hãy cố thêm một chút nữa xem sao!
Vâng, cuộc sống là một chuỗi những tháng ngày phấn đấu không ngừng nghỉ với mục tiêu đạt được những gì mình mong muốn. Không thể tránh khỏi những phút giây chúng ta cảm thấy kiệt sức, chán nản chỉ muốn dừng chân dọc đường, đổ đi biết bao nhiêu công sức gầy dựng trước đó. Cảm giác ấy là hoàn toàn bình thường, bạn đừng quá lo lắng. Điều quan trọng là bạn hãy ngồi xuống nghỉ ngơi, phục hồi lại sức lực và rồi lại tiếp tục bước đi trên hành trình của mình. Đừng bao giờ bỏ cuộc, vì bạn không biết rằng thành công chỉ còn cách bạn có một chút cố gắng nữa mà thôi.
Bất cứ khi nào bạn muốn bỏ cuộc, hãy nhớ đến hình ảnh những người đàn ông đào kim cương này: miệt mài, lầm lũi, vất vả, để rồi dừng bước và quay lưng đi ngay khi chỉ còn cách kho kim cương vài cm nữa.
Hãy cố thêm một chút nữa xem sao!
 
Sau nhiều lần chứng kiến BÀ HÀNG XÓM khóc vì bị chính con trai chửi bới thậm tệ. Em quyết định mò sang nói chuyện với anh con trai đó.
- Em đến có việc gì không?
Anh con trai luôn nhã nhặn với những người xung quanh, dù trai hay gái, già hay trẻ, ngoại trừ mẹ mình.
- Có - Em trả lời rành mạch, rõ ràng.
- Chuyện gì em nói đi.
- Em chỉ muốn hỏi một câu thôi.
- Em cứ nói.
- Anh không giận chứ?
- Anh hứa.
-... Sao anh hay chửi mẹ của anh vậy?
-... Ùm.. à...Ùm... Vì bà ấy NGU.
-... Chào anh..
Em về luôn, không biết nói gì hơn nữa. Mẹ đẻ ra anh mà anh còn bảo NGU, không biết ai là người khôn đối với anh nữa.
Một lần mẹ anh đi chợ bán mấy mớ rau, mua gạo và thức ăn xong còn dư 500 đồng, thương cháu (con trai của anh), mẹ mua gói bim bim. Cháu ăn gần hết, anh phát hiện gói bim bim mà mẹ mua đã hết hạn sử dụng, anh tức điên đẩy mẹ ngã xuống đất, chửi mẹ là đồ mắt mù, đồ mù chữ, bim bim hết hạn gần nửa năm mà còn mua, rồi vu oan cho mẹ cố ý đầu độc con của anh, đồ giết người, đồ NGU.
Mẹ anh chỉ biết khóc, không trách anh mà tự trách mình, phải chi hồi đó, mẹ chạy nhanh, thì đôi mắt của mẹ đâu có mờ đến vậy.
Mùa đông năm đó, đất nước mới hết chiến tranh, còn bao cấp. Anh còn nhỏ, đói nên khóc suốt ngày. Mẹ anh ra đồng mót khoai, bị người ta đuổi, mẹ chạy chậm nên bị bắt lại, bị đánh nhừ tử, họ bắt mẹ úp mặt vào hố phân, mắt mẹ bị nhiễm trùng, sắp bị mù, cũng may nhờ ông thầy lang nên còn nhìn thấy đường, dù lờ mờ.
Chuyện đó.
Em.
Mọi người.
Cả làng.
Cả xã.
...... Đều biết.
Còn anh, thì không.
 
- Khi bạn được sinh ra, mẹ ôm bạn trong tay.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách gào ầm ĩ lên.

- Khi bạn 1 tuổi, mẹ cho bạn ăn và tắm cho bạn.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc suốt đêm.

- Khi bạn 2 tuổi, mẹ dạy bạn tập đi.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chạy biến đi khi mẹ gọi.

- Khi bạn 3 tuổi, mẹ nấu cho bạn ăn ngon.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bỏ thừa thức ăn.

- Khi bạn 4 tuổi, mẹ mua bút chì màu cho bạn.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tô vẽ lung tung lên tường.

- Khi bạn 5 tuổi, mẹ cho bạn ăn mặc đẹp vào những ngày lễ.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nhảy ngay vào vũng bùn .

- Khi bạn 6 tuổi, mẹ đưa bạn đến trường.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách kêu ầm ĩ lên: “Con không đi học đâu”.

- Khi bạn 7 tuổi, mẹ mua bóng cho bạn chơi.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đá nó vào cửa nhà hàng xóm.

- Khi bạn 8 tuổi, mẹ mua kem cho bạn ăn.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách làm rơi đầy kem ra ngoài.

- Khi bạn 9 tuổi, mẹ mua đàn cho bạn tập.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chẳng bao giờ thèm động đến.

- Khi bạn 10 tuổi, mẹ chở bạn đi khắp nơi, từ trường học đến những buổi sinh nhật ở nhà bạn bè.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nhảy ngay xuống xe khi đến nơi, chẳng thèm quay lại chào mẹ.

- Khi bạn 11 tuổi, mẹ đưa bạn và bạn bè đi xem phim.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đòi ngồi cách xa khỏi mẹ.

- Khi bạn 12 tuổi, mẹ nói bạn không được xem một số chương trình và một số báo.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chờ mẹ ra khỏi nhà là xem.

- Khi bạn 13 tuổi, mẹ khuyên bạn cắt tóc.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói rằng mẹ chẳng có con mắt thẩm mỹ.

- Khi bạn 14 tuổi, mẹ cho bạn tiền đi nghỉ mát với bạn bè một tuần.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chẳng thèm gọi điện về nhà một lần.

- Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi làm về và mong bạn ra đón.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách ngồi trong phòng mình và khóa cửa.

- Khi bạn 16 tuổi, mẹ dạy bạn đi xe máy.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách lấy xe đi lúc nào bạn muốn.

- Khi bạn 17 tuổi, mẹ đang chờ một cú điện thoại quan trọng.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói chuyện điện thoại suốt tối.

- Khi bạn 18 tuổi, mẹ khóc khi bạn tốt nghiệp trung học.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đi liên hoan với bạn bè đến tận tối khuya.

- Khi bạn 19 tuổi, mẹ cho bạn đi học đại học, chở bạn đến trường, cầm túi xách cho bạn.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách hỏi mẹ đi về ngay từ xa cổng trường để khỏi xấu hổ với lũ bạn.

- Khi bạn 20 tuổi, mẹ hỏi bạn đã có bạn trai/ bạn gái chưa?
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói: “Không phải việc của mẹ”.

- Khi bạn 21 tuổi, mẹ khuyên bạn về nghề nghiệp tương lai.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói: “Con chẳng muốn như mẹ”.

- Khi bạn 22 tuổi, mẹ ôm bạn khi bạn tốt nghiệp đại học.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đề nghị mẹ cho đi du lịch thật xa.

- Khi bạn 23 tuổi, mẹ tặng bạn nhiều thứ cho căn hộ bạn mới thuê ở riêng.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bảo bạn bè là trông thế thật xấu.

- Khi bạn 24 tuổi, mẹ gặp người yêu của bạn và hỏi về kế hoạch của 2 người.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách rên lên: “Thôi đi mẹ”.

- Khi bạn 25 tuổi, mẹ giúp bạn làm lễ kết hôn.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chuyển nhà đi thật xa.

- Khi bạn 30 tuổi, mẹ gọi điện và khuyên bạn về việc nuôi dạy con cái.
Bạn cảm ơn mẹ và nói: “Bây giờ mọi thứ khác rồi mẹ ơi”.

- Khi bạn 40 tuổi, mẹ gọi điện nhắc về sinh nhật của một người họ hàng.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói: “Con bận lắm”.

- Khi bạn 50 tuổi, mẹ ốm và cần bạn chăm sóc.
Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đọc sách về việc bố mẹ trở thành gánh nặng của con cái như thế nào.

* Rồi một ngày, mẹ mất.
Tất cả những gì bạn chưa bao giờ làm, bây giờ trôi vụt qua trước mắt bạn như một tia sét.
Chẳng có gì có thể thay thế được mẹ.
Dù có những khi mẹ chẳng phải là người bạn tốt nhất.
Có khi mẹ bất đồng với bạn, nhưng mẹ vẫn là mẹ của bạn.
Mẹ luôn ở bên cạnh, lắng nghe những nỗi buồn, những lo lắng của bạn.
Bạn hãy tự hỏi mình xem, bạn đã dành đủ thời gian cho mẹ chưa?
Và liệu
BẠN CÓ YÊU MẸ KHÔNG?

Thời gian trôi qua rất nhanh, hãy trân trọng những giây phút bạn còn đang có bố mẹ ở bên để bày tỏ sự yêu thương của mình với các bậc sinh thành nhé
 
@Pago Mình đến giờ vẫn chưa làm đc gì cho mẹ... Nhưng ko biết làm gì nữa... :KSV@17:
 
Kẻ khốn cùng nhất trên thế giới này không phải là người không một đồng xu dính túi mà là kẻ không có nổi một ước mơ
 
Mẹ... T.T
 
Hu hu. Ck... Ck buồn quá :((
 
Quay lại
Top Bottom